Ê-sai 46 – Những Thần Tượng Chết Và Đức Chúa Trời Hằng Sống

Ê-sai 46 – Những Thần Tượng Chết Và Đức Chúa Trời Hằng Sống

video: 

A.Các thần tượng của các dân tộc bị bắt đi lưu đày.

1.(1-2) Các thần giả được chở đi bằng cỗ xe.

1Bên cúi xuống; Nê-bô khom mình; tượng nó chở trên loài thú, trên súc vật. Những vật mà các ngươi vốn thường khiêng, đè nặng quá, làm cho súc vật mệt nhọc. 2 Chúng nó cúi xuống, cùng nhau khom mình; đã chẳng cứu được gánh nặng của mình, và chính mình lại bị bắt làm phu tù.

a.1Bên cúi xuống; Nê-bô khom mình: Bên Nê-bô là tên của hai vị thần giả mà các dân tộc thờ thần tượng thờ phụng. Dường như giờ đây Đức Chúa Trời đã đích thân “đặt tên” cho các thần tượng; và giờ đây những vị thần giả này bị hạ bệ.

i.Tên của các vị thần ngoại giáo Bên Nê-bô quen thuộc với chúng ta qua tên Bên-xát-sa Nê-bu-cát-nết-xa (Đa-ni-ên 5)

ii.“Trong Ê-sai 45, Ê-sai tuyên bố rằng mọi đầu gối sẽ quỳ xuống trước Chúa, và ở đây ông mô tả các vị thần của thành Babylon vĩ đại đang cúi mình trong sự sỉ nhục.” (Grogan)

b.1bBHĐ Tượng của chúng phải chở trên loài thú và súc vật. Những tượng các ngươi thường khiêng trở thành gánh nặng đè trên những con vật mệt nhọc: Ê-sai mô tả cảnh dân sự Đức Chúa Trời bị lưu đày, bị cưỡng bức di dời. Thần tượng của họ chất đầy trên loài thú và súc vật và xe kéo – ngay cả thần tượng của họ cũng bị mang đi lưu đày, và chất lên những cỗ xe vận chuyển! Tóm lại, chúng 2bchẳng cứu được gánh nặng của mình, và chính mình lại bị bắt làm phu tù.

2.(3-4) Chúa là Đức Chúa Trời chân thật sẽ nâng đỡ dân Ngài.

a.3Hỡi nhà Gia-cốp, và hết thảy các ngươi là dân sót của nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe ta, ta đã gánh vác các ngươi từ lúc mới sanh, bồng ẵm các ngươi từ trong lòng mẹ: Các tà thần, được tượng trưng bởi những thần tượng câm lặng và chết chóc, phải được cưu mang; nhưng Đức Chúa Trời cưu mang dân Ngài. Ngài đã cưu mang họ từ trước khi họ chào đời, và Ngài hứa sẽ tiếp tục cưu mang họ (ngay cả khi tóc đã bạc, Ta cũng sẽ cưu mang các ngươi!).

b4Cho đến chừng các ngươi già cả, đầu râu tóc bạc, ta cũng sẽ bồng ẵm các ngươi. Ta đã làm ra, thì sẽ còn gánh vác các ngươi nữa. Ta sẽ bồng ẵm và giải cứu các ngươi: Đây chính là sự chăm sóc của Cha mà Chúa Giê-su đã nói đến trong Lu-ca 12:6-7: 6 Người ta há chẳng bán năm con chim sẻ giá hai đồng tiền sao? Nhưng Đức Chúa Trời không quên một con nào hết. 7 Dầu đến tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm cả rồi. Đừng sợ chi, vì các ngươi trọng hơn nhiều chim sẻ. Khi chúng ta hiểu rằng Đức Chúa Trời đã dựng nên chúng ta, và chúng ta có giá trị đối với Ngài, thì chúng ta có thể tin cậy Ngài sẽ gánh vác chúng ta.

i.Đây là một câu hỏi đáng giá: bạn phải gánh vác các vị thần của mình hay Chúa của bạn gánh vác bạn?

3.(5-7) Chúa có thể cứu dân Ngài khi các thần tượng bất lực.

5Các ngươi so sánh ta cùng ai, và coi ta bằng ai? Các ngươi lấy ai đọ với ta, đặng chúng ta được giống nhau? 6 Kìa, họ móc vàng trong túi ra, và lấy cân mà cân bạc, thuê thợ vàng dùng mà đúc một thần, rồi cúi mình thờ lạy. 7 Họ vác tượng ấy trên vai, đem đi, đặt vào chỗ nó: thần cứ đứng đó mà không dời khỏi chỗ nó nữa. Nếu có ai kêu cầu, thì thần chẳng trả lời, và không cứu khỏi nạn được.

a.Chúng vung tiền ra khỏi túi: Chúng ta đã dành rất nhiều tiền bạc và công sức cho việc sản xuất và chăm sóc các thần tượng. Tuy nhiên, Nếu có ai kêu cầu, các thần tượng cũng không thể trả lời hay cứu họ khỏi tai ương. Ê-sai một lần nữa vạch trần sự điên rồ trớ trêu của việc thờ thần tượng.

B.Một lời kêu gọi đáng nhớ.

1.(8-10) Hãy nhớ rằng Chúa biết sự khởi đầu và kết thúc.

a.8Hãy nhớ mọi sự đó, hãy tỏ ra là đấng trượng phu! Hỡi kẻ phạm tội, hãy nghĩ lại!: Chúng ta có thể có được lòng can đảm của đấng trượng phu khi ghi nhớ những điều Chúa bảo chúng ta ghi nhớ. Chúng ta phải chịu biết bao thất bại trong đời sống Cơ Đốc chỉ vì quên lãng.

b.9Hãy nhớ lại những sự ngày xưa; vì ta là Đức Chúa Trời, và chẳng có Chúa nào khác; ta là Đức Chúa Trời, chẳng có ai giống như ta. 10 Ta đã rao sự cuối cùng từ buổi đầu tiên, và đã nói từ thuở xưa những sự chưa làm nên: Đức Chúa Trời biết sự cuối cùng của mọi sự việc, mọi diễn biến của hoàn cảnh, cũng rõ ràng như bất kỳ ai khác có thể thấy buổi đầu tiên của nó.

c.10bTa phán rằng: Mưu của ta sẽ lập, và ta sẽ làm ra mọi sự ta đẹp ý: Đức Chúa Trời biết kết cục ngay từ đầu, bởi vì Ngài không chỉ là một người quan sát thụ động. Ý định của Ngài sẽ thành tựu. Công việc và kế hoạch của Ngài không bao giờ thất bại, bởi vì Ngài sẽ làm mọi điều Ngài muốn. Đức Chúa Trời không chỉ quan sát toàn bộ cuộc diễu hành của lịch sử, mà Ngài còn chỉ đạo cuộc diễu hành đó.

i.Điểm cốt yếu là dân sự Chúa phải nhớ điều này về Chúa – rằng Ngài biết sự cuối cùng từ ban đầu và nắm quyền kiểm soát mọi sự. Khi chúng ta nhớ điều này, chúng ta sẽ tỏ ra là người trượng phu đích thực. Chúng ta có thể có lòng can đảm phi thường nơi Chúa khi hiểu và nhớ Ngài là ai và Ngài làm gì.

2.(11-13) Hãy nhớ rằng Chúa sẽ đem một Đấng giải cứu đến Si-ôn.

a.11Ta gọi chim ó đến từ phương đông, và gọi người làm mưu ta đến từ xứ xa. Điều ta đã rao ra, ta sẽ làm hoàn thành, điều ta đã định, ta cũng sẽ làm: Đây là một ám chỉ khác về Cyrus. Dân Chúa cần nhớ rằng Chúa luôn có một người giải cứu cho dân Ngài, ngay cả khi Ngài phải tìm một người giữa các vua ngoại giáo.

b.12-13 12 Hỡi những người cứng lòng, xa cách sự công bình, hãy nghe ta phán. 13 Ta làm cho sự công bình ta đến gần, nó chẳng xa chi, và sự cứu rỗi của ta sẽ chẳng chậm trễ. Ta sẽ đặt sự cứu rỗi trong Si-ôn cho Y-sơ-ra-ên, là vinh hiển ta: Dân sự Chúa cần nhớ rằng thời điểm của Chúa luôn chính xác và khôn ngoan. Khi chúng ta cứng lòng, chúng ta cần lắng nghe Chúa và nhớ rằng Ngài không bao giờ trì hoãn hay chậm trễ. Chúa luôn có Đấng Giải Cứu, và luôn biết chính xác thời điểm để Ngài mang sự giải cứu đến.

nguồn