DÂN SỐ KÝ 1 – CUỘC ĐIỀU TRA DÂN SỐ ISRAEL
“Sách Dân Số có thể được gọi, không hề sai, là ‘Hành Trình Hành Hương của Môi-se’. Nó ghi lại đầy đủ hành trình của những người hành hương qua đồng vắng cho đến khi họ đến miền đất hứa. Và, giống như ‘Hành Trình Hành Hương hay cũng có tên là Thiên Lộ Trình’ của John Bunyan, nó không chỉ là lịch sử của một cá nhân hay một quốc gia, mà còn là bức tranh về cuộc sống của toàn thể dân sự Chúa.” (Charles Spurgeon)
A.Sách Dân số: Trong đồng vắng.
1.(1) Đức Chúa Trời phán với ông Môi-se trong hoang địa Sinai.
1Ngày mồng một tháng hai, năm thứ hai, sau khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se ở trong hội mạc, tại đồng vắng Si-na-i, mà rằng:
a.Năm thứ hai sau khi họ ra khỏi Ai Cập: Như được ghi chép trong sách Xuất Hành, Đức Chúa Trời đã giải cứu dân Y-sơ-ra-ên một cách kỳ diệu khỏi ách nô lệ lâu dài ở Ai Cập. Họ đã vượt qua Biển Đỏ và chứng kiến Đức Chúa Trời chu cấp qua đồng vắng hoang vu. Sau đó, dân Y-sơ-ra-ên đến Núi Si-nai, nơi Đức Chúa Trời hiện ra với họ một cách kỳ diệu. Tại Núi Si-nai, Môi-se lên gặp Đức Chúa Trời và nhận luật pháp. Tại Núi Si-nai, dân Y-sơ-ra-ên cũng tôn thờ hình tượng con bò vàng, một hình tượng thờ ngẫu tượng, và sau đó đã được Đức Giê-hô-va sửa dạy.
i.Đóng trại tại Núi Sinai, dân Y-sơ-ra-ên dựng một Đền Tạm làm trung tâm thờ phượng và tế lễ. Họ thiết lập chức tư tế, tiếp nhận kế hoạch của Đức Chúa Trời dành cho các thầy tế lễ và toàn thể dân tộc trong Lê-vi Ký. Vào cuối sách Lê-vi Ký, họ đã rời khỏi Ai Cập được khoảng một năm.
ii.Phần chính của sách Xuất hành kéo dài khoảng một năm, và sách Lê-vi ký chỉ một tháng – nhưng câu chuyện của sách Dân số kéo dài hơn 38 năm.
iii.“Ngài đặt họ vào những hoàn cảnh giúp họ phát triển những sự kiện trong đời sống nội tâm, cho đến khi họ tự mình nhận ra chúng. Đó chính là ý nghĩa của bốn mươi năm trong đồng vắng. Đó không phải là những năm tháng Đức Chúa Trời rút lui khỏi dân sự và từ chối bất cứ sự liên hệ nào với họ. Mỗi năm đều cần thiết để dạy một bài học và để hé lộ một chân lý.” (Morgan)
iv.Vào ngày đầu tiên của tháng thứ hai: “Khi đền tạm được dựng lên vào ngày đầu tiên của tháng thứ nhất, năm thứ hai sau khi họ ra khỏi Ai Cập, Xuất Ê-díp-tô Ký 40: 17Đến ngày mồng một tháng giêng về năm thứ hai, thì đền tạm đã dựng; và cuộc điểm danh dân sự này được thực hiện vào ngày đầu tiên của tháng thứ hai, cùng năm đó; rõ ràng là các giao dịch liên quan đến sách trước đều phải diễn ra trong khoảng thời gian một tháng, và trong thời gian dân Y-sơ-ra-ên đóng trại tại Núi Si-nai, trước khi họ bắt đầu hành trình đến Đất Hứa.” (Clarke)
b.Bấy giờ, Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: Sách Dân Số trình bày mọi việc theo đường lối của Đức Chúa Trời. Trong đồng vắng, người ta có thể bị cám dỗ thực hiện hàng trăm kế hoạch và dự định khác nhau để tiến về phía trước. Nhưng chỉ có đường lối của Đức Chúa Trời mới thực sự hiệu quả, và sách Dân Số cho chúng ta biết về đường lối của Ngài. Ý tưởng về việc Đức Giê-hô-va phán với Môi-se được lặp lại hơn 150 lần, và theo hơn 20 cách khác nhau, trong sách Dân Số.
i.Đồng vắng không bao giờ được coi là đích đến của dân Israel. Ý định của Chúa là đưa họ vào Đất Hứa Ca-na-an. Đồng vắng chỉ được định là một nơi tạm thời – một nơi để đi qua, chứ không phải để sống.
ii.“Từ tiếng Hê-bê-rơ “đồng vắng, hoang dã” (midbar) có nghĩa là nơi chăn thả đàn gia súc. Nó không hoàn toàn là sa mạc khô cằn, nhưng có rất ít thảm thực vật và một vài cây cối. Lượng mưa ở những khu vực như vậy quá thấp, chỉ vài inch mỗi năm, không đủ để canh tác.” (Wenham)
c.Trong đồng vắng Sinai: Tựa đề tiếng Hê-bê-rơ của sách này gợi cho chúng ta ý tưởng về chủ đề của Dân số ký. Trong tiếng Hê-bê-rơ, sách này được đặt tên là Trong Đồng Vắng thay vì Dân số ký. Sách Dân số ký kể về dân Chúa trong Đồng Vắng – cách họ đến đó, cách Chúa đối xử với họ trong đồng vắng, và cách Ngài đưa họ ra khỏi đồng vắng trên đường đến Đất Hứa.
i.“Chủ đề của sách Dân Số là cuộc hành trình đến Đất Hứa Ca-na-an. Mười chương mở đầu, chỉ kéo dài năm mươi ngày, mô tả cách Môi-se tổ chức dân Y-sơ-ra-ên cho cuộc hành trình từ Si-nai đến Đất Hứa.” (Wenham)
ii.“Cụm từ ‘Đồng vắng Sinai’ đặt địa điểm điều tra dân số ở những vùng hiểm trở của Bán đảo Sinai. Vị trí chính xác của trại quân Israel gần Núi Sinai (Núi Horeb), ngọn núi của Chúa, đã được tranh luận ít nhất là từ thế kỷ thứ tư sau Công nguyên” (Cole)
d.Sau khi ra khỏi Ai Cập: Sách Dân Số cho chúng ta một viễn cảnh lớn: Chúa sẽ dẫn chúng ta đến đâu? Cần phải làm gì để đến đó? Chúa phải phát triển những phẩm chất nội tâm nào trong chúng ta và đòi hỏi chúng ta những gì trên đường đi? Dân Israel phải được biến đổi từ một dân tộc bị thống trị bởi hàng trăm năm nô lệ thành một dân tộc xứng đáng với Đất Hứa.
i.Dân tộc của Đất Hứa khác với dân tộc nô lệ. Dân Israel thoát khỏi Ai Cập như một dân tộc nô lệ, về cơ bản không phù hợp với Đất Hứa. Sách Dân Số kể một phần câu chuyện về cách Đức Chúa Trời biến đổi họ thành dân tộc của Đất Hứa.
ii.“Vậy nên dân Y-sơ-ra-ên đã từng là nô lệ ở xứ Gô-sen; nhiệm vụ của họ đã được giao phó, và những người cai ngục bắt họ phải tuân theo. Những khó khăn của họ thật lớn lao, sự nô lệ của họ thật tàn khốc, nhưng họ được tự do khỏi sự cần thiết phải suy nghĩ và sắp xếp. Thoát khỏi người cai ngục, họ tưởng rằng tự do đồng nghĩa với việc thoát khỏi sự cai trị. Trong năm đóng trại dưới chân núi, họ đã được dạy rằng họ phải tuân theo luật pháp, và điều đó thật khó chịu đối với họ, và họ trở nên bất mãn. Sự bất mãn này xuất phát từ việc thiếu niềm tin trọn vẹn vào Chúa.” (Morgan)
2.(2-3) Lệnh phải kiểm tra dân số.
2Hãy dựng sổ cả hội dân Y-sơ-ra-ên, theo họ hàng và tông tộc của họ, cứ đếm từng tên của hết thảy nam đinh, 3 từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong Y-sơ-ra-ên đi ra trận được; ngươi và A-rôn sẽ kê sổ chúng nó tùy theo đội ngũ của họ.
a.Kiểm tra dân số toàn thể cộng đồng con cái Israel: Khi Môi-se gặp Chúa trong đền tạm (Dân số ký 1:1), Chúa truyền lệnh cho ông kiểm tra dân số – nhưng chỉ kiểm tra tất cả những người có thể ra trận trong Israel.
i.Chính Giê-trô, cha vợ của Môi-se, đã đề xuất rằng dân Israel nên được tổ chức theo từng ngàn, từng trăm, từng năm mươi và từng mười người (Xuất Ê-díp-tô Ký 18:21Nhưng hãy chọn lấy trong vòng dân sự mấy người tài năng, kính sợ Đức Chúa Trời, chân thật, ghét sự tham lợi, mà lập lên trên dân sự, làm trưởng cai trị hoặc ngàn người, hoặc trăm người, hoặc năm mươi người, hoặc mười người). Với tổ chức này đã có sẵn, việc điều tra dân số sẽ không còn khó khăn nữa.
ii.Một tháng trước đó, dân Y-sơ-ra-ên đã được đếm số để đóng thuế (tiền cho đền tạm, Xuất Ê-díp-tô Ký 38:26Hết thảy người nào có kể sổ, từ hai mươi tuổi sắp lên, nghĩa là sáu trăm ba ngàn năm trăm năm chục người, mỗi người nộp nửa siếc-lơ, theo siếc-lơ của nơi thánh). Bây giờ, họ lại được đếm số một lần nữa để tổ chức và đếm quân đội.
b.Theo gia đình, theo nhà cha họ: Đức Chúa Trời muốn đếm theo gia đình họ vì sức mạnh của Israel được xác định bằng cách xem xét sức mạnh của từng gia đình.
c.Từ hai mươi tuổi trở lên: Những người đàn ông tham gia chiến tranh được tính là những người từ hai mươi tuổi trở lên, cho thấy cần có một khoảng thời gian và sự trưởng thành nhất định để có thể chiến đấu tốt. Điều thú vị nữa là không có giới hạn độ tuổi tối đa nào được công bố, mặc dù có thể ngụ ý là có.
i.“Người ta có thể mong muốn một cuộc tuyển quân của Chúa, một mệnh lệnh được đặt ra cho mọi người khi còn trẻ để sẵn sàng vào một ngày và giờ nhất định để cầm lấy thanh gươm của Thánh Linh.” (Watson)
d.Ngươi và A-rôn phải đếm chúng theo quân đội của họ: Đây là cuộc điều tra quân sự để xem ai có thể chiến đấu cho Y-sơ-ra-ên trong việc chiếm lấy Đất Hứa. Đây là bước đầu tiên hướng đến chiến thắng – một cuộc kiểm kê để hiểu rõ nguồn lực họ có để chinh phục Ca-na-an.
i.Mặc dù Đất Hứa đã được nhắc đến trong suốt hành trình ra khỏi Ai Cập cho đến thời điểm này, trọng tâm vẫn là đến Núi Sinai và nhận lãnh luật pháp. Đó chỉ là khởi đầu; giờ đây, trọng tâm chuyển sang việc chiếm lấy Đất Hứa và nhận ra rằng đó sẽ là một trận chiến, và họ cần biết có bao nhiêu binh lính sẵn sàng cho trận chiến này.
ii.Việc tiến hành cuộc điều tra dân số này sẽ có ảnh hưởng lớn đến đất nước. Khi cuộc điều tra được thực hiện, mọi gia đình đều biết rằng mọi công tác chuẩn bị cho chiến tranh đang được tiến hành.
e.Theo quân đội của họ: Lệnh thống kê quân số tiềm năng không có nghĩa là Y-sơ-ra-ên sẽ chiếm được đất đai nhờ lực lượng hùng mạnh hơn, hay chỉ đơn thuần nhờ lòng dũng cảm của những người này. Họ sẽ nhận được Đất Hứa bởi bàn tay của Chúa. Tuy nhiên, họ vẫn phải chiến đấu và biết rõ những gì mình có khi ra trận.
i.“Câu chuyện chinh phục Canaan không phải là câu chuyện một dân tộc mạnh hơn cướp bóc những dân tộc yếu đuối để chiếm hữu một vùng đất. Đó là câu chuyện thanh lọc một vùng đất, để gieo trồng một dân tộc mà từ lịch sử, phước lành sẽ đến với muôn dân.” (Morgan)
ii.Sẽ đánh số chúng theo quân đội của chúng: “Thuật ngữ saba [ quân đội ] thường được sử dụng trong bối cảnh lực lượng quân sự và trong tên gọi thiêng liêng YHWH seba ot, thường được dịch là “Yahweh của các đạo quân” hoặc ‘Đức Giê-hô-va vạn quân’” (Cole)
iii.Dân Y-sơ-ra-ên đã phải chiến đấu trong một cuộc chiến vật lý, theo nghĩa đen. Là tín đồ, chúng ta không chiến đấu với kẻ thù bằng xương bằng thịt, mà là kẻ thù thuộc linh (Ê-phê-sô 6:10-12 10 Vả lại, anh em phải làm mạnh dạn trong Chúa, nhờ sức toàn năng của Ngài. 11 Hãy mang lấy mọi khí giới của Đức Chúa Trời, để được đứng vững mà địch cùng mưu kế của ma quỉ. 12 Vì chúng ta đánh trận, chẳng phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ quyền, cùng thế lực, cùng vua chúa của thế gian mờ tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời vậy.). Chúng ta có thể thất bại trong cuộc chiến thuộc linh vì không tự kiểm điểm một cách trung thực về tình trạng thuộc linh của mình. Chúng ta có thể đánh giá quá cao hoặc quá thấp sức mạnh và nguồn lực thuộc linh của mình. Cuộc điều tra dân số này về quân lính Y-sơ-ra-ên đã cho họ một bức tranh rõ ràng về sức mạnh hiện tại của họ.
B.Y-sơ-ra-ên tiến hành kiểm kê: Cuộc điều tra dân số trong Dân số ký 1.
1.(4-16) Các thủ lĩnh của các chi tộc.
4Trong mỗi chi phái phải có một người giúp đỡ các ngươi, tức là người làm tộc trưởng của chi phái mình. 5 Đây là tên những người sẽ giúp đỡ các ngươi: Về chi phái Ru-bên, Ê-lít-su, con trai của Sê-đêu; 6 về chi phái Si-mê-ôn, Sê-lu-mi-ên, con trai của Xu-ri-ha-đai; 7 về chi phái Giu-đa, Na-ha-sôn, con trai của A-mi-na-đáp; 8 về chi phái Y-sa-ca, Na-tha-na-ên, con trai của Xu-a; 9 về chi phái Sa-bu-lôn, Ê-li-áp, con trai của Hê-lôn; 10 về con cháu Giô-sép, nghĩa là về chi phái Ép-ra-im, Ê-li-sa-ma, con trai của A-mi-hút; về chi phái Ma-na-se, Ga-ma-li-ên, con trai của Phê-đát-su; 11 về chi phái Bên-gia-min, A-bi-đan, con trai của Ghi-đeo-ni; 12 về chi phái Đan, A-hi-ê-xe, con trai của A-mi-sa-đai; 13 về chi phái A-se, Pha-ghi-ên, con trai của Óc-ran; 14 về chi phái Gát, Ê-li-a-sáp, con trai của Đê-u-ên; 15 về chi phái Nép-ta-li, A-hi-ra, con trai của Ê-nan. 16 Đó là những người được gọi từ trong hội chúng, vốn là quan trưởng của các chi phái tổ phụ mình, và là quan tướng quân đội Y-sơ-ra-ên.
a.4 Trong mỗi chi phái phải có một người giúp đỡ các ngươi, tức là người làm tộc trưởng của chi phái mình: Israel được tổ chức theo các chi phái xuất phát từ mười hai người con trai đầu tiên của Gia-cốp (người sau này được Chúa đổi tên thành Israel). Mỗi chi phái trong mười hai chi phái này chỉ định một người đứng đầu gia tộc của cha mình, người sẽ sát cánh cùng Môi-se và đại diện cho toàn thể chi phái của họ.
i.Theo một nghĩa nào đó, đây là hình thức chính quyền đại diện; mỗi người đứng đầu gia tộc cha mình về cơ bản là “thống đốc” hoặc tù trưởng của bộ tộc.
b.Từ Ru-bên…từ Si-mê-ôn: Mười hai chi phái được nhắc đến, nhưng không có chi phái Lê-vi. Tuy nhiên, con số mười hai vẫn được duy trì vì từ Giô-sép, con trai của Gia-cốp, hai chi phái đã được thành lập (Ép-ra-im và Ma-na-se).
i.Đây là cuộc điều tra dân số quân sự, và sự vắng mặt của chi phái Lê-vi trong số những người lính tiềm năng là rất quan trọng, và sẽ được giải thích sau trong chương này.
ii.Na-ha-sôn: Đây là người đứng đầu nhà Giu-đa và ông được nhắc đến trong gia phả của Chúa Giê-su (Ma-thi-ơ 1:4 BHĐ A-ram sinh A-mi-na-đáp; A-mi-na-đáp sinh Na-ha-sôn; Na-ha-sôn sinh Sanh-môn).
c.16Đó là những người được gọi từ trong hội chúng: Có khả năng – thậm chí rất có thể – rằng người đứng đầu gia đình cha mình cho mỗi chi tộc được bầu (chọn) bởi những người trong chi tộc.
d.5Đây là tên những người sẽ giúp đỡ các ngươi: Một số người quan tâm đến tên của những thủ lĩnh bộ lạc được chọn này và ý nghĩa tiềm ẩn của tên họ (theo như Cole và Wenham). Nhìn chung, những cái tên này mang ý nghĩa tâm linh quan trọng và tích cực, nói lên điều gì đó tốt đẹp về đời sống tâm linh của cộng đồng người Israel đã rời khỏi Ai Cập. Đây là những cái tên Hê-bê-rơ, mang tính tín ngưỡng, không phải tên Ai Cập. Hầu hết tất cả các tên đều ám chỉ đến Đức Chúa Trời (Elohim).
- Từ chi phái Ru-bên, Ê-lít-su – tên của ông có nghĩa là, (Đức Chúa Trời) của tôi là Đá.
- Từ chi phái Si-mê-ôn, Sê-lu-mi-ên – tên của người có thể có nghĩa là, (Sự) bình an của tôi là Đức Chúa Trời.
- Từ chi phái Giu-đa, Na-ha-sôn – tên của người có thể có nghĩa là Dân Ta Cao Quý.
- Từ chi tộc Y-sa-ca, Na-tha-na-ên – tên của người này có nghĩa là Món quà của Chúa.
- Từ chi phái Sa-bu-lôn, Ê-li-áp – tên của ông có nghĩa là, (Đức Chúa Trời) là Cha của tôi.
- Từ chi phái Ép-ra-im, Ê-li-sa-ma – tên của ông có nghĩa là (Đức Chúa Trời của tôi) lắng nghe. Người đàn ông này là ông nội của Giô-suê (1 Sử ký 7:26-27).
- Từ chi phái Ma-na-se, Ga-ma-li-ên – tên của ông có nghĩa là Phần thưởng của Chúa.
- Từ chi phái Bên-gia-min, A-bi-đan – tên của người có thể có nghĩa là, (Cha) của tôi là Thẩm phán.
- Từ chi phái Đan, A-hi-ê-xe – tên của người có thể có nghĩa là, Anh Em Tôi Là Người Giúp Đỡ.
- Từ chi phái A-se, Pha-ghi-ên – tên của người có thể có nghĩa là, Được Chúa gặp.
- Từ chi phái Gát, Ê-li-a-sáp – tên của người có thể có nghĩa là (Đức Chúa Trời) của tôi đã thêm vào, nhân lên.
- Từ chi phái Nép-ta-li, A-hi-ra – tên của người có thể có nghĩa là, Anh em (của) tôi là Xấu xa.
i.“Và tất cả những cái tên đó đều là những cái tên tuyệt vời và rất có ý nghĩa; điều này chứng minh cho hậu thế rằng họ không quên Danh của Chúa khi họ ở trong lò luyện sắt.” (Trapp)
2.(17-19) Hội đồng các nhà lãnh đạo.
17Vậy, Môi-se và A-rôn nhận lấy các người ấy mà đã được xướng tên; 18 đến ngày mồng một tháng hai, truyền nhóm cả hội chúng, cứ kể tên từng người từ hai mươi tuổi sắp lên mà nhập sổ theo họ hàng và tông tộc của họ. 19 Vậy, Môi-se kê sổ chúng nó tại đồng vắng Si-na-i, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn.
a.Họ tập hợp toàn thể hội chúng lại vào ngày đầu tiên của tháng thứ hai: Cuộc họp lớn của các thủ lĩnh chi phái này diễn ra mười ba tháng sau khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập.
b.18bHọ khai phả hệ từng người theo từng bộ tộc và gia đình từ hai mươi tuổi trở lên: Các thủ lĩnh của mỗi chi tộc chịu trách nhiệm thống kê số lượng binh lính tiềm năng trong chi tộc mình. Sau đó, họ tập hợp lại để báo cáo với Môi-se.
i.18bHọ khai phả hệ từng người theo từng bộ tộc và gia đình: Khái niệm về dòng tộc và gia đình rất quan trọng đối với người Israel cổ đại; họ lưu giữ hồ sơ phả hệ rất cẩn thận. Về mặt tâm linh, chúng ta có thể đọc lại phả hệ của mình; được tái sinh vào gia đình của Chúa.
c.18từng người một cách riêng biệt: Mỗi cá nhân đều quan trọng đối với Chúa. Đây không chỉ là việc tập hợp một số lượng cuối cùng, mà là việc nhắc đến cụ thể từng cá nhân.
i.Sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời dành cho dân Y-sơ-ra-ên đã chú trọng đến cả cá nhân lẫn cộng đồng. Cả hai khía cạnh này đều quan trọng và vẫn tiếp tục quan trọng cho đến ngày nay. Người tin Chúa coi trọng sự quan tâm của Đức Chúa Trời dành cho cả cá nhân lẫn cộng đồng.
ii.“Theo Giao ước Mới, ân điển được phân phát cho mọi người, mỗi người được ban cho quyền thầy tế lễ và thậm chí là vương quyền theo đức tin của mình… [Tuy nhiên] Sứ mệnh mà mỗi người nhận được không phải là trở thành người tự do trong cuộc chiến Thiêng liêng, mà là giành được vị trí phù hợp trong hàng ngũ; và họ phải tìm được vị trí đó.” (Watson)
C.Số lượng các bộ lạc.
1.(20-21) Chi phái Ru-bên: 46.500 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
20 Con cháu Ru-bên, là trưởng nam của Y-sơ-ra-ên, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên của hết thảy nam đinh từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Ru-bên đi ra trận được, 21 số là bốn mươi sáu ngàn năm trăm.
a.Số người được thống kê trong chi phái Ru-bên là bốn mươi sáu nghìn năm trăm người: Đối với nhiều người, con số này có vẻ quá lớn, và một số người tự hỏi liệu những con số này có chính xác và theo nghĩa đen hay không.
i.Nếu ước tính số lượng đàn ông tham gia chiến tranh này chiếm 70% tổng dân số nam giới, cộng thêm số lượng phụ nữ tương ứng và sau đó cộng thêm 25% trẻ em, thì tổng dân số Israel sẽ vào khoảng từ 2 triệu đến 2,5 triệu người.
ii.“Con số khổng lồ này, cùng với những con số khổng lồ được đưa ra cho từng bộ tộc riêng lẻ, đã đặt ra vấn đề nan giải nhất cho các nhà chú giải Kinh Thánh kể từ thời Trung Cổ. Nhiều nhà chú giải hiện đại đã vội vàng bác bỏ những con số này là cường điệu hoặc hư cấu, trong khi những người khác lại đưa ra một lịch sử tóm tắt về cách giải thích. Nhiều đề xuất đã được đưa ra để hiểu những con số khó tin này.” (Cole)
iii.Cole và Allen đề cập đến một số cách khác nhau để hiểu những con số này.
- Số liệu điều tra dân số là chính xác và trung thực.
- Số liệu điều tra dân số là theo nghĩa đen và chính xác nhưng được lấy từ thời David và Solomon và đọc ngược lại lịch sử của Israel.
- Các con số được giải thích như các dạng gematria (số bằng chữ cái) – phép tính toán học dựa trên cách người Hê-bê-rơ sử dụng chữ cái thay cho số trong phép tính.
- Số liệu điều tra dân số bị hiểu sai vì từ “nghìn” (elep) có thể có nghĩa là một con số khác hoặc có ý nghĩa khác.
- Số liệu điều tra dân số chỉ mang tính tượng trưng.
- Các số liệu điều tra dân số là sự phóng đại có chủ đích và cố ý.
- Số liệu điều tra dân số đã bị sai lệch về mặt văn bản. Số liệu gốc thấp hơn nhiều, nhưng những người sao chép sau này đã vô tình hoặc cố ý phóng to chúng. Quan điểm cuối cùng này không được bất kỳ bản thảo nào hiện có ủng hộ.
iv.Dù lưu tâm đến những phản đối, tốt nhất nên tin vào lời chứng đơn giản của Kinh Thánh. Chắc chắn Chúa có thể chu cấp cho một số lượng lớn như vậy trong đồng vắng, và những điểm khác biệt đôi khi trong ghi chép về những con số này có lẽ là do lỗi của người sao chép.
b.Bốn mươi sáu nghìn năm trăm: Những con số này có lẽ đều được làm tròn đến hàng trăm gần nhất (ngoại trừ trường hợp của Chi tộc Gad vì lý do nào đó không rõ).
2.(22-23) Chi tộc Si-mê-ôn: 59.300 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
22 Con cháu Si-mê-ôn, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên của hết thảy nam đinh từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Si-mê-ôn đi ra trận được, 23 số là năm mươi chín ngàn ba trăm.
3.(24-25) Chi tộc Gát: 45.650 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
24 Con cháu Gát, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Gát đi ra trận được, 25 số là bốn mươi lăm ngàn sáu trăm năm mươi.
4.(26-27) Chi tộc Giu-đa: 74.600 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
26 Con cháu Giu-đa, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Giu-đa đi ra trận được, 27 số là bảy mươi bốn ngàn sáu trăm.
5.(28-29) Chi tộc Y-sa-ca: 54.400 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
28 Con cháu của Y-sa-ca, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Y-sa-ca đi ra trận được, 29 số là năm mươi bốn ngàn bốn trăm.
6.(30-31) Chi tộc Xê-bu-lun: có 57.400 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
30 Con cháu của Sa-bu-lôn, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Sa-bu-lôn đi ra trận được, 31 số là năm mươi bảy ngàn bốn trăm
7.(32-33) Chi tộc Ép-ra-im: 40.500 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
32 Về hậu tự Giô-sép, là con cháu Ép-ra-im, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Ép-ra-im đi ra trận được, 33 số là bốn mươi ngàn năm trăm.
8.(34-35) Chi tộc Ma-na-se: 32.200 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
34 Con cháu Ma-na-se, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Ma-na-se đi ra trận được, 35 số là ba mươi hai ngàn hai trăm.
9.(36-37) Chi tộc Benjamin: 35.400 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
36 Con cháu Bên-gia-min, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Bên-gia-min đi ra trận được, 37 số là ba mươi lăm ngàn bốn trăm.
10.(38-39) Chi tộc Đan: 62.700 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
38 Con cháu Đan, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Đan đi ra trận được, 39 số là sáu mươi hai ngàn bảy trăm.
11.(40-41) Chi tộc A-se: Có 41.500 quân lính.
40 Con cháu A-se, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái A-se đi ra trận được, 41 số là bốn mươi mốt ngàn năm trăm.
12.(42-43) Chi tộc Nép-ta-li: có 53.400 quân lính sẵn sàng chiến đấu.
42 Con cháu Nép-ta-li, dòng dõi họ tùy theo họ hàng và tông tộc mình, cứ kể từng tên, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong chi phái Nép-ta-li đi ra trận được, 43 số là năm mươi ba ngàn bốn trăm.
13.(44-46) Tóm tắt các chi tộc: 603.550 binh lính có sẵn ở Israel.
44 Đó là những người mà Môi-se, A-rôn, và mười hai quan trưởng Y-sơ-ra-ên kê sổ; mỗi quan trưởng kê sổ cho tông tộc mình. 45 Thế thì, hết thảy những người trong dân Y-sơ-ra-ên đã được nhập sổ tùy theo tông tộc mình, từ hai mươi tuổi sắp lên, tức là mọi người trong Y-sơ-ra-ên đi ra trận được, 46 số là sáu trăm ba ngàn năm trăm năm mươi.
a.Tất cả những người có thể ra trận ở Y-sơ-ra-ên—tất cả những người được thống kê là sáu trăm linh ba ngàn năm trăm năm mươi người. Cuộc thống kê này được lặp lại 38 năm sau, vào cuối sách Dân Số. Tổng số quân lính có thể tham gia thống kê lần thứ hai gần như không thay đổi – chỉ mất khoảng hai ngàn người. Tuy nhiên, số lượng các chi phái đã thay đổi đáng kể, và những gì xảy ra với mỗi chi phái trong 38 năm quan trọng này đều có ý nghĩa.
b.45 Thế thì, hết thảy những người trong dân Y-sơ-ra-ên đã được nhập sổ tùy theo tông tộc mình: Trong cuộc điều tra dân số đầu tiên này, Ma-na-se là chi tộc nhỏ nhất và Giu-đa là chi tộc lớn nhất. Có hai chi phái trong khoảng 30.000 người, ba chi phái trong khoảng 40.000 người, bốn chi phái trong khoảng 50.000 người, một chi phái trong khoảng 60.000 người, và một chi phái trong khoảng 70.000 người.
c.Tất cả những người được thống kê là sáu trăm linh ba nghìn năm trăm năm mươi: Dựa trên số lượng 603.550 binh lính sẵn sàng chiến đấu, một số người ước tính tổng dân số của Israel vào thời điểm này là từ hai triệu đến hai triệu rưỡi người, bao gồm cả phụ nữ, trẻ em và những người khác không có khả năng chiến đấu.
i.“Thật là một sự gia tăng đáng kinh ngạc từ bảy mươi linh hồn đã xuống Ai Cập, Sáng Thế Ký 46:27, khoảng 215 năm trước, nơi mà sau này họ đã chịu đựng những gian khổ tột cùng! Nhưng lời hứa của Đức Chúa Trời không thể thất bại, (Sáng Thế Ký 15:5), và ai có thể chống lại ý muốn của Ngài và làm hỏng ý định của Ngài?” (Clarke)
- Trong phần bình luận của mình, Adam Clarke có một phần mở rộng trích dẫn Scheuchzer và Reyher, cho thấy sự gia tăng đáng kinh ngạc của Israel ở Ai Cập là hoàn toàn hợp lý về mặt toán học trong bốn thế hệ.
14.(47-54) Trường hợp đặc biệt của chi phái Lê-vi.
47 Nhưng người Lê-vi, theo chi phái tổ phụ mình, không kê sổ chung với những chi phái khác. 48 Vì Đức Giê-hô-va có phán cùng Môi-se rằng: 49 Ngươi chớ kê sổ chi phái Lê-vi, và cũng đừng dựng bộ họ chung với dân Y-sơ-ra-ên; 50 nhưng hãy cắt phần người Lê-vi coi sóc đền tạm chứng cớ, hết thảy đồ đạc và các món thuộc về đền tạm. Ấy là người Lê-vi sẽ chuyên vận đền tạm và hết thảy đồ đạc nó, cùng sẽ làm công việc về đền tạm và đóng trại ở chung quanh đền tạm. 51 Khi nào đền tạm dời chỗ, thì người Lê-vi sẽ tháo dỡ nó; khi nào đền tạm dừng lại, thì họ sẽ dựng nó lên; còn người ngoại đến gần sẽ bị xử tử. 52 Dân Y-sơ-ra-ên mỗi người phải đóng ở trong trại quân mình, và mỗi trại quân đội ngũ, phải đóng gần bên ngọn cờ mình. 53 Nhưng người Lê-vi sẽ đóng trại chung quanh đền tạm chứng cớ, để đừng có sự giận dữ cùng hội dân Y-sơ-ra-ên; người Lê-vi sẽ coi sóc đền tạm chứng cớ. 54 Dân Y-sơ-ra-ên làm y như mọi điều Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se vậy.
a.47Nhưng người Lê-vi không được tính vào số đó: Vì đây là cuộc điều tra dân số những người có khả năng chiến đấu, nên chi phái Lê-vi không được tính. Trong số các chi phái Y-sơ-ra-ên, chỉ có họ là không ra trận vì họ có trách nhiệm đặc biệt với Đức Chúa Trời về việc thi hành chức vụ tế lễ cho Y-sơ-ra-ên.
b.Chỉ chi phái Lê-vi thì ngươi không được kê sổ: Chúng ta cũng phải thấy rằng, giống như trường hợp của Lê-vi, có một số điều không thể – hoặc không nên – kê sổ. Dân Y-sơ-ra-ên phải hiểu rằng một số điều quan trọng nhất không thể đếm được.
i.Việc kiểm kê là tốt; thậm chí là bước đầu tiên cần thiết để tổ chức chiến thắng và nắm giữ lời hứa của Chúa. Nhưng phải luôn thực hiện việc này với sự hiểu biết rằng một số yếu tố quan trọng – như người Lê-vi ở Y-sơ-ra-ên – là không thể đếm. Không có sự kiểm kê nào của con người là hoàn toàn trọn vẹn, và Chúa luôn hành động mạnh mẽ qua những điều không thể đếm.
c.52 Dân Y-sơ-ra-ên mỗi người phải đóng ở trong trại quân mình, và mỗi trại quân đội ngũ, phải đóng gần bên ngọn cờ mình: Khi dân Y-sơ-ra-ên đóng trại xung quanh đền tạm, họ được sắp xếp theo kế hoạch mà Đức Chúa Trời đã tiết lộ trong Dân số ký 2. Vị trí của mỗi trại được đánh dấu bằng một cờ hiệu, có thể là một lá cờ hoặc một biểu ngữ.
i.52bđóng gần bên ngọn cờ mình: “…mỗi người xếp hàng theo bộ tộc hoặc cờ (degel). Rabbi Rashi đề xuất một lá cờ có màu theo màu đá trên tấm che ngực của thầy tế lễ thượng phẩm (Xuất Ê-díp-tô Ký 28:17-21).” (Cole)
d.53Người Lê-vi sẽ đóng trại xung quanh Đền Tạm: Theo cách sắp xếp trại của các chi phái Y-sơ-ra-ên, người Lê-vi sẽ đóng trại ngay xung quanh Đền Tạm. Bất kỳ ai thuộc các chi phái khác của Y-sơ-ra-ên đều phải đi qua trại của người Lê-vi để đến Đền Tạm.
i.sẽ đóng trại xung quanh Đền Tạm: “Như các sinh vật sống (những người phục vụ Chúa) ở giữa bốn và hai mươi trưởng lão, hội chúng của những người trung tín và ngai vàng. (Khải Huyền 4:4Chung quanh ngôi lại có hai mươi bốn ngôi; trên những ngôi ấy tôi thấy hai mươi bốn trưởng lão ngồi, mặc áo trắng và đầu đội mão triều thiên vàng).” (Trapp)
e.Dân Y-sơ-ra-ên đã làm như vậy; theo mọi điều Đức Giê-hô-va đã truyền cho Môi-se, họ đã làm như vậy: Việc kiểm kê, hay kiểm điểm, là một bước thiết yếu trong việc tổ chức và tiến lên. Để chuẩn bị vào Đất Hứa, dân Y-sơ-ra-ên phải được tổ chức. Đức Chúa Trời là Đấng có tổ chức và hành động thông qua tổ chức, ngay cả khi tổ chức đó không dễ dàng nhìn thấy. Vì vậy, điều thiết yếu là dân Y-sơ-ra-ên phải kiểm kê và đếm số lượng người sẵn sàng chiến đấu.
i.Đức Chúa Trời đếm mọi vật. Ngài đếm các vì sao và đặt tên cho từng vì sao (Thi Thiên 147:4Ngài đếm số các vì sao, Gọi từng tên hết thảy các vì ấy.; Ê-sai 40:26Hãy ngước mắt lên cao mà xem: Ai đã tạo những vật này? Ấy là Đấng khiến các cơ binh ra theo số nó, và đặt tên hết thảy; chẳng một vật nào thiếu, vì sức mạnh Ngài lớn lắm, và quyền năng Ngài rất cao.). Đức Chúa Trời thậm chí còn đếm và biết số tóc trên đầu con người (Ma-thi-ơ 10:30Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi).
ii.“Người đếm các vì sao và gọi tên tất cả chúng, không để sót việc gì trong công việc của mình.” (Spurgeon)