Bài giảng: Ai Tin Sẽ Chẳng Gấp Rút.
Wer glaubt, der flieht nicht_vn
Wer glaubt, der flieht nicht_d
(Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Truyền Thống Hiệu Đính 2010)
Anh chị em yêu mến trong Chúa,
là con người bản chất của chúng ta là hay quen với các tình huống, con người và sự vật mới. Bất kể các chủ đề trước đây sai lầm hay xa lạ đối với chúng ta như thế nào, chúng ta sẽ quen với chúng từng chút một và sau đó coi chúng là điều hiển nhiên.
Chúng ta nhanh chóng quen với những điều làm cho mình thoải mái. Mỗi chúng ta đều biết rằng cách đây 30 năm ở Việt Nam, không phải ai cũng có đủ ăn. Và bây giờ thì sao? Bây giờ khá khó để không béo.
Chúng ta cũng đã quen với sự tà ác lan rộng. Ly hôn, phá thai hoặc quan hệ đồng tính. Chúng ta đã quen với những điều đó, phải không?
Đức Giê-hô-va vốn chậm nóng giận và đầy ơn; (Dân số ký 14:18), vì vậy những người tin rằng họ sẽ thoát khỏi sự gian ác của họ như nhưng đã được viết trong
Thi Thiên 50:21 21 Đó là điều ngươi đã làm, còn ta nín lặng; Ngươi tưởng rằng ta thật y như ngươi; Nhưng ta sẽ trách phạt ngươi, trương các điều đó ra trước mặt ngươi.
Bởi vì Đức Chúa Trời không trừng phạt trực tiếp, những người không tin nghĩ rằng Đức Chúa Trời không quan tâm đến những gì họ làm.
Nhưng còn chúng ta là những người tin thì sao?
Nhiều tín đồ làm gì khi cuộc sống của họ không diễn ra theo cách họ tưởng tượng?
Êsai 28:14-16 14 Vậy nên, hỡi các ngươi là những người ngạo mạn, cai trị dân nầy ở Giê-ru-salem, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 15 Vì các ngươi nói rằng: Chúng ta đã kết ước với sự chết, và giao ước cùng nơi Âm phủ. Khi tai nạn hủy diệt trải qua, sẽ chẳng chạm đến ta đâu. Chúng ta lấy sự nói dối làm nơi nương náu, sự gian lận làm nơi ẩn mình. 16Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta đặt tại Si-ôn một hòn đá để làm nền, là đá đã thử nghiệm, là đá góc quí báu, làm nền bền vững: ai tin sẽ chẳng gấp rút.
Anh chị em yêu mến trong Chúa, nếu Chúa muốn, hôm nay chúng ta học cách cư xử của tín môn.
ai tin sẽ chẳng gấp rút.
Và Chúa Giêsu còn phán rõ ràng hơn.
Luca 21:16-19 16 Các ngươi cũng sẽ bị cha, mẹ, anh, em, bà con, bạn hữu mình nộp mình; và họ sẽ làm cho nhiều người trong các ngươi phải chết. 17 Các ngươi sẽ vì cớ danh ta bị mọi người ghen ghét. 18 Nhưng một sợi tóc trên đầu các ngươi cũng không mất đâu. 19 Nhờ sự nhịn nhục của các ngươi mà giữ được linh hồn mình.
Có phải Chúa của chúng ta đang yêu cầu chúng ta làm điều gì đó lớn lao không? Một kỳ tích? Một sự hy sinh lớn lao? Hay những việc làm vĩ đại? Danh dự từ con người, danh vọng hay tài sản và sự giàu có?
Êsai 30: 15 Vả, Chúa Giê-hô-va, là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, có phán như vầy; Các ngươi sẽ được rỗi, là tại trở lại và yên nghỉ; các ngươi sẽ được sức mạnh, là tại yên lặng và trông cậy. Nhưng các ngươi đã không muốn thế!
Chúa Giêsu nói
Giăng 15:4 4 Hãy cứ ở trong ta, thì ta sẽ ở trong các ngươi.
Thật ra, tôi có thể kết thúc bài giảng hôm nay với những lời này. Bởi vì nhiều lời nói của con người không giúp ích được gì.
Nhưng Đức Chúa Trời phán
Thi Thiên 50: 23 Kẻ nào dâng sự cảm tạ làm của lễ, tôn vinh ta; Còn người nào đi theo đường ngay thẳng, Ta sẽ cho thấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời.
Vì vậy, tôi muốn cảm tạ Ngài vì Ngài đã dẫn dắt tôi qua những đau khổ khi Các lượn sóng và nước lớn của Chúa đã ngập tôi (Thi thiên 42:7).
Êsai 63:7-10 7 Ta sẽ nói đến những sự nhân từ của Đức Giê-hô-va, và sự ngợi khen Đức Giêhô-va, y theo mọi sự Đức Giê-hô-va đã ban cho chúng ta, và thuật lại phước lớn Ngài đã ban cho nhà Y-sơ-ra-ên, y theo những sự thương xót và sự nhân từ vô số của Ngài. 8 Vì Ngài có phán: Thật, chúng nó là dân ta, tức con cái sẽ chẳng làm dối; vậy Ngài đã làm Đấng Cứu họ. 9 Hễ khi dân Ngài bị khốn khổ, chính Ngài cũng khốn khổ, và thiên sứ trước mặt Ngài đã cứu họ rồi. Chính Ngài đã lấy lòng yêu đương thương xót mà chuộc họ. Ngài đã ẵm bồng, và mang họ trong các ngày thuở xưa. 10 Song họ đã bội nghịch, đã làm cho Thần thánh Ngài buồn rầu, Ngài bèn trở làm cừu thù với họ, và chính mình Ngài chinh chiến cùng họ.
Chúa của chúng ta đã ban cho chúng ta bao nhiêu ân sủng, tuy nhiên, chúng ta đã thường xuyên đi lạc khỏi đường lối của Ngài.
Thi Thiên 141: 5Nguyện người công bình đánh tôi, ấy là ơn; Nguyện người sửa dạy tôi, ấy khác nào dầu trên đầu, Đầu tôi sẽ không từ chối. Vì dẫu trong khi chúng nó làm ác, tôi sẽ cứ cầu nguyện.
Làm sao chúng ta có thể nhận ra lòng nhân từ của Ngài, điều mà chúng ta dễ dàng tin rằng chúng ta xứng đáng với điều tốt? Chẳng phải chúng ta thường nghĩ rằng điều tốt đẹp là những gì chúng ta tưởng tượng và mong muốn cho chính mình sao? Điều tốt đẹp có phải là mong muốn của chúng ta không?
Gia-cơ 1: 15Đoạn, lòng tư dục cưu mang, sanh ra tội ác; tội ác đã trọn, sanh ra sự chết.
Chúng ta không nhận ra rằng những gì chúng ta mong muốn trong xác thịt mang lại sự chết sao?
Chúng ta hãy đọc một câu chuyện quen biết.
Mathiơ 13:18-23 18 Ấy vậy, các ngươi hãy nghe nghĩa ví dụ về kẻ gieo giống là gì. 19 Khi người nào nghe đạo nước thiên đàng, mà không hiểu, thì quỉ dữ đến cướp điều đã gieo trong lòng mình; ấy là kẻ chịu lấy hột giống rơi ra dọc đàng. 20 Người nào chịu lấy hột giống nơi đất đá sỏi, tức là kẻ nghe đạo, liền vui mừng chịu lấy; 21 song trong lòng không có rễ, chỉ tạm thời mà thôi, đến khi vì đạo mà gặp sự cực khổ, sự bắt bớ, thì liền vấp phạm. 22 Kẻ nào chịu lấy hột giống nơi bụi gai, tức là kẻ nghe đạo; mà sự lo lắng về đời nầy, và sự mê đắm về của cải, làm cho nghẹt ngòi đạo và thành ra không kết quả. 23 Song, kẻ nào chịu lấy hột giống nơi đất tốt, tức là kẻ nghe đạo và hiểu; người ấy được kết quả đến nỗi một hột ra một trăm, hột khác sáu chục, hột khác ba chục.
Nhiều Cơ Đốc nhân hài lòng với suy nghĩ rằng họ hẳn là đất tốt, vì họ đã tiếp nhận Đức Chúa Jêsus vào một thời điểm nào đó, phải không? Nhiều người thậm chí đã chịu phép báp têm. Đó hẳn là sự xác nhận tuyệt đối theo Chúa. Một số người ngồi trong hội thánh tuần này qua tuần khác và lắng nghe bài giảng.
Mathiơ 15:8-9 8 Dân nầy lấy môi miếng thờ kính ta; Nhưng lòng chúng nó xa ta lắm. 9 Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích, Vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra.
Chúng ta có còn thực sự nghĩ rằng khi Đức Chúa Jêsus nói về đất tốt có ý nghĩa là chúng ta không? Chúng ta thực sự không quên một lời nào của Đức Chúa Trời mà chúng ta đã từng đọc sao? Chẳng lẽ quỉ dữ chưa bao giờ có thể cướp đi một lời của Đức Chúa Trời từ chúng ta sao?
Chúng ta chưa bao giờ xúc phạm, chối bỏ Chúa, nhìn theo hướng khác, hoặc nói dối khi thời điểm thích hợp vào lúc đó sao?
Chúng ta chưa bao giờ quyết định ủng hộ những điều của thế gian này sao? Sự giàu có, tình bạn, niềm vui hoặc công việc – những điều này không bao giờ ngăn cản chúng ta đọc và tiếp thu Lời Đức Chúa Trời sao?
Chúng ta đừng nói dối chính mình, anh chị em yêu mến trong Chúa. Câu chuyện này có nghĩa là chúng ta và chúng ta thất bại. Vì chỉ có Chúa mới thắng thế gian.
Giăng 16: 33 Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!
Và nếu chúng ta biết mình đang thất bại, tại sao chúng ta không mong đợi tất cả từ Ngài, Đấng đã hứa sẽ giúp đỡ chúng ta?
Êsai 41: 10 Đừng sợ, vì ta ở với ngươi; chớ kinh khiếp, vì ta là Đức Chúa Trời ngươi! Ta sẽ bổ sức cho ngươi; phải, ta sẽ giúp đỡ ngươi, lấy tay hữu công bình ta mà nâng đỡ ngươi.
Hãy xem những người tin tưởng vào những lời của Đức Chúa Trời, là Đấng không thể nói dối.(Tít 1:2.)
Mathiơ 15:21-28 21 Đức Chúa Jêsus đi từ đó, vào bờ cõi thành Ty-rơ và thành Si-đôn. 22 Xảy có một người đàn bà xứ Ca-na-an, từ xứ ấy đến, mà kêu lên rằng: Lạy Chúa, là con cháu vua Đa-vít, xin thương xót tôi cùng! Con gái tôi mắc quỉ ám, khốn cực lắm. 23 Nhưng Ngài chẳng đáp một lời. Môn đồ bèn đến gần, cố nài xin rằng: Xin thầy truyền cho đàn bà ấy về, vì người kêu van ở đằng sau chúng ta. 24 Ngài đáp rằng: Ta chịu sai đến đây, chỉ vì các con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên đó thôi. 25 Song người đàn bà lại gần, lạy Ngài mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa giúp tôi cùng! 26 Ngài đáp rằng: Không nên lấy bánh của con cái mà quăng cho chó con ăn. 27 Người đàn bà lại thưa rằng: Lạy Chúa, thật như vậy, song mấy con chó con ăn những miếng bánh vụn trên bàn chủ nó rớt xuống. 28 Ngài bèn phán rằng: Hỡi đàn bà kia, ngươi có đức tin lớn; việc phải xảy ra theo ý ngươi muốn! Cũng một giờ đó, con gái người liền được lành. (Đoạn song song Mác 7:24-29)
Chúng ta có bao giờ tự hỏi tại sao Chúa không đáp ứng những lời cầu nguyện của chúng ta, ngay cả khi chúng ta cầu nguyện theo ý Ngài không?
Trong chuyện này chúng ta thấy rằng Đức Chúa Jêsus đã đặc biệt đến đó với mục đích cứu giúp mà!
Nhưng Ngài chẳng đáp một lời. Đó không phải là một sự sỉ nhục tột cùng đối với người phụ nữ sao? Những người xung quanh cô ta nghĩ gì? Đức Chúa Trời có tạo ra sự khác biệt không? Chúa Giêsu có phải là phân biệt chủng tộc không? Hay là hành vi của Chúa không khơi dậy mong muốn được giúp đỡ của người phụ nữ nhiều hơn sao; và do đó Ngài càng củng cố đức tin của cô ta?
Mọi người phản ứng như thế nào? Những người theo Ngài? Các môn đồ? Xin thầy truyền cho đàn bà ấy về.
Bực bội, lạnh lùng và nhẫn tâm, phải không?
Ánh mắt của cô hướng về đâu? Không phải cho người ta, chỉ cho Ngài, Đấng cứu tinh. Đó là lý do tại sao Ngài đến để giúp đỡ những người khốn khổ, phải không?
Ma-thi-ơ 11: 28Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ.
Và Ngài vẫn chưa làm yên nghỉ người phụ nữ Sy-rô-phê-ni-xi này. Chúa không chỉ phớt lờ cô ta, Ngài còn nói về cô ta với những người khác trước mặt cô ấy – và bây giờ Chúa từ chối cô ấy gần như một lần và mãi mãi: Ta chịu sai đến đây, chỉ vì các con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên đó thôi.
Và điều đó có đúng không?
Giăng 3: 16Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.
Không, người phụ nữ biết rằng Chúa có thể làm nhiều hơn thế, rằng ân sủng của Ngài tràn ngập và Ngài không thể bước đi phớt lờ nỗi khốn khổ. Song người đàn bà lại gần, Vâng, cuối cùng Chúa không còn phớt lờ cô ta nữa. Vì vậy, Ngài nhận thấy cô. Nhận thấy những mối quan tâm của cô, nhận thấy cô và sự đau khổ của cô không bị che giấu khỏi Ngài.
Sau đó , (cô ấy) lạy Ngài mà thưa rằng:
Nhưng bây giờ Ngài trực tiếp từ chối cô: Không nên lấy bánh của con cái mà quăng cho chó con ăn.
(chó là một loài động vật ăn phân – nó không sạch sẽ trong Do Thái giáo)
Cô ấy không chỉ hạ mình xuống, không, Ngài cũng đã làm nhục cô ấy. Từ miệng Ngài ra những lời: ngươi không đáng giá bằng những người khác, ngươi là ô uế. Lời của Chúa hay ma quỷ đang thì thầm điều đó với chúng ta?
Thi Thiên 105: 4Hãy cầu Đức Giê-hô-va và quyền phép Ngài, Hãy tìm kiếm mặt Ngài luôn luôn.
Và cô ấy cầu xin quyền phép Ngài và tìm kiếm mặt Ngài.
Nhưng lần này khác, vì cô được phép nói chuyện trực tiếp với Ngài. Cuối cùng Ngài quay sang cô. Dường như coi thường, nhưng Ngài nói chuyện.
Cô biết rằng con người sống nhờ mọi lời bởi miệng Đức Giê-hô-va mà ra. (Phục-truyền Luậtlệ Ký 8:3)
Và bây giờ Ngài cuối cùng cũng nói chuyện với cô ấy.
Bây giờ nó thậm chí còn thấp hơn nữa trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời hằng sống. Cô ấy nói Lạy Chúa.
Lạy Chúa, Ngài nói đúng khi Ngài nói.
Lạy Chúa, con không xứng đáng. Tuy nhiên, Ngài vẫn ân cần.
Lạy Chúa, Chúa sẽ hướng dẫn con, bởi vì Chúa là người chăn tốt.
Lạy Chúa, ngay cả khi Ngài từ chối con, con sẽ ở lại.
Chúng ta có nhớ không?
Giăng 6:67-68 7Đức Chúa Jêsus phán cùng mười hai sứ đồ rằng: Còn các ngươi, cũng muốn lui chăng? 68 Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chúng tôi đi theo ai? Chúa có những lời của sự sống đời đời.
Ê-phê-sô 2:8 8 Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.
Ba sự từ chối, ba sự sỉ nhục và đức tin vẫn đứng vững.
Chúng ta có thể chịu đựng bao nhiêu sự sỉ nhục trong vương quốc của Đức Chúa Trời mà không rời đi? Một từ sai, một sự bất cẩn, và chúng ta bị xúc phạm, phải không? Thay vào đó, chúng ta không nên hành động theo cách KT viết sao?
Phi-líp 2: 3Chớ làm sự chi vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình.
Những hành động này không phải Gia Cơ muốn nói đến là làm chứng cho một đức tin sống động sao?
Gia-cơ 2: 26Vả, xác chẳng có hồn thì chết, đức tin không có việc làm cũng chết như vậy.
Chẳng phải vác thập giá của chúng ta hằng ngày là không tự coi mình là gì cả, hạ mình trước Ngài và trước Lời Ngài, vì Lời Chúa phải đúng sao? Dựa vào Ngài và Lời Ngài, bất kể hoàn cảnh của cuộc sống và tâm trí của chính mình chỉ ra điều khác?
Luca 9: 23 Đoạn, Ngài phán cùng mọi người rằng: Nếu ai muốn theo ta, phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo ta.
Anh chị em yêu mến trong Chúa, cảm tạ Chúa và lòng thương xót của Ngài. Cảm ơn Chúa, bởi vì Ngài rất ân cần. Chúng ta hãy bám chặt vào Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta và Đấng Cứu Thế của chúng ta là Chúa Giê-xu Christ.
Hê-bơ-rơ 10:35-37 35 Vậy chớ bỏ lòng dạn dĩ mình, vốn có một phần thưởng lớn đã để dành cho. 36 Vì anh em cần phải nhịn nhục, hầu cho khi đã làm theo ý muốn Đức Chúa Trời rồi, thì được như lời đã hứa cho mình. 37 Còn ít lâu, thật ít lâu nữa, Thì Đấng đến sẽ đến; Ngài không chậm trễ đâu.
Amen