ĐỨC CHÚA TRỜI CÔNG BỐ ƠN CỨU ĐỘ (Ê-sai 45)

ĐỨC CHÚA TRỜI CÔNG BỐ ƠN CỨU ĐỘ (Ê-sai 45)

Video

Si-ru như một công cụ của Đức Chúa Trời (các câu 1-7)BHĐ

1Đức Giê-hô-va phán về Si-ru, người được xức dầu của Ngài, như thế nầy: Ta đã nắm lấy tay phải của người, Để người chinh phục các nước trước mặt mình; Ta sẽ mở thắt lưng các vua, Mở các cửa thành trước mặt người Và khiến các cổng không còn bị đóng kín nữa. ² “Chính Ta sẽ đi trước mặt ngươi, San phẳng các đường gập ghềnh; Phá vỡ các cửa bằng đồng, Bẻ gãy then cài bằng sắt. ³ Ta sẽ ban cho ngươi các kho báu bí ẩn, Của cải chứa trong những nơi kín đáo, Để ngươi biết rằng chính Ta là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, Đấng đã gọi đích danh ngươi. ⁴ Vì Gia-cốp, đầy tớ Ta, Và vì Y-sơ-ra-ên, người mà Ta đã chọn, Nên Ta đã gọi đích danh ngươi, Ta đã ban cho ngươi một tước hiệu, dù ngươi không biết Ta. ⁵ Ta là Đức Giê-hô-va, không có Đấng nào khác, Ngoài Ta, không có Đức Chúa Trời nào khác. Dù ngươi không biết Ta, Ta sẽ thắt lưng ngươi, ⁶ Để từ đông sang tây,[ từ phía mặt trời mọc đến phía mặt trời lặn (bản truyền thống)] người ta được biết rằng, Ngoài Ta, không có Đấng nào khác. Ta là Đức Giê-hô-va, không có Đấng nào khác. ⁷ Ta là Đấng tạo ra ánh sáng và dựng nên bóng tối, Làm ra bình an và dựng nên tai họa; Chính Ta, Đức Giê-hô-va, là Đấng làm mọi điều nầy.

Trong chương 44: 24-28, Chúa đã phán về Si-ru, nhưng giờ đây Ngài đang phán với ông. Nếu danh xưng “người chăn chiên của ta” được dùng ở đó đã đủ khiến mọi người Y-sơ-ra-ên phải chú ý, thì danh xưng “Người Được Xức Dầu” (tiếng Hê-bơ-rơ là mashiach, “Messiah”), danh xưng chủ yếu dành cho Vua của các vua tương lai (1 Sa-mu-ên 2: ¹⁰ Kẻ nào chống cãi Đức Giê-hô-va sẽ bị phá tan! Từ trên trời cao, Đức Giê-hô-va sẽ sấm sét cùng chúng nó. Ngài sẽ đoán xét bốn phương của đất, Ban thế lực cho Vua Ngài, Và làm cho quyền năng Đấng chịu xức dầu của Ngài ra lớn, 35Đoạn, ta sẽ lập cho ta một thầy tế lễ trung tín; người sẽ làm theo lòng ta và ý ta. Ta sẽ cất cho người một nhà vững bền, và người sẽ đi trước mặt đấng chịu xức dầu của ta luôn luôn.; Thi Thiên 2:2 Các vua thế gian nổi dậy, Các quan trưởng bàn nghị cùng nhau Nghịch Đức Giê-hô-va, và nghịch Đấng chịu xức dầu của Ngài mà rằng) lại càng đáng chú ý hơn! Việc sử dụng những danh xưng tôn kính như vậy cho thấy rằng, trong thời kỳ dân Ngài không có vua, Đức Chúa Trời cũng có thể dùng một người cai trị ngoại giáo để thực hiện kế hoạch của Ngài. Nhân tiện, vua Ha-xa-ên của Sy-ri đã không nhận được danh xưng “Đấng Được Xức Dầu”, nhưng ông đã nhận được sự xức dầu thay mặt Đức Chúa Trời (1 Các Vua 19:15 BHĐ ¹⁵ Nhưng Đức Giê-hô-va đáp với người rằng: Hãy bắt con đường đồng vắng đi đến Đa-mách. Khi đến rồi, ngươi sẽ xức dầu cho Ha-xa-ên làm vua Sy-ri;).

Giống như Đấng Mê-si-a đích thực, Si-ru được giao nhiệm vụ giải phóng dân Chúa và thi hành sự phán xét trên kẻ thù của họ. Nhưng mặc dù Đức Chúa Trời  đã nắm lấy tay hữu ông, nhưng theo như chúng ta có thể thấy từ Kinh Thánh, Si-ru đã không tiếp nhận Ngài bằng đức tin.

Tuy nhiên, Đức Chúa Trời muốn dùng người này làm công cụ để lật đổ các nước, tiêu diệt những kẻ hùng mạnh của họ, và mở ra các cổng thành. Trong câu này, chúng ta chắc chắn có thể nhận ra sự ám chỉ đến cuộc chinh phạt Babylon, nơi mà quân Mê-đi và Ba Tư đã có thể dễ dàng tiến vào qua các cổng thành trong cuộc chinh phạt năm 539 TCN (câu 1). Chính Đức Chúa Trời sẽ đi trước ông và loại bỏ mọi chướng ngại vật (câu 2). Ngài sẽ ban cho ông “những kho báu và của cải ẩn giấu”. Theo lời kể của các sử gia cổ đại Herodotus và Xenophon, Si-ru đã chinh phục được khối tài sản vô giá thông qua chiến thắng vào năm 547 TCN trước Vua Croesus xứ Lydia, người đã trở nên nổi tiếng nhờ sự giàu có của mình, và cũng thông qua cuộc chinh phạt Babylon.

Bây giờ, Đức Chúa Trời đưa ra ba lý do tại sao Ngài chọn Si-ru. Lý do đầu tiên được nêu ra trong câu 3: “…để ngươi biết rằng Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng đã gọi ngươi bằng danh ngươi.” Vậy, vấn đề chính không phải là về sự tôn cao của Si-ru và sự hủy diệt của Babylon, mà là về việc Si-ru nhận ra Đấng đã ủy thác cho ông: Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Trong bàn tay toàn năng của Ngài, lòng các vua như dòng nước chảy: Ngài dẫn họ đến bất cứ nơi nào Ngài muốn (Châm Ngôn 21:1).

Lý do thứ hai được nêu ra trong câu 4: “Vì cớ Gia-cốp, tôi tớ ta, và Y-sơ-ra-ên, kẻ lựa chọn của ta, nên ta đã lấy tên ngươi gọi ngươi, và đặt tên thêm cho ngươi, dầu ngươi không biết ta” Đấng đã chọn “dân tộc nhỏ nhất trong các dân tộc” này cho chính mình và thiết lập “biên giới của các dân tộc theo số con cái Y-sơ-ra-ên”, đã dõi theo dân Ngài qua hàng thiên niên kỷ và sẽ gìn giữ họ để cuối cùng “toàn thể Y-sơ-ra-ên sẽ được cứu” (Phục truyền Luật lệ Ký 7:7 Đức Giê-hô-va tỏ lòng yêu mến và chọn lựa anh em không phải vì anh em đông hơn mọi dân khác, thật ra anh em là dân tộc ít nhất trong các dân tộc; 32:8 Khi Đấng Tối cao phân chia sản nghiệp cho muôn dân, và phân tán con cái loài người thì Ngài định biên giới cho mọi dân tộc theo số con dân Y-sơ-ra-ên |cụm từ theo số con dân Y-sơ-ra-ên trong bản dịch 70 và Qumran là theo số các thần của họ, còn bản ESV tiếng anh là theo số những con trai Đức Chúa Trời; Rô-ma 11: ²⁶ Như vậy cả dân Y-sơ-ra-ên sẽ được cứu, như có lời chép: “Đấng Giải Cứu sẽ đến từ Si-ôn, Cất bỏ sự vô đạo khỏi nhà Gia-cốp”;). Vì mục đích này, Ngài đã gọi đích danh Si-ru hơn 150 năm trước khi ông xuất hiện và, ngoài ra, còn ban cho ông những “biệt danh” tuyệt vời: “Người Chăn Chiên” và “Người Được Xức Dầu” (Ê-sai 44:28 BHĐ Ngài là Đấng đã phán rằng: ‘Si-ru là người chăn chiên của Ta, Người sẽ thực hiện mọi điều Ta muốn;’ là người nói về Giê-ru-sa-lem rằng: ‘Nó sẽ được xây lại,’ và về đền thờ rằng: ‘Nó sẽ được đặt nền móng lại.’”; 45:1 BHĐ Đức Giê-hô-va phán về Si-ru, người được xức dầu của Ngài, như thế nầy: Ta đã nắm lấy tay phải của người, để người chinh phục các nước trước mặt mình; Ta sẽ mở thắt lưng các vua, mở các cửa thành trước mặt người và khiến các cổng không còn bị đóng kín nữa). Nhưng mặc dù Si-ru đã được Đức Chúa Trời kêu gọi và ban quyền năng (“thắt lưng”) để giải cứu phần còn lại của Giu-đa khỏi ách nô lệ ở Ba-by-lôn, ông không hề biết gì về Đức Chúa Trời chân thật duy nhất, mà chỉ nhận biết phần nào về sự vĩ đại của Ngài (Ê-xơ-ra 1:2-4 ² “Si-ru, vua Ba Tư, nói: ‘Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các tầng trời đã ban tất cả các vương quốc trên đất cho trẫm và chính Ngài bảo trẫm xây cất cho Ngài một đền thờ tại Giê-ru-sa-lem, trong xứ Giu-đa. ³ Trong các ngươi, ai thuộc về con dân Ngài — xin Đức Chúa Trời ở cùng người ấy — hãy lên Giê-ru-sa-lem trong xứ Giu-đa để xây cất đền thờ của Đức Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, Ngài vẫn ngự tại Giê-ru-sa-lem. ⁴ Và dân chúng ở những nơi mà người Giu-đa còn sót lại đang sinh sống phải giúp đỡ họ bằng bạc, vàng, của cải, súc vật, cùng với những lễ vật lạc hiến cho đền thờ của Đức Chúa Trời ở tại Giê-ru-sa-lem.’”). Đức Chúa Trời phải tuyên bố hai lần: “DÙ NGƯƠI KHÔNG BIẾT TA” Ê-sai 45: 4-5 BHĐ ⁴ Vì Gia-cốp, đầy tớ Ta, và vì Y-sơ-ra-ên, người mà Ta đã chọn, nên Ta đã gọi đích danh ngươi, Ta đã ban cho ngươi một tước hiệu, DÙ NGƯƠI KHÔNG BIẾT TA. ⁵ Ta là Đức Giê-hô-va, không có Đấng nào khác, ngoài Ta, không có Đức Chúa Trời nào khác. DÙ NGƯƠI KHÔNG BIẾT TA, Ta sẽ thắt lưng ngươi,

Cuối cùng, câu 6 đưa ra lý do thứ ba cho hành động của Đức Chúa Trời với Si-ru: “… 6hầu cho từ phía mặt trời mọc đến phía mặt trời lặn họ được biết rằng không có Đức Chúa Trời nào khác ngoài ta. Ta là Đức Giê-hô-va, không có Đấng nào khác. ” (xem chương 43:10 Đức Giê-hô-va phán: Các ngươi là kẻ làm chứng ta, và là đầy tớ ta đã chọn, hầu cho các ngươi được biết và tin ta, và hiểu rằng ta là Chúa! Chẳng có Đức Chúa Trời nào tạo thành trước ta, và cũng chẳng có sau ta nữa; 44:6-8 ⁶ Đức Giê-hô-va, là Vua và Đấng Cứu chuộc của Y-sơ-ra-ên, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán như vầy: Ta là đầu tiên và cuối cùng; ngoài ta không có Đức Chúa Trời nào khác.[a] ⁷ Ai là kẻ kêu gọi như ta, rao bảo và phán truyền điều đó từ khi ta đã lập dân tộc xưa nầy? thì hãy rao truyền sự mai sau và điều chi sẽ xảy đến! ⁸ Chớ kinh hãi và cũng đừng bối rối. Từ thuở đó ta há chẳng từng rao ra cho các ngươi biết sao? Các ngươi làm chứng cho ta. Ngoài ta có Đức Chúa Trời nào khác không? Thật, chẳng có Vầng Đá nào khác; ta không biết đến!; 46:9 Hãy nhớ lại những sự ngày xưa; vì ta là Đức Chúa Trời, và chẳng có Chúa nào khác; ta là Đức Chúa Trời, chẳng có ai giống như ta). Vì vậy, một ngày nào đó, sự hiểu biết về Chúa sẽ lan rộng khắp thế giới! Nhân loại lúc bấy giờ còn rất xa vời, và ngày nay vẫn vậy. Nhưng trong Vương quốc Ngàn năm, trái đất sẽ tràn đầy sự hiểu biết về Chúa, như nước phủ kín biển cả (Ê-sai chương 11:9 Nó chẳng làm hại, chẳng giết ai trong cả núi thánh của ta; vì thế gian sẽ đầy dẫy sự hiểu biết Đức Giê-hô-va, như các dòng nước che lấp biển.; Ha-ba-cúc 2:14 Vì sự nhận biết vinh quang Đức Giê-hô-va sẽ đầy dẫy khắp đất như nước đầy tràn biển). Không chỉ Israel, mà toàn thể nhân loại sẽ kêu cầu danh Đức Chúa Trời duy nhất (xem Xa-cha-ri 14:9 BHĐ Đức Giê-hô-va sẽ làm vua khắp đất. Trong ngày ấy, Đức Giê-hô-va sẽ là Đấng duy nhất, và danh Ngài cũng sẽ là danh duy nhất).

Suy cho cùng, Đức Chúa Trời này là nguồn gốc của vạn vật. Trong nhiều tôn giáo, “thiện” và “ác” được xem là hai thế lực đối lập, ngang hàng. Tuy nhiên, trong Lời Ngài, Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài là Đấng không chỉ tạo nên ánh sáng mà còn tạo nên bóng tối (mặc dù điều sau không được nói rõ trong Sáng Thế Ký 1:3-5). Ngài tạo ra cả hòa bình (tiếng Hê-bê-rơ: SHALOM, “thịnh vượng,, bình an”) và tai họa (tiếng Hê-bê-rơ: RA, “ác, gian ác, tai ương, bất hạnh, thảm họa”), bởi vì Ngài là nguyên nhân tối hậu và đứng trên tất cả.

Cụm từ “Ta là Đấng dựng nên sự tai vạ” trong Ê-sai 45:7 đã làm nhiều độc giả Kinh Thánh bối rối. Vậy thì, Đức Chúa Trời là nguồn gốc của sự dữ hay tội lỗi? Liệu Ngài, với đôi mắt quá tinh sạch không thể nhìn thấy sự dữ (Ha-ba-cúc 1:13 Mắt Chúa thánh sạch chẳng nhìn sự dữ, chẳng có thể nhìn được sự trái ngược), có thể nào lại muốn tội lỗi xảy ra để thể hiện tình yêu thương và ân điển của Ngài một cách mạnh mẽ hơn, như một số người vẫn nghĩ? Khả năng này phải bị phủ nhận hoàn toàn. Bản thân sự dữ không bắt nguồn từ Đức Chúa Trời, Ngài là ánh sáng và tình yêu thương, mà từ ý muốn của những tạo vật đã phản loạn một cách gian ác chống lại Đức Chúa Trời và thẩm quyền của Ngài (xem Ê-xê-chi-ên 28:15 Đường lối ngươi trọn vẹn từ ngày ngươi được dựng nên, cho đến lúc thấy sự gian ác trong ngươi.; Rô-ma 5:12 Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội).

Vì lý do này, những người khác cho rằng bất hạnh hay tai họa ở đây chỉ giới hạn ở hậu quả của tội lỗi, chẳng hạn như cái chết của đứa con do Đa-vít thụ thai do ngoại tình, hay tai họa giáng xuống Y-sơ-ra-ên như hình phạt cho cuộc điều tra dân số (xem 2 Sa-mu-ên chương 11, 12 và 24). Nhưng quan điểm hạn hẹp như vậy không thể lột tả hết ý nghĩa sâu xa của những lời này. Phải chăng Gióp, người trọn vẹn và công chính, đã phạm tội khi ông nói: “Tại sao phước hạnh từ tay Đức Chúa Trời ban cho thì chúng ta đón nhận, còn tai họa từ tay Ngài giáng xuống thì chúng ta lại không nhận?” (Gióp 2:10BHĐ). Quả thật, ông đã trải qua những điều khủng khiếp, nhưng không phải do tội lỗi của ông; đúng hơn, những bất hạnh mà Đức Chúa Trời cho phép xảy ra trong cuộc đời Gióp đã góp phần thanh tẩy đức tin của ông.

Do đó, “tai họa” hay “điều ác” mà Đức Chúa Trời tạo ra không phải là điều ác tự thân, hay tội lỗi, mà đúng hơn là những gì Ngài cho phép con người gặp phải trên đường đời, và những gì, theo quan điểm con người, dường như là xấu xa hay gian ác. – Thật tốt biết bao khi biết rằng về mặt này, Đức Chúa Trời cũng đứng sau và cao hơn mọi sự (Ê-sai câu 7; so sánh Ca Thương 3:38 Chẳng lẽ từ miệng Đấng Chí Cao lại ra vừa tai họa lẫn phước lành?; A-mốt 3:6 Khi kèn thổi trong thành thì dân chúng chẳng lo sợ sao? Có tai họa nào xảy đến cho một thành mà Đức Giê-hô-va không giáng xuống?; Rô-ma 8:28 BHĐ Chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho những ai yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho những người được gọi theo ý định [kế hoạch] của Ngài).

Quyền tối cao của Đức Chúa Trời (Ê-sai 45: 8-13 ⁸ Hỡi các tầng trời, từ trên cao hãy tuôn sương móc, Hãy để mây đổ mưa công chính xuống; Đất hãy mở ra để sinh bông trái cứu rỗi, Đồng thời sự công chính cũng nẩy mầm. Ta là Đức Giê-hô-va, chính Ta đã dựng nên điều đó.” Sự cứu rỗi được rao truyền cho dân Ngài ⁹ Khốn cho kẻ tranh cãi với Đấng tạo nên mình! Nó chỉ là một bình trong các bình bằng đất! Đất sét có thể nào hỏi thợ gốm, là người nặn ra nó rằng: “Ông đang nặn ra hình gì?” hoặc nói: “Sản phẩm tay ông làm ra không được khéo”? ¹⁰ Khốn cho kẻ dám hỏi cha mình: “Ông sinh ra cái gì?” Hoặc hỏi mẹ: “Bà mang nặng đẻ đau làm gì?” ¹¹ Đức Giê-hô-va, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, là Đấng đã làm ra Y-sơ-ra-ên, phán thế nầy: “Hãy hỏi Ta về những việc sẽ đến; Hãy bảo Ta về các con cái Ta Và về công việc của tay Ta. ¹² Chính Ta đã làm ra quả đất, và sáng tạo loài người trên đó. Chính tay Ta đã giương các tầng trời ra, và truyền lệnh cho các thiên thể. ¹³ Chính Ta đã khiến người nầy nổi lên trong sự công chính, và làm cho mọi đường lối người bằng phẳng. Người sẽ xây dựng lại thành của Ta, và phóng thích kẻ bị lưu đày của Ta mà không đòi giá chuộc, cũng không cần quà cáp,” Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.)

Sự trở về của những người Giu-đa còn sót lại từ Babylon theo sự tác động của Si-ru vua Ba Tư chỉ là một điềm báo nhỏ về sự cứu chuộc tương lai của Israel, các dân tộc và toàn thể tạo vật, điều này sẽ trở thành hiện thực qua sự xuất hiện đích thực của Đấng Christ, “Đấng Chăn Chiên” và “Đấng Được Xức Dầu”. Điều này được chỉ ra bởi lời tuyên bố của Đức Chúa Trời trong câu 8 BHĐ: “Hỡi các tầng trời, từ trên cao hãy tuôn sương móc, Hãy để mây đổ mưa công chính xuống; Đất hãy mở ra để sinh bông trái cứu rỗi, Đồng thời sự công chính cũng nẩy mầm. Ta là Đức Giê-hô-va, chính Ta đã dựng nên điều đó“. Sự cứu rỗi và phước lành cho một trái đất bị tội lỗi làm hư hoại chỉ có thể đến từ thiên đàng, từ những đám mây của thiên đàng, nói theo nghĩa bóng, “sự công chính” đổ xuống! Chính Đức Chúa Trời phải can thiệp, Ngài phải sai Con yêu dấu của Ngài xuống, để sự cứu rỗi có thể nảy mầm và sự công chính có thể đâm chồi trên đất! Thật là một bức tranh tuyệt vời về phước lành tương lai cho toàn thể trái đất, mà về mặt tâm linh, tất cả những ai tin vào Chúa Jêsus đều có thể được dự phần!

Cả những người đương thời với Ê-sai lẫn dân Giu-đa hồi hương dưới thời vua Si-ru đều không thể nhận ra ý nghĩa mẫu mực của sự giải phóng khỏi ách đô hộ của Ba-by-lôn, nhưng họ có thể nhận ra quyền năng vô biên của Đức Chúa Trời được bày tỏ trong đó. Vì vậy, giờ đây họ được cảnh báo về sự bất tuân với đường lối của Đức Chúa Trời. Ê-sai phải tuyên bố một lời “khốn nạn” kép cho những người Giu-đa dám chỉ trích hành động của Đức Chúa Trời, là Đấng, trong quyền tể trị của Ngài, đã sử dụng một vị vua ngoại giáo không biết Ngài làm công cụ cho sự giải phóng của họ. Ông so sánh những người như vậy với những chiếc bình đất sét phán xét người thợ gốm đã tạo ra chúng, và với những đứa con trách móc cha mẹ vì đã sinh ra chúng (Ê-sai 45: 9-10 BHĐ ⁹Khốn cho kẻ tranh cãi với Đấng tạo nên mình! Nó chỉ là một bình trong các bình bằng đất! Đất sét có thể nào hỏi thợ gốm, là người nặn ra nó rằng: “Ông đang nặn ra hình gì?” Hoặc nói: “Sản phẩm tay ông làm ra không được khéo”? ¹⁰Khốn cho kẻ dám hỏi cha mình: “Ông sinh ra cái gì?” Hoặc hỏi mẹ:[người đàn bà] “Bà mang nặng đẻ đau làm gì?”; so sánh Giê-rê-mi 18:6 BHĐ “Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, Ta không thể đối xử với ngươi như người thợ gốm nầy hay sao?” Đức Giê-hô-va phán: “Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, đất sét trong tay thợ gốm thể nào, thì các ngươi ở trong tay Ta cũng thể ấy; Rô-ma 9:19-21 BHĐ ¹⁹ Thế thì bạn sẽ hỏi tôi rằng: “Nếu vậy sao Ngài còn quở trách? Vì ai có thể chống lại ý muốn Ngài được?” ²⁰ Thưa bạn, bạn là ai mà dám cãi lại Đức Chúa Trời? Làm sao sản phẩm được nắn nên lại có thể nói với người nắn nên nó rằng: “Sao ông đã nắn tôi như thế nầy?” ²¹ Người thợ gốm lại không có quyền trên đất sét, để từ trong cùng một đống đất mà nắn nên loại bình dùng vào việc sang trọng và loại khác dùng vào việc thấp hèn sao?[tức là loại bình đặc dụng và bình thông thường]). Nhưng không một con người nào có quyền này trước mặt Đức Chúa Trời tối cao.

Ngài là Chúa, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, Đấng yêu thương dân Ngài, là dân Ngài đã dựng nên (xem chương 1:4; 43:1). Chỉ mình Ngài biết và báo trước những gì sẽ xảy ra (xem chương 44:22-28). Vì vậy, con cái Ngài (xem câu 10) và công việc của tay Ngài (xem câu 9) có thể phó thác mình cho Ngài mà không chút do dự. Dù người ta diễn giải phần cuối của câu 11 là một mệnh lệnh hay một câu hỏi, như được thực hiện trong một số bản dịch, thì ý nghĩa vẫn là Đức Chúa Trời chăm sóc các tạo vật của Ngài. Suy cho cùng, Ngài là “Đấng nâng đỡ mọi người, đặc biệt là những người tin” (Ê-sai 45:11 Đức Giê-hô-va, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, tức là Đấng đã làm ra Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi hãy hỏi ta về những sự sẽ đến; hãy bảo ta về sự các con trai ta, và về việc làm bởi tay ta. 1 Ti-mô-thê 4:10 Vả, nếu chúng ta khó nhọc và đánh trận, ấy là đã để sự trông cậy ta trong Đức Chúa Trời hằng sống, Ngài là Cứu Chúa của mọi người, mà nhứt là của tín đồ.).

Một lần nữa, Ngài nhắc nhở dân Ngài rằng Ngài là Đấng Tạo Hóa của trời đất, cùng với cư dân của chúng (Ê-sai 45:12 Ấy chính ta đã làm ra đất, dựng nên loài người ở trên đất; chính ta, tức là tay ta, đã giương ra các từng trời, và đã truyền bảo các cơ binh nó; 42:5 Giê-hô-va Đức Chúa Trời, là Đấng đã dựng nên các từng trời và giương ra, đã trải đất với mọi sự ra bởi nó đã ban hơi sống cho dân ở trên nó, và thần linh cho mọi loài đi trên nó, có phán như vầy; 44:24 Đức Giê-hô-va, là Đấng Cứu chuộc ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, phán như vầy: Ta là Đức Giê-hô-va, đã làm nên mọi vật, một mình ta đã giương các từng trời và trải đất, ai ở cùng ta?). Vì vậy, Ngài có toàn quyền để gọi các khí cụ Ngài muốn. Ngài dấy lên vua Si-ru ngoại giáo, qua đó tạo điều kiện cho những người bị lưu đày ở Babylon trở về và xây dựng lại Giê-ru-sa-lem, thành của Đức Chúa Trời (41:2 Ai đã khiến người kia dấy lên từ phương đông, lấy sự công bình gọi người đến kề chân mình? Ngài phó các dân tộc trước mặt Người, khiến người cai trị các vua, phó họ như bụi cho gươm người, giống như rác rến bị gió thổi cho cung người… 25 Ta dấy lên một người từ phương bắc, và người đã đến; người kêu cầu danh ta từ phía mặt trời mọc, giẵm lên trên các quan trưởng như giẵm trên đất vôi, khác nào thợ gốm nhồi đất sét; 44:28BHĐ Ngài là Đấng đã phán rằng: ‘Si-ru là người chăn chiên của Ta, Người sẽ thực hiện mọi điều Ta muốn;’ Là người nói về Giê-ru-sa-lem rằng: ‘Nó sẽ được xây lại,’ Và về đền thờ rằng: ‘Nó sẽ được đặt nền móng lại.’”). Không phải phương tiện vật chất và con người, mà chính là ý muốn tối cao của Đức Chúa Trời mới thực hiện tất cả những điều này (Ê-sai 45 câu 13 Ấy chính ta đã dấy người lên trong sự công bình, và sẽ ban bằng mọi đường lối người. Người sẽ lập lại thành ta, và thả kẻ bị đày của ta, không cần giá chuộc, cũng không cần phần thưởng, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.)!

nguồn

xem thêm:

Ê-sai 45 – “HÃY NHÌN XEM TA VÀ ĐƯỢC CỨU”

Biểu Tượng Người Thợ Gốm Và Đất Sét Trong Kinh Thánh