SỰ THỜ PHƯỢNG VÀ ĐỜI SỐNG ĐỨC TIN

SỰ THỜ PHƯỢNG VÀ ĐỜI SỐNG ĐỨC TIN Gottesdienst und Glaubensleben

1)SỰ TIN ĐẠO THANH SẠCH

2)SỰ CAM KẾT

3)HÃY ĐI THEO DẤU CỦA BẦY- Ở TRONG THÂN THỂ ĐẤNG CHRIST

4)MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH VỚI ĐỨC CHÚA TRỜI

1)SỰ TIN ĐẠO THANH SẠCH

Sự thờ phượng liên hệ đến mọi điều chúng ta sống, ý nghĩ, hành động. Có người nói: SỰ THỜ PHƯỢNG LÀ NHỊP ĐẬP TRÁI TIM. Ngày nay con người cách xa Đức Chúa Trời như chưa từng có trong lịch sử.

Sự thờ phượng Đức Chúa Trời tìm kiếm là gì?

Sự thờ phượng con người tìm kiếm là gì?

Thờ phượng Đức Chúa Trời tìm kiếm là tìm sự vinh hiển đến từ Đức Chúa Trời

Thờ phượng con người tìm kiếm là tìm sự vinh hiển con người.

Đó là sự thờ phượng trong thần linh và lẽ thật

Sự thờ phượng liên hệ với đức tin. Đức tin thật dẫn đến sự thờ phượng thật.

Sau đây là một số câu Kinh Thánh về sự đức tin, và sự thờ phượng.

1Ti-mô-thê 1: 5 Mục đích của sự răn bảo, ấy là sự yêu thương, bởi lòng tinh sạch, lương tâm tốt và ĐỨC TIN THẬT mà sanh ra.

Đức tin thật là một đức tin không giả tạo (bản tiếng đức dịch là đức tin không giả tạo), không chỉ là lời nói suông, đức tin phó thác cho Chúa, không rơi vào những sự khuôn sáo trống rỗng, những lời nói thùng trống kêu to, không có dinh dưỡng thuộc linh, tập trung vào sự dạy dỗ khỏe mạnh đúng đắn, không thêm bớt Lời Chúa, đứng trên nền tảng tâm trí, tư tưởng, của Đấng Christ, không phải những cảm xúc, luôn bám chặt vào lẽ thật của Lời Kinh Thánh, phúc âm đơn sơ và rõ ràng của Ân điển bởi đức tin trong Chúa Giê-xu Christ. (1)

Gia-cơ chỉ cho chúng ta cụ thể sự thờ phượng đẹp lòng Chúa:

Gia-cơ 1: 27 Sự tin đạo thanh sạch không vết, trước mặt Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, là: thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ, và giữ lấy mình cho khỏi sự ô uế của thế gian.

Chữ tin đạo, được dùng 4 lần trong Tân ước (Công vụ 26:5 và Cô-lô-se 2:18

(đạo, tôn giáo); và trong Gia-cơ 1:26-27), như vậy chúng ta hiểu tin đạo nghĩa là sự thờ phượng, đức tin chân thật, nghĩa chung là tôn giáo, đạo.

Gia-cơ 1: 26 Nhược bằng có ai tưởng mình là tin đạo mà không cầm

giữ lưỡi mình, nhưng lại lừa dối lòng mình, thì sự tin đạo của người hạng ấy là vô ích.

Câu 26 nói về sự tin đạo vô ích, chẳng giá trị gì (BD2020) bởi vì tội lỗi của cái lưỡi, và câu 27 là tin đạo được Chúa nhậm.

Sự tin đạo (tôn giáo, tín ngưỡng, đạo, thờ phượng, đức tin) mà Gia-cơ muốn nói về là bằng chứng bên ngoài của lòng tin kính, mộ đạo bên trong. Tức là sự thờ phượng thể hiện qua các hành vi nghi lễ.

Sự thờ phượng không có giá trị được định đoạt bởi cái lưỡi, hình thức dù lễ nghi tốn kém như thế nào đều bị bỏ, vì cái lưỡi. Nếu người tin Chúa nói dỗi, lời cay nghiệt, buôn chuyện, vu khống, hoặc xúc phạm thì sự tin đạo (thờ phượng) vô ích. Mọi người xung quanh đều thấy, chỉ anh ta là tự lừa dối mình. “vì bởi lời nói mà ngươi sẽ được xưng là công bình, cũng bởi lời nói mà ngươi sẽ bị phạt” (Ma-thi-ơ 12:37).

Sự thờ phượng (tin đạo, đạo, tôn giáo) tinh sạch và không tì vết đẹp lòng Chúa là người thờ phượng phải biết kiềm chế cái lưỡi. Thi thiên 34: 12-14 12 Ai là người ưa thích sự sống, và mến ngày lâu dài để hưởng phước lành? 13 Khá giữ lưỡi mình khỏi lời ác, và môi mình khỏi nói sự dối gạt. 14 Hãy tránh sự ác, và làm điều lành, hãy tìm kiếm sự hòa bình, và đeo đuổi sự ấy.

Nhưng Gia-cơ cũng đưa ra hành vi tin đạo (tôn giáo, thờ phượng) khác, ngoài việc kiểm soát cái lưỡi đó là hành vi bên ngoài 1)“Hãy chăm sóc trẻ mồ côi và người góa bụa trong cơn khốn khó của họ”. hành vi bên trong 2) “Hãy giữ mình khỏi bị ô uế bởi thế gian” (Gia-cơ 1:27). 

Sống thánh khiết và phục vụ người khác là chìa khóa. Ông đã khai triển lời dạy Chúa Giê-xu: Kính yêu Đức Chúa Trời và yêu người lân cận như mình Mác 12: 30-31 Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi(Phục truyền luật lệ ký 6:4-5). ³¹ Nầy là điều thứ hai: Ngươi phải yêu kẻ lân cận như mình (Lê-vi-ký 19:18). Chẳng có điều răn nào lớn hơn hai điều đó.

Cụ thể là phục vụ những người kém may mắn hơn, và giữ mình cho thanh sạch. Những người không thể tự giúp mình, những người không thể trả ơn cho bạn. (2)

Lu-ca 14: Song khi ngươi đãi tiệc, hãy mời những kẻ nghèo khó, tàn tật,

 què, đui, ¹⁴ thì ngươi sẽ được phước, vì họ không có thể trả lại cho ngươi; đến kỳ kẻ công bình sống lại, ngươi sẽ được trả.

Đây không phải là việc cảm xúc tùy hứng, mà cần có sự cam kết. Vì đức tin

thật phát triển, như một cây. Thì đạo đức cơ đốc cũng phải dựa trên sự cam kết, ràng buộc.

2)SỰ CAM KẾT giống đường một chiều, chuyến tàu một chiều, đã bước chân lên, thì tôi không thể quay lại. Đó là con đường thập tự giá.

2 Phi-e-rơ 1:5–8 ⁵ Chính vì lý do đó mà anh em phải cố gắng hết sức để thêm cho đức tin mình lòng nhân đức, thêm cho nhân đức sự tri thức, ⁶ thêm cho tri thức tính tiết chế, thêm cho tiết chế tính kiên nhẫn, thêm cho kiên nhẫn lòng tin kính, ⁷ thêm cho lòng tin kính tình huynh đệ, thêm cho tình huynh đệ tình yêu thương. ⁸ Vì nếu anh em có những điều nầy và có dư dật, thì sẽ không sợ mình thiếu hiệu năng hoặc không kết quả trong sự nhận biết Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ.

Không phải tôn tri thức, trí tuệ là thần, cũng không phải đức tin vì đức tin, mà cuối cùng sự dạy dỗ lành mạnh dẫn đến chỗ chúng ta tôn Đấng Christ làm Chúa và Thánh.

Con người chúng ta dễ thần tượng hóa bất kỳ yếu tố nào trong các điểm trên. Nhưng phát triển trong đức tin là để có tâm trí Đấng Christ ngày càng nhiều hơn.

Đó là có tâm trí Đấng Christ.

1Cô-rinh-tô 2: 16 Vì ai đã biết ý (tâm trí) Chúa, đặng dạy dỗ Ngài? Nhưng phần chúng ta, thì có ý của Đấng Christ. (1)

Và có sự hiểu biết (trí tuệ) của Đấng Christ.

1Giăng 5: ²⁰Nhưng chúng ta biết Con Đức Chúa Trời đã đến, Ngài đã ban TRÍ KHÔN (sự hiểu biết-BHĐ) cho chúng ta đặng chúng ta biết Đấng chân thật, và chúng ta ở trong Đấng chân thật, là ở trong Đức Chúa Jêsus Christ, Con của Ngài. Ấy chính Ngài là Đức Chúa Trời chân thật và là sự sống đời đời.

Hãy có tư tưởng, suy nghĩ của Đấng Christ, Philip 2:5 Hãy có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có.

Sự tin đạo thanh sạch (sự thờ phượng, sự thực hành tôn giáo đúng đắn) không ô uế là chăm sóc gia đình mình 1Ti-mô-thê 5: ⁴ Nhưng nếu bà góa có con hoặc cháu, thì con cháu trước phải học làm điều thảo đối với nhà riêng mình và báo đáp cha mẹ; vì điều đó đẹp lòng Đức Chúa Trời, ⁵ Người thật góa ở một mình, đã để lòng trông cậy nơi Đức Chúa Trời, ngày đêm bền lòng cầu nguyện nài xin. ⁶ Nhưng về phần kẻ ưa sự vui chơi, thì dẫu sống cũng như chết. ⁷ Hãy nhắc lại những điều đó cho họ, hầu cho họ không chỗ trách được. ⁸ Ví bằng có ai không săn sóc đến bà con mình, nhứt là không săn sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức tin, lại xấu hơn người không tin nữa.

Như vậy mỗi chúng ta có thể thiếu thốn, miễn là có sự cam kết với nhau, Hội Thánh, trong thân thể Chúa cần sự cam kết với nhau. Hội Thánh không phải là câu lạc bộ, hội đoàn. Như chuồn chuồn, khi vui nó đậu, khi buồn thì bay.

3)HÃY ĐI THEO DẤU CỦA BẦY- Ở TRONG THÂN THỂ ĐẤNG CHRIST

Chúng ta hãy tuyên bố như người được yêu dấu trong nhã ca: Nhã ca 1: 8Hỡi người đẹp hơn hết trong các người nữ, Nếu ngươi chẳng biết, hãy ra theo dấu của bầy.

Mỗi người có khiếm khuyết, khó chịu, và rất khác nhau về xuất xứ, nhưng nếu có sự cam kết với Chúa và với nhau (Mác 12:30-31), hết sức hạ mình, mềm mại, kiên trì, lấy tình yêu thương mà chịu đựng lẫn nhau. Đó là chúng ta đã chăm theo tư tưởng của Đức Thánh Linh. (Ê-phê-sô 4:1-2)

Sự báp têm Đức Thánh Linh thật là nhờ Ngài chúng ta được báp têm vào trong một thân thể. 1Cô-rinh-tô 12:13 Vì thật bởi MỘT THÁNH LINH, tất cả chúng ta được làm BÁP-TÊM VÀO TRONG MỘT THÂN, dù là người Giu-đa hay người Hy Lạp, dù là nô lệ hay tự do, thì tất cả được khiến cho uống một Thánh Linh.

chúng ta sẽ được hưởng lợi ích của Thân thể Đấng Christ: Rô-ma 8:13 Thật thế, nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết; song nếu nhờ Thánh Linh, làm cho chết các việc của thân thể, thì anh em sẽ sống

Trong thân thể, nếu một tí bụi vào mắt, thì sẽ phản ứng mọi cách để đẩy nó ra: nước mắt, kháng thể chống viêm. Thân thể Chúa Giê-xu luôn khỏe mạnh và kháng thể rất tốt. Hãy ở trong thân thể Đấng Christ!

Nhận biết lòng thương xót của Chúa.

Theo 2Phi-e-rơ 1:5 Một trong những dinh dưỡng cần thiết cho đức tin là sự hiểu biết.

4)MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH VỚI ĐỨC CHÚA TRỜI

Trong Rô-ma 12: ¹ Vậy, hỡi anh em, tôi lấy SỰ THƯƠNG XÓT của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ [đúng đắn] của anh em. ² Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn

vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào.

Chúng ta cần hiểu biết về lòng thương xót của Chúa, và CHÚNG TA TRỞ LẠI ĐIỂM XUẤT PHÁT. Sẽ là một khó khăn nếu con cái Chúa không hiểu biết về điều này. Hiểu được sự thương xót của Chúa, khiến chúng ta hiểu được sự ăn năn thường xuyên, từ sự ăn năn thường trực, chúng ta mới có thể mang thập tự giá

mỗi ngày. Đó là điều căn bản để chúng ta thờ phượng.

Biết lẽ thật, tin vào lẽ thật, giữ vững niềm tin về lẽ thật, và yêu mến lẽ thật tự nhiên sẽ dẫn đến sự thờ phượng thuộc linh đích thực. Niềm tin ấy đi kèm với cảm xúc, cảm xúc là phản ứng trước lẽ thật, chứ không phải trước bất kỳ kích thích bên ngoài nào. Âm nhạc có thể tạo ra cảm xúc tuyệt vời, nhưng tự nó không phải là sự thờ phượng. Âm nhạc không phải là nền tảng của sự thờ phượng, nó giống như lá cây và rễ cây đó là đức tin thật. Âm nhạc không phải là nguồn gốc của sự thờ phượng, nhưng nó có thể là sự thể hiện của sự thờ phượng. Đừng trông cậy vào âm nhạc để khơi gợi sự thờ phượng của bạn. (3) Ngày nay có những bài hát cơ đốc, tràn lan do AI sáng tác, theo nhận xét của tôi là dễ nhận biết. Kỹ thuật siêu đến mức rất nhiều người like. Chúng ta có thể cam kết ở đây rằng sự thờ phượng từ đức tin, trong trái tim tạo vật Ngài ăn năn, và biết ơn sâu sắc sự thương xót của Chúa, mà mình không xứng đáng được nhận.

Luật pháp Môi-se để dẫn tội nhân đến với Đấng Christ. Luật pháp chỉ cho con người biết tội lỗi và sự vô vọng, botay.com, chỉ ra rằng con người cần Đức Chúa Trời cứu rỗi. Từ đầu Chúa đã bày tỏ cho Môi-se Danh của Ngài

Xuất Ê-díp-tô ký 34: 5-7 5 Đức Giê-hô-va ngự xuống trong đám mây, đứng gần bên Môi-se và hô danh Giê-hô-va. 6 Ngài đi ngang qua mặt người, hô rằng: Giê-hô-va! Giê-hô-va! Là Đức Chúa Trời NHÂN TỪ, THƯƠNG XÓT, chậm giận, đầy dẫy ân huệ và thành thực, 7 ban ơn đến ngàn đời, xá điều gian ác, tội trọng, và tội lỗi; nhưng chẳng kể kẻ có tội là vô tội, và nhân tội tổ phụ phạt đến con cháu trải ba bốn đời.

Trong câu này chúng ta thấy dự báo tin lành của Ân điển phải đến (Công vụ 20:24 BD2011 Nhưng tôi chẳng coi mạng sống mình là quý, miễn sao tôi chạy xong chặng đường và hoàn tất chức vụ mà tôi đã nhận lãnh từ Ðức Chúa Jesus, để làm chứng về Tin Mừng của ân sủng Ðức Chúa Trời.; Ê-phê-sô 2:8-9 ⁸Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. ⁹ Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình)

Bởi luật pháp chúng ta biết tại sao Đức Chúa Trời chậm giận, và công bình,

chẳng kể kẻ có tội là vô tội. Đó là để người của dòng dõi là Đấng Mê-si phải đến.

Chúng ta không xứng đáng với sự thương xót của Chúa.

Cơ đốc nhân ai cũng biết về 95 luận đề của Martin Luther nhưng ít ai biết chi tiết. Luận đề đầu tiên của Luther rất sâu sắc. Nội dung đoạn này như sau: “Khi Chúa và Chủ của chúng ta, Chúa Jesus Christ, phán ‘Hãy ăn năn,’ Ngài kêu gọi toàn bộ cuộc sống của những người tin Chúa phải ăn năn.” Không hề có sự hạn chế hay giải thích nào, ông kêu gọi hội thánh ăn năn.

Điều đáng kinh ngạc trong tuyên bố của Luther là nó thừa nhận sự ăn năn không chỉ là một hành động nhất thời, mà là hành động bao trùm toàn bộ cuộc đời của một tín đồ. Sự ăn năn diễn ra không chỉ khi một tội nhân quay về với Đấng Christ mà còn diễn ra mỗi ngày trong cuộc sống của một tín đồ trong Đấng Christ. Vì đó là điều mà Kinh Lạy Cha dạy chúng ta trong lời cầu xin thứ năm (4): “Xin tha tội cho chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có tội với chúng con.” Chúa dạy chúng ta cầu xin sự tha thứ cho mọi tội lỗi trong quá khứ mà Đức Thánh Linh gợi lại cho chúng ta nhớ, và thậm chí cả vô số tội lỗi mà chúng ta không nhớ.

Tại sao các tín đồ, những người đã được tha tội, lại cần cầu xin Chúa “tha nợ cho chúng con”. (Ma-thi-ơ 6:12)?

Khi tìm hiểu về sự tha thứ tội lỗi, điều quan trọng cần lưu ý là có ba khía cạnh của sự cứu rỗi: địa vị, tiến triển (quá trình) và cuối cùng.

Địa vị, khi một người tin được tuyên bố là được xưng công bình. Quá trình xảy ra là cuộc sống hàng ngày. Sự cứu rỗi cuối cùng là cứu chuộc linh hồn chúng ta. (Ma-thi-ơ 24:13 Nhưng kẻ nào bền chí cho đến cuối cùng, thì sẽ được cứu; Rô-ma 3:28 vì chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp, xem từ câu 21)

Tuy địa vị được cứu rồi, nhưng trên thực tế chúng ta vẫn phạm tội hằng ngày trong thế gian này. Đó là lý do tại sao chúng ta vẫn cần cầu xin Chúa “tha nợ chúng ta” và tại sao chúng ta vẫn cần tha nợ cho người khác. “Những món nợ” mà Chúa Giê-su nói đến chính là tội lỗi.

1 Giăng 1:8–9 cũng nói tương tự: Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta. ⁹ Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác. Cơ Đốc nhân nên thừa nhận tội lỗi và sự xúc phạm của mình đối với Đức

Chúa Trời và xưng tội với Đấng duy nhất có thể tha thứ.

Chúa Giê-xu dạy về thái độ khiêm nhường và thái độ cầu nguyện. Một người không thể dựa vào luật pháp để được vào Thiên đàng (Ma-thi-ơ 6:1Hãy giữ, đừng làm sự công bình mình trước mặt người ta, cho họ đều thấy. Bằng không, thì các ngươi chẳng được phần thưởng gì của Cha các ngươi ở trên trời…5 Khi các ngươi cầu nguyện, đừng làm như bọn giả hình; vì họ ưa đứng cầu nguyện nơi nhà hội và góc đường, để cho thiên hạ đều thấy. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. Ma-thi-ơ 5: 20 Vì ta phán cho các ngươi rằng, nếu sự công bình của các ngươi chẳng trổi hơn sự công bình của các thầy thông giáo và người dòng Pha-ri-si, thì các ngươi chắc không vào nước thiên đàng…48 Thế thì các ngươi hãy nên trọn vẹn, như Cha các ngươi ở trên trời là trọn vẹn) HIỂU ĐƯỢC ĐIỀU NÀY RẤT QUAN TRỌNG, vì đó là nguyên tắc cầu xin Chúa tha thứ tội lỗi | nợ nần của chúng ta mang tính phổ quát (trong mọi trường hợp).

Niềm tin vào con người và công việc của Chúa Giê-su Christ dẫn đến sự xưng công chính (Giăng 3:16; Giăng 6:47; 1 Giăng 5:1–5; Rô-ma 4:1–3; 1 Cô-rinh-tô 15:1–4). Việc cầu xin sự tha thứ nhiều lần không phải là điều kiện cần thiết để được cứu rỗi theo nghĩa này. Việc xưng tội và cầu xin sự tha thứ sau khi được cứu rỗi là nhằm mục đích CÓ MỘT MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH VỚI ĐỨC CHÚA TRỜI. Chúng ta phải cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ các khoản nợ của mình để mối tương giao của chúng ta với Ngài được duy trì và củng cố. Lời cầu nguyện hằng ngày xin Đức Chúa Trời “tha thứ các khoản nợ của chúng ta” không phải là điều kiện cần thiết để được xưng công chính, nhưng là một khía cạnh của tiến trình thánh hóa liên tục. (4)

Cuối thập niên 90 một người giảng tv nổi tiếng bị tù vì vi phạm, trong tù ông đã phát biểu, Chúa cho tôi vào tù vì tôi nghĩ rằng Chúa không phạt tôi.

Trong cuốn Giáo Lý Ăn Năn, Thomas Watson (khoảng năm 1620–1686) viết: “Ăn năn là ân điển của Thánh Linh Đức Chúa Trời, nhờ đó tội nhân được khiêm nhường nội tâm và được cải thiện rõ rệt.” Với câu nói đơn giản này, Watson giúp chúng ta tập trung sự chú ý vào một trong những khía cạnh quan trọng nhất của sự ăn năn thực sự, đó là ăn năn là “ân điển của Thánh Linh Đức Chúa Trời.”

Sự ăn năn là một ơn ban cho. Mặc dù đó là hành động của chúng ta, nhưng nó không bắt nguồn từ bên trong chúng ta.

Người được tái sinh có lòng mới và Thần mới

²⁶Ta sẽ ban cho các ngươi một tấm lòng mới và đặt một thần linh mới trong các ngươi; ta sẽ bỏ đi tấm lòng bằng đá khỏi xác thịt các ngươi và ban cho các ngươi tấm lòng bằng thịt. ²⁷Ta sẽ đặt thần ta trong các ngươi, khiến cho các ngươi đi theo các quy luật và cẩn thận làm theo các sắc luật của ta.” Ê-xê-chi-ên 36:26–27 BD2002

Ăn năn là một lệnh truyền của Chúa nhưng cũng là một ơn Ngài ban cho.

Một số câu Kinh Thánh ăn năn là mạng lệnh:

Ma-thi-ơ 4: ¹⁷ Từ lúc ấy, Đức Chúa Jêsus bắt đầu rao giảng rằng: “Các ngươi hãy ăn năn, vì vương quốc thiên đàng đã đến gần.”

Công vụ 17: BHĐ ³⁰ Thế thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các thời kỳ ngu dại đó; nhưng bây giờ, Ngài ra lệnh mọi người ở khắp mọi nơi phải ăn năn

Ăn năn là ơn ban cho:

Công vụ 11: 18 Tín đồ nghe bấy nhiêu lời xong, đều thỏa thuận và ngợi khen Đức Chúa Trời, rằng: Vậy Đức Chúa Trời cũng đã ban sự ăn năn cho người ngoại để họ được sự sống!

Rô-ma 2:4 Hay là ngươi khinh dể sự dư dật của lòng nhân từ, nhịn nhục, khoan dung Ngài, mà không nhận biết lòng nhân từ của Đức Chúa Trời đem ngươi đến sự ăn năn sao?

2Ti-mô-thê 2:25-26 25 dùng cách mềm mại mà sửa dạy những kẻ chống trả, mong rằng Đức Chúa Trời BAN CHO HỌ SỰ ĂN NĂN để nhìn biết lẽ thật, 26 và họ tỉnh ngộ mà gỡ mình khỏi lưới ma quỉ, vì đã bị ma quỉ bắt lấy đặng làm theo ý nó.

Châm ngôn 16: 6 Nhờ sự nhân từ và chân thật tội lỗi được chuộc; Và bởi sự kính sợ Đức Giê-hô-va người ta xây bỏ điều ác.

ĐỨC CHÚA TRỜI BAN SỰ ĂN NĂN, VÌ VẬY BẠN CÓ THỂ CẦU XIN NGÀI BAN CHO BẠN MỘT TẤM LÒNG THỐNG HỐI. BẠN CÓ THỂ CẦU XIN NGÀI THAY ĐỔI TẤM LÒNG MÌNH. Bạn có thể kêu cầu Ngài: “LẠY CHÚA, XIN PHỤC HỒI SỰ ĂN NĂN!” (5)

chúng ta nhận biết: TÔI KHÔNG THỂ TỰ MÌNH LÀM ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ. Tôi không thể ghét những gì Ngài ghét và yêu những gì Ngài yêu.

Từ sự nhận biết giúp chúng ta ăn năn hàng ngày tránh sáo rỗng.

Trở lại trong Rô-ma 12:1-2 để có sự thờ phượng đẹp lòng Chúa, xuất phát từ sự chúng ta nhận biết, hiểu được sự thương xót Đức Chúa Trời. Hiểu được Chúa thương xót chúng ta ăn năn hàng ngày. Thì việc dâng thân thể làm của lễ sống và Thánh trở nên rõ ràng. Bởi vì hiểu được sự thương xót của Ngài. Chúng ta quyết định quyết Dâng cuộc đời mình cho Chúa một cách thông hiểu, giữ sự thờ phượng thanh sạch không tì vết, mong được Ngài đẹp lòng. Amen!

(4) Ma-thi-ơ 6:9-13 Lạy Cha chúng tôi ở trên trời;

1)Danh Cha được thánh;

2)Nước Cha được đến;

3)Ý Cha được nên, ở đất như trời!

4)Xin cho chúng tôi hôm nay đồ ăn đủ ngày;

5)Xin tha tội lỗi cho chúng tôi, như chúng tôi cũng tha kẻ phạm tội nghịch cùng chúng tôi;

6)Xin chớ để chúng tôi bị cám dỗ, mà cứu chúng tôi khỏi điều ác!

(Vì nước, quyền, vinh hiển đều thuộc về Cha đời đời. A-men.)

xem thêm:

ĐỨC TIN CHÂN THÀNH (KHÔNG GIẢ TẠO) NGHĨA LÀ GÌ (1 Ti-mô-thê 1:5)?

SỰ TIN ĐẠO THANH SẠCH KHÔNG VẾT LÀ GÌ (Gia-cơ 1:27)?

TẠI SAO CHÚNG TA NÊN CẦU XIN CHÚA THA TỘI (THA NỢ) CHO CHÚNG TA (Ma-thi-ơ 6:12)?

SỰ THỜ PHƯỢNG THẬT LÀ GÌ?