Tóm tắt:
- ĐIỀU GÌ Ở CUỐI CON ĐƯỜNG? ĐẰNG SAU CÁNH CỬA HẸP CÓ GÌ?
- KHI MỘT CÁI GÌ ĐÓ MỚI BẮT ĐẦU, NÓ RẤT ĐẸP. NHƯNG SỰ KHÔN NGOAN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI THÌ NÓI “CUỐI CÙNG CỦA MỘT VIỆC HƠN SỰ KHỞI ĐẦU NÓ; LÒNG KIÊN NHẪN HƠN LÒNG KIÊU NGẠO.” (TRUYỀN ĐẠO 7:8)
- VẬY CHÚNG TA HỌC VỀ SỰ KẾT THÚC VÀ CON ĐƯỜNG CỦA ĐỜI MÌNH.
- BÀI HỌC VỀ CUỘC ĐỜI GIÔ-ÁCH (2 SỬ KÝ 23-24)
- CHÚNG TA ĐỪNG KHINH THƯỜNG ÂN SỦNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
- CHÚNG TA KHÔNG THỂ ĂN NĂN KHI CHÚNG TA MUỐN, VÌ ĐỨC TIN LÀ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
- CHÚNG TA KHÔNG THỂ CẢI ĐẠO VÀ TIN KHI CHÚNG TA MUỐN. ĐÓ LÀ ĐỨC TIN VÀ LÀ CÔNG VIỆC CỦA NGÀI!
- SỰ KHỞI ĐẦU CỦA CHÚNG TA: NGAY KHI CHÚNG TA ĐI THEO CHÚA, ĐẦU HÀNG VÀ CHẤP NHẬN NGÀI LÀ ĐẤNG THỐNG TRỊ CỦA CHÚNG TA.
- GIÊ-HÔ-GIA-ĐA LÀ HÌNH ẢNH CỦA CHÚA JÊSUS. GIÔ-ÁCH ĐI CHỆCH KHỎI TRẬT TỰ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI KHI NÀO? SAU KHI THẦY TẾ LỄ GIÊ-HÔ-GIA-ĐA QUA ĐỜI (2SỬ KÝ 24:2)
- LÝ DO BỞI VÌ CHÚNG TA BỎ LÒNG KÍNH MẾN BAN ĐẦU (KHẢI HUYỀN 2:4-5)
- VÀ CHÚNG TA KHÔNG TRUNG THÀNH (1 CÔ-RINH-TÔ 4:2)
- KHÔNG TRUNG THÀNH LÀ TÀ DÂM (1 SA-MU-ÊN 15:23)
- CHỈ CÓ MỘT SỐ ÍT NGƯỜI TÌM THẤY CON ĐƯỜNG VÀ CÁNH CỬA DẪN ĐẾN SỰ SỐNG.
- CHÚA ĐÃ CẢNH BÁO CHÚNG TA TRƯỚC RẰNG CHÚNG TA NÊN TÍNH TOÁN GIÁ TRẢ, BỞI VÌ TRÊN CON ĐƯỜNG THEO CHÚA CHÚNG TA SẼ MẤT ĐI TẤT CẢ CÁI GÌ GỌI LÀ CỦA MÌNH. BỞI VÌ TRÊN CON ĐƯỜNG ĐÓ, CHÚNG TA PHẢI ĐI THEO NGUYÊN TẮC CỦA NGÀI. (LU CA 14:25-35)
- NHƯNG CHÚA NHÂN TỪ KHÔNG ĐỂ CHÚNG TA MỒ CÔI (GIĂNG 14:18)
- TẤM GƯƠNG PHAO-LÔ (1CÔ-RINH-TÔ 11:1; PHI-LÍP 3:7-14)
- ĐIỀU GÌ ĐẰNG SAU CÁNH CỬA HẸP? (KHẢI HUYỀN 21:1-8)
- THIÊN ĐÀNG LÀ NƠI CÓ CHÚA GIÊ SU CHRIST CỦA CHÚNG TA (KHẢI HUYỀN 21:22-27)
- QUYẾT ĐỊNH ĐƯỢC ĐƯA RA NGAY TRONG CUỘC SỐNG NÀY
- THI THIÊN 73 CON ĐƯỜNG A-SÁP ĐI THEO CHIÊN CON
Bài giảng: Con đường dẫn đến cuối cùng (Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Truyền Thống Hiệu Đính 2010)
Anh chị em yêu mến trong Chúa,
Hiện nay, hơn 300 triệu tín đồ trên toàn thế giới đang sống dưới sự bắt bớ, ngược đãi, ở trong nhà tù, bị tra tấn và bị đe dọa trực tiếp bằng cái chết.
Mặc dù chúng ta ở đây đang sống trong hòa bình và được đầy đủ dù khi làm môn đệ của Chúa Jêsus, nhưng cuối cùng chúng ta vẫn là kẻ ngu ngốc của thế gian vì chúng ta không sống theo cách gọi là ý nghĩa đối với thế gian. Chúng ta, là những người yêu và đi theo Đức Chúa Jêsus, là những người không còn muốn sống không thể thiếu Ngài và không thể sống thiếu Ngài, là những người đi theo Ngài và tìm kiếm Ngài. Vì Ngài đã nói với chúng ta:
Mathiơ 7:13-14 13 Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hư mất, kẻ vào đó cũng nhiều. 14 Song cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ kiếm được thì ít.
Nhưng Điều Gì Ở Cuối Con Đường? Đằng Sau Cánh Cửa Hẹp Có Gì?
Một câu tục ngữ Đức nói: “Mọi khởi đầu đều có một điều kỳ diệu trong đó” là muốn nói rằng KHI MỘT CÁI GÌ ĐÓ MỚI BẮT ĐẦU, NÓ RẤT ĐẸP.
Nhưng thay vào đó, sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời nói gì?
Truyền đạo 7: 8Cuối cùng của một việc hơn sự khởi đầu nó; lòng kiên nhẫn hơn lòng kiêu ngạo.
Nếu Chúa muốn, HÔM NAY CHÚNG TA SẼ HỌC VỀ SỰ KẾT THÚC VÀ CON ĐƯỜNG CỦA ĐỜI MÌNH.
Có rất nhiều câu chuyện về con người trong Kinh Thánh. Sự khởi đầu của họ, con đường của họ, những quyết định của họ và kết thúc của họ. Chúng ta hãy đọc câu chuyện về Vua Giôách.
TIỂU SỬ GIÔ-ÁCH (2 Sử ký 23 ff)
Vào thời điểm đó, Giô-ách vẫn còn trẻ và là người duy nhất được cứu sau khi A-tha-li-a âm mưu giết chết tất cả các hậu duệ hoàng tộc và chiếm lấy quyền cai trị Y-sơ-ra-ên. Giê-hô-gia-đa là một thầy tế lễ đã khôi phục lại trật tự của Đức Chúa Trời.
2 Sử ký 23:11-19 11 Đoạn chúng đem vương tử ra, đội mão triều thiên trên đầu người, và trao luật pháp cho người, rồi tôn người làm vua; Giê-hô-gia-đa và các con trai người xức dầu cho người mà rằng: Vua vạn tuế! 12 Khi A-tha-li nghe tiếng dân sự chạy và chúc tụng vua, thì đi đến cùng dân sự tại trong đền Đức Giê-hô-va. 13 Bà xem thấy vua đứng trên cái sạp tại cửa vào; các quan tướng và kẻ thổi kèn đứng gần bên vua; còn cả dân sự của xứ đều vui mừng và thổi kèn, lại có những kẻ ca xướng gảy nhạc khí, mà ngợi khen Đức Chúa Trời. A-tha-li bèn xé áo mình mà la lên rằng: Phản ngụy! Phản ngụy! 14 Thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa đòi ra các quan tướng cai trăm người được đặt thống quản đạo quân, mà biểu rằng: Hãy dẫn bà ra ngoài khỏi hàng quân, hễ ai theo bà, khá giết nó bằng gươm; vì thầy tế lễ đã dạy rằng: Chớ giết bà tại trong đền thờ của Đức Giê-hô-va. 15 Chúng bèn vạch đường cho bà; bà trở vào cung vua bởi nơi cửa ngựa vào; rồi chúng giết bà tại đó. 16 Giê-hô-gia-đa bèn lập giao ước với cả dân sự và với vua, để chúng làm dân sự của Đức Giê-hô-va. 17 Cả dân sự đều đi đến miễu Ba-anh, phá dỡ nó, đập bể bàn thờ và hình tượng nó, rồi giết Ma-than, thầy tế lễ của Ba-anh, tại trước bàn thờ. 18 Chiếu theo ban thứ Đa-vít đã định trong đền của Đức Giê-hô-va, Giê-hôgia-đa giao các chức sự về đền Đức Giê-hô-va vào tay những thầy tế lễ và người Lê-vi, đặng dâng những của lễ thiêu cho Giê-hô-va cách ca hát vui mừng, y theo điều đã chép trong luật pháp của Môi-se, và theo lệ Đa-vít đã định. 19 Người cũng đặt những kẻ canh cửa ở nơi các cửa đền Đức Giê-hô-va, hầu cho ai bị ô uế về vô luận sự gì, đều chẳng được vào đó.
2 Sử ký 24:1-3
1 Giô-ách được bảy tuổi khi người lên làm vua; người cai trị bốn mươi năm tại Giê-ru-sa-lem; mẹ người tên là Xi-bia, quê ở Bê-e-Sê-ba. 2 Giô-ách làm điều thiện trước mặt Đức Giê-hôva, trọn đời thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa. 3 Giê-hô-gia-đa cưới hai vợ cho Giô-ách; người sinh được những con trai và con gái.
2 Sử ký 24:17-25
17 Sau khi Giê-hô-gia-đa đã qua đời, các quan trưởng Giu-đa đến chầu lạy vua. Vua bèn nghe theo lời của chúng, 18 lìa bỏ đền Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của tổ phụ mình, mà phục sự những thần A-sê-ra và các hình tượng; tại cớ tội lỗi ấy, bèn có cơn giận của Chúa nghịch cùng Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. 19 Đức Giê-hô-va sai các đấng tiên tri đến cùng chúng, để dắt chúng trở lại cùng Đức Giê-hô-va; nhưng chúng không chịu nghe. 20 Thần của Đức Chúa Trời cảm động Xa-cha-ri, con trai của thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa; người đứng dậy trước mặt dân sự, mà nói rằng: Đức Chúa Trời phán như vầy: Cớ sao các ngươi phạm các điều răn của Đức Giêhô-va? Các ngươi sẽ chẳng may mắn được, vì đã lìa bỏ Đức Giê-hô-va, và Đức Giê-hô-va cũng đã lìa bỏ các ngươi. 21 Chúng bèn phản nghịch với người, và theo lịnh vua ném đá người tại trong hành lang của đền Đức Giê-hô-va. 22 Ấy vậy, vua Giô-ách không nhớ đến sự nhân từ của Giê-hô-gia-đa, cha của Xa-cha-ri, đã làm cho mình, nhưng giết con trai người đi; khi người chết thì có nói rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va xem xét và báo lại cho! 23 Xảy khi đến cuối năm, thì đạo binh Sy-ri kéo lên hãm đánh Giô-ách; chúng nó loán đến Giu-đa và Giê-ru-salem giết các quan trưởng của dân, rồi gởi hết những của cướp về cho vua tại Đamách. 24 Đạo binh Sy-ri kéo đến có ít người, Đức Giê-hô-va lại phó một đạo binh rất đông vào tay chúng nó, bởi vì họ đã lìa bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ mình. Như vậy, dân Syri xử hình phạt cho Giô-ách. 25 Khi chúng đã bỏ đi rồi (vả chúng để người ở lại bị đau nặng), các đầy tớ người bèn phản nghịch cùng người, vì cớ huyết của con trai thầy tế lễ Giê-hô-giađa, giết người tại trên giường, và người chết; người ta chôn người tại trong thành Đa-vít, song không phải trong mồ các vua.
Sự kết thúc trên thế gian của Giô-ách cũng làm chứng cho sự kết thúc đời đời của ông.
Vì vậy, chúng ta thấy rằng chúng ta bắt đầu như thế nào không quan trọng. điều quan trọng hơn là cách chúng ta đi đến cuối đời.
Vâng, ngày mai. Tôi còn có đủ thời gian. Chỉ cần tôi đọc Kinh Thánh vào ngày mai là đủ. Đức Chúa Trời sẽ không nhìn nó một cách hẹp hòi như vậy đâu. Phải không?
Hê-bơ-rơ 4:6-7 6 Như vậy, vì đã dành cho mấy người phải vào đó, và vì những kẻ nghe tin lành ấy trước nhứt đã không vào đó bởi chẳng tin, 7 nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Đa-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là “Ngày nay,” như trên kia đã dẫn rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng.
Không phải, mà hôm nay là quan trọng! bởi vì:
Gióp 33:29-30 29 Kìa, các việc ấy Đức Chúa Trời làm cho loài người; Đến hai lần, hoặc ba lần, 30 Đặng khiến linh hồn người trở lại khỏi cái hầm, Hầu cho người được ánh sáng kẻ sống chiếu vào cho.
CHÚNG TA ĐỪNG KHINH THƯỜNG ÂN SỦNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI, thưa anh chị em yêu mến. CHÚNG TA KHÔNG THỂ ĂN NĂN KHI CHÚNG TA MUỐN, VÌ ĐỨC TIN LÀ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Ê-phê-sô 2:8 8 Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.
CHÚNG TA KHÔNG THỂ CẢI ĐẠO VÀ TIN KHI CHÚNG TA MUỐN. ĐÓ LÀ ĐỨC TIN VÀ LÀ CÔNG VIỆC CỦA NGÀI!
Và NGAY KHI CHÚNG TA ĐI THEO CHÚA, ĐẦU HÀNG VÀ CHẤP NHẬN NGÀI LÀ ĐẤNG THỐNG TRỊ CỦA CHÚNG TA. ĐÂY LÀ SỰ KHỞI ĐẦU CỦA CHÚNG TA.
Sự khởi đầu của Giô ách là gì? Chẳng phải nhờ ân điển của Đức Chúa Trời, ông ta đã lấy lại được ngôi vua sao? Chẳng phải ông đã phục hồi trật tự của Đức Chúa Trời cho Israel sao?
Điều gì xảy ra sau khi phép màu của sự khởi đầu phai mờ?
GIÊ-HÔ-GIA-ĐA LÀ HÌNH ẢNH CỦA CHÚA JÊSUS. GIÔ-ÁCH ĐI CHỆCH KHỎI TRẬT TỰ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI KHI NÀO? 2Sử ký 24: 2 Giô-ách làm điều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va, trọn đời thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa.
Còn Chúa Giê-su của chúng ta thì sao? Ngài có bị chết trong lòng chúng ta chăng?
Khải Huyền 1:17-18 17…Đừng sợ chi, ta là Đấng trước hết, và là Đấng sau cùng, 18 là Đấng Sống, ta đã chết, kìa nay ta sống đời đời, … Không, Chúa là Đấng sống!
Chúa có thay đổi không?
Hê-bơ-rơ 13: 8Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. ở đây cũng là Không!
CHÚA KHÔNG THAY ĐỔI. Vì vậy, nếu mối quan hệ của chúng ta với Ngài xấu đi, đây là lỗi của ai?
Chúng ta hãy nhớ bức thư gửi cho Ê-phê-sô trong Khải huyền.
Khải Huyền 2:4-5 4 Nhưng điều ta trách ngươi, là ngươi đã BỎ LÒNG KÍNH MẾN BAN ĐẦU. 5 Vậy hãy nhớ lại ngươi đã sa sút từ đâu, hãy ăn năn và làm lại những công việc ban đầu của mình; bằng chẳng vậy, ta sẽ đến cùng ngươi, nếu ngươi không ăn năn thì ta sẽ cất chân đèn của ngươi khỏi chỗ nó.
Vậy điều đó có nghĩa gì KHI CHÚNG TA CẢM THẤY XA CÁCH VỚI NGÀI, KHI TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA TRỞ NÊN NGUỘI LẠNH?
1 Cô-rinh-tô 4: 2Vả lại, cái điều người ta trông mong nơi người quản trị là phải trung thành.
KHÔNG TRUNG THÀNH LÀ TÀ DÂM, phải không?
1 Sa-mu-ên 15: 23 sự bội nghịch cũng đáng tội bằng sự tà thuật; sự cố chấp giống như tội trọng cúng lạy hình tượng…
Vì vậy, mỗi người chúng ta nên nhớ rằng chỉ có một số ít người tìm thấy con đường và cánh cửa dẫn đến sự sống. Nhưng Chúa đã cảnh báo chúng ta trước rằng CHÚNG TA NÊN TÍNH TOÁN CÁI GIÁ, BỞI VÌ TRÊN CON ĐƯỜNG THEO CHÚA CHÚNG TA SẼ MẤT ĐI TẤT CẢ CÁI GÌ GỌI LÀ CỦA MÌNH. BỞI VÌ TRÊN CON ĐƯỜNG ĐÓ, CHÚNG TA PHẢI ĐI THEO NGUYÊN TẮC CỦA NGÀI.
Lu ca 14:25-35 25 Có đoàn dân đông cùng đi với Đức Chúa Jêsus; Ngài xây lại cùng họ mà phán rằng: 26 Nếu có ai đến theo ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không được làm môn đồ ta. 27 Còn ai không vác thập tự giá mình mà theo ta, cũng không được làm môn đồ ta. 28 Vả, trong các ngươi có ai là người muốn xây một cái tháp, mà trước không ngồi tính phí tổn cho biết mình có đủ của đặng làm xong việc cùng chăng sao? 29 E khi đã xây nền rồi, không làm xong được, thì mọi người thấy liền chê cười, 30 và rằng: Người nầy khởi công xây, mà không thể làm xong được! 31 Hay là có vua nào đi đánh trận cùng vua khác, mà trước không ngồi bàn luận xem mình đem đi một muôn lính có thể địch nổi vua kia đem hai muôn cùng chăng sao? 32 Bằng chẳng nổi, khi vua kia còn ở xa, sai sứ đi xin hòa. 33 Như vậy, nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn đồ ta. 34 Muối là giống tốt, nhưng nếu muối mất mặn, thì lấy chi làm cho nó mặn lại được? 35 Không dùng chi được cho ruộng hoặc cho phân; người ta phải bỏ nó ra ngoài. Ai có tai mà nghe, hãy nghe!
Nhưng Chúa nhân từ của CHÚNG TA KHÔNG ĐỂ CHÚNG TA MỘT MÌNH trên con đường này.
Giăng 14: 18Ta không để cho các ngươi mồ côi đâu, ta sẽ đến cùng các ngươi.
Hay có ai trong chúng ta ở đây tin rằng Kinh Thánh dưới hình thức hôm nay ra đời một cách tình cờ? Đức Chúa Trời luôn luôn có trong tay Ngài các tiến trình lịch sử.
Kinh Thánh cho chúng ta điều gì, trong số những thứ khác, trên con đường làm môn đệ?
Hê-bơ-rơ 12:1-3 1 Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta, 2 nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời. 3 Vậy, anh em hãy nghĩ đến Đấng đã chịu sự đối nghịch của kẻ tội lỗi dường ấy, hầu cho khỏi bị mỏi mệt sờn lòng.
Vì vậy, chúng ta cũng đọc Kinh Thánh để được củng cố bởi các tín đồ khác trong Kinh Thánh và đặc biệt là bởi chính Đức Chúa Jêsus của chúng ta, cách Ngài bước đi trên con đường của Đức Chúa Trời. Hê-bơ-rơ 13:7 Hãy nhớ những người dắt dẫn mình, đã truyền đạo Đức Chúa Trời cho mình; hãy nghĩ xem sự cuối cùng đời họ là thể nào, và học đòi đức tin họ.
Và đây là cách Phao-lô tóm tắt cho chúng ta:
1 Cô-rinh-tô 11: 1Hãy bắt chước tôi, cũng như chính mình tôi bắt chước Đấng Christ vậy.
Vậy PHAO-LÔ ĐÃ Ở TRÊN CON ĐƯỜNG NÀY NHƯ THẾ NÀO?
Phi-líp 3:7-14 7 Nhưng vì cớ Đấng Christ, tôi đã coi sự lời cho tôi như là sự lỗ vậy. 8 Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ 9 và được ở trong Ngài, được sự công bình, không phải công bình của tôi bởi luật pháp mà đến, bèn là bởi tin đến Đấng Christ mà được, tức là công bình đến bởi Đức Chúa Trời và đã lập lên trên đức tin; 10 cho đến nỗi tôi được biết Ngài, và quyền phép sự sống lại của Ngài, và sự thông công thương khó của Ngài, làm cho tôi nên giống như Ngài trong sự chết Ngài, 11 mong cho tôi được đến sự sống lại từ trong kẻ chết. 12 Ấy không phải tôi đã giựt giải rồi, hay là đã đến nơi trọn lành rồi đâu, nhưng tôi đương chạy hầu cho giựt được, vì chính tôi đã được Đức Chúa Jêsus Christ giựt lấy rồi. 13 Hỡi anh em, về phần tôi, tôi không tưởng rằng đã đạt đến mục đích, 14 nhưng tôi cứ làm một điều: quên lửng sự ở đằng sau, mà bươn theo sự ở đằng trước, tôi nhắm mục đích mà chạy, để giựt giải về sự kêu gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ.
Bởi vì Đức Chúa Jêsus đã dạy chúng ta:
Luca 9: 62 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ai đã tra tay cầm cày, còn ngó lại đằng sau, thì không xứng đáng với nước Đức Chúa Trời.
Và điều gì đang chờ đợi chúng ta vào cuối cùng?
Khải huyền 21:1-8 1 Đoạn, tôi thấy trời mới và đất mới; vì trời thứ nhất và đất thứ nhất đã biến đi mất, và biển cũng không còn nữa. 2 Tôi cũng thấy thành thánh, là Giê-ru-sa-lem mới, từ trên trời, ở nơi Đức Chúa Trời mà xuống, sửa soạn sẵn như một người vợ mới cưới trang sức cho chồng mình. 3 Tôi nghe một tiếng lớn từ nơi ngai mà đến, nói rằng: Này, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người! Ngài sẽ ở với chúng, và chúng sẽ làm dân Ngài; chính Đức Chúa Trời sẽ ở với chúng. 4 Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất đã qua rồi. 5 Đấng ngự trên ngôi phán rằng: Nầy, ta làm mới lại hết thảy muôn vật. Đoạn, lại rằng: Hãy chép; vì những lời nầy đều trung tín và chân thật. 6 Ngài lại phán cùng tôi rằng: Xong rồi! Ta là An-pha và Ô-mê-ga, nghĩa là đầu tiên và cuối cùng. Kẻ nào khát, ta sẽ lấy nước suối sự sống mà ban cho nhưng không. 7 Kẻ nào thắng sẽ được những sự ấy làm cơ nghiệp, ta sẽ làm Đức Chúa Trời người và người sẽ làm con ta. 8 Còn những kẻ hèn nhát, kẻ chẳng tin, kẻ đáng gớm ghét, kẻ giết người, kẻ dâm loạn, kẻ phù phép, kẻ thờ thần tượng, và phàm kẻ nào nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: Đó là sự chết thứ hai.
Một câu hỏi: làm thế nào để chúng ta muốn sống vĩnh cửu với một người mà chúng ta không muốn dành thời gian trong cuộc sống trên trần gian này? Vậy nếu chúng ta không biết Đức Chúa Jêsus khi sống trên đất này, làm sao chúng ta biết Ngài trong cõi đời đời?
Lúc đó số phận chúng ta sẽ như sao?
Mathiơ 7: 23Khi ấy, ta sẽ phán rõ ràng cùng họ rằng: Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi ta!
Làm thế nào chúng ta có thể bắt đầu cuộc hành trình đức tin nếu không phải từ Lời Ngài và với đức tin của Đức Chúa Trời mà ra?
Làm thế nào chúng ta đi theo con đường hẹp mà không có Lời Ngài và những gương mẫu và nhân chứng trong Kinh Thánh?
Làm sao chúng ta có thể yêu Ngài nếu chúng ta không biết Ngài từ Kinh Thánh và nhận được những chỉ dẫn của Ngài cho chúng ta ngày này qua ngày khác?
Làm thế nào chúng ta có thể sống vĩnh cửu với Ngài nếu chúng ta không biết Ngài? Anh chị em yêu mến trong Chúa, thiên đàng không phải là một nơi, nhưng THIÊN ĐÀNG LÀ NƠI CÓ CHÚA GIÊ SU CHRIST CỦA CHÚNG TA.
Khải Huyền 21:22-27 22 Ở đó, tôi không thấy đền thờ nào; vì Chúa là Đức Chúa Trời toàn năng và Chiên Con đều là đền thờ của thành. 23 Thành cũng không cần mặt trời, mặt trăng để soi sáng; vì vinh hiển của Đức Chúa Trời chói lói cho, và Chiên Con là ngọn đèn của thành. 24 Các dân sẽ đi giữa sự sáng thành đó và các vua trên đất sẽ đem vinh hiển mình vào đó. 25 Những cửa thành ban ngày không đóng vì ở đó không có ban đêm. 26 Người ta sẽ đem vinh hiển và phú quí của các dân đến đó; 27 kẻ ô uế, người làm điều gớm ghiếc và nói dối không hề được vào thành; nhưng chỉ có những kẻ đã biên tên trong sách sự sống của Chiên Con.
QUYẾT ĐỊNH VỀ NGÔI NHÀ VĨNH CỬU CỦA CHÚNG TA ĐƯỢC ĐƯA RA TRONG CUỘC SỐNG NÀY. Chúng ta hãy xem xét CON ĐƯỜNG CỦA A-SÁP ĐI THEO CHIÊN CON.
Thi thiên 73 1 Đức Chúa Trời thật đãi Y-sơ-ra-ên cách tốt lành, Tức là những người có lòng trong sạch. 2 Còn về phần tôi, chân tôi đã gần vấp, Suýt chút bước tôi phải trượt. 3 Vì khi tôi thấy sự hưng thịnh của kẻ ác, Thì có lòng ganh ghét kẻ kiêu ngạo. 4Vì trong cơn chết chúng nó chẳng bị đau đớn; Sức lực của chúng nó vẫn đầy đủ. 5 Chúng nó chẳng bị nạn khổ như người khác, Cũng không bị tai họa như người đời. 6 Bởi cớ ấy sự kiêu ngạo làm cây kiềng cho cổ chúng nó; Sự hung bạo bao phủ chúng nó như cái áo. 7 Mắt chúng nó lộ ra trong mỡ; Tư tưởng lòng chúng nó tuôn tràn ra. 8Chúng nó nhạo báng, nói về sự hà hiếp cách hung ác: Chúng nó nói cách cao kỳ. Miệng thì nói hành thiên thượng, Còn lưỡi lại phao vu thế gian. Vì cớ ấy dân sự Ngài xây về hướng đó, Và chúng nó uống nước cạn chén. Chúng nó rằng: Làm sao Đức Chúa Trời biết được? Há có sự tri thức nơi Đấng Chí Cao sao? 12 Kìa là những kẻ ác, Chúng nó bình an vô sự luôn luôn, nên của cải chúng nó thêm lên. 13 Tôi đã làm cho lòng tôi tinh sạch, Và rửa tay tôi trong sự vô tội, việc ấy thật lấy làm luống công; 14 Vì hằng ngày tôi phải gian nan, Mỗi buổi mai tôi bị sửa phạt. 15 Nếu tôi có nói rằng: Ta sẽ nói như vậy; Ắt tôi đã phạm bất trung cùng dòng dõi con cái Chúa. 16 Khi tôi suy gẫm để hiểu biết điều ấy, Bèn thấy là việc cực nhọc quá cho tôi, 17 Cho đến khi tôi vào nơi thánh của Đức Chúa Trời, Suy lượng về sự cuối cùng của chúng nó. 18 Chúa thật đặt chúng nó tại nơi trơn trợt, Khiến cho chúng nó hư nát. 19 Ủa kìa, chúng nó bị hủy diệt trong một lát! Chúng nó vì kinh khiếp mà phải tiêu hao hết trọi. 20 Hỡi Chúa, người ta khinh dể chiêm bao khi tỉnh thức thể nào, Chúa khi tỉnh thức cũng sẽ khinh dể hình dạng chúng nó thể ấy. 21 Khi lòng tôi chua xót, Và dạ tôi xôn xao, 22 Thì bấy giờ tôi ở ngu muội, chẳng hiểu biết gì; Trước mặt Chúa tôi ở khác nào một thú vật vậy. 23 Song tôi cứ ở cùng Chúa luôn luôn: Chúa đã nắm lấy tay hữu tôi. 24 Chúa sẽ dùng sự khuyên dạy mà dẫn dắt tôi, Rồi sau tiếp rước tôi trong sự vinh hiển. 25 Ở trên trời tôi có ai trừ ra Chúa? Còn dưới đất tôi chẳng ước ao người nào khác hơn Chúa. 26 Thịt và lòng tôi bị tiêu hao; Nhưng Đức Chúa Trời là sức lực của lòng tôi, và là phần tôi đến đời đời. 27 Vì kìa, những kẻ xa Chúa sẽ hư mất; Chúa sẽ hủy diệt hết thảy kẻ nào thông dâm, xây bỏ Chúa. 28 Nhưng lấy làm tốt thay cho tôi đến gần Đức Chúa Trời: Tôi nhờ Chúa Giê-hô-va làm nơi nương náu mình, Đặng thuật lại hết thảy các công việc Ngài.
Amen