Bài Ca Đi Lên Từng Bậc
1 Hỡi Đức Giê-hô-va, lòng tôi không kiêu ngạo,
Mắt tôi không tự cao,
Tôi cũng không tìm tòi những việc lớn,
Hoặc những việc cao kỳ quá cho tôi.
2 Tôi đã làm cho linh hồn tôi êm dịu an tịnh,
Như con trẻ dứt sữa bên mẹ mình;
Linh hồn ở trong mình tôi cũng như con trẻ dứt sữa vậy.
3 Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy trông cậy nơi Đức Giê-hô-va,
Từ bây giờ cho đến đời đời.
Thi Thiên này cũng là một bài ca hành hương (Bài Ca Đi Lên Từng Bậc). Bài ca cuối cùng trước khi người hành hương tiến vào thành Giê-ru-sa-lem và chiêm ngưỡng nơi ngự của Đức Chúa Trời trong tất cả vinh quang của nó. Lòng người đắm chìm trong điều này, và người suy ngẫm về mối quan hệ của mình với Đức Chúa Trời toàn năng của Giê-ru-sa-lem. Ngài cao cả và được tôn cao, những công việc Ngài làm thật vĩ đại và diệu kỳ. Ai dám so sánh mình với Ngài? Và nếu giờ đây bạn được Đức Chúa Trời này mời gọi bước vào thành của Ngài, thành bình an, chẳng phải bạn nên hát lên sao?
Chúng ta cũng vậy, hãy đến với Đức Chúa Trời. Không chỉ đến thềm cửa hay vào trong sân, mà là vào nơi thánh bên trong. Đức Chúa Trời đã tạo nên một nền hòa bình mới. Không phải qua một lễ vật hiến tế nào đó, mà bởi chính Con Ngài đã lên thiên đàng với chính huyết của Ngài và thiết lập sự cứu chuộc đời đời. Đức Chúa Trời hoàn toàn hài lòng.
He 9:11-14, 24-26 11 Nhưng Đấng Christ đã hiện đến, làm thầy tế lễ thượng phẩm của những sự tốt lành sau nầy;Ngài đã Vượt Qua đền tạm lớn hơn và trọn vẹn hơn, không phải tay người dựng ra, nghĩa là không thuộc về đời nầy; 12 Ngài đã vào nơi rất thánh một lần thì đủ hết, không dùng huyết của dê đực và của bò con, nhưng dùng chính huyết mình, mà được sự chuộc tội đời đời. 13 Vì nếu huyết của dê đực bò đực cùng tro bò cái tơ mà người ta rưới trên kẻ ô uế còn làm sạch được phần xác thịt họ và nên thánh thay, 14 huống chi huyết của Đấng Christ, là Đấng nhờ Đức Thánh Linh đời đời, dâng chính mình không tì tích cho Đức Chúa Trời, thì sẽ làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết, đặng hầu việc Đức Chúa Trời hằng sống, là dường nào!… 24 Vả Đấng Christ chẳng phải vào nơi thánh bởi tay người làm ra, theo kiểu mẫu nơi thánh thật, bèn là vào chính trong trời, để bây giờ vì chúng ta hiện ra trước mặt Đức Chúa Trời. 25 Ấy chẳng phải là dâng chính mình Ngài nhiều lần, như thầy tế lễ thượng phẩm mỗi năm vào trong nơi rất thánh mà dâng huyết không phải là huyết mình; 26 bằng chẳng vậy, thì từ buổi sáng thế đến nay, Ngài đã phải chịu khổ nhiều lần rồi. Nhưng hiện nay đến cuối cùng các thời đại, Ngài đã hiện ra chỉ một lần, dâng mình làm tế lễ để cất tội lỗi đi.
Bạn có hiểu điều đó không? Nếu việc những tạo vật khiêm nhường có thể đến với Chúa đã là điều quá kỳ diệu đối với tác giả Thi Thiên, thì những phép lạ của Chúa sau khi Chúa Giê-su giáng sinh còn sâu sắc hơn biết bao. Điều đó khiến tác giả Thi Thiên hát lên. Chẳng phải điều đó thúc đẩy chúng ta tôn thờ sao:
Linh hồn tôi nghỉ ngơi trên Chiên Con,
thờ phượng Ngài với sự kinh ngạc…
Nơi Chúa nghỉ ngơi trong niềm vui sướng,
nguồn [Bản dịch từ tiếng Hà Lan]
xem thêm: