Bài Học Về Đức Tin và Sự Vui Mừng     

1.Cất Cánh Bay Cao – Chạy – Bước Đi | Có Trật Tự

2.Sự Vui Mừng Trọn Vẹn

a.Dấu Đinh Của Đấng Phục Sinh (truyền đạo 12:11, Ê-sai 22:23)

b.Họ Không Thể Tin, Họ Vui Mừng

c.Xác Minh Danh Tính Đấng Phục Sinh

3.Chúa Giê-Xu Đã Ban Trí Khôn Cho Chúng Ta

Lektion über Glauben und Freude

Nếu chúng ta được nghe những môn đồ đã đi cùng ngày Chúa Giê-xu còn trên đất kể về câu chuyện đức tin của họ vào thời của họ, chúng ta sẽ thấy những điều bất ngờ về linh trình đức tin của họ, về xác thịt của họ vẫn thời sự như chúng ta ngày nay, cũng như về lẽ thật thuộc linh vậy. Những hoạt động bên ngoài nhìn thấy, làm mọi người tưởng rằng đó là đức tin mạnh mẽ. Thực tế không như vậy, có lẽ chúng ta cũng từng chứng kiến những cá nhân, hay chính mình xuống dốc đức tin, lệch khỏi con đường thánh của Chúa (Ê-sai 35:8).

Tán cây để làm bóng mát. Những hoạt động vui vẻ, sự tương giao tưng bừng, những kết nối như những cành lá đan nhau, là tán cây. Những nghịch cảnh xảy ra không phải để thử thách tán cây, mà là để thử nghiệm rễ cây bám sâu đến đâu. Vì tán cây có đẹp và xum xuê đến đâu, dẫu bị phá vỡ bởi một trận bão, sau đó sẽ phục hồi lại được, miễn là rễ khỏe và chắc, nhưng rễ cây nếu đã bị thối, hoặc bị bật gốc, tán cây vĩnh viễn không thể khôi phục lại. Hội Thánh được kêu gọi để làm đẹp lòng Đức Chúa Trời, không phải là câu lạc bộ như trong thế gian. Tất cả các hoạt động phải giúp đến gần Chúa hơn, nghĩa là gần sự ăn năn hơn, gần sự tan vỡ hơn, và đó là nơi tình yêu ban đầu nảy nở và phát triển, nếu không thì chỉ là phí thời gian vô ích, dù cho có vui vẻ sống động đến đâu. Chúng ta cám ơn Chúa cho tán cây, nhưng điều quyết định cốt lõi là rễ cây, đó là điều con người không nhìn thấy, nhưng Chúa xem xét trái tim. Đừng buồn vì cành lá, đừng bị mất tập trung, bị lạc hướng bởi nó, hãy tập trung vào gốc rễ, đó là sự dạy dỗ khỏe mạnh, đồ ăn sạch thuộc linh. Thi thiên 1 vui vẻ là từ trong gốc rễ, và lá nó sẽ chẳng tàn héo. Vậy đừng đặt niềm vui trong tán cây, mà trong rễ cây sao cho càng ngày bám sâu vào lòng đất.

  1. Cất Cánh Bay Cao – Chạy – Bước Đi | Có Trật Tự

Chúng ta nghĩ rằng đức tin mạnh là bay cao như chim ưng, là quyền năng mạnh mẽ. Điều đó đúng nhưng chưa đầy đủ. Ê-sai 40: 31 Nhưng ai trông đợi Đức Giê-hô-va thì chắc được sức mới, cất cánh bay cao như chim ưng; chạy mà không mệt nhọc, đi mà không mòn mỏi.

Theo suy nghĩ con người về sự mạnh mẽ đó là bay cao như chim ưng, đó là đỉnh cao. Nhưng ở đây Chúa ban sức mạnh cho kẻ nhọc nhằn, thêm lực lượng cho kẻ chẳng có sức. (Ê-sai 40:29), Đó là ai? Đó là những người được tái sinh, nguyên nghĩa là được sinh lại từ trên cao (Giăng 3:3-7). Những cơ đốc nhân tái sinh có sự kêu gọi: Đức Chúa Trời làm cho chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Đức Chúa Jêsus Christ (Ê-phê-sô 2:6), chúng ta là công dân trên trời; ấy là từ nơi đó mà chúng ta trông đợi Cứu Chúa mình là Đức Chúa Jêsus Christ (Philip 3:20). Đó là bay cao như chim ưng. Đó là nơi ngự của tình yêu thương ban đầu.

Nhưng Chúa không cất chúng ta về Thiên đàng ngay tức khắc.

Giăng 17: 15 Con chẳng cầu Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ cho khỏi điều ác.

Cho nên hàng ngày chúng ta cần thực hành sự tha thứ của Chúa

Lu-ca 11: 4 Xin tha tội cho chúng con, vì chúng con cũng tha kẻ mắc lỗi mắc nợ

với chúng con. Xin đừng để chúng con sa vào sự cám dỗ!’ “

Rô-ma 12: 21 Đừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác.

Và cơ đốc nhân cần đặt mình vào đường đua. Có một cuộc chạy cho chúng ta:

Hê-bê-rơ 12: 1 Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta.

Có một bài giảng minh họa về Hê-nóc: chúng ta biết ông là người đồng đi với Đức Chúa Trời, Sáng thế ký 5: 24 Hê-nóc đồng đi cùng Đức Chúa Trời, rồi mất biệt, bởi vì Đức Chúa Trời tiếp người đi.

Một đội điều tra tìm kiếm sự kiện Hê-nóc bị mất tích. Họ lần theo dấu vết Hê-nóc, nhưng rồi khi đến tại điểm ông được Đức Chúa Trời tiếp đi, họ bị mất dấu vết. Chúng ta hình dung như chó săn đánh hơi, mất dấu tại chỗ ông được Chúa cất lên.

Con cái Chúa cần mất dấu với những sự truy sát của thế gian, của đời này. Thế gian có đánh hơi được ở bạn sự ô uế, sự cay đắng, không tha thứ, những ý nghĩ bất khiết, gian ác hay không?

Chúng ta có nhận ra những công việc đầy mùi xác thịt, “Xin tha tội cho chúng con, vì chúng con cũng tha kẻ mắc lỗi mắc nợ

với chúng con. Xin đừng để chúng con sa vào sự cám dỗ!” (Lu-ca 11:4). Cuộc chạy chúng ta là YÊU THẾ GIAN HAY YÊU ĐỨC CHÚA TRỜI (1Giăng 2:15-17), TƯ TƯỞNG XÁC THỊT HAY TƯ TƯỞNG THEO THÁNH LINH (Rô-ma 8:5-11), CÔNG VIỆC XÁC THỊT HAY BÔNG TRÁI THÁNH LINH. (Ga-la-ti 5:19-24 19 Vả, các việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: Ấy là gian dâm, ô uế, luông tuồng, 20 thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng, 21 ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước cho anh em, như tôi đã nói rồi: Hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Đức Chúa Trời. 22 Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ: 23 Không có luật pháp nào cấm các sự đó. 24 Vả, những kẻ thuộc về Đức Chúa Jêsus Christ đã đóng đinh xác thịt với tình dục và dâm dục mình trên thập tư giá rồi.)

Để được như vậy Ê-sai được thần cảm của Chúa nói về trình tự: trước hết cất cánh bay cao, sau đó rồi chạy, tiếp theo là đi mà không yếu đuối. Đó là sự bước đi hàng ngày của chúng ta trong Đấng Christ.

Kinh Thánh cho biết những bước đi hàng ngày trong đời sống đức tin chúng ta giống như rễ cắm sau trong lòng đất.

Cô-lô-se 2: 4-7 4 Tôi nói như vậy, hầu cho chẳng ai lấy lời dỗ dành mà lừa dối anh em. 5 Vì dẫu thân tôi xa cách, nhưng tâm thần tôi vẫn ở cùng anh em, thấy trong anh em có thứ tự hẳn hoi và đức tin vững vàng đến (trong) Đấng Christ, thì tôi mừng rỡ lắm. 6 Anh em đã nhận Đức Chúa Jêsus Christ thể nào, thì hãy BƯỚC ĐI trong Ngài thể ấy; 7 hãy CHÂM RỄ VÀ LẬP NỀN trong Ngài, lấy đức tin làm cho bền vững, tùy theo anh em đã được dạy dỗ, và hãy dư dật trong sự cảm tạ. Ý nghĩa “có thứ tự hẳn hoi” là có trật tự, cùng mái chèo, nhịp nhàng, thuận hòa (Thi thiên 122)

 

2.Sự Vui Mừng Trọn Vẹn

Giăng 15: 11 Ta nói cùng các ngươi những điều đó, hầu cho sự vui mừng của ta ở trong các ngươi, và sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn.

Trước đó trong Giăng 15 Chúa Giê-xu nói về gốc nho và nhánh nho, về sự cắt bỏ và tỉa cành để được kết quả, để được ở trong tình yêu thương của Chúa Giê-xu (câu 9), câu 10 nói chúng ta vâng giữ điều răn Chúa Giê-xu vì yêu Ngài, và ở trong tình yêu thương Ngài, và khi chúng ta hiểu những điều này thì niềm vui mừng được trọn vẹn. “Nếu các ngươi vâng giữ các điều răn của ta, thì sẽ ở trong sự yêu thương ta, cũng như chính ta đã vâng giữ các điều răn của Cha ta, và cứ ở trong sự yêu thương Ngài.

Sự vui mừng này sẽ thể hiện ngày Chúa Giê-xu sống lại (Giăng 16: 22)

Chúa Giê-xu đã báo trước cho họ như vậy. Nhưng môn đồ không ghi nhớ!

          a.Dấu Đinh Của Đấng Phục Sinh (truyền đạo 12:11, Ê-sai 22:23)

Luca 24, 36-49 36 Môn đồ đương nói với nhau như vậy, chính Đức Chúa Jêsus hiện ra giữa đó mà phán rằng: Bình an cho các ngươi! 37 Nhưng môn đồ đều sửng sốt rụng rời, tưởng thấy thần (BD2011 tưởng đang thấy ma).

Đây là ngày chủ nhật phục sinh, cũng được ghi lại trong Giăng 20:19-25.

Chúa Giê-su cho các môn đồ thấy bàn tay và bàn chân bị dấu đinh của Ngài. Trong việc này, Chúa Giê-su muốn thiết lập cả danh tính và sự tồn tại thân thể vật lý của Ngài, và rằng đó là trạng thái biến đổi của cùng một thân xác mà Ngài có trước khi chịu đóng đinh trên thập tự giá và được đặt trong ngôi mộ.

Thật đáng chú ý khi xem xét rằng thân thể phục sinh của Chúa Jesus vẫn giữ nguyên những thương tích mà Ngài đã chịu trong đau đớn và bị đóng đinh.

  • Để cho các môn đồ thấy những dấu đinh, để họ biết rằng đó chính là Chúa Jesus.
  • Trở thành đối tượng khiến các thiên thần phải kinh ngạc mãi mãi.
  • Trở thành đồ trang sức của Ngài, chiến tích cho công trình vĩ đại Ngài dành cho chúng ta.
  • Để tưởng nhớ đến những vũ khí mà Ngài đã dùng để đánh bại cái chết.
  • Để làm người biện hộ cho sự cầu thay liên tục của Ngài cho chúng ta.
  • Để lưu giữ bằng chứng về tội ác của loài người chống lại Ngài.

.“Trong trường hợp của các sứ đồ, các sự kiện đã được thử nghiệm đến mức tối đa, và sự thật không được thừa nhận cho đến khi nó bị ép buộc đối với họ. Tôi không bào chữa cho sự vô tín của các môn đồ, nhưng tôi khẳng định rằng lời chứng của họ có trọng lượng hơn nhiều, bởi vì đó là kết quả của một cuộc điều tra lạnh lùng như vậy.” (Spurgeon)

Các môn đồ đã được Chúa Giê-xu báo trước, họ đã được nghe Lời Chúa, nhưng họ vẫn sợ đến rụng rời chân tay? đức tin là một quá trình, không phải một sớm một chiều, không đốt cháy giai đoạn.

Đi đúng trong linh trình đức tin sẽ không nhàm chán, dầu bài học có vẻ như lặp lại, người học trò sẽ không nói: ồ tôi đã nghe bài học này rồi, bài giảng xưa quá.

Chúa Giê-xu lặp lại sự dạy dỗ: Lu-ca 24: 44 Đoạn, Ngài phán rằng: Ấy đó là điều mà khi ta còn ở với các ngươi, ta bảo các ngươi rằng mọi sự đã chép về ta trong luật pháp Môi-se, các sách tiên tri, cùng các thi thiên phải được ứng nghiệm.

Con cái Chúa chỉ được vỡ ra được, là khi Chúa Giê-xu mở tâm trí cho, nếu không chúng ta sẽ không thể hiểu chân lý.

Luca 24: 45-47a  45 Bấy giờ Ngài mở trí cho môn đồ được hiểu Kinh thánh. 46 Ngài phán: Có lời chép rằng Đấng Christ phải chịu đau đớn dường ấy, ngày thứ ba sẽ từ kẻ chết sống lại, 47 và người ta sẽ nhân danh Ngài mà rao giảng cho dân các nước sự ăn năn để được tha tội, bắt đầu từ thành Giê-ru-sa-lem. 48 Các ngươi làm chứng về mọi việc đó.

Chúa Giê-xu nhắc lại những chân lý Ngài đã dạy họ trước khi Chúa Giê-xu lên thập tự giá: Ma-thi-ơ 16: 21 Từ đó, Đức Chúa Jêsus mới tỏ cho môn đồ biết rằng mình phải đi đến thành Giê-ru-sa-lem, phải chịu tại đó nhiều sự khốn khổ bởi những người trưởng lão, thầy tế lễ cả, cùng thầy thông giáo, và phải bị giết, đến ngày thứ ba phải sống lại.

Trong thời gian Chúa Giê-xu phục sinh, chưa thăng thiên, Ngài lấy nhiều chứng cớ tỏ ra mình là sống, và hiện đến với các sứ đồ trong bốn mươi ngày, phán bảo những sự về nước Đức Chúa Trời (Công vụ 1:3)

          b.Họ Không Thể Tin, Họ Vui Mừng

Suốt thời gian này các môn đồ vui mừng không ? có, Họ có vui mừng. Nhưng sự vui mừng của họ chưa được trọn vẹn như Chúa muốn trong Giăng 15:11)

Vì Lu-ca 24: 41 Nhưng vì cớ môn đồ vui mừng, nên chưa tin chắc, và lấy làm lạ,: (bản KJV: Và trong khi họ vẫn chưa tin vì vui mừng và ngạc nhiên,) Thật kỳ lạ, vì khoảnh khắc niềm vui đó đã ngăn cản họ khỏi đức tin.

Có những buổi thờ phượng, chúng ta nói: có vui không ? vui thật là vui, nhưng như chúng ta nói trước đó về cái tán cây và rễ cây, thì có những sự vui mừng không nhằm củng cố đức tin. Đức tin không được nuôi dưỡng bởi đó.

Chúa muốn chúng ta có đức tin là biết suy xét, học suy nghĩ thấu đáo, chứ không phải là một niềm tin bong bóng (đức tin nhẹ dạ, quá dễ dãi). Chúa Giê-su muốn họ suy nghĩ và tin tưởng.

Ôi Chúa Giê-xu sống lại ư? Điều đó quá tốt để có thể là sự thật, một niềm vui quá lớn, như triều dâng, tràn ngập. Và họ không thể tin, họ rất vui mừng.

Hãy theo dõi lại bài học Lu-ca chương 24 trong tuần trước. chúng ta có những buổi học thứ tư và thứ năm hàng tuần từ 20-21 giờ, học Kinh Thánh từng chương và từng câu, và tiếng đức là các buổi thứ ba và thứ năm. Từ trong trang web Hội Thánh, ở trong lịch Hội Thánh (Kalender), có thể theo dõi đầy đủ các bài học theo ngày.

Mới trước đó độ 4 ngày Đấng Christ đã thấy họ ngủ vì buồn thê thảm (Luca 22:45) và bây giờ Ngài thấy họ không tin chắc trước sự vui mừng. Vậy thì đừng quên rằng niềm vui có thể cản trở đức tin. Nó có thể là kẻ thù lớn của đức tin, đôi khi cũng như nỗi buồn vậy.” (Morrison)

Có nhiều lần niềm vui đã cản trở đức tin, theo nghĩa là điều gì đó quá tốt để có thể là sự thật.

  • TRONG Sáng thế ký 45:25-26, Gia-cốp không thể tin Giô-sép còn sống vì tin tức này có vẻ quá tốt sau 13 năm mất tích. 25 Các anh em ở Ê-díp-tô trở lên và đến xứ Ca-na-an, nơi Gia-cốp, cha mình, 26 thuật lại lời nầy mà rằng: Giô-sép hãy còn sống; lại ấy là người đương cai trị cả xứ Ê-díp-tô. Nhưng lòng Gia-cốp vẫn vô tình, vì người không tin lời họ nói.
  • TRONG Gióp 9:16, Gióp nói rằng nếu Đức Chúa Trời trả lời ông thì ông cũng không tin. Có những lúc trong nghịch cảnh chúng ta kết ước với sự vô tín, với sự vô vọng, thay vì đức tin 16 Mặc dầu tôi kêu cầu, và Ngài đáp lời tôi, Tôi cũng không tin rằng Ngài lắng tai nghe tiếng tôi.
  • TRONG Thi Thiên 126:1 dường như quá tốt để có thể là sự thật khi Đức Chúa Trời lại một lần nữa giải thoát dân Y-sơ-ra-ên khỏi sự phu tù. 1 Khi Đức Giê-hô-va dẫn các phu tù của Si-ôn về, Thì chúng tôi khác nào kẻ nằm chiêm bao.
  • Khi Phi-e-rơ được thả ra khỏi nhà tù trong Công vụ 12, mọi người đều không tin điều đó (Công vụ 12:13-14 ¹³ Người gõ cửa nhà ngoài, một con đòi tên là Rô-đơ đến nghe, ¹⁴ nhận biết tiếng Phi-e-rơ nên mừng rỡ lắm, đến nỗi chẳng mở cửa, nhưng trở chạy vào báo tin rằng Phi-e-rơ đương đứng trước cửa. ¹⁵ Người ta nói rằng: Mầy sảng. Song nàng quyết là quả thật. Họ bèn nói: Ấy là thiên sứ của người).
  • “Niềm vui của họ lớn đến nỗi trong một khoảnh khắc nó thậm chí còn là trở ngại cho đức tin của họ” (Geldenhuys)

Vì vậy Những choáng ngợp vì vui vẻ tưng bừng, như không khí lễ hội, hay những phép lạ dấu kỳ, không giúp đức tin đâm rễ sâu, mà ngược lại.

          c.Xác Minh Danh Tính Đấng Phục Sinh

Người môn đồ thời Chúa Giê-xu sẽ kể tiếp cho bạn nghe rằng: Bài học đức tin khó mà các môn đồ học là Chúa Giê-xu sống lại bằng chính thân thể của Ngài mà họ đã từng gặp trước đó.

Luca 24: 38 Ngài phán rằng: Sao các ngươi bối rối, và sao trong lòng các ngươi nghi làm vậy? 39 Hãy xem tay chân ta: Thật chính ta. Hãy rờ đến ta, và hãy xem; thần thì không có thịt xương, mà các ngươi thấy ta có. 40 Đương phán vậy, Ngài giơ tay và chân ra cho xem. 41 Nhưng vì cớ môn đồ vui mừng, nên chưa tin chắc, và lấy làm lạ, thì Ngài phán rằng: Ở đây các ngươi có gì ăn không? 42 Môn đồ dâng cho Ngài một miếng cá nướng. 43 Ngài nhận lấy mà ăn trước mặt môn đồ.

Xác minh danh tính: khi sang nước khác, cần xác minh danh tính.

Để chứng minh cả danh tính của Ngài và thực tế của thân thể thuộc linh của Ngài, Chúa Jesus đã ăn trong sự hiện diện của họ. Trong hầu hết các lần Chúa Jesus phục sinh, Ngài ăn cùng với các môn đồ. Đây sẽ là một bằng chứng mạnh mẽ khác cho thấy đây chính là Chúa Jesus, đang làm điều gì đó với họ giống như Ngài đã từng làm nhiều lần trước đây.

3.Chúa Giê-Xu Đã Ban Trí Khôn Cho Chúng Ta

Vậy chúng ta có thể nghe đọc Kinh Thánh, đọc Kinh Thánh, nghiên cứu Kinh Thánh, nhưng hãy tránh đừng cậy vào việc làm chúng ta như: công đức, thâm niên, tự chúng ta không thể hiểu được Kinh Thánh. Chỉ đến lúc Chúa Giê-xu mở tâm trí chúng ta mới có thể hiểu được Kinh Thánh. Chúng ta cần giữ niềm hy vọng vào Ngài, đừng trông cậy vào sự khôn ngoan con người.

Ngày đầu mới trở lại với Chúa tôi nghe về sách Khải huyền, thật không hiểu gì, nhưng khi nghĩ rằng như đứa nhỏ: 2 tuổi chưa biết toán cộng trừ, đến 10 tuổi nó sẽ làm được các bài toán đố… cũng vậy Kinh Thánh nói: Chúa Giê-xu mở tâm trí chúng ta. IGiăng 5: 20 Nhưng chúng ta biết Con Đức Chúa Trời đã đến, NGÀI ĐÃ BAN TRÍ KHÔN CHO CHÚNG TA đặng chúng ta biết Đấng chân thật, và chúng ta ở trong Đấng chân thật, là ở trong Đức Chúa Jêsus Christ, Con của Ngài. Ấy chính Ngài là Đức Chúa Trời chân thật và là sự sống đời đời.

Chính Đức Chúa Trời làm cho chúng ta lớn lên. (1Cô-rinh-tô 3:7, 1Cô-rinh-tô 13:11) Chúa kêu gọi chúng ta lớn lên trong tình yêu thương (Ê-phê-sô 4:13-15), chúng ta không còn mồ côi nữa.

Đến khi Chúa Giê-xu phục sinh các môn đồ vẫn còn nghi ngờ, hoảng sợ. Chúng ta nhận thấy cách dạy dỗ của Chúa chưa?, Chúa Giê-xu không dạy bề ngoài, cũng như không ai đi tưới đằng ngọn cây cả. Ngài biết sự nghi ngờ, sợ hãi… vốn là bản chất xác thịt, mà xác thịt vốn là bất trị và không thể dạy được!

Trước đó Chúa sai các môn đồ đi ra rao giảng, và họ trở về vui mừng kể lại với Chúa Giê-xu: Lu 10: 17 Bảy mươi môn đồ trở về cách vui vẻ, thưa rằng: Lạy Chúa, vì danh Chúa các quỉ cũng phục chúng tôi.

Chúa Giê-xu đã chỉnh lại niềm vui của họ: 18 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ta đã thấy quỉ Sa-tan từ trời sa xuống như chớp. 19 Nầy, ta đã ban quyền cho các ngươi giày đạp rắn, bò cạp, và mọi quyền của kẻ nghịch dưới chân; không gì làm hại các ngươi được. 20 Dầu vậy, chớ mừng vì các quỉ phục các ngươi; nhưng hãy mừng vì tên các ngươi đã ghi trên thiên đàng.

Đức Chúa Trời muốn con cái Ngài được vui mừng trọn vẹn, nhưng có giá trả của nó. Môi-se nói trong Thi thiên 90: 15 Xin Chúa làm cho chúng tôi được vui mừng tùy theo các ngày Chúa làm cho chúng tôi bị hoạn nạn, Và tùy theo những năm mà chúng tôi đã thấy sự tai họa.

Hai môn đồ thành Ê-mau, trong đó 1 người tên là Cơ-lê-ô-ba, là người thưa chuyện với Chúa Giê-xu, họ biết những thông tin đầy đủ về Chúa Giê-xu vừa bị đóng đinh, và cả bằng chứng có mấy người phụ nữ rao giảng Chúa Giê-xu đã sống lại. Nhưng tâm trạng họ vẫn buồn, chán, nản và thất vọng. Chúa Giê-xu đã hiện ra đi đường cùng họ. Luca 24: 25 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hỡi những kẻ dại dột, có lòng chậm tin lời các đấng tiên tri nói! 26 Há chẳng phải Đấng Christ chịu thương khó thể ấy, mới được vào sự vinh hiển mình sao?

Con người tự nhiên nghĩ vinh hiển không cần phải trả giá, cũng thường nghĩ hôm qua tốt hơn bây giờ. (truyền đạo 7: 10 Chớ nói rằng: Nhân sao ngày trước tốt hơn ngày bây giờ? Vì hỏi vậy là chẳng khôn.)

Chúa Giê-xu phục sinh đã hiện ra để mở tâm trí cho họ biết chắc chắn về sự sống lại của thân thể, để họ có vui mừng trọn vẹn: Giăng 16: 22 Khác nào như các ngươi hiện ở trong cơn đau đớn, nhưng ta sẽ lại thấy các ngươi, thì lòng các ngươi vui mừng, và chẳng ai cướp lấy sự vui mừng các ngươi được.

Kết luận:

Kinh Thánh không ghi chi tiết 40 ngày Đấng Phục Sinh dạy gì cho các môn đệ, mà chỉ nói Chúa Giê-xu phán bảo những sự về nước Đức Chúa Trời cho các môn đồ Ngài. (Công vụ 1:3). Trước thập tự giá, môn đồ tan lạc, Phi-e-rơ chối Chúa, tất cả họ sợ hãi, muốn trở lại thế gian. Sau khi phục sinh, các môn đồ chậm tin, nghi ngờ. Tâm trí môn đồ được NGÔI LỜI mở ra để hiểu Kinh Thánh nói về chương trình Đức Chúa Trời trong Chúa Giê-xu Christ.  Để khi Chúa Giê-xu thăng thiên, 10 ngày sau đó chín muồi cho sự tuôn đổ Đức Thánh Linh. Thần Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước (NGÔI LỜI). Để các môn đồ ghi lòng tạc dạ như đinh đóng chặt Sự dạy dỗ của Chúa Giê-xu  (truyền đạo 12:11, Ê-sai 22:23). Sau đó họ vui mừng khi chịu đau khổ vì Danh Chúa Giê-xu

Công vụ 5: 41 Vậy, các sứ đồ từ tòa công luận ra, đều HỚN HỞ về mình đã được kể là xứng đáng chịu nhục vì danh Đức Chúa Jêsus.

Trước đó họ hớn hở vì công đức họ (Luca 10:17), bây giờ họ hớn hở vì công việc đã hoàn tất của Chúa Giê-xu.

Đức tin cần nền vững chắc để đứng trên, đó là lời hằng sống và bền vững của Đức Chúa Trời (1Phi-e-rơ 1:23).

Chúng ta có thấy lòng tan vỡ không bởi vì những sự ảo tưởng, những tư tưởng cao quá lẽ, những sự cuồng mê. Chúng ta hãy học đối diện thật với chính mình hơn, đó là cách duy nhất vượt qua sự mặc cảm, hãy công nhận sự chậm tin, vô tín, gian ác vì đã không tha thứ, vẫn còn những tính xác thịt, hãy thưa lên với Chúa sự ngu dại của mình, sự hoảng sợ, sự nghi ngờ của mình

Mỗi ngày đọc Kinh Thánh, bước đi với Chúa, xin Chúa ban ân điển để chúng ta học bước đi hạ mình hơn nữa, được gần Chúa Giê-xu hơn nữa, nghĩa là nương cậy Chúa, không phải nương cậy vào việc làm, vào công đức. Hãy làm lại những công việc của tình yêu ban đầu của mình. Đứng vững trong đức tin bởi những sự biết chắc vững vàng (Hê-bê-rơ 11:1) mà Chúa Giê-xu đã mở cho chúng ta hiểu biết về Ngài, Để trái tim được gần Chúa hơn.

Amen!