Unsere Vorstellungen gegenüber seine Gedanken
Unsere Vorstellungen gegenüber seine Gedanken_vn
Unsere Vorstellungen gegenüber seine Gedanken_d
(Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Truyền Thống Hiệu Đính 2010)
Anh chị em yêu mến trong Chúa,
Cha toàn tri của Chúa Giê Christ biết chúng ta có những suy nghĩ gì. Không giống như Ngài, chúng ta không thực sự biết những suy nghĩ của Ngài là gì cho đến khi Ngài tiết lộ ra cho chúng ta.
Tuy nhiên chúng ta thường xuyên tưởng tượng ra những điều không phù hợp với lẽ thật, nghĩa là, không tương ứng với những gì được viết trong Kinh Thánh.
Chúng ta hãy lấy ý tưởng trên toàn thế giới về thuyết tiến hóa, được hầu hết mọi người chấp nhận, nhưng chưa bao giờ được chứng minh dứt khoát và, một cách vô lý, không phải là không hiếm khi bị bác bỏ bởi bằng chứng khoa học. Nhưng người ta giữ ý tưởng này để không muốn tôn vinh Đức Chúa Trời. Theo lời trong Lu-ca 19:14 14… Chúng tôi không muốn Ngài cai trị chúng tôi!
Còn chúng ta thì sao? Chẳng phải chúng ta có những ý tưởng của chúng ta về Đức Chúa Trời và về suy nghĩ và chân lý của Ngài sao?
Còn ý tưởng nhận được điều gì đó từ Chúa khi chúng ta phục vụ Ngài thì sao? đây có phải là một giao dịch trao đổi không? Chúng ta làm điều gì đó cho Đức Chúa Trời và nhận lại điều gì đó từ Ngài sao? đức tin của chúng ta dựa trên đó sao?
Chúng ta hãy xem xét kỹ điều Chúa phán khi chúng ta phục vụ Ngài.
Giăng 12: 26Nếu ai phục vụ Ta thì phải theo Ta; và Ta ở đâu, người phục vụ Ta cũng sẽ ở đó. Nếu ai phục vụ Ta thì Cha Ta sẽ tôn quý người.
Khi chúng ta phục vụ Ngài, chúng ta được Đức Chúa Cha tôn quý.
Sự tôn quý của Đức Chúa Trời trông như thế nào trong thế giới này?
Công-vụ các Sứ-đồ 5:40-41 Họ gọi các sứ đồ trở vào, sai đánh đòn và cấm lấy danh Đức Chúa Jêsus mà giảng dạy, rồi thả hai ông ra. Vậy, các sứ đồ rời khỏi Hội đồng, vui mừng vì họ đã được kể là xứng đáng chịu nhục vì danh Chúa.
Thưa các anh chị em yêu mến trong Chúa, chúng ta hãy chuẩn bị, nếu chúng ta phục vụ Ngài, chúng ta sẽ được làm giống như Ngài trong thế gian này, đó là vinh quang của chúng ta. Và người ta đã làm gì cho Chúa chúng ta? chúng ta vẫn biết điều đó không?
Chúng ta có thể mong đợi điều gì trong thế gian này khi chúng ta phục vụ Chúa của chúng ta?
Giăng 15:18-21 18 “Nếu thế gian ghét các con, thì hãy biết rằng thế gian đã ghét Ta trước các con. 19 Nếu các con thuộc về thế gian, thì thế gian hẳn yêu thương những người thuộc về mình. Nhưng vì các con không thuộc về thế gian, và Ta đã lựa chọn các con từ giữa thế gian, nên thế gian ghét các con. 20 Hãy nhớ lời Ta đã nói với các con: ‘Đầy tớ không hơn chủ.’ Nếu họ bắt bớ Ta, thì cũng sẽ bắt bớ các con. Nếu họ vâng giữ lời Ta, thì cũng vâng giữ lời các con. 21 Nhưng vì danh Ta, họ sẽ làm mọi điều đó cho các con, vì họ không biết Đấng đã sai Ta đến..
Vì vậy, sẽ không có cuộc sống tốt đẹp, không có sự tôn trọng, không có danh dự (danh dự dẫu sao thì chúng ta chỉ được phép dâng lên Ngài mà thôi), mà chỉ có sự xấu hổ và nhục nhã.
Vì vậy, chúng ta sẽ phải nói với anh chị em và con cái của chúng ta là: “Hãy phục vụ Chúa, để trong thế giới này chúng ta sẽ chỉ nhận được điều ác từ loài người, như Chúa Giêsu của chúng ta cũng đã nhận được những điều này từ những người không muốn Ngài”.
Nhưng chúng ta nhận được gì từ Ngài?
Khi sự cứu rỗi, sự hòa giải với Đức Chúa Trời và sự sống đời đời là không đủ đối với chúng ta. Thì mọi điều đều thuộc về chúng ta, khi ở trong Đấng Christ.
1 Cô-rinh-tô 3:21-23 21Vậy, đừng ai khoe khoang về loài người. Vì mọi sự đều thuộc về anh em: 22dù Phao-lô, A-pô-lô hay Sê-pha; dù thế gian, sự sống hay sự chết, hiện tại hay tương lai; tất cả đều thuộc về anh em, 23anh em thuộc về Đấng Christ, và Đấng Christ thuộc về Đức Chúa Trời.
Chúng ta hay chúc nhau “Chúa ban phước”, phải không?
Kinh Thánh nói gì về điều đó?
Ê-phê-sô 1: 3Chúc tụng Đức Chúa Trời, Cha của Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ, Ngài đã ban cho chúng ta trong Đấng Christ mọi phước hạnh thuộc linh ở các nơi trên trời.
Trong Đấng Christ, chúng ta có mọi phước hạnh thuộc linh trên trời! Chúng ta không còn cần phước lành khác nữa.
Vì vậy, khi ai cầu chúc tôi “Chúa ban phước”, có nghĩa là người đó đang gián tiếp nói rằng tôi chưa được cứu, phải không?
Thưa các anh chị em yêu mến trong Chúa, nếu Chúa Jesus muốn, hôm nay chúng ta nhận biết rằng những quan niệm của chúng ta là vô hiệu và chỉ có sự mặc khải của Ngài là lẽ thật.
Khi Y-sơ-ra-ên vào Đất Hứa, họ đến Giê-ri-cô. Thành phố bất khả xâm phạm và đã bị chinh phục bởi ân điển của Đức Chúa Trời. Trước đó, có một sự kiện khiến chúng ta phải chú ý.
Giô-sê 5:10-15 10Dân Y-sơ-ra-ên đóng trại tại Ghinh-ganh trong đồng bằng Giê-ri-cô, và giữ lễ Vượt Qua nhằm ngày mười bốn tháng ấy, vào lúc chiều tối. 11Vào ngày sau lễ Vượt Qua, chính ngày đó, họ ăn thổ sản trong xứ, bánh không men, và hột rang. 12Khi họ ăn thổ sản trong xứ thì đến ngày hôm sau, ma-na cũng dứt và dân Y-sơ-ra-ên không có ma-na nữa, nhưng trong năm đó họ ăn hoa màu của đất Ca-na-an. 13Lúc Giô-suê đang ở gần Giê-ri-cô, ông ngước mắt lên nhìn thì thấy một người cầm gươm trần đứng đối diện với mình. Giô-suê đến gần người ấy và hỏi: “Ngươi thuộc về phe chúng ta hay là phe địch?” 14 Người đáp: KHÔNG, bây giờ ta đến làm tướng đạo binh của Đức Giê-hô-va. Giô-suê bèn sấp mặt xuống đất, lạy và hỏi rằng: Chúa truyền cho tôi tớ Chúa điều gì? (bản truyền thống) 15Tướng chỉ huy đạo quân của Đức Giê-hô-va nói với Giô-suê: “Hãy cởi giày khỏi chân vì nơi con đứng là đất thánh.” Giô-suê làm như vậy.
Người cầm gươm là Đức Chúa Jêsus. Một vài lời giải thích về điều này.
Giăng 1:18 18Chưa ai từng thấy Đức Chúa Trời, chỉ Con Một ở trong lòng Cha là Đấng đã bày tỏ Cha cho chúng ta biết. Không ai từng nhìn thấy Đức Chúa Cha. Chúa Con (Chúa Giê-su) là sự mặc khải của Đức Chúa Trời trong Cựu Ước và Tân Ước.
- Người cầm gươm có thể được thờ phượng cho thấy rằng người này không phải là một thiên thần, mà là Đức Chúa Trời. Và nếu sự mặc khải của Đức Chúa Trời trở nên hữu hình, thì đó chỉ có thể là Đức Chúa Jêsus mà thôi.
Chúng ta nhớ rằng các thiên sứ không được phép chấp nhận sự thờ phượng.
Khải huyền 22:8-9 8Tôi là Giăng, người đã nghe và thấy những điều nầy. Khi nghe và thấy xong, tôi phủ phục dưới chân vị thiên sứ đã bày tỏ những điều nầy cho tôi để thờ lạy. 9Nhưng thiên sứ bảo tôi: “Đừng làm thế! Ta là bạn đồng lao với ngươi, với anh em ngươi là các nhà tiên tri, và với những người vâng giữ lời trong sách nầy. Hãy thờ phượng Đức Chúa Trời.”
Chúa Giê-su hiện ra với Giô-suê. Giô-suê là nhà lãnh đạo tinh thần của dân Đức Chúa Trời vào thời điểm đó và hoàn toàn nhầm với suy nghĩ của mình. Ông hỏi, “Ngươi thuộc về phe chúng ta hay là phe địch?”
Đức Chúa Jêsus đã nói gì? KHÔNG!
KHÔNG! Những suy nghĩ của ace và của tôi KHÔNG có giá trị trước mặt Đức Chúa Trời.
KHÔNG! Chúa KHÔNG cho phép mình bị ràng buộc vào lối suy nghĩ phân loại của bạn.
KHÔNG! Ngài mới mới là Đấng đặt ra quy tắc và xác định sự thật.
Một chữ KHÔNG đối với chúng ta và những ý tưởng của chúng ta về Đức Chúa Trời ra như thế nào.
Và cũng KHÔNG với ý tưởng táo tợn của một số người nói: “Khi tôi đã chết và đứng trước Đức Chúa Trời, tôi sẽ hỏi Ngài tại sao Ngài cho phép chiến tranh xảy ra, trẻ em chết, mọi người làm những điều xấu với nhau.”
KHÔNG, ý tưởng này khác xa với sự thật. Sự thật nói gì về những người đã gặp Đức Chúa Trời?
Sáng thế ký 17: 3Áp-ram quỳ sấp mặt xuống đất.
Khải huyền 1: 17Khi thấy Ngài, tôi ngã quỵ xuống chân Ngài như chết vậy.
Từ quyển sách đầu tiên đến quyển sách cuối cùng trong Kinh Thánh, người ta nói rõ rằng con người qùy sấp mặt trước Đức Chúa Trời khi họ gặp Ngài. Ý tưởng đối đầu với Đức Chúa Trời này thể hiện cho sự đánh giá quá cao về bản thân gần như không thể đo lường được. Khi Đức Chúa Trời phán, chỉ có một thái độ mới là đúng:
Gióp 39:37 “Con vốn chẳng ra gì; con biết lấy lời nào để thưa với Chúa. Con chỉ biết đưa tay che miệng.
Và tại sao chúng ta, những người tin Chúa, ngồi đây hôm nay lại nghĩ rằng nếu không vâng theo Lời Ngài cũng sẽ không sao? Một số người và chúng ta có lẽ sẽ nói trong lòng: Tôi có! Thế thì tại sao chúng ta không đọc và vâng theo Kinh Thánh một cách trọn vẹn? Làm thế nào chúng ta biết những suy nghĩ nào của chúng ta phù hợp với Lời Đức Chúa Trời và những suy nghĩ nào không?
Nhưng hậu quả của những suy nghĩ sai lầm là gì?
Mathiơ 16:22-23 22Phi-e-rơ đem Ngài riêng ra và trách rằng: “Lạy Chúa, Đức Chúa Trời nào nỡ vậy! Việc nầy sẽ không xảy đến cho Chúa đâu!” 23Nhưng Ngài quay lại và phán với Phi-e-rơ: “Hỡi Sa-tan, hãy lui ra đằng sau Ta! Ngươi là một chướng ngại cho Ta; vì ngươi chẳng nghĩ đến việc của Đức Chúa Trời, mà chỉ nghĩ đến việc của loài người.”
Thưa các anh chị em yêu mến, chỉ có hai cách. Hoặc là con đường của Đức Chúa Trời, theo Chiên Con, hoặc theo con đường rộng.
Cũng chính Phi-e-rơ được phép nhận ra trong Đức Thánh Linh rằng trí tưởng tượng của chính mình là sự ô uế của thế gian này.
2 Phi-e-rơ 2:10-22 10nhất là những kẻ chiều theo dục vọng xấu xa của xác thịt, khinh dể quyền bính. Bọn họ vốn lì lợm và kiêu căng, không sợ xúc phạm đến các bậc uy linh; 11trong khi các thiên sứ, dù có sức mạnh và quyền năng hơn, cũng không dùng lời lẽ xúc phạm mà tố cáo các bậc đó trước mặt Chúa. 12Nhưng, như những con thú vô tri, sống theo bản năng, được sinh ra để bị săn bắt và làm thịt, những người nầy xúc phạm cả đến những điều mà họ không biết, sẽ cùng bị diệt vong như thú vật, 13và nhận tiền công cho hành vi bất chính của mình. Họ xem việc chè chén giữa ban ngày là lạc thú. Họ là những dấu dơ, vết bẩn, thích thú với đủ kiểu lừa dối khi ngồi ăn uống chung với anh em; 14cặp mắt họ chứa đầy tư tưởng ngoại tình, phạm tội không biết chán. Họ dụ dỗ những người nhẹ dạ; tâm địa họ quen thói tham lam. Họ là những đứa con đáng nguyền rủa! 15Họ đã bỏ con đường ngay thẳng nên bị lạc lối, đi theo con đường của Ba-la-am, con trai Bô-sô, là kẻ ham thích tiền công của tội ác. 16Nhưng ông ta đã bị quở trách vì sự sai phạm của mình; một con lừa câm nói tiếng người đã ngăn cản sự điên rồ của nhà tiên tri đó. 17Họ là những dòng suối không có nước, những đám sương mù bị bão cuốn đi; sự tối tăm mờ mịt đã dành cho họ. 18Vì họ nói những lời khoe khoang rỗng tuếch, dùng những tham muốn đồi bại của xác thịt mà dụ dỗ những người vừa thoát khỏi tay những kẻ sống trong lầm lạc. 19Họ hứa đem tự do đến cho người khác, nhưng chính mình lại làm nô lệ cho sự băng hoại; vì bất cứ điều gì đánh bại được một người thì người ấy trở thành nô lệ cho điều đó. 20Vì nếu nhờ sự nhận biết Chúa và Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ mà họ đã thoát khỏi sự ô uế của thế gian, nhưng nay lại bị lôi cuốn và phải quy phục những điều đó một lần nữa, thì tình trạng cuối cùng của họ còn tệ hại hơn lúc đầu. 21Thà họ không biết con đường công chính còn hơn là đã biết mà còn quay lưng lại với điều răn thánh đã được truyền dạy cho mình. 22Điều xảy đến cho họ thật đúng với câu tục ngữ: “Chó liếm lại đồ nó đã mửa” và “Heo tắm sạch, lại lăn lóc trong vũng bùn.”
Bây giờ theo thực tế. Chúng ta nên làm gì?
Công-vụ các Sứ-đồ 17:10-12 10Ngay trong đêm đó, anh em đưa Phao-lô và Si-la đến Bê-rê; khi đến nơi, họ vào nhà hội Do Thái. 11Những người Do Thái ở đây có tinh thần cởi mở hơn những người ở Tê-sa-lô-ni-ca; họ nhiệt thành tiếp nhận đạo, ngày nào cũng nghiên cứu Kinh Thánh để xét xem lời giảng có đúng không. 12Vì thế, nhiều người trong số họ tin Chúa, có các bà thuộc giới thượng lưu Hi Lạp và cả các ông cũng nhiều
Chúng ta hãy xem điều gì sẽ xảy ra khi mọi người đi theo ý tưởng của riêng họ thay vì Chúa Giêsu.
Giăng 6:10-14 10Đức Chúa Jêsus bảo: “Hãy truyền cho mọi người ngồi xuống.” Chỗ nầy có nhiều cỏ. Vậy dân chúng ngồi xuống, số lượng ước chừng năm nghìn. 11Đức Chúa Jêsus cầm bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người đã ngồi, cá cũng được phân phát như vậy, ai muốn bao nhiêu tùy ý. 12Khi họ ăn đã no, Ngài bảo các môn đồ: “Hãy thu nhặt lại những miếng bánh thừa để không bị mất chút nào.” 13Vậy, họ thu nhặt hết những miếng vụn của năm chiếc bánh lúa mạch mà người ta ăn còn thừa, chứa đầy mười hai giỏ. 14Những người thấy dấu lạ Đức Chúa Jêsus đã làm thì nói: “Đây chính là Đấng tiên tri phải đến thế gian.” 15Đức Chúa Jêsus nhận biết rằng họ sắp đến bắt ép Ngài làm vua nên lánh lên núi một mình.
Chẳng phải Đức Chúa Jêsus là Vua của các vua, Chúa vạn quân sao? Có gì sai khi họ muốn tôn Chúa chúng ta làm vua?
Họ muốn lập Ngài làm vua vì Ngài chu cấp cho họ những nhu cầu vật chất. 5000 ở đâu khi Chúa bị buộc tội? Họ ở đâu khi Chúa bị tra tấn? Và họ ở đâu khi Ngài bị đóng đinh? Chúng ta cũng noi theo Ngài vì Ngài chu cấp cho cuộc sống trần thế của chúng ta chứ?
Chẳng phải chúng ta nên giống như Gióp hơn hay sao?
Gióp 1:21 và nói: “Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹ. Tôi cũng sẽ trần truồng trở về; Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi. Đáng chúc tụng danh Đức Giê-hô-va!”
Chúng ta đọc
Giăng 6:32-66 32Đức Chúa Jêsus đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, không phải Môi-se đã cho các ngươi bánh từ trời đâu; nhưng chính Cha Ta đã ban cho các ngươi bánh thật từ trời. 33Vì bánh của Đức Chúa Trời là bánh từ trời xuống, ban sự sống cho thế gian.” 34Họ nói: “Thưa Chúa, xin ban bánh ấy cho chúng tôi luôn luôn.” 35Đức Chúa Jêsus đáp: “Ta là bánh của sự sống. Ai đến với Ta chẳng hề đói, ai tin Ta chẳng hề khát. 36Nhưng Ta đã nói với các ngươi rằng: Các ngươi đã thấy Ta, mà vẫn không tin. 37Tất cả những người Cha Ta ban cho Ta đều đến với Ta; ai đến với Ta, Ta sẽ không bỏ ra ngoài đâu. 38Vì Ta từ trời xuống, không phải để làm theo ý Ta, mà làm theo ý Đấng đã sai Ta. 39Đây là ý muốn của Đấng đã sai Ta: Tất cả những người Ngài đã ban cho Ta thì Ta sẽ không để mất một ai, nhưng Ta phải làm cho sống lại trong ngày cuối cùng. 40Vì đây là ý muốn của Cha Ta: Tất cả những ai thấy Con và tin Con thì được sự sống đời đời, Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng.” 41Nhưng các người Do Thái phàn nàn về Ngài, vì Ngài nói: “Ta là bánh từ trời xuống.” 42Họ nói: “Chẳng phải người nầy là Jêsus, con của Giô-sép sao? Cha mẹ ông ta, chúng ta biết cả, sao bây giờ ông ấy lại nói: ‘Ta từ trời xuống’?” 43Đức Chúa Jêsus bảo họ: “Các ngươi đừng xầm xì với nhau nữa. 44Nếu Cha, là Đấng đã sai Ta, không kéo đến thì không ai có thể đến với Ta, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng. 45Các sách tiên tri có chép: ‘Tất cả đều sẽ được Đức Chúa Trời dạy dỗ.’ Bất cứ ai đã nghe và học nơi Cha thì đến với Ta. 46Chưa hề có ai đã thấy Cha, ngoại trừ Đấng từ Đức Chúa Trời đến; Đấng ấy đã thấy Cha. 47Thật, Ta bảo thật các ngươi, ai tin thì được sự sống đời đời. 48Ta là bánh của sự sống. 49Tổ phụ các ngươi đã ăn ma-na trong hoang mạc rồi cũng chết. 50Đây là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì không chết. 51Ta là bánh sự sống từ trời xuống; nếu ai ăn bánh nầy thì sẽ sống đời đời. Bánh mà Ta sẽ ban cho vì sự sống của thế gian chính là thịt Ta.” 52Vì vậy, có cuộc tranh cãi giữa những người Do Thái với nhau. Họ nói: “Làm sao ông ta có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?” 53Đức Chúa Jêsus bảo họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, nếu các ngươi không ăn thịt và uống huyết Con Người thì không có sự sống đời đời trong các ngươi đâu. 54Ai ăn thịt và uống huyết Ta thì được sự sống đời đời; Ta sẽ khiến người ấy sống lại trong ngày cuối cùng. 55Vì thịt Ta thật là thức ăn, huyết Ta thật là thức uống. 56Ai ăn thịt Ta và uống huyết Ta thì ở trong Ta, và Ta ở trong người ấy. 57Như Cha hằng sống đã sai Ta, và Ta nhờ Ngài mà sống thể nào thì người ăn Ta cũng sẽ nhờ Ta mà sống thể ấy. 58Đây là bánh từ trời xuống, không như bánh tổ phụ các ngươi ăn rồi chết; người nào ăn bánh nầy sẽ sống đời đời.” 59Đức Chúa Jêsus nói những điều nầy khi đang dạy dỗ trong nhà hội tại thành Ca-bê-na-um. 60Nhiều môn đồ của Ngài nghe điều nầy thì nói: “Lời nầy khó quá, ai mà nghe được?” 61Nhưng Đức Chúa Jêsus tự biết các môn đồ đang xầm xì về điều nầy nên nói rằng: “Điều nầy làm cho các con vấp phạm sao? 62Vậy, nếu như các con thấy Con Người lên nơi Ngài vốn ở trước kia thì sao? 63Chính thần linh làm cho sống, XÁC THỊT CHẲNG ÍCH GÌ. Những lời Ta nói với các con là thần linh và sự sống. 64Nhưng có vài người trong các con không tin.” Vì ngay từ đầu, Đức Chúa Jêsus đã biết ai là những người không tin và ai là kẻ phản Ngài. 65Ngài lại nói: “Vì vậy, Ta đã bảo các con rằng nếu Cha không ban cho thì không ai có thể đến với Ta được.” 66Từ lúc ấy, nhiều môn đồ thối lui, không theo Ngài nữa.
Còn chúng ta thì sao? Chúng ta cũng muốn rút lui và không còn bước đi với Ngài nữa chăng? Chúng ta đã ăn Ngài và uống Ngài chưa? Và các anh chị em yêu mến, tôi không nói về Bữa Tiệc Thánh!
Chúng ta có ăn Lời của Ngài, đó có là thần linh và sự sống không? Hay chúng ta đã rút lui từ lâu và tự an ủi mình bằng một đời sống Cơ Đốc nhân?
XÁC THỊT CHẲNG ÍCH GÌ
Ngài được ban cho chúng ta. CON được ban cho chúng ta. Bây giờ chúng ta có Lời của Đức Chúa Trời là Kinh Thánh. Và có bao nhiêu người trong chúng ta vẫn coi thường Ngài ngày này qua ngày khác?
Êsai 55:8-11 8Đức Giê-hô-va phán: “Ý tưởng Ta không phải là ý tưởng các ngươi, Đường lối các ngươi chẳng phải là đường lối Ta. 9Vì các tầng trời cao hơn đất bao nhiêu, Thì đường lối Ta cao hơn đường lối các ngươi, Ý tưởng Ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu. 10Vì như mưa và tuyết từ trời rơi xuống Và không trở về đó nữa mà tưới nhuần đất đai, Làm cho đâm chồi nẩy lộc, Để có hạt giống cho kẻ gieo, có bánh cho kẻ ăn, 11Thì lời của Ta cũng vậy, Đã ra khỏi miệng Ta sẽ không trở về luống công, Nhưng sẽ thực hiện ý Ta muốn, Và hoàn thành việc Ta giao.
Amen