Con người thì lâu không gặp sẽ không nhận ra nhau. Đặc biệt là trẻ con càng không thể nhận ra lúc chúng lớn, ngoại hình của chúng thay đổi theo một cách nào đó đến mức không thể nhận ra chúng. Những sự việc trong cuộc sống là tình cờ, tự nhiên. Nhưng Những môn đệ không nhận ra Chúa Giê-xu phục sinh, là dường như có chủ ý, không phải tình cờ. Chúng dạy chúng ta điều gì đó mạnh mẽ về Chúa Jesus hiện diện – và cách Ngài bày tỏ chính mình với chúng ta ngày nay.
Kinh thánh không nói rõ lý do tại sao những người theo Chúa không phải lúc nào cũng nhận ra Chúa Jesus sau khi Ngài phục sinh. Do đó, một số điều sau đây chỉ là suy luận. Ghi nhớ điều này, có một số điều có thể đã góp phần khiến các môn đồ không nhận ra Chúa Jesus ngay khi Ngài lần đầu tiên hiện ra với họ sau khi Ngài phục sinh. Đầu tiên, mặc dù Chúa Jesus đã tiên đoán rằng Ngài sẽ sống lại vào ngày thứ ba, nhưng các môn đồ không hiểu hết (Mác 9:32 Nhưng môn đồ không hiểu lời ấy, lại sợ không dám hỏi Ngài.), vì rõ ràng họ không mong đợi Ngài được phục sinh. Điều này có thể giải thích một phần sự ngạc nhiên và sốc của họ khi nhìn thấy Ngài.
MA-RI MA-ĐƠ-LEN, NGHĨ NGÀI LÀ NGƯỜI LÀM VƯỜN
Một trong những trường hợp mà môn đồ không nhận ra Chúa Jesus là khi Ma-ri Ma-đơ-len, đến mộ vào sáng sớm (Giăng 20:14-15 “Vừa nói xong, người xây lại thấy Đức Chúa Jêsus tại đó; nhưng chẳng biết ấy là Đức Chúa Jêsus” Đức Chúa Jêsus hỏi người rằng: Hỡi đàn bà kia, sao ngươi khóc? Ngươi tìm ai? Người ngỡ rằng đó là kẻ làm vườn, bèn nói rằng: Hỡi chúa, ví thật ngươi là kẻ đã đem Ngài đi, xin nói cho ta biết ngươi để Ngài đâu, thì ta sẽ đến mà lấy). Thay vì nhận ra Chúa Jesus, trước tiên bà đã nhầm Ngài với người làm vườn. Một điều quan trọng cần nhớ là chúng ta không biết Mary cách Chúa Jesus bao xa khi bà nhận ra nhầm Ngài. Có thể là bà chỉ đơn giản là ở quá xa để nhận ra rõ ràng Ngài là ai cho đến khi Ngài nói chuyện với bà. Thứ hai, chúng ta phải nhớ rằng vì còn rất sớm vào buổi sáng, ánh sáng còn tờ mờ, điều này cũng có thể khiến bà khó nhìn thấy Ngài rõ hơn. Khi chúng ta kết hợp điều đó với thực tế là bà không mong đợi nhìn thấy Ngài khi còn sống, thì dễ hiểu tại sao bà không nhận ra Ngài từ xa cho đến khi Ngài nói chuyện với bà.
Hơn nữa chúng ta thấy rằng sự nhận biết không đến từ vẻ bề ngoài, mà là từ mối quan hệ. Nó nhắc tôi nhớ đến điều Chúa Jesus đã nói trước đó trong Giăng: “Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta” (Giăng 10:27)
Vậy tại sao mọi người không nhận ra Chúa Jesus sau khi Ngài phục sinh, ngay cả khi họ đối mặt với Ngài?
Bởi vì Chúa “che mắt họ” cho đến khi thời điểm thích hợp. Ngài không muốn họ chỉ nhận ra Chúa Jesus về mặt thể xác – Ngài muốn lòng họ nóng cháy với Lời lẽ thật. Ngài muốn họ nhận ra Ngài qua Kinh thánh và sự hiệp thông. Và Ngài vẫn làm việc theo cách tương tự cho đến ngày nay.
Sự kiện này có sự kết hợp tuyệt vời với ý nghĩa thực sự của việc được tái sinh
CHÚA GIÊSU KHI SỐNG LẠI TRÔNG CÓ KHÁC BIỆT KHÔNG?
Đây chính là điều bí ẩn. Các sách Phúc âm không mô tả chi tiết về diện mạo của Chúa Jesus sau khi Ngài sống lại. Nhưng dựa trên các tường thuật khác nhau, chúng ta có thể thấy diện mạo của Ngài đã thay đổi đủ để ngay cả những người gần gũi nhất với Ngài cũng không nhận ra Ngài ngay lập tức.
Vậy điều gì đã thay đổi?
Mọi người đều đã phạm tội và thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:23).
Theo 1 Cô-rinh-tô 15:42-44, khi chúng ta được sống lại từ cõi chết, chúng ta sẽ nhận được một thân thể vinh hiển: 1 Cô-rinh-tô 15:42-43 “ 42 Sự sống lại của kẻ chết cũng như vậy. Thân thể đã gieo ra là hay hư nát, mà sống lại là không hay hư nát; 43 đã gieo ra là nhục, mà sống lại là vinh; đã gieo ra là yếu, mà sống lại là mạnh; 44 đã gieo ra là thể huyết khí, mà sống lại là thể thiêng liêng. Nếu đã có thể huyết khí, thì cũng có thể thiêng liêng;”
Thân thể phục sinh của Chúa Jesus là vật chất – Ngài có thể ăn, chạm vào và được nhìn thấy. Nhưng nó cũng khác biệt – có thể đột nhiên xuất hiện trong những căn phòng khóa kín, biến mất khỏi tầm nhìn và dường như trông đủ xa lạ để khiến mọi người bất ngờ.
TẠI BỜ HỒ GA-LI-LÊ
Trường hợp thứ hai mà Chúa Giê-su không được nhận ra ngay lập tức là khi các môn đồ không nhận ra Ngài khi họ đang đánh cá (Giăng 21:4 Đến sáng, Đức Chúa Jêsus đứng trên bờ, nhưng môn đồ không biết đó là Đức Chúa Jêsus). Điều này cũng có thể liên quan đến khoảng cách mà Chúa Giê-su có thể ở xa họ.
Trường hợp thứ ba là khi hai môn đồ trên đường đến Emmaus (Lu-ca 24:13-35) không nhận ra Chúa Giê-su cho đến khi Ngài bẻ bánh (Lu-ca 24:30-31). Làm sao hai môn đồ này có thể đi bộ, nói chuyện và ăn cùng Chúa Giê-su mà không nhận ra Ngài? Trong trường hợp này, có vẻ như họ đã bị ngăn cản một cách siêu nhiên để không nhận ra Chúa Giê-su. Có lẽ hình dạng Chúa Giê-su đã khác để không được nhận ra. Tại sao Chúa Giê-su lại làm như vậy? Kinh thánh không nói. Có lẽ Chúa Jesus đã “che giấu” danh tính của Ngài để hai môn đồ thực sự suy nghĩ thấu đáo về những điều Chúa Jesus đang nói, THAY VÌ CHẤP NHẬN LỜI DẠY MỘT CÁCH MÙ QUÁNG, như họ có thể sẽ làm nếu họ biết đó là Chúa Jesus. ĐÔI KHI CHÚA NGĂN CẢN SỰ NHẬN RA VÌ MỘT MỤC ĐÍCH.
“Nhưng mắt họ bị che khuất, nên họ không nhận biết Ngài.” (Lu-ca 24:16)
Điều đó không chỉ là tình cờ – Chúa đã cho phép họ không nhận ra Chúa Jesus ngay lập tức. Và điều đó nghe có vẻ lạ, nhưng khi bạn xem xét kỹ, thì đó là một sự chủ ý đáng kinh ngạc.
Tại sao mọi người không nhận ra Chúa Jesus sau khi Ngài phục sinh? Bởi vì Ngài không chỉ xuất hiện về mặt thể xác – Ngài đang dạy dỗ, thử thách và biến đổi tấm lòng họ. Và điều tương tự cũng xảy ra với chúng ta. Đôi khi, khi chúng ta không thể “nhìn thấy” Chúa Jesus trong hoàn cảnh của mình, thì không phải vì Ngài đã ra đi – mà là vì Ngài đang làm điều gì đó sâu sắc hơn.
Điều này thực sự liên quan đến ý tưởng tin tưởng vào thời điểm của Chúa. Thời điểm Ngài tiết lộ sự thật luôn hoàn hảo, ngay cả khi nó không xảy ra theo cách chúng ta mong đợi.
SỰ NHẬN RA THƯỜNG ĐẾN TỪ MỐI QUAN HỆ
Đây chính là sợi chỉ đỏ tuyệt đẹp gắn kết tất cả những điều này lại với nhau: mọi người không nhận ra Chúa Jesus qua khuôn mặt của Ngài – họ nhận ra Ngài qua mối quan hệ của họ với Ngài.
Mary biết Ngài khi Ngài gọi tên bà (Giăng 20:16)
Các môn đồ nhận ra Người khi Người bẻ bánh (Luca 24:31)
Thô-ma đã tin khi ông chạm vào vết sẹo của Ngài (Giăng 20:27-28)
Các môn đồ bên bờ Ga-li-lê nhận ra khi Ngài nói chuyện với họ (Giăng 21: 5-7)
Nó luôn mang tính cá nhân. Luôn thân mật. Và vẫn vậy.
Bạn có thể không nhìn thấy Chúa Jesus đang đứng trước mặt bạn. Nhưng khi bạn mở Kinh Thánh, cầu nguyện, thờ phượng và tìm kiếm Ngài, Ngài sẽ xuất hiện. Đó là lý do tại sao Chúa Jesus nói: “Phước cho những ai không thấy mà tin.” (Giăng 20:29)
Bạn có nhận ra Ngài khi mình bị sỉ nhục, bị mắng chửi, bị làm tổn thương không?
Bạn có nhận ra Ngài đói, khát, khách lạ, trần truồng, đau ốm, và bị tù không? (Ma-thi-ơ 23: 35-36)
Lu 10: 22 Cha ta đã giao mọi sự cho ta; ngoài Cha không ai biết Con là ai; ngoài Con, và người nào mà Con muốn tỏ ra cùng, thì cũng không có ai biết Cha là ai.
Điều chúng ta có thể biết chắc chắn là chính Chúa Jesus đã hiện ra với họ vì tất cả lời chứng của những người đã nhìn thấy Chúa Giê-xu phục sinh. Ngoài ra, còn có chứng kiến về sự thay đổi đáng chú ý diễn ra trong cuộc sống của các môn đồ. Ngay trước và sau khi bị đóng đinh, mười một sứ đồ đã lẩn trốn trong sợ hãi, nhưng sau khi dành nhiều thời gian bên Chúa Giê-xu phục sinh, họ đã trở thành những nhà truyền giáo không sợ hãi, mạnh dạn rao giảng phúc âm bất kể sự chống đối mạnh mẽ như thế nào. Ngoài ra, cuối cùng tất cả đều hy sinh mạng sống của mình vì phúc âm. Chỉ có chứng kiến Chúa Jesus phục sinh mới có thể giải thích cho sự thay đổi triệt để như vậy.
Các bài liên quan:
Bảy Điều Được Mở Ra Trong Luca 24