Anh chị em yêu mến trong Chúa,
chúng ta đều biết những nỗi đau trong khi trưởng thành. Khi một bé nhỏ đang trong giai đoạn phát triển, chúng thường càu nhàu rên rỉ. Đau nhức cơ thể ở trẻ lớn hơn, mụn, vỡ giọng ở thanh thiếu niên. Phát triển có nghĩa là thay đổi và không ít lần là đau đớn.
Kinh thánh nói gì về sự phát triển của Thân thể Đấng Christ?
Ê-phê-sô 4:11-16 11 Ấy chính Ngài đã cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm thầy giảng Tin lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư, 12 để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Đấng Christ, 13 cho đến chừng chúng ta thảy đều hiệp một trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời, mà nên bậc thành nhân, được tầm thước vóc giạc trọn vẹn của Đấng Christ. 14 Ngài muốn chúng ta không như trẻ con nữa, bị người ta lừa đảo, bị mưu chước dỗ dành làm cho lầm lạc, mà day động và dời đổi theo chiều gió của đạo lạc, 15 nhưng muốn cho chúng ta lấy lòng yêu thương nói ra lẽ chân thật, để trong mọi việc chúng ta đều được thêm lên trong Đấng làm đầu, tức là Đấng Christ. 16 Ấy nhờ Ngài mà cả thân thể ràng buộc vững bền bởi những cái lắt léo, khiến các phần giao thông với nhau, tùy lượng sức mạnh của từng phần, làm cho thân thể lớn lên, và tự gây dựng trong sự yêu thương.
Mỗi tín đồ là một phần của thân thể Chúa Giêsu. Ngay khi toàn thể thân thể lớn lên hướng về Ngài, mỗi cá nhân cũng lớn lên hướng về Ngài như Gia-cơ 4:8 Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em….
Sự đến gần của Đức Chúa Trời qua Lời Ngài khiến chúng ta lớn lên hướng tới sự sống. Phục-truyền Luật-lệ Ký 8:3 Vậy, Ngài có hạ ngươi xuống, làm cho ngươi bị đói, đoạn cho ăn ma-na mà ngươi và tổ phụ ngươi chưa hề biết, để khiến ngươi biết rằng loài người sống chẳng phải nhờ bánh mà thôi, nhưng loài người sống nhờ mọi lời bởi miệng Đức Giê-hô-va mà ra.
Điều gì phát ra từ miệng Đức Chúa Trời? Lời của Chúa. Và chúng ta biết Lời của Đức Chúa Trời là ai, phải không?
Điều này đúng, bởi vì chúng ta thường nghĩ đến những lời này của Chúa khi chúng ta cảm thấy tồi tệ:
Ma-thi-ơ 11:28-30 28 Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. 29 Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. 30 Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.
Những lời này là sự an ủi của chúng ta trong những giờ phút gian truân và khó khăn. Lời hứa của Chúa nhân từ của chúng ta, Đấng sẵn sàng chào đón chúng ta và hứa cho chúng ta tốt hơn.
Chúng ta thường nghĩ về mục tiêu, cảm giác hoàn toàn ở với Ngài, và làm như vậy là đúng. Con đường dẫn đến mục tiêu thì trông như thế nào? Sự thanh tẩy của Đức Chúa Trời trông như thế nào? Chúng ta biết rằng Chúa thanh tẩy những người thuộc về Ngài.
Giăng 15:2 Hễ nhánh nào trong ta mà không kết quả thì Ngài chặt hết; và Ngài tỉa sửa những nhánh nào kết quả, để được sai trái hơn.
Nếu Chúa muốn, chúng ta biết điều gì xảy ra cho chúng ta khi Đức Chúa Trời đến gần chúng ta để chúng ta lớn lên.
Trong Kinh Thánh có vô số câu chuyện về những người được Đức Chúa Trời chọn. Họ là những người mà Đức Chúa Trời đến gần. Hôm nay chúng ta hãy xem câu chuyện của Joseph.
Joseph là con yêu nhất của cha anh.
Sáng-thế Ký 37:3 Vả, Y-sơ-ra-ên thương yêu Giô-sép hơn những con trai khác, vì là con muộn mình, nên may cho chàng một cái áo dài có nhiều sắc.
Nhưng các anh em của ông ghen tị với ông.
Sáng-thế Ký 37:11 Các anh lấy làm ganh ghét chàng;…
Và Joseph nhận thức được vị trí của mình. Anh ta kích động anh em của mình và mách lẻo họ, và anh ta cũng là người không quan tâm đến người khác. Ích kỷ và tự coi trọng bản thân. Sáng-thế Ký 37:2 …Giô-sép, tuổi mười bảy, chăn chiên với các anh mình; người đi kết bạn cùng con của Bi-la và con của Xinh-ba, hai vợ cha mình. Giô-sép thuật lại với cha các chuyện xấu của họ nói.
Chúng ta biết rằng cuối cùng ông đã trở thành công cụ của Đức Chúa Trời để cứu gia đình ông khỏi nạn đói và dân Y-sơ-ra-ên tìm thấy nơi ẩn náu ở Ai Cập. Cuối cùng, ông là người quyền lực nhất dưới thời Pharaoh.
Sáng-thế Ký 41:41-43 41 Pha-ra-ôn lại phán cùng Giô-sép rằng: Hãy xem! Trẫm lập ngươi cầm quyền trên cả xứ Ê-díp-tô. 42 Vua liền cởi chiếc nhẫn trong tay mình, đeo vào tay Giô-sép, truyền mặc áo vải gai mịn, và đeo vòng vàng vào cổ người; 43 rồi, truyền cho lên ngồi xe sau xe vua, có người đi trước hô rằng: Hãy quì xuống! Ấy, Giô-sép được lập lên cầm quyền cả xứ Ê-díp-tô là vậy.
Nhưng điều gì đã xảy ra trước đây?
13 năm học dưới bàn tay của Đức Chúa Trời (năm 17 tuổi ông bị bán cho Ai Cập, năm 30 tuổi ông trở thành nhiếp chính của Ai Cập) – Cũng có 13 năm giữa lời hứa của Đức Chúa Trời với Áp-ra-ham và sự ra đời của Issak, trong thời gian này Đức Chúa Trời không có nói chuyện với Áp-ram.
Nhưng chúng ta hãy nhìn vào 13 năm mà Đức Chúa Trời đã dạy cho Giô-sép ra sao.
Các anh của Giô-sép muốn giết ông, sau đó ném ông vào bể chứa và bán ông làm nô lệ. (xem Sáng thế ký 37:12-36)
Bị bán làm nô lệ bởi chính anh em của mình khi mình là người yêu nhất của cha mình.
Trải nghiệm này hẳn đã làm tổn thương Joseph biết bao.
Sau đó, anh ta là nô lệ của trưởng vệ sĩ của Pha-ra-ôn, và với sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời, anh ta đã có được uy tín và địa vị trong nhà. Lúc bấy giờ Joseph là giám sát nhà của Phô-tipha. (xem Sáng thế ký 39:1-6).
Chỉ ngay sau khi anh ấy trở lại vinh danh. Mới trở nên quan trọng một lần nữa trong thế giới này, một điều bất hạnh trắng trợn đã xảy ra với anh ta. Anh ta bị buộc tội vô tội cưỡng hiếp vợ của chủ mình và bị tống vào tù. (xem Sáng thế ký 39:7-20).
Mặc dù anh đã từ chối những nỗ lực tán tỉnh của người vợ ngoại tình của Phô-ti-pha, nhưng anh đã bị bỏ tù một cách vô tội. Vào thời điểm đó, mọi người bị tống vào tù và họ chỉ bị bỏ quên ở đó cho đến khi chết. Những người khác coi là quên họ đi.
Ngay cả trong tù, Đức Chúa Trời vẫn ở với anh, và vì vậy Giô-sép trở thành giám thị của cai ngục. (xem Sáng thế ký 39:21-23)
Và một lần nữa anh ta là một người vinh danh, dù ở trong tù và tồi tệ hơn bao giờ hết, trước là đứa con trai yêu nhất, sau đó là nô lệ, bây giờ chỉ là tù nhân.
Và sau đó có một cách để ra khỏi nhà tù, khi quan tửu chánh và quan thượng thiện của Phara-ôn kết thúc trong tù và Giô-sép đã giải thích chính xác những giấc mơ của họ. Có một hy vọng được giúp đỡ bởi một người quyền lực. (xem Sáng thế ký 40)
Sáng thế ký 40:14 14 Song khi quan được hưởng lộc lại rồi, xin nhớ đến tôi, làm ơn tâu cùng Pha-ra-ôn về nỗi tôi, và đem tôi ra khỏi chốn nầy.
Nhưng ngay cả niềm hy vọng này cũng bị phá vỡ. Nhưng anh ấy đã bị lãng quên!
Chúng ta đã đề cập đến những gì xảy ra sau đó, rằng cuối cùng anh ta đã trở thành người đàn ông quyền lực thứ hai trong cả nước
Điều gì đã xảy ra với Giô-sép trong suốt 13 năm giáo dục của Đức Chúa Trời?
Một cậu bé táo tợn, mách lẻo, vênh vang trong bộ quần áo đầy màu sắc và đặt hy vọng vào mọi người, đã trở thành một người chỉ hướng ánh mắt của mình vào Chúa.
Sáng thế ký 41:28-33 28 Ấy là điều tôi đã tâu cùng bệ hạ rồi: ĐỨC CHÚA TRỜI CÓ CHO BỆ HẠ THẤY NHỮNG VIỆC NGÀI SẼ LÀM. 29 Nầy, trong khắp xứ Ê-díp-tô sẽ có bảy năm được mùa dư dật. 30 Nhưng bảy năm đó lại liền tiếp bảy năm đói kém; dân bổn xứ đều sẽ quên sự dư dật đó, và ách đói kém sẽ làm cho toàn xứ hao mòn. 31 Và vì sự đói kém liên tiếp nầy lớn quá, nên thiên hạ chẳng còn thấy chi về sự dư dật đó nữa. 32 Nếu điềm chiêm bao đến hai lần cho bệ hạ, ấy bởi Đức Chúa Trời đã quyết định điều đó rồi, và Ngài mau mau lo làm cho thành vậy. 33 Bây giờ bệ hạ khá chọn một người thông minh trí huệ, lập người lên làm đầu trong xứ Ê-díp-tô,
Chúng ta thấy người nói những câu này một người tuyên xưng rõ ràng rằng mọi thứ đều là công việc của Đức Chúa Trời. Chúng ta cũng không thấy một yêu cầu riêng cho chính mình. Chúng ta thấy ở đây một người không có hy vọng vào thế gian, nhưng hài lòng với những gì Đức Chúa Trời dự định cho anh ta. Anh đã chết với thế giới và thế giới đã chết với anh ta.
Điều đó không nhắc nhở chúng ta về câu này của Phao-lô sao?
Ga-la-ti 6:14 Còn như tôi, tôi hẳn chẳng khoe mình, trừ ra khoe về thập tự giá của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, bởi thập tự giá ấy, thế gian đối với tôi đã bị đóng đinh, và tôi đối với thế gian cũng vậy!
Nếu chúng ta tiếp tục đọc câu chuyện, chúng ta sẽ thấy rằng Giô-sép không trả thù các anh em của mình, nhưng vẫn khiêm nhường mặc dù có địa vị cao trong xứ.
Như vậy, Đức Chúa Trời đã hoàn thành việc thanh tẩy Giô-sép.
Ma-thi-ơ 3:12 Tay Ngài cầm nia mà dê thật sạch sân lúa mình, và Ngài sẽ chứa lúa vào kho, còn rơm rạ thì đốt trong lửa chẳng hề tắt.
Điều này có ý nghĩa gì đối với chúng ta?
Ê-sai 48:9-11 9 Ta vì danh mình mà tạm nhịn giận ta; vì sự vinh hiển mình mà nhịn nhục đối với ngươi, đặng không hủy diệt ngươi. 10 Nầy, ta luyện ngươi, nhưng không phải như luyện bạc; ta đã thử ngươi trong lò hoạn nạn. 11 Ấy là vì ta, vì một mình ta, mà ta sẽ làm điều đó; vì ta há để nhục danh ta sao? Ta sẽ chẳng nhường sự vinh hiển ta cho thần nào khác. Lò luyện bạc là giáo dục thông qua Lời Đức Chúa Trời (bạc là hình ảnh của Lời). Nhưng để thanh tẩy con người (để tẩy sạch họ khỏi bản chất tội lỗi, khỏi bản ngã của chúng ta), Chúa dẫn chúng ta vào đau khổ.
I Phi-e-rơ 4:12-13 12 Hỡi kẻ rất yêu dấu, khi anh em bị trong lò lửa thử thách, chớ lấy làm lạ như mình gặp một việc khác thường. 13 Nhưng anh em có phần trong sự thương khó của Đấng Christ bao nhiêu, thì hãy vui mừng bấy nhiêu, hầu cho đến ngày vinh hiển của Ngài hiện ra, thì anh em cũng được vui mừng nhảy nhót.
Nhưng tại sao lại để chúng ta trải qua thử thách khi Ngài đã cứu chúng ta? Không phải mọi thứ đã trở nên mới sao?
I Giăng 1:8-10 8Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta. 9 Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác. 10 Nhược bằng chúng ta nói mình chẳng từng phạm tội, ấy là chúng ta cho Ngài là kẻ nói dối, lời Ngài không ở trong chúng ta.
ACE yêu mến, khi chúng ta nghĩ về tội lỗi ở đây, chúng ta nghĩ đến những điều hiển nhiên như nói dối, trộm cắp, nghiện ngập, v.v. nhưng không, tội lỗi trong mắt Đức Chúa Trời là gì? Giăng 16:9 9 Về tội lỗi, vì họ KHÔNG TIN ta;
CHÚNG TA PHẢI TRẢI QUA SỰ GIÁO DỤC CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI VÌ CHÚNG TA KHÔNG TIN CẬY NGÀI HẾT LÒNG, BỞI VÌ CHÚNG TA KHÔNG TÌM KIẾM NGÀI HẾT LÒNG, VÀ VÌ CHÚNG TA KHÔNG YÊU NGÀI HẾT LÒNG. BỞI VÌ CHÚNG TA VẪN GIỮ NHỮNG MONG MUỐN VÀ HAM MUỐN CỦA MÌNH. BỞI VÌ CHÚNG TA KHÔNG MUỐN CHẾT CÙNG ĐẤNG CHRIST ĐỐI VỚI THẾ GIAN.
ĐIỀU ĐÓ LÀ TRƯỢT MỤC TIÊU. DO ĐÓ, CHÚNG TA ĐANG TRƯỢT ĐẤNG CHRIST. ĐÓ LÀ LÝ DO TẠI SAO ĐỨC CHÚA TRỜI ĐẾN GẦN CHÚNG TA, ĐỂ GIÁO DỤC CHÚNG TA.
I.Phi-e-rơ 4:17-18 17 Vì thời kỳ đã đến, là khi sự phán xét sẽ khởi từ nhà Đức Chúa Trời; vả, nếu khởi từ chúng ta, thì sự cuối cùng của những kẻ chẳng vâng theo Tin lành Đức Chúa Trời sẽ ra thế nào? 18 Lại nếu người công bình còn khó được rỗi, thì những kẻ nghịch đạo và có tội sẽ trở nên thế nào?
Nhưng mục tiêu của việc làm này của Đức Chúa Trời là gì?
II.Cô-rinh-tô 11:2 2 Vì về anh em, tôi rất sốt sắng như sự sốt sắng của Đức Chúa Trời, bởi tôi đã gả anh em cho một chồng mà thôi, dâng anh em như người trinh nữ tinh sạch cho Đấng Christ.
Hội thánh không chỉ là thân thể của Đấng Christ, mà còn là trinh nữ cho Chúa Jesus, Ngài là chàng rể.
Chỉ với tư cách là những trinh nữ thanh khiết (nghĩa là con cái được thanh tẩy trong Đấng Christ) chúng ta mới có thể đến gần Đức Chúa Trời được.
Ê-phê-sô 2:13 Nhưng trong Đức Chúa Jêsus Christ, anh em là kẻ ngày trước cách xa, hiện nay đã nhờ huyết Đấng Christ mà được gần rồi.
Do đó, khi chúng ta trải qua sự giáo dục của Đức Chúa Trời, chúng ta có thể tin tưởng rằng Chúa đang thực sự làm việc trên chúng ta.
Hê-bơ-rơ 12:6 Vì Chúa sửa phạt kẻ Ngài yêu, Hễ ai mà Ngài nhận làm con, thì cho roi cho vọt.
Qua sự giáo dục của Đức Chúa Trời, khi Ngài chăm sóc chúng ta, Phao-lô có thể viết những câu sau:
II Cô-rinh-tô 4:17-18 17 Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng vô biên, 18 bởi chúng ta chẳng chăm sự thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời không cùng vậy.
Chúng ta hãy nghĩ lại về Giô-sép, người vô tội trong tù. Ở thời điểm thấp nhất của cuộc đời anh ấy. Anh ấy nghĩ như thế nào về tuổi thơ khi còn ở nhà bây giờ đã mất. Chúng ta biết rằng anh ấy đã nhớ cha mình. Tất cả hy vọng đã mất. Liệu anh ấy có bao giờ gặp lại gia đình mình không? Liệu anh ấy có bao giờ nếm trải tự do một lần nữa không? Liệu anh ta có bao giờ được phép sống như một người tự do một lần nữa không?
Bây giờ có hai cách cho anh ta: Cách thứ nhất: từ bỏ Đức Chúa Trời của Cha mình và xúc phạm Ngài vì Ngài đã cho phép tất cả những bất hạnh xảy ra. Hoặc cách thứ hai: chờ đợi Ngài.
Chúng ta nghĩ gì khi chính mình dường như không có lối thoát?
Joseph thì đã làm gì?
Thi-thiên 43:5 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta? Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi khen Ngài nữa: Ngài là sự cứu rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.
Khi Đức Chúa Trời đến gần chúng ta, chúng ta phải quyết định: tôi đúng hay Chúa đúng? Ta muốn bản thân mình hay một mình Chúa Giê-su mà thôi? Khi Đức Chúa Trời đến gần chúng ta, chúng ta phải quyết định.
Ma-thi-ơ 16:24-25 24 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng môn đồ rằng: Nếu ai muốn theo ta, thì phải liều mình, vác thập tự giá mình mà theo ta. 25 Vì ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất, còn ai vì cớ ta mà mất sự sống thì sẽ được lại.
Trượt mục tiêu có nghĩa là sự nguyền rủa vĩnh viễn. Do đó, Đức Chúa Trời, trong tình yêu thương của Ngài, sẽ không ngừng kéo chúng ta đến với Con Trai Ngài là Chúa Giê-xu Christ.
Sự kéo này dẫn đến một mục tiêu, mà chúng ta nhận ra:
Thi-thiên 119:67 Trước khi chưa bị hoạn nạn (bị sỉ nhục), thì tôi lầm lạc; Nhưng bây giờ tôi gìn giữ lời Chúa.
Không còn tôi, nhưng là Chúa Christ. Không tin tưởng vào bản thân, không tôn trọng bản thân, không có mục tiêu, mong muốn hoặc ham muốn của riêng mình, không có danh tiếng của riêng mình. Chỉ có Chúa. Và chỉ mong đợi mọi thứ từ Ngài.
Ê-sai 30:15 Vả, Chúa Giê-hô-va, là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, có phán như vầy; Các ngươi sẽ được rỗi, là tại trở lại và yên nghỉ; các ngươi sẽ được sức mạnh, là tại yên lặng và trông cậy…
(Bởi sự ăn năn và nghỉ ngơi, các ngươi có thể được cứu, và trong sự im lặng và tin cậy LÀ sức mạnh của các ngươi)
Do đó, sự trưởng thành hướng về Chúa Christ không phải là một sự cải thiện cái tôi, không có sự tự nhận thức trong việc thực hành tôn giáo, không thỏa mãn những ham muốn của chính mình. Sự tăng trưởng trong Đấng Christ là tin cậy vào Đấng đã thắng thế gian. Vì Đức Chúa Trời không thể nói dối, và Ngài đã bảo đảm với các tôi tớ của Ngài về một điều: Giê-rê-mi 29:11 Đức Giê-hô-va phán: Vì ta biết ý tưởng ta nghĩ đối cùng các ngươi, là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình.
Amen