SỰ KIỆN CHÚA GIÊ-XU THĂNG THIÊN (Công vụ các sứ đồ 1:1-11)

DAS EREIGNIS DER HIMMELFAHRT JESU (Apostelgeschichte 1,1-11)

Video

  1. NHỮNG CÔNG VIỆC CUỐI CÙNG CỦA CHÚA GIÊ-SU TRƯỚC KHI NGÀI THĂNG THIÊN. (CÂU 2-8)
  2. ĐIỀU CHA ĐÃ HỨA.
  3. CHÚA GIÊ-XU THĂNG THIÊN LÀ RỜI KHỎI THẾ GIAN NÀY MÃI MÃI.
  4. NHỮNG DẤU HIỆU NGÀI SẼ TRỞ LẠI.

Con người có kỷ niệm sinh nhật, ngày qua đời, nhưng chỉ Chúa Giê-xu có ngày kỷ niệm Chúa thăng thiên. Các môn đồ chứng kiến có một đám mây tiếp Ngài khuất đi, không thấy nữa (Công vụ 1:9). Chúng ta cùng nhau quan sát Công vụ 1:1-11 về sự kiện Chúa Giê-xu thăng thiên

  1. NHỮNG CÔNG VIỆC CỦA CHÚA GIÊ-SU TRƯỚC KHI NGÀI THĂNG THIÊN. (CÂU 2-8)

Công vụ 1: 1 Hỡi Thê-ô-phi-lơ, trong sách thứ nhứt ta, Xem LuLc 1:1-4

ta từng nói: Bản tường thuật trước đây là Phúc âm Lu-ca. Có một thời, Phúc âm Lu-ca và Sách Công vụ được ghép lại thành một sách có hai tập.

Hãy tưởng tượng sẽ như thế nào nếu Sách Công vụ không có trong Kinh thánh. “Một học giả Tân Ước đã nói rằng tiêu đề của sách Công vụ có thể là “Làm thế nào họ mang Tin mừng từ Giê-ru-sa-lem đến Rô-ma. ’” (Barclay)

Sự mở rộng từ Jerusalem đến Rome là một câu chuyện đáng chú ý. “Nói theo con người, [Cơ đốc giáo] chẳng có gì đáng nói. Nó không có tiền, không có những nhà lãnh đạo được chứng minh, không có công cụ công nghệ để truyền bá phúc âm. Và nó phải đối mặt với những trở ngại to lớn. Nó hoàn toàn mới. Nó dạy những lẽ thật không thể tin được đối với thế giới chưa được tái sinh. Nó là đối tượng của sự thù hận và đàn áp dữ dội nhất”. (Boice)

Thê-ô-phi-lơ: Người đàn ông này có thể là một Cơ đốc nhân muốn được hướng dẫn trong đức tin. Ông ta có thể là một quan chức La Mã được Lu-ca giới thiệu sơ lược về lịch sử của cao trào Cơ đốc. Hoặc, cái tên có thể mang tính biểu tượng, bởi vì cái tên Thê-ô-phi-lơ có nghĩa là “Người bạn của Chúa”.

Trong phần giới thiệu tập đầu tiên (Lu-ca 1: 3 BD2020 nên khi đã tra xét mọi việc từ đầu cách cẩn thận, tôi thấy thật tốt cho mình để ghi lại theo trình tự cho QUÝ NGÀI, THƯA NGÀI THÊ-Ô-PHI-LƠ ĐÁNG KÍNH), Lu-ca đề cập đến Thê-ô-phi-lơ với danh hiệu tuyệt vời nhất, đó là cách để nói với những người giữ chức vụ cao.

Lu-ca là ai? _ ông là một thầy thuốc (Cô-lô-se 4:14 Lu-ca là thầy thuốc rất yêu dấu, chào anh em)._ ông là một người ngoại (suy ra từ tên của ông)._ ông là người bạn đồng hành tận tụy của Phao-lô (từ sách Công vụ lu-ca dùng chữ chúng ta trong sách Cong 16:10 Phao-lô vừa thấy sự hiện thấy đó rồi, CHÚNG TA liền tìm cách qua xứ Ma-xê-đoan, vì đã định rằng Đức Chúa Trời gọi chúng ta rao truyền Tin lành ở đó. Và Công vụ 16: 11 -13).

Vì Công vụ kết thúc với việc Phao-lô đang chờ xét xử trước Sê-sa, một số người đã thắc mắc liệu sách CVCSĐ của Lu-ca có phải là “bản tóm tắt biện hộ” thay mặt Phao-lô cung cấp bối cảnh chính thức của La Mã cho vụ án của ông không. Lu-ca đến Giê-ru-sa-lem cùng Phao-lô trong Công vụ 21:17; ông lại cùng Phao-lô đi hành trình đến Rô-ma trong Công vụ 27: 1-2. Trong hai năm đó, Lu-ca có nhiều thời gian để nghiên cứu và viết sách Phúc âm của ông và Sách Công vụ.

Lu-ca muốn cho Thê-ô-phi-lơ và người La Mã thấy:

  • Cơ đốc giáo đó là vô hại (một số quan chức La Mã đã chấp nhận nó).
  • Cơ đốc giáo đó vô tội (các thẩm phán La Mã không thể tìm thấy cơ sở để truy tố).
  • Cơ đốc giáo đó là hợp lệ (như sự ứng nghiệm thực sự của Cựu ước, một tôn giáo được chấp thuận trong Đế chế La Mã).

Công vụ 1: 1bvề mọi điều Đức Chúa Jêsus đã làm và dạy từ ban đầu: Hãy lưu ý rằng lời tường thuật trước đây liên quan đến tất cả những gì Chúa Giê-su bắt đầu vừa làm vừa dạy. Phúc âm Lu-ca chỉ mô tả sự khởi đầu công việc của Chúa Giê-su; CVCSĐ mô tả sự tiếp tục của nó; và công việc của Chúa Giê-xu vẫn tiếp tục cho đến ngày nay của chúng ta.

Tuy nhiên Công vụ không cung cấp cho chúng ta một lịch sử đầy đủ về hội thánh thời đó.

Thật tuyệt vời, những gì Chúa Giê-xu đã bắt đầu vẫn tiếp tục. theo nghĩa Đức Chúa Trời tiếp tục làm việc trên thế gian bởi Thánh Linh của Ngài, qua hội thánh của Ngài.

Công vụ 1: 2 cho đến ngày Ngài được cất lên trời, sau khi Ngài cậy Đức Thánh Linh mà răn dạy các sứ đồ Ngài đã chọn: Chúa Giê-su, CẬY ĐỨC THÁNH LINH, đã hướng dẫn các sứ đồ về những việc phải làm khi vắng mặt Ngài. Ngài đã răn dạy các sứ đồ Ngài đã chọn.

Điều đáng kể là Chúa Giê-su đã làm điều này nhờ Đức Thánh Linh. Đây là Chúa Jêsus Christ đã phục sinh, được vinh hiển, đã sống lại với mọi quyền hành và sự tể trị. Tuy nhiên, Ngài vẫn quyết định không dựa vào các nguồn lực riêng của Ngài (như vốn có), nhưng dựa vào quyền năng và sự hiện diện của Đức Thánh Linh ngự ở trong.

Chúa Thánh Linh – Thành viên thứ ba của Chúa Ba Ngôi – là khía cạnh của Đức Chúa Trời, Đấng hằng sống, ban sức mạnh và cảm hứng cho con người.

Nếu Chúa Giê-su, Đấng được vinh hiển, đấng phục sinh cần thiết và nhờ cậy vào Đức Thánh Linh, thì chúng ta cũng vậy. Đây là khuôn mẫu cho phần còn lại của Sách Công vụ, cho chúng ta thấy những gì Đức Thánh Linh đang vận hành qua Hội thánh. “Nếu ngay cả Ngài cũng cần nhờ cậy Đức Thánh Linh về quyền năng của chức vụ của Ngài, chắc chắn chúng ta không thể cố gắng thực hiện công việc được chỉ định cho chúng ta mà không được xức dầu tương tự”. (Pierson)

Công vụ 1: 3 Sau khi chịu đau đớn rồi, thì trước mặt các sứ đồ, Ngài lấy nhiều chứng cớ tỏ ra mình là sống, và hiện đến với các sứ đồ trong bốn mươi ngày: Chúa Giê-xu cũng thiết lập sự kiện về sự sống lại của Ngài với nhiều bằng chứng không thể sai lầm trong suốt bốn mươi ngày sau khi Ngài sống lại nhưng đó là trước khi Ngài thăng thiên, đúng như những gì Ngài đã hứa.

Trong 1 Cô-rinh-tô 15:6 Chúa Giê-xu đã được hơn năm trăm anh em nhìn thấy cùng một lúc, trong đó phần lớn vẫn còn cho đến nay. Hơn 500 người đã nhìn thấy Chúa Giê-su phục sinh và hầu hết trong số họ vẫn còn sống vào khoảng 25 năm sau đó trong những ngày thánh chức của Phao-lô.

Chúa Giê-xu không hiện ra với nhiều người hơn sau khi Ngài phục sinh vì đức tin không nhất thiết phụ thuộc vào việc có càng nhiều bằng chứng càng tốt. Đức Chúa Trời đòi hỏi đức tin. Chúng ta không cần thêm thông tin lịch sử bằng văn bản để đi đến vị trí thích hợp của đức tin. Đấng Christ phục sinh không cần phải xuất hiện trước Tòa Công luận, Hê-rốt, Phi-lát hay bất kỳ kẻ nhạo báng nào khác. Vương quốc của Ngài “không thuộc về thế gian này” (Giăng 18:36). Những bằng chứng trong Kinh Thánh là đủ cho đức tin thật.

Công vụ 1: 3bphán bảo những sự về nước Đức Chúa Trời: Sự dạy dỗ mà Chúa Giê-su đã ban trong thời kỳ đó sau khi Ngài phục sinh và trước khi Ngài thăng thiên không được ghi lại, nhưng chúng ta được biết rằng Ngài đã dùng thời gian đó để nói về những điều liên quan đến vương quốc của Đức Chúa Trời.

Một số giáo sư giả trí huệ giáo và Thời đại mới muốn nghĩ rằng Chúa Giê-su đã sử dụng 40 ngày đó để dạy các môn đồ của Ngài những giáo lý huyền bí và mù mờ mà ngày nay phải được khám phá lại với những mặc khải mới.

Nhưng Lu-ca nói với chúng ta rằng Chúa Giê-su chỉ dạy họ những điều và chủ đề giống như những điều mà Ngài đã dạy họ trong chức vụ trên đất của Ngài: đó là Những điều liên quan đến vương quốc của Đức Chúa Trời.

  1. ĐIỀU CHA ĐÃ HỨA.

Công vụ 1: 4 Lúc ở với các sứ đồ, Ngài dặn rằng đừng ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, nhưng phải ở đó chờ điều Cha đã hứa, là điều các ngươi đã nghe ta nói.

Chúa Giê-su không có việc gì khác cho các môn đồ ngoài việc chờ đợi Đức Thánh Linh giáng xuống (điều Cha đã hứa). Chúa Giê-su biết rằng họ thực sự không thể làm gì hiệu quả cho Nước Đức Chúa Trời cho đến khi Thánh Linh đến.

  • chờ đợi có nghĩa là nó đáng để chờ đợi.
  • chờ đợi có nghĩa là họ đã có một lời hứa rằng điều đó sẽ đến.
  • chờ đợi có nghĩa là họ phải nhận được nó; họ không thể tự tạo ra nó.
  • chờ đợi có nghĩa là họ sẽ được kiểm tra bằng cách chờ đợi.

Đây là một ví dụ khác về cách sự thật về Chúa Ba NgôiNGÀI dặn rằngđiều CHA đã hứasẽ chịu phép báp-têm bằng ĐỨC THÁNH LINH

điều Cha đã hứa: Đức Thánh Linh ĐẾN, Đức Thánh Linh ĐẦY DẪY và Đức Thánh Linh BAN QUYỀN NĂNG.

5 Vì chưng Giăng đã làm phép báp-têm bằng nước, các người sẽ chịu phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh: Ý tưởng về việc được làm báp têm là chìm mình hoặc bị che phủ trong một thứ gì đó; Như khi Giăng làm phép báp têm trong nước, thì những môn đồ này sẽ được “nhúng chìm” trong Đức Thánh Linh.

Có thể hữu ích hơn nếu mô tả phép báp têm trong Chúa Thánh Linh như một điều kiện đức tin hơn là một kinh nghiệm cảm thấy.

Đức Chúa Trời ban cho chúng ta đức tin, bao gồm sự ăn năn, thay đổi suy nghĩ về tội lỗi và về Đấng Christ, kêu cầu Danh Chúa, sự cứu rỗi

Chúng ta ĐƯỢC CỨU BỞI ĐỨC TIN Ê-phê-sô 1: 13 Ấy lại cũng trong Ngài mà anh em sau khi đã nghe đạo chân thật, là đạo Tin lành về sự cứu rỗi anh em, ấy là trong Ngài mà anh em đã tin và được ẤN CHỨNG bằng Đức Thánh Linh là Đấng Chúa đã hứa

Đức tin này do Chúa ban cho Ê-phê-sô 2:8-9 8 Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. 9 Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.

Trong đó bao gồm 1) sự ăn năn, 2)thay đổi suy nghĩ về tội lỗi và về Đấng Christ (Công vụ 3:19; 3)kêu cầu danh Chúa ( Rô-ma 10:9-10 , 13 ). 4)Sự cứu rỗi dẫn đến một cuộc sống thay đổi khi chúng ta bắt đầu sống như một tạo vật mới (2 Cô-rinh-tô 5:17).
Chúng ta sống trong một xã hội định hướng cảm xúc và thật đáng buồn, điều đó đã lan sang cả nhà thờ. Nhưng cảm xúc thì không đáng tin cậy. Không nên tin tưởng những cảm xúc. Chúng lên xuống như thủy triều của biển, mang theo đủ loại rong biển và mảnh vụn và thả chúng vào bờ, rồi lại chảy ra, xói mòn mặt đất mà chúng ta đang đứng và cuốn trôi chúng ra biển. Đó là tình trạng của những người có cảm xúc chi phối cuộc sống của họ. Những hoàn cảnh đơn giản nhất—một cơn đau đầu, một ngày nhiều mây, một lời nói vô tình của một người bạn—có thể làm xói mòn sự tự tin của chúng ta và khiến chúng ta bị trôi “ra biển” trong cơn tuyệt vọng. Sự nghi ngờ và chán nản, đặc biệt là về đời sống Cơ Đốc, là kết quả tất yếu của việc cố gắng diễn giải cảm xúc của chúng ta như thể chúng là sự thật. Chúng không thật.

Dựa vào cảm xúc chính xác là lỗi mà hầu hết mọi người vấp phải trong cuộc sống

Sự thật khách quan tập trung vào các giáo lý lớn của đức tin và sự liên quan của chúng với cuộc sống: quyền tối cao của Chúa, sự cầu bầu của Đấng Christ, lời hứa của Chúa Thánh Thần và hy vọng về sự vinh hiển.

Hiểu được những sự thật lớn này, TẬP TRUNG SUY NGHĨ của chúng ta vào chúng và LẶP LẠI CHÚNG TRONG TÂM TRÍ sẽ giúp chúng ta lý luận từ sự thật trong mọi thử thách của cuộc sống và đức tin của chúng ta sẽ mạnh mẽ và sống động.

Cuộc sống Cơ đốc là một cuộc sống chết đối với bản thân và vươn lên để “bước đi trong sự sống mới” ( Rô-ma 6:4 ),

 

Phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh có thể được định nghĩa là công việc mà qua đó Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời đặt người tin vào sự hiệp nhất với Đấng Christhiệp nhất với những người tin khác trong thân thể Đấng Christ tại thời điểm được cứu rỗi.

Lời hứa của Cha này là chủ đề chính trong cả Cựu Ước và Tân Ước. (thần Ngài vận hành trên mặt nước, Đức Thánh Linh che phủ Ma-ri, Đức Thánh Linh đổ xuống)

1)Lời hứa của Cha minh họa ý định của Chúa là trao quyền cho DÂN SỰ của Ngài để PHỤC VỤ và THIẾT LẬP MỐI QUAN HỆ GIAO ƯỚC mới với Ngài.
Tiên tri Giô-ên nói về thời điểm khi Chúa sẽ đổ Thánh Linh của Ngài trên mọi người: “Sau đó, ta sẽ đổ Thần ta trên cả loài xác thịt; con trai và con gái các ngươi sẽ nói tiên tri; những người già cả các ngươi sẽ thấy chiêm bao, những kẻ trai trẻ các ngươi sẽ xem sự hiện thấy” (Giô-ên 2:28).

2) Ê-xê-chi-ên cũng nhắc lại lời hứa này, liên kết nó với SỰ PHỤC HỒI VÀ ĐỔI MỚI CỦA ISRAEL:Ta sẽ ban lòng mới cho các ngươi, và đặt thần mới trong các ngươi. Ta sẽ cất lòng bằng đá khỏi thịt các ngươi, và ban cho các ngươi lòng bằng thịt.” (Ezekiel 36:26). Sự biến đổi này không chỉ là bên ngoài mà còn bao gồm một sự đổi mới bên trong, biểu thị một sự thay đổi sâu sắc trong mối quan hệ giữa Chúa và dân Ngài.

Trong Tân Ước “LỜI HỨA CỦA CHÚA CHA” được kết nối rõ ràng với sự giáng lâm

của Chúa Thánh Linh. Chính Chúa Jesus đã nhắc đến lời hứa này trong những lần hiện ra sau khi phục sinh của Ngài.

Luca 24:49 “Ta đây, sẽ ban cho các ngươi điều Cha ta đã hứa, 49 còn về phần các ngươi, hãy đợi trong thành Tức là thành Giê-ru-sa-lem

cho đến khi được mặc lấy quyền phép từ trên cao” (Công vụ 1:4)

3)”Lời hứa của Đức Chúa Cha” là trọng tâm để hiểu công việc của Đức Thánh Linh trong đời sống của tín đồ và hội thánh. báp-têm bằng Đức Thánh Linh là khoảnh khắc mà Đức Thánh Linh thiết lập mối liên hệ mật thiết và lâu dài với tâm hồn của người mới tin.

4a)Đức Thánh Linh ban SỰ BẢO ĐẢM về sự cứu rỗi ( Rô-ma 8:16 Chính Đức Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời),

4b)Đức Thánh Linh ban SỰ HƯỚNG DẪN (Giăng 16:13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến. ) và tư cách thành viên trong thân thể của Đấng Christ—Hội thánh ( 1 Cô-rinh-tô 12:12–13 12 Vả, như thân là một, mà có nhiều chi thể, và như các chi thể của thân dầu có nhiều, cũng chỉ hiệp thành một thân mà thôi, Đấng Christ khác nào như vậy. 13 Vì chưng chúng ta hoặc người Giu-đa, hoặc người Gờ-réc, hoặc tôi mọi, hoặc tự chủ, đều đã chịu phép báp-têm chung một Thánh Linh để hiệp làm một thân; và chúng ta đều đã chịu uống chung một Thánh Linh nữa).

Lời hứa của Đức Chúa Cha đánh dấu sự CHUYỂN ĐỔI từ Giao ước Cũ, được đặc trưng bởi luật pháp, sang Giao ước Mới, được đánh dấu bởi Đức Thánh Linh. Sự ngự trị của Đức Thánh Linh được coi là ẤN TÍN CỦA SỰ CỨU RỖI của tín đồ và là nguồn của các ân tứ thuộc linh và quyền năng cho sự phục vụ.

  1. CHÚA GIÊ-XU THĂNG THIÊN LÀ RỜI KHỎI THẾ GIAN NÀY MÃI MÃI.

Công vụ 1: 6 Vậy, những người nhóm tại đó thưa cùng Ngài rằng:Lạy Chúa, có phải trong lúc nầy Chúa sẽ lập lại nước Y-sơ-ra-ên chăng? : Đây sẽ là lần cuối cùng họ được nhìn thấy Chúa Giê-xu trong thân xác thể xác của Ngài, cho đến khi họ lên thiên đàng để ở với Ngài mãi mãi.

Các môn đồ biết rằng Chúa Giê-su đã thiết lập Giao ước mới (Lu-ca 22:20). Họ cũng biết rằng việc phục hồi vương quốc cho Y-sơ-ra-ên là một phần của Giao ước Mới (như được thấy trong Giê-rê-mi 23: 1-8 đọc 5-6  5 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ dấy lên cho Đa-vít một Nhánh công bình. Ngài sẽ cai trị làm vua, lấy cách khôn ngoan mà ăn ở, làm sự chánh trực công bình trong đất. 6 Đương đời vương đó, Giu-đa sẽ được cứu; Y-sơ-ra-ên sẽ ở yên ổn, và người ta sẽ xưng danh Đấng ấy là: Đức Giê-hô-va sự công bình chúng ta!, Ê-xê-chi-ên 36: 16-30 đọc câu 24 Ta sẽ thâu lấy các ngươi khỏi giữa các dân; ta sẽ nhóm các ngươi lại từ mọi nước, và đem về trong đất riêng của các ngươi. 25 Ta sẽ rưới nước trong trên các ngươi, và các ngươi sẽ trở nên sạch; ta sẽ làm sạch hết mọi sự ô uế và mọi thần tượng của các ngươi. 26 Ta sẽ ban lòng mới cho các ngươi, và đặt thần mới trong các ngươi. Ta sẽ cất lòng bằng đá khỏi thịt các ngươi, và ban cho các ngươi lòng bằng thịt. 27 Ta sẽ đặt Thần ta trong các ngươi, và khiến các ngươi noi theo luật lệ ta, thì các ngươi sẽ giữ mạng lịnh ta và làm theo. 28 Các ngươi sẽ ở trong đất mà ta đã ban cho tổ phụ các ngươi; các ngươi sẽ làm dân ta, ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi. Ê-xê-chi-ên 37: 21-28  ).

Thực sự câu hỏi của họ là có lý: khi nào phần còn lại của Giao ước Mới sẽ được hoàn thành?. Chúng ta thấy rằng Chúa Giê-xu đã không quở trách họ. Ngài chỉ nói với họ rằng câu trả lời không phải là điều họ nên biết.

Các môn đồ chắc chắn đã biết nhiều lời tiên tri trong Cựu Ước mô tả sự hồi sinh thuộc linh và quốc gia của Y-sơ-ra-ên.

Công vụ 1: 7 Ngài đáp rằng: Kỳ hạn và ngày giờ mà Cha đã tự quyền định lấy, ấy là VIỆC CÁC NGƯƠI CHẲNG NÊN BIẾT: Chúa Giê-su đã cảnh báo các môn đồ không nên tìm hiểu các khía cạnh về thời gian của vương quốc Đức Chúa Trời, bởi vì những điều đó chỉ thuộc về Đức Chúa Trời là Cha (mà Cha đã tự quyền định lấy).

Thật khôn ngoan khi Chúa Giê-su không vạch ra kế hoạch của Ngài trong 2.000 năm tới. Thật tốt cho các môn đồ khi không biết rằng việc phục hồi hoàn toàn vương quốc cho Y-sơ-ra-ên mà họ hy vọng sẽ sớm xảy ra sẽ không đến trong khoảng 2.000 năm. Nó có thể làm họ nản lòng quá mức trong công việc họ phải làm ngay lúc đó, và có thể khiến họ ít nghĩ đến khía cạnh của vương quốc Đức Chúa Trời đang hiện diện luôn luôn với họ.

Đồng thời, Chúa Giê-su KHÔNG NÓI rằng sẽ KHÔNG CÓ VIỆC PHỤC HỒI VƯƠNG QUỐC cho Y-sơ-ra-ên; Ngài chỉ nói rằng việc suy đoán về thời gian và ngày tháng của sự phục hồi này là không thích hợp đối với các môn đồ.

Công vụ 1: 8mà Cha đã tự quyền định lấy: một lần nữa Chúa Giê-su sống lại, thăng thiên vẫn phục tùng Đức Chúa Cha. Sự phục tùng của Ngài đối với Cha không phải là tạm thời, mà là đời đời.

Công vụ 1: 8 Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép: Nếu vương quốc dưới đất mà họ mong muốn bị trì hoãn, thì quyền phép mà họ cần sẽ không bị trì hoãn. Họ sẽ sớm nhận được quyền năng khi Đức Thánh Linh đến.

Công vụ 1: 8b và làm chứng về ta: Kết quả tự nhiên của việc nhận được quyền năng đã hứa này là họ sẽ trở thành nhân chứng của Chúa Giê-xu trên khắp trái đất.

Lưu ý rằng đây thực sự không phải là một mạng lệnh; mà đơn giản đó là một câu nói về sự thật: 8 Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, THÌ các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép. Các từ thì các ngươi sẽ là những chữ chỉ dẫn, không phải mệnh lệnh. Chúa Giê-su không khuyên họ trở thành nhân chứng; Ngài nói họ sẽ nhân chứng.

Để trở thành nhân chứng, chúng ta cần được đầy dẫy Chúa Thánh Linh. Chương trình đào tạo tốt nhất để truyền giảng sẽ không có hiệu quả gì nếu không có Chúa Thánh Linh đầy tràn.

Công vụ 1: 8c tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất: trở thành đại cương của Công vụ.

  • Công vụ 1-7 mô tả phúc âm ở Giê-ru-sa-lem.
  • Công vụ 8-12 nói về phúc âm ở Giu-đê và Sa-ma-ri.
  • Công vụ 13-28 kể về phúc âm sẽ đi đến tận cùng trái đất.

Động từ tại…cả: tức là không những chỉ mà còn: nghĩa là đồng thời, chứ không phải là phải xong Giê-ru-sa-lem rồi đến Giu-đa và Sa-ma-ri….

Chúng ta có thể hình dung ra sự phản đối mà các môn đồ có thể nghĩ đến đối với những địa điểm của chức vụ mà Chúa Giê-su đã mô tả.

  • Giê-ru-sa-lem là nơi Chúa Giê-su bị hành quyết bởi một đám đông giận dữ.
  • Giu-đê họ từ chối chức vụ của Ngài.
  • Sa-ma-ri được coi là vùng đất của những dân tạp không sạch.
  • Ở những nơi tận cùng của trái đất, một số người Do Thái ngày đó coi dân ngoại giống như là nhiên liệu cho những ngọn lửa của Địa ngục, không có gì tốt hơn. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời muốn có một nhân chứng được gửi đến tất cả những nơi này, và Đức Thánh Linh sẽ ban quyền cho họ làm công việc này.

 

  1. NHỮNG DẤU HIỆU NGÀI SẼ TRỞ LẠI.

9 Ngài phán bấy nhiêu lời rồi, thì được cất lên trong lúc các người đó nhìn xem Ngài, có một đám mây tiếp Ngài khuất đi, không thấy nữa.: Chúa Giê-xu được cất lên khỏi họ khi Ngài ban phước cho họ (Lu-ca 24:50).

Đám mây tiếp nhận Ngài gợi liên tưởng đến đám mây vinh quang (gọi là Shekinah) gắn liền với sự hiện diện của Đức Chúa Trời trong Cựu ước và Tân ước.

Chúa Giê-xu được cất lên trong lúc các người đó nhìn xem Ngài: Điều quan trọng là Chúa Giê-xu phải lìa khỏi các môn đồ của Ngài theo cách này. Về lý thuyết, chắc chắn Ngài đã có thể biến mất lên thiên đàng và sự hiện diện của Cha theo một cách bí mật nào đó. Nhưng bằng cách đi lên theo cách này, Chúa Giê-su muốn những người theo Ngài biết rằng NGÀI ĐÃ RA ĐI MÃI MÃI, khác hẳn với cách Ngài hiện ra và tái xuất hiện trong 40 ngày sau khi Ngài phục sinh.

Hãy nhớ lời Chúa Giê-su nói với các môn đồ của Ngài trong Giăng 16:7: Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Đấng Yên-ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến. Giờ đây, các môn đồ có thể biết rằng lời hứa đó sẽ được thực hiện. Đức Thánh Linh đã đến vì Chúa Giê-xu đã hứa ban Thánh Linh khi Ngài ra đi.

10-11 10 Các người đó đương ngó chăm trên trời trong lúc Ngài ngự lên, xảy có hai người nam mặc áo trắng hiện đến trước mặt, 11 và nói rằng: Hỡi người Ga-li-lê, sao các ngươi đứng ngóng lên trời làm chi?.Hai người nam (có lẽ là các thiên sứ) bảo các môn đồ phải đặt sự chú ý của họ vào đúng chỗ (vâng lời Chúa Giê-su để trở về Giê-ru-sa-lem), không thắc mắc Chúa Giê-su đã đi đâu và bằng cách nào. Chúa Giê-su bảo họ đi đến tận cùng trái đất, và họ thì đứng nhìn lên trời.

Công vụ 1: 11bJÊSUS NẦY: Chúa Giê-su lên trời và ngự bên hữu Đức Chúa Trời Cha CHÍNH LÀ CHÚA GIÊ-SU TRONG CÁC SÁCH PHÚC ÂM.

11bJêsus nầy đã được cất lên trời khỏi giữa các ngươi, cũng sẽ trở lại như cách các ngươi đã thấy Ngài lên trời vậy: Chúa Giê-xu sẽ trở lại giống như lúc Ngài rời đi.

  • Ngài đã rời đi về mặt thể xác và sẽ trở lại theo cách tương tự.
  • Ngài đã rời đi trông thấy rõ ràng và sẽ trở lại theo cách tương tự.
  • Ngài rời khỏi Núi Ô-li-ve và sẽ trở lại tương tự.
  • Ngài rời đi trước sự chứng kiến của các môn đồ của Ngài và sẽ trở lại theo cách tương tự.
  • Ngài đã BAN PHƯỚC CHO HỘI THÁNH của Ngài và sẽ trở lại giống như vậy.

Nguồn

Vậy sự thăng thiên đánh dấu sự hoàn thành công việc cứu rỗi của Chúa Giê-xu. Nó chấm dứt sự hạn chế của Ngài lúc dưới đất. Đây là lúc Chúa Giê-xu được vinh hiển. (xin làm vinh hiển con, để con cũng làm vinh hiển Cha Giăng 17:1,5). Ngài đi để chuẩn bị một chỗ cho chúng ta (Giăng 14:2). Sự thăng thiên là sự bắt đầu giai đoạn mới: Chúa Giê-xu là thầy tế lễ thượng phẩm ban Mên-chi-xê-đéc, ngồi bên hữu Đức Chúa Trời Cha cầu nguyện thay cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 4: 14-16) và Đấng trung bảo của Giao ước mới (Hê-bơ-rơ 9:15).

Sự thăng thiên báo hiệu Chúa Giê-xu là Đầu Hội Thánh, Hội Thánh là thân thể Ngài. Chúa Giê-xu đã phá hủy công việc Sa-tan (1Giang 3:8). Sự thăng thiên Ngài ban ơn và kêu gọi những tù nhân tội lỗi (Ê-phê-sô 4:8). Khải huyền cho chúng ta thấy Ngài trở lại với tư cách là VUA CÁC VUA VÀ CHÚA CÁC CHÚA. (Khải huyền 19:16). Amen!

Các nguồn: 1,  2,  3