Bài giảng: lòng không trọn lành– vì họ không tin ta – 18.05.2025

Anh chị em yêu mến trong Chúa,

Hầu ai chúng ta cũng đều biết câu này:

Ma-thi-ơ 7:13-14 13 Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hư mất, kẻ vào đó cũng nhiều. 14 Song cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ kiếm được thì ít.

Như thường lệ, Lời Chúa bao trùm tất cả. Không có từ nào là quá nhiều và không có từ nào là quá ít. Tại sao Chúa Jesus lại sử dụng hình ảnh cửa và đường cùng một lúc?

Quá trình đi vào cửa và ở trên đường là gì?

Ga-la-ti 5:24-26 24 Vả, những kẻ thuộc về Đức Chúa Jêsus Christ đã đóng đinh xác thịt với tình dục và dâm dục mình trên thập tự giá rồi. 25 Nếu chúng ta nhờ Thánh Linh mà sống, thì cũng hãy bước theo Thánh Linh vậy.26 Chớ tìm kiếm danh vọng giả dối mà trêu chọc nhau và ghen ghét nhau.

Kinh thánh thường mô tả sự chuyển đổi từ trạng thái cũ sang trạng thái mới. Nhưng đó không phải là tất cả. Sau đó có một lộ trình phải hoàn thành.

  1. Đi qua cánh cửa là báp têm sự tồn tại hiện tại của chúng ta vào cái chết.

Rô-ma 6: 3 Hay là, anh em chẳng biết rằng chúng ta thảy đều đã chịu phép báp-têm trong Đức Chúa Jêsus Christ, tức là chịu phép báp-têm trong sự chết Ngài sao?

Báp têm này không có là phép báp têm bằng nước bình thường, nhưng là phép báp têm bằng nước (Lời Ngài) và Thánh Linh để được tái sinh. (như chúng ta tuần trước đã học)

Vậy là chúng ta chính thức chết đối với sự tồn tại hiện tại của mình.

Người chết có cảm xúc không? Người chết có mong muốn gì không? Người chết có lo lắng không? Người chết có mục tiêu riêng không?

  • Trên đường có nghĩa là con đường sau khi tái sinh. Chúng ta là một sáng tạo mới. Bây giờ chúng ta có thể chọn hai con đường:

1. Đi theo Thánh Linh

2. Hoặc vâng phục xác thịt

Thân thể chúng ta không chết sau khi được Chúa tái sinh, nhưng Đức Chúa Trời đã cắt đứt mối ràng buộc với cuộc sống thế gian. Vậy đi trên con đường hẹp sau khi tái sinh là sao?

Rô-ma 8:12-13 12 Vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng mắc nợ xác thịt đâu, đặng sống theo xác thịt. 13 Thật thế, nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết; song nếu nhờ Thánh Linh, làm cho chết các việc của thân thể, thì anh em sẽ sống.

Nếu chúng ta tự hỏi: làm điều này thế nào mới được? Làm sao tôi có thể sống trong thân thể này, trên trái đất này mà không quan tâm đến phúc lợi của mình được?

Ma-thi-ơ 19: 26 Đức Chúa Jêsus ngó môn đồ mà phán rằng: Điều đó loài người không thể làm được, song Đức Chúa Trời làm mọi việc đều được.

Cuối bài giảng, chúng ta sẽ thấy rằng câu này sẽ trả lời những câu hỏi của chúng ta vừa hỏi.

Trước tiên, chúng ta nên tự hỏi: Sự cứu rỗi là vấn đề của con người hay của Chúa? Liệu Chúa có giao phó cho con người nhiệm vụ này không? Con người chúng ta thậm chí không thể rời tay khỏi một trái cây trong vườn Eden. (Con người chúng ta thậm chí đến một trái cây trong vườn Eden mà con người còn không nhịn được.)

Vào thời điểm này, Chúa Jesus vẫn chưa tiết lộ về sự hiện đến của Đức Thánh Linh cho các môn đồ của Ngài.

Anh chị em yêu mến trong Chúa, vấn đề này khá đơn giản. Hoặc là chúng ta tin Ngài hoàn toàn, hay chúng ta nghi ngờ Ngài và sống theo ý muốn của mình. Đức Thánh Linh làm chứng điều gì khi chúng ta tiếp tục sống theo ý muốn, ham muốn và dục vọng của riêng mình?

Giăng 16:9 Về tội lỗi, vì họ không tin ta;

Nếu Chúa Jesus Christ muốn, hôm nay chúng ta sẽ học về một số điểm khác biệt giữa đức tin và sự vô tín, giữa tấm lòng trọn vẹn và tấm lòng không trọn lành.

II Sử-ký 13:1-21   1 Năm thứ mười tám đời vua Giê-rô-bô-am, A-bi-gia lên ngôi làm vua Giu-đa. 2 Người cai trị ba năm tại Giê-ru-sa-lem; tên mẹ người là Mi-ca-gia, con gái của U-ri-ên ở Ghi-bê-a. A-bi-gia và Giê-rô-bô-am đánh giặc với nhau. 3 A-bi-gia ra trận với một đạo chiến sĩ, bốn mươi vạn người kén chọn; còn Giê-rô-bô-am dàn trận đối với người, có tám mươi vạn người kén chọn, là lính chiến mạnh dạn. 4 A-bi-gia đứng trên núi Xê-ma-ra-im trong miền núi Ép-ra-im, mà nói rằng: Hỡi Giê-rô-bô-am và cả Y-sơ-ra-ên, khá nghe! 5 Bởi sự giao ước bằng muối, Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã ban nước Y-sơ-ra-ên cho Đa-vít và cho các con trai người đến đời đời, các ngươi há chẳng biết sao? 6 Dẫu vậy, Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, tôi tớ của Sa-lô-môn, là con trai của Đa-vít, bèn chỗi dậy phản nghịch cùng Chúa mình; 7 những kẻ du đãng, đồ phàm hèn, đều hiệp lại theo người; chúng nó tự làm mình ra mạnh, nghịch với Rô-bô-am, con trai của Sa-lô-môn; còn Rô-bô-am thì trẻ tuổi, nhát gan, không chống cự nổi chúng nó. 8 Vậy bây giờ, các ngươi tưởng rằng các ngươi sẽ chống cự nổi nước của Đức Giê-hô-va đã ban cho các con trai của Đa-vít, các ngươi một đoàn đông lớn, có đem theo bò con vàng mà Giê-rô-bô-am đã đúc làm thần của các ngươi. 9 Các ngươi há chẳng có đuổi những thầy tế lễ của Đức Giê-hô-va, là con cháu A-rôn, và người Lê-vi sao? Các ngươi có theo phong tục của các dân ngoại mà lập lấy những thầy tế lễ cho mình; phàm ai đến đem một con bò đực tơ và bảy con chiên đực đặng dâng làm lễ, thì được làm thầy tế lễ của những thần hư không. 10 Nhưng về phần chúng ta, Giê-hô-va vẫn là Đức Chúa Trời của chúng ta, chúng ta chẳng có lìa bỏ Ngài; những thầy tế lễ, là con cháu của A-rôn, đều phục sự Đức Giê-hô-va, và các người Lê-vi giữ phần việc của họ; 11 mỗi buổi sớm mai và buổi chiều, chúng xông của lễ thiêu và thuốc thơm cho Đức Giê-hô-va; chúng cũng sắp bánh trần thiết trên bàn sạch sẽ, thắp các đèn của chân đèn vàng để nó cháy mỗi buổi chiều tối; vì chúng ta vâng giữ làm theo mạng lịnh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta, còn các ngươi lại bỏ đi. 12 Nầy, Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta, làm đầu chúng ta, và những thầy tế lễ của Ngài cầm những kèn tiếng vang đặng thổi lên nghịch cùng các ngươi. Hỡi con cái Y-sơ-ra-ên! Chớ tranh chiến cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ các ngươi, vì chẳng thắng được đâu!

13 Nhưng Giê-rô-bô-am truyền binh phục đi vòng đặng đến phía sau chúng; vậy quân Y-sơ-ra-ên ở đằng trước quân Giu-đa, còn binh phục ở đằng sau. 14 Giu-đa xây ngó lại, kìa, giặc đã có phía trước và phía sau, bèn kêu cầu cùng Đức Giê-hô-va, và những thầy tế lễ thổi kèn. 15 Bấy giờ người Giu-đa kêu la lên; xảy khi người Giu-đa kêu la, thì Đức Giê-hô-va đánh Giê-rô-bô-am và cả Y-sơ-ra-ên tại trước mặt A-bi-gia và dân Giu-đa. 16 Dân Y-sơ-ra-ên chạy trốn trước mặt dân Giu-đa, và Đức Chúa Trời phó chúng nó vào tay dân Giu-đa. 17 A-bi-gia và quân lính người làm cho chúng bị thua trận cả thể, có năm mươi vạn tinh binh của Y-sơ-ra-ên bị thương ngã chết. 18 Như vậy trong lúc ấy, dân Y-sơ-ra-ên bị sỉ nhục, còn dân Giu-đa được thắng hơn, vì chúng nhờ cậy nơi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ họ. 19 A-bi-gia đuổi theo Giê-rô-bô-am, chiếm lấy những thành, là Bê-tên và các hương thôn nó; Giê-sa-na và các hương thôn nó; Ép-rôn và các hương thôn nó. 20 Trong lúc A-bi-gia còn sống, Giê-rô-bô-am chẳng được cường thạnh lại; Đức Giê-hô-va hành hại người, thì người chết. 21 Còn A-bi-gia được cường thạnh, cưới mười bốn người vợ, sanh được hai mươi hai con trai và mười sáu con gái.

Giê-rô-bô-am là một đầy tớ của Sa-lô-môn và đã phản bội ông và phải chạy trốn sang Ai Cập. Khi Sa-lô-môn qua đời, ông lên làm vua Israel và con trai của Solomon là Rô-bô-am lên làm vua Giu-đa. A-bi-gia lên ngôi vua sau Rô-bô-am.

Khi chúng ta thấy những gì A-bi-gia nói, mọi điều đều thấy đúng. Tất cả nghe có vẻ rất ngoan đạo và kính Chúa, phải không?

  • Đức Chúa Trời đã ban toàn thể Israel cho nhà Đavít
  • Israel phạm tội thờ tượng (bò vàng), nên Israel là bên xấu
  • Israel đã trục xuất người Lê-vi, là những người đã về Giê-ru-sa-lem; thật là không chung thành với Chúa
  • Giu-đa có người Lê-vi dâng lễ vật cho Chúa mỗi ngày. Vậy Giu-đa trung thành

Và chúng ta biết rằng Chúa đã ban cho Giu-đa một chiến thắng vĩ đại.

400.000 người chống lại 800.000 người. Đây chẳng phải là dấu hiệu cho A-bi-gia là ông thuộc về Đức Chúa Trời sao? Rằng ông chắc chắn có ân điển của Chúa và chắc chắn đang đi đúng hướng sao?

Kinh Thánh nói gì về ông ta ở những nơi khác?

I Các Vua 15:1-5   1 Năm thứ mười tám đời vua Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, thì A-bi-giam lên ngôi làm vua Giu-đa. 2 Người trị vì ba năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ người tên là Ma-a-ca, con gái của A-bi-sa-lôm. 3 Người đi trong các tội lỗi của cha người đã phạm trước người; và lòng người không trọn lành với Giê-hô-va Đức Chúa Trời người như thể lòng Đa-vít, tổ phụ người. 4 Nhưng vì cớ Đa-vít, Giê-hô-va Đức Chúa Trời của người dành cho người một ngọn đèn trong Giê-ru-sa-lem, lập con trai người làm kẻ kế vị người, và khiến cho Giê-ru-sa-lem còn hoài; 5 vì Đa-vít làm điều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va, và ngoài việc U-ri, người Hê-tít, trọn đời người không xây bỏ điều gì của Đức Giê-hô-va đã truyền cho.

Thật ngạc nhiên phải không?

A-bi-giađi trong các tội lỗi của cha người đã phạm trước người; và lòng người không trọn lành với Giê-hô-va Đức Chúa Trời …(I Các Vua 15:3)

Trước mặt Chúa, ông đã phạm tội. Chưa được cứu. Bị hư mất.

Những thành công rõ ràng trong thế gian này (lời cầu nguyện đã được đáp, địa vị trong hội thánh, sự hiểu biết về Lời Chúa, v.v.) không phải là sự đảm bảo rằng chúng ta đang ở trong Chúa, thưa anh chị em yêu mến. Vì có viết

Ca-thương 3: 22 Ấy là nhờ sự nhân từ Đức Giê-hô-va mà chúng ta chưa tuyệt. Vì sự thương xót của Ngài chẳng dứt;

Ngay cả khi chúng ta đi sai đường, Chúa vẫn có thể ban ân điển cho chúng ta.

Nhưng điều gì tạo nên sự khác biệt?

Chúng ta hãy xem lòng ông không trọn lành ở đâu. Ông nói về cha mình

II Sử-ký 13:7… Rô-bô-am, con trai của Sa-lô-môn; còn Rô-bô-am thì trẻ tuổi, nhát gan

Phải chăng cha ông còn trẻ và sợ hãi khi Giê-rô-bô-am phản bội? Kinh thánh nói gì?

I Các Vua 14: 21 Rô-bô-am, con trai của Sa-lô-môn, cai trị Giu-đa. Khi lên ngôi, người đã được bốn mươi mốt tuổi;…

Vậy Rô-bô-am có trẻ không?

Hơn nữa, cha ông không hề sợ hãi, nhưng lại kiêu ngạo và bướng bỉnh, nên ông đã không nghe theo lời khuyên khôn ngoan của các bậc trưởng lão (so sánh 2 Sử ký 10).

Vậy thì lời nói đó là lời nói dối đó xuất phát từ trái tim không trọn lành. Ai là cha đẻ của sự dối trá?

Giăng 8: 44 Các ngươi bởi cha mình, là ma quỉ, mà sanh ra; và các ngươi muốn làm nên sự ưa muốn của cha mình. Vừa lúc ban đầu nó đã là kẻ giết người, chẳng bền giữ được lẽ thật, vì không có lẽ thật trong nó đâu. Khi nó nói dối, thì nói theo tánh riêng mình, vì nó vốn là kẻ nói dối và là cha sự nói dối.

Có phải chỉ riêng lời nói dối khiến chúng ta trượt mục tiêu không?

Về cơ bản thì khá đơn giản.

Rô-ma 14: 23 vả, phàm làm điều chi không bởi đức tin thì điều đó là tội lỗi.

Tất cả mọi điều không bởi đức tin là tội lỗi!

Từ „tin“ ở đây không phải là “cho rằng điều đó là đúng”. Từ „tin“ / Hy Lạp cổ “Pistis” có nghĩa là sự tin tưởng tuyệt đối với sự kết nối tuyệt đối và với lòng trung thành tuyệt đối. Vì vậy, đó là một mối quan hệ và một giao ước, chứ không phải là một ý tưởng hay, hình tượng. Chúng ta có nhớ không? Xuất Ê-díp-tô Ký 20:4 Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình… (hình tượng)

Điều này đặt ra câu hỏi cho chúng ta: Chúng ta có thực sự tin vào Ngài và những lời Ngài ban cho chúng ta không?

Khải-huyền 7: 14 Tôi thưa rằng: Lạy chúa, chúa biết điều đó. Người lại phán cùng tôi rằng: Đó là những kẻ ra khỏi cơn đại nạn, đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con.

Khải-huyền 14: 4 Những kẻ ấy chưa bị ô uế với đàn bà, vì còn trinh khiết. Chiên Con đi đâu, những kẻ nầy theo đó. Những kẻ đó đã được chuộc từ trong loài người, để làm trái đầu mùa cho Đức Chúa Trời và Chiên Con; đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên ConChiên Con đi đâu, những kẻ nầy theo đó.

Chúa luôn cho chúng ta sự lựa chọn. Ngài không ép buộc chúng ta. Tuy nhiên, Ngài cho chúng ta thấy hậu quả của những quyết định của mình trước rồi mới thực hiện chúng.

Chúng ta có thể lựa chọn giữa Ngài và không có Ngài. Sự lựa chọn giữa vâng lời và không vâng lời. Sự lựa chọn giữa sự sống và cái chết.

Câu hỏi là làm thế nào? Tôi phải làm thế nào? Làm sao tôi có thể sống theo Chúa?

Ga-la-ti 2: 20 Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.

Chúng ta đã chết đối với thế giới này chưa.

Ga-la-ti 6: 14 Còn như tôi, tôi hẳn chẳng khoe mình, trừ ra khoe về thập tự giá của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, bởi thập tự giá ấy, thế gian đối với tôi đã bị đóng đinh, và tôi đối với thế gian cũng vậy!

Một mục sư đã từng nói: Không ai xây nhà ở khi đang ngồi trên một chiếc xe buýt di chuyển.

Chúng ta đang trên đường về nhà thực sự của mình. Chúng ta chọn gì? Chọn thế giới này hay chọn quê hương thật chúng ta?

Nếu chúng ta tìm kiếm hạnh phúc ở thế giới này thì sao?

Phi-líp 2: 21 ai nấy đều tìm lợi riêng của mình, chớ không tìm của Đức Chúa Jêsus Christ.

Nhưng Đức Chúa Trời đã quyết định rồi:

I Cô-rinh-tô 1:26-29 26 Hỡi anh em, hãy suy xét rằng ở giữa anh em là kẻ đã được gọi, không có nhiều người khôn ngoan theo xác thịt, chẳng nhiều kẻ quyền thế, chẳng nhiều kẻ sang trọng. 27 Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những sự dại ở thế gian để làm hổ thẹn những kẻ khôn; Đức Chúa Trời đã chọn những sự yếu ở thế gian để làm hổ thẹn những sự mạnh; 28 Đức Chúa Trời đã chọn những sự hèn hạ và khinh bỉ ở thế gian, cùng những sự không có, hầu cho làm những sự có ra không có, 29 để chẳng ai khoe mình trước mặt Đức Chúa Trời.

Nếu là chúng ta còn tìm kiếm lợi ích riêng, hay chúng ta muốn trở nên thông minh và khôn ngoan trên thế gian này, hay là chúng ta muốn trở nên mạnh mẽ và cao quý trên thế gian này, chúng ta sẽ bị Chúa từ bỏ.

Theo quan điểm của Chúa Jesus, điều gì là đáng nên theo đuổi?

Ma-thi-ơ 5:3-11 3 Phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy!

4 Phước cho những kẻ than khóc, vì sẽ được yên ủi!

5 Phước cho những kẻ nhu mì, vì sẽ hưởng được đất!

6 Phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ!

7 Phước cho những kẻ hay thương xót, vì sẽ được thương xót!

8 Phước cho những kẻ có lòng trong sạch, vì sẽ thấy Đức Chúa Trời!

9 Phước cho những kẻ làm cho người hòa thuận, vì sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời!

10 Phước cho những kẻ chịu bắt bớ vì sự công bình, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy!

11 Khi nào vì cớ ta mà người ta mắng nhiếc, bắt bớ, và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi, thì các ngươi sẽ được phước. 12 Hãy vui vẻ, và nức lòng mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm; bởi vì người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi như vậy.

Và nếu bất kỳ ai trong chúng ta hy vọng rằng chúng ta có thể cải thiện. Chúng ta có thể phát triển để đáp ứng các tiêu chí này. Vậy thì chúng ta vẫn chưa hiểu gì cả. Bởi vì

Hê-bơ-rơ 4: 3… Dầu vậy, công việc của Ngài đã xong rồi từ buổi sáng thế.

Và ai đã thực hiện mọi điều?

Chúa Jesus Christ, là Đấng gồm tóm mọi sự trong mọi loài (Ê-phê-sô 1:23) (Ngài là tất cả và đã hoàn thành mọi sự)

Vậy thì làm sao chúng ta có thể sống trong cuộc đời này mà vẫn coi mình đã chết?

II Cô-rinh-tô 13: 5 Chính anh em hãy tự xét để xem mình có đức tin chăng. Hãy tự thử mình: Anh em há không nhận biết rằng có Đức Chúa Jêsus Christ ở trong anh em sao? Miễn là anh em không đáng bị bỏ. (Miễn là anh em không là giả tạo)

Ngài có ở trong chúng ta không? Chúa nói với chúng tôi rằng chúng ta không thể làm gì nếu không trong Ngài. Ngài sẽ làm tất cả mọi thứ khi chúng ta bước đi trong Thánh Linh. Vì vậy, nếu chúng ta từ bỏ chính mình và tìm kiếm Vương Quốc của Chúa. Khi đó, Ngài sẽ làm mọi việc, như Kinh Thánh đã chép.

Ê-sai 42:1-4 1 Nầy, đầy tớ ta đây, là kẻ ta nâng đỡ; là kẻ ta chọn lựa, là kẻ mà linh hồn ta lấy làm đẹp lòng. Ta đã đặt Thần ta trên người, người sẽ tỏ ra sự công bình cho các dân ngoại. 2 Người sẽ chẳng kêu la chẳng lên tiếng, chẳng để ngoài đường phố nghe tiếng mình. 3 Người sẽ chẳng bẻ cây sậy đã giập, và chẳng dụt tim đèn còn hơi cháy. Người sẽ lấy lẽ thật mà tỏ ra sự công bình. 4 Người chẳng mòn mỏi, chẳng ngã lòng, cho đến chừng nào lập xong sự công bình trên đất; các cù lao sẽ trông đợi luật pháp người.

Có phải Đức Chúa Trời đã chọn chúng ta không? Liệu Chúa có bao giờ hài lòng vì con người không? Liệu Ngài có giao công trình của mình vào tay con người không?

Ma-thi-ơ 17: 5… Nầy là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường; hãy nghe lời Con đó!

Chỉ là một mình Con Đức Chúa Trời thôi.

Ma-thi-ơ 17: 8 Môn đồ bèn ngửa mặt lên, thì chỉ thấy một mình Đức Chúa Jêsus mà thôi.

Chỉ một mình Chúa Giê-su là Đấng hoàn thành mọi sự trong mọi sự.

Hay chúng ta muốn dùng Chúa như một thần cho ước muốn và ham muốn trần tục của mình? Tất cả những cái đó để làm gì? Tại sao tôi phải đọc Kinh Thánh và cầu nguyện nếu như tôi không đạt được điều tôi muốn?

Chúng ta đã tính toán cái giá trước khi chúng ta theo Chúa?

Đi theo Chúa là sự chết của cái tôi chúng ta để Con Đức Chúa Trời có thể sống trong chúng ta. Đây là lòng trọn lành với Chúa.

Cô-lô-se 1: 27 Vì Đức Chúa Trời muốn khiến họ biết sự giàu vinh hiển của sự mầu nhiệm đó ở giữa dân ngoại là thể nào, nghĩa là Đấng Christ ở trong anh em, là sự trông cậy về vinh hiển.

Đấng Christ ở trong chúng ta. Không phải chúng ta! Một mình Chúa Christ!

Một là Chúa hay là chúng ta/ cái tôi. Phao lô phải viết. (chúng ta lặp lại)

Phi-líp 2: 21 ai nấy đều tìm lợi riêng của mình, chớ không tìm của Đức Chúa Jêsus Christ.

Còn chúng ta thì sao?

Chúng ta có tin rằng Lời Chúa là lẽ thật không? Chúng ta có tin rằng Chúa Thánh Linh hướng dẫn chúng ta vào mọi lẽ thật không?

Chúng ta có tin rằng chúng ta đã chết với Chúa trên thập tự giá cho thế giới này không?

Chúng ta có tin vào mọi lời hứa của Ngài không?

Chúng ta có tin vào hậu quả của sự bất tuân của mình không?

Chúng ta có quen biết Chúa không? Chúng ta có nghĩ Chúa là người cai trị khắc nghiệt không?

Chúng ta có tin rằng chúng ta sẽ lạc lối nếu không có Ngài không?

Chúng ta có tin rằng thà mất mạng sống này mà có được sự cứu rỗi đời đời trong Ngài là tốt hơn không?

Giăng 3: 36 Ai tin Con, thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó.

Amen