CHÚA GIÊ-XU ĐẤNG PHỤC SINH

————————————–

1) DANH XƯNG ĐẤNG CHRIST GẮN LIỀN VỚI Ý NGHĨA PHỤC SINH, ĐẤNG CHIẾN THẮNG SỰ CHẾT.

2) CHÚA GIÊ-XU CHRIST LÀ ĐẤNG ĐƯỢC XỨC DẦU

3) TẠI SAO CHÚA JESUS KHÔNG HIỆN RA VỚI NHIỀU NGƯỜI HƠN SAU KHI NGÀI PHỤC SINH?

————————————–

1) DANH XƯNG ĐẤNG CHRIST GẮN LIỀN VỚI Ý NGHĨA PHỤC SINH, ĐẤNG CHIẾN THẮNG SỰ CHẾT.

Sự sống lại là điểm quyết định sự khác biệt của cơ đốc giáo. Phao-lô đã nói rằng nếu Đấng Christ không sống lại thì chúng ta có mặt đây là vô ích, cũng chỉ là lý luận con người về học làm người lành, chỉ là trò hề tôn giáo và dối trá. nếu Đấng Christ không sống lại thì đức tin chúng ta là vô ích (1Cô-rinh-tô 15:4, 15)

Sự phục sinh của Đấng Christ là độc nhất vô nhị. Sự phục sinh của Ngài bày tỏ trong Danh xưng Đấng Christ, là Đấng Mê-si. Tên gọi Giê-xu là tên loài người được đặt cho Con Đức Chúa Trời khi Ngài nhập thể và được sinh ra bởi bà Ma-ri. Đấng Christ là một danh hiệu, có nghĩa là “ Đấng Mê-si ”, “Đấng được xức dầu” hoặc “Đấng được chọn”.  

Tên gọi Giê-xu được nhắc đến trong Ma-thi-ơ 1: 21 Người sẽ sanh một trai, ngươi khá đặt tên là Jêsus , vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội.” Tên gọi nàyđược Thiên sứ Gáp-ri-ên truyền đạt cho Ma-ri (Lu-ca 1:26)

Tên gọi Giê-xu chỉ về nhân tính của CON ĐỨC CHÚA TRỜI.

Tên gọi Đấng Christ chỉ về thần tính của CON ĐỨC CHÚA TRỜI.

Đây là Danh xưng mà hạt giống tin lành lần đầu tiên được dự báo trong Sáng thế ký 3:15, về một dòng dõi sẽ đạp đầu con rắn. Đức Chúa Trời đã làm một dấu hiệu trên A-đam và Ê-va bằng áo choàng bằng da thú (Sáng thế ký 3:21) Chúa không chấp nhận áo lá vả che thân của họ.

Tấm áo choàng da thú đó hướng về ý tưởng của Đức Chúa Trời: “Theo luật pháp thì hầu hết mọi vật đều nhờ huyết mà được sạch: không đổ huyết thì không có sự tha thứ.” (Hê-bê-rơ 9:22)

Đó là ý tưởng hướng về sự làm hòa lại với Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời thánh khiết. Tội lỗi là thù nghịch với Đức Chúa Trời. Nhưng đức Chúa Trời chậm giận và thương xót, đầy sự nhân từ

Khi Đức Chúa Trời truyền cho dân Israel bôi Huyết chiên con trên cột cửa và mày cửa thì Đấng hủy diệt vượt qua nhà họ, hầu cho con đầu lòng của họ không bị chết.

Công việc Đức Chúa Trời là đưa dòng dõi của Ngài đến. Chúa Giê-xu Christ là A-đam cuối cùng. (Công vụ các sứ đồ 17:29 Vậy, bởi chúng ta là DÒNG DÕI ĐỨC CHÚA TRỜI, thì chớ nên ngờ rằng Chúa giống như vàng, bạc, hay là đá, bởi công nghệ và tài xảo của người ta chạm trổ nên.)

Chúa Giê-xu kêu lên trên thập tự giá TeTeLesTei, Xong rồi là như vậy.

Như “6ÁP-RA-HAM LẤY CỦI VỀ CỦA-LỄ THIÊU, CHẤT TRÊN Y-SÁC, CON MÌNH; rồi người cầm lửa và dao trong tay, và cả hai cha con đồng đi.” (Sáng thế ký 22:6)

Thì Đức Chúa Trời “đã làm cho TỘI LỖI CỦA HẾT THẢY CHÚNG TA ĐỀU CHẤT TRÊN NGƯỜI.” vì “Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy.“(Ê-sai 53:6)

Vậy khi chúng ta ăn năn với Chúa đừng quên đó là ơn Chúa ban cho, không phải công lao chúng ta tự hạ mình đâu.

Huyết đổ ra là dấu hiệu của sự làm hòa thuận lại với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã chậm giận từ trong vườn Ê-đen, khi A-đam và Ê-va phạm tội, như được bày tỏ trong Sáng thế ký 3:15 và Ngài lấy áo choàng da thú mặc cho A-đam và Ê-va. (có dấu Huyết đổ ra) Đức Chúa Trời chậm giận khi dân Israel dâng tế lễ bằng Huyết bò con chiên đực và dê đực.

Phao-lô chỉ ra rằng luật pháp chỉ sinh ra sự giận, chứ không làm nguôi hẳn cơn giận (Rô-ma 4: 15 vì luật pháp sanh ra sự giận; song đâu không có luật pháp, thì đó cũng không có sự phạm luật pháp.)

Nhưng cơn thạnh nộ Đức Chúa Trời quay khỏi khi Chúa Giê-xu Christ đổ huyết trên thập tự giá. Ngài là Chiên Con Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi thế gian đi.

Cô-lô-se 1:  20 và bởi huyết Ngài trên thập tự giá, thì đã làm nên hòa bình, khiến muôn vật dưới đất trên trời đều nhờ Ngài mà hòa thuận cùng chính mình Đức Chúa Trời.

Làm hòa thuận lại với Đức Chúa Trời bởi công việc Chúa Giê-xu tại thập tự giá là sự bắt đầu của đời sống mới.

2Ti-mô-thê 2: “11 Lời nầy chắc chắn lắm: Ví bằng chúng ta chết với Ngài, thì cũng sẽ sống với Ngài

2) CHÚA GIÊ-XU CHRIST LÀ ĐẤNG ĐƯỢC XỨC DẦU [TH1] 

Khi Chúa Giê-xu còn ở dưới đất Ngài không bày tỏ rõ ràng Ngài là Đấng Mê-si |Đấng Christ. Dân Israel thời Chúa Giê-xu mong đợi Đấng Mê-si, con Vua Đa-vít đến để thay đổi chính trị. Họ không hiểu Đấng Mê-si mà Môi-se và các đấng tiên tri nói đến.

Lễ xức dầu nghi lễ trong Cựu Ước là một hành động vật lý bao gồm việc bôi, xoa hoặc đổ dầu thánh lên đầu một ai đó (hoặc lên một vật nào đó) như một biểu tượng bên ngoài cho thấy CHÚA ĐÃ CHỌN VÀ BIỆT RIÊNG NGƯỜI ĐÓ (hoặc vật đó) cho một mục đích thánh cụ thể.

Thuật ngữ mashach trong tiếng Hê-bê-rơ có nghĩa là “xức dầu hoặc bôi dầu”. Dầu dùng để xức dầu tôn giáo được pha trộn cẩn thận với các loại gia vị hảo hạng theo công thức cụ thể do Chúa chỉ định ( Xuất Ê-díp-tô Ký 30:22–32 ). Sử dụng dầu này cho bất kỳ mục đích nào khác đều là một tội nghiêm trọng, phải chịu hình phạt là bị “cắt đứt” khỏi cộng đồng ( Xuất Ê-díp-tô Ký 30:33 ).

Các vua, thầy tế lễ và tiên tri được xức dầu bên ngoài để tượng trưng cho một thực tại tâm linh sâu sắc hơn—rằng sự hiện diện của Chúa ở cùng họ và ân sủng của Ngài ở trên họ ( Thi thiên 20:6 ; 28:8 ). Khi Đa-vít còn là một chàng chăn chiên trẻ tuổi, Đức Chúa Trời đã bảo Sa-mu-ên xức dầu cho ông để trở thành vua của Y-sơ-ra-ên ( 1 Sa-mu-ên 16:3 ). Từ ngày đó trở đi, Thánh Linh của Chúa ngự xuống mạnh mẽ trên cuộc đời của Đa-vít ( 1 Sa-mu-ên 16:13 ; Thi Thiên 89:20 ).

Chúa đã chỉ thị cho Môi-se thánh hiến A-rôn và các con trai ông để phục vụ với tư cách là thầy tế lễ ( Xuất Ê-díp-tô Ký 28:41 ; 30:30 ; Lê-vi Ký 8:30 ; 10:7 ). Đức Chúa Trời chứng thực chức tư tế của họ bằng vinh quang rực lửa của sự hiện diện của Ngài thiêu đốt lễ vật của họ. (Lê-vi-ký 9:24).

Chúa truyền lệnh cho Ê-li xức dầu cho Ê-li-sê làm nhà tiên tri kế vị ông ( 1 Các Vua 19:16 ).

Cả ba tước hiệu về sự xức dầu đều ở trong Chúa Giê-xu: Ngài là Vua, thầy tế lễ và Tiên Tri được xức dầu của chúng ta.

Chúa Giê-xu được xức dầu để rao truyền Lời Đức Chúa Trời với uy quyền.

Khi được báp têm ở sông Giô-đanh,

Ma-thi-ơ 3 16 Vừa khi chịu phép báp têm rồi, Đức Chúa Jêsus ra khỏi nước; bỗng chúc các từng trời mở ra, Ngài thấy THÁNH LINH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI NGỰ XUỐNG NHƯ CHIM BỒ CÂU, đậu trên Ngài.

Đa-vít được xức dầu giữa các anh em người. Chúa Giê-xu được xác nhận sự xức dầu, không bởi con người, mà bởi Đức Chúa Trời:

Lu-ca 4: 18 Thần của Chúa ngự trên ta; Vì Ngài đã xức dầu cho ta đặng TRUYỀN TIN LÀNH cho kẻ nghèo; 19 Ngài đã sai ta để rao cho kẻ bị cầm được tha, Kẻ mù được sáng, Kẻ bị hà hiếp được tự do; Và để đồn ra năm lành của Chúa.

Trong  Ê-sai 61: 2 đặng rao năm ban ơn của Đức Giê-hô-va, và ngày báo thù của Đức Chúa Trời chúng ta.

Câu Ê-sai 61: 2b sẽ ứng nghiệm ngày Chúa Giê-xu tái lâm.

Ngài đã chứng minh sự xức dầu của Ngài qua những phép lạ Ngài đã thực hiện và cuộc đời Ngài đã hy sinh để làm Cứu Chúa của thế gian ( Công vụ 10:38 thể nào Đức Chúa Trời đã xức cho Đức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét bằng Đức Thánh Linh và quyền phép (dunamis), rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước (làm việc thiện) và chữa lành hết thảy những người bị ma quỉ ức hiếp; vì Đức Chúa Trời ở cùng Ngài).

Chúa Giê-xu được xức dầu trong Lời Rao TRUYỀN TIN LÀNH cho kẻ nghèo.

Mác 1:22 BD2002 Người ta đều ngạc nhiên về sự dạy dỗ của Ngài, vì Ngài giảng dạy VỚI QUYỀN UY khác hẳn các chuyên gia kinh luật

Đấng Mê-si mà Cựu ước tiên tri là Đức Chúa Trời

Ai là “kẻ bị cầm được tha, Kẻ mù được sáng, Kẻ bị hà hiếp được tự do”

Đó là ngục tù tội lỗi, và sự chết, nợ cho xác thịt trả cả đời không hết.

Hê-bê-rơ 2: 15 lại cho giải thoát mọi người vì sợ sự chết, bị cầm trong vòng tôi mọi trọn đời.

Công vụ các sứ đồ 2: 24 Nhưng Đức Chúa Trời đã khiến Người sống lại, bứt đứt dây trói của sự chết, vì nó không thể giữ Người lại dưới quyền nó.

Để vượt qua được những điều này Luca 4: 18 Thần của Chúa ngự trên ta; Vì Ngài đã xức dầu cho ta đặng TRUYỀN TIN LÀNH cho kẻ

nghèo; 19 Ngài đã sai ta để rao truyền…

Vậy chúng ta hãy mạnh mẽ như Phao-lô nói trong

Rô-ma 1: 16 Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Tin lành đâu, vì là QUYỀN PHÉP CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI ĐỂ CỨU MỌI KẺ TIN, trước là người Giu-đa, sau là người Gờ-réc.

Trong Lu-ca 20 Chúa Giê-xu bị người Sa-đu-sê là kẻ bác bỏ sự sống lại, hỏi khó về 1 ví dụ bà góa lấy bảy anh em, vì họ đều lần lượt chết cả (Lu-ca 20: 27-39), sau đó Chúa Giê-xu chốt lại trong Lu-ca 20: 37-39:

37 Còn về sự kẻ chết sống lại, Môi-se đã cho biết trong câu chuyện về Bụi gai, khi người gọi Chúa là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, và Đức Chúa Trời của Gia-cốp. 38 Vậy, Đức Chúa Trời không phải là Đức Chúa Trời của kẻ chết, nhưng của kẻ sống; vì ai nấy đều sống cho Ngài. 39 Có mấy thầy thông giáo cất tiếng thưa Ngài rằng: Lạy thầy, thầy nói phải lắm.

Nếu Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp không sống lại trong sự phục sinh, thì Đức Chúa Trời không thể nói rằng Ngài Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, và thay vào đó sẽ nói, “Ta ĐÃ TỪNG LÀĐức Chúa Trời của Áp-ra-ham.”

Sau đó Chúa Giêsu đặt câu hỏi: Làm sao Đấng Messia có thể vừa là Con vua Đavít vừa là Chúa của vua Đavít?

Lu-ca 20: 41 Đức Chúa Jêsus hỏi họ rằng: Làm sao người ta nói được rằng Đấng Christ là con vua Đa-vít? 42 vì chính vua Đa-vít đã nói trong sách Thi thiên rằng: Chúa phán cùng Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, 43 Cho đến khi ta bắt kẻ nghịch ngươi làm bệ chân ngươi.

Chúa Giê-xu đã trích dẫn Thi thiên 110:1, lưu ý rằng Vua Đavít gọi Đấng Mê-si là Chúa của mình. Điều này có nghĩa là Đấng Mê-si không chỉ là Con của Đavít (một danh hiệu phổ biến của Đấng Mê-si), NGÀI CŨNG LÀ ĐỨC CHÚA TRỜI CỦA ĐAVÍT. Như Khải Huyền 22:16 nói, Ngài vừa là chồi vừa là hậu duệ của Đavít.

Như vậy Đấng Mê-si là Đấng Christ, là Đấng được xức dầu, là Đấng được chọn, được biệt riêng, và Ngài là Đức Chúa Trời.

Chúa Giê-xu sống lại Kinh Thánh cho biết đã hiện ra 12 lần, ít nhất 10 lần trước khi Ngài thăng thiên, và hai lần sau đó Ngài hiện ra cho Phao-lô (Công vụ 9:1-22; 1 Cô-rinh-tô 15:8).và cho Sứ đồ Giăng (Khải huyền 1:9,16)

3) TẠI SAO CHÚA JESUS KHÔNG HIỆN RA VỚI NHIỀU NGƯỜI HƠN SAU KHI NGÀI PHỤC SINH? [TH2] 

Ngài đã hiện ra đầu tiên với Ma-ri Ma-đơ-len, những phụ nữ khác, hai môn đồ không nêu tên về làng Ê-mau, Phi-e-rơ và những người còn lại trong số mười một sứ đồ. Một số người cho rằng một nhóm nhân chứng lớn hơn sẽ cung cấp bằng chứng thuyết phục hơn, do đó thuyết phục nhiều người tin vào Đấng Christ hơn.

Nhưng kế hoạch của CHÚA là giới hạn những lần hiện ra sau khi phục sinh cho một số nhóm nhất định. Hơn năm trăm nhân chứng tận mắt chứng kiến Chúa sống lại là đủ (1 Cô-rinh-tô 15:6–8). Những người có đức tin không cần có thêm bằng chứng. Lời Kinh Thánh đủ để dẫn một người tin vào Chúa Giê-xu để được cứu. Chỉ cần thêm một chút thông tin về cuộc đời của Chúa Giê-su không nhất thiết khiến nhiều người được cứu; thay vào đó, bất kỳ ai mà Đức Thánh Linh tác động để tin đều sẽ tin.

Chúng ta có thể cho rằng, nếu Chúa Jesus hiện ra với nhiều người hơn sau khi Ngài phục sinh, thì nhiều người sẽ tin hơn, nhưng bằng chứng có sẵn không thay đổi được một tấm lòng chai đá, ngay cả sự phục sinh cũng không lay chuyển được họ. (xem Giăng 11:53 Từ ngày đó, chúng lập mưu giết Ngài; 12:9–10 9 Một bọn người Giu-đa nghe Đức Chúa Jêsus có tại đó, bèn đến, chẳng những vì Ngài thôi, lại cũng để xem La-xa-rơ, là người Ngài đã khiến từ kẻ chết sống lại. 10 Các thầy tế lễ cả bèn định giết luôn La-xa-rơ nữa). và lý luận của người đàn ông trong Luca 16:27 có vẻ hợp lý, “Người giàu nói rằng: Tổ tôi ơi! Vậy thì xin sai La-xa-rơ đến nhà cha tôi

Nhưng Áp-ra-ham nói, (câu 29, 31) “Chúng nó đã có Môi-se và các đấng tiên tri; chúng nó phải nghe lời các đấng ấy!Song Áp-ra-ham rằng: Nếu không nghe Môi-se và các đấng tiên tri, thì dầu có ai từ kẻ chết sống lại, chúng nó cũng chẳng tin vậy

Việc Chúa Jesus hiện ra với nhiều người hơn sau khi Ngài phục sinh vẫn sẽ không đủ bằng chứng cho những người từ chối tin.

Đức tin nơi Đấng Christ là gì. Chỉ cần có nhiều kiến thức về cuộc đời của Đấng Christ và tin tưởng về mặt lý trí rằng Ngài hiện hữu thì không phải là loại đức tin mà Kinh thánh nói đến.

Đức tin dẫn đến sự cứu rỗi là đức tin đặt niềm tin vào sự chết và sự phục sinh của Đấng Christ và dẫn đến hành động (Gia-cơ 2:22). Tin vào Đấng Christ không chỉ là lượng kiến ​​thức đáng kể về cuộc đời của Ngài, mà còn là sự cải đạo, tin tưởng và cam kết với Ngài và công việc của Ngài, điều này đưa cuộc sống của một người vào sự vâng phục.

Chúa Giê-su đã không hiện ra với nhiều người hơn sau khi Ngài phục sinh vì đức tin không phụ thuộc vào việc có nhiều sự kiện nhất như có thể. Chúng ta không cần nhiều thông tin lịch sử, được viết ra để đi đến vị trí thích hợp của đức tin. Đấng Christ phục sinh không cần phải hiện ra với Tòa Công luận, Hê-rốt, Phi-lát hay bất kỳ kẻ chế giễu nào khác. Vương quốc của Ngài “không thuộc về thế gian này” (Giăng 18:36) và mọi người có đủ bằng chứng để đức tin của mình dựa vào.

Chúa Giê-su đã hiện ra với đúng số lượng người sau khi Ngài phục sinh. Chúng ta có đủ bằng chứng lịch sử để tin vào sự thật, và Đức Chúa Trời đòi hỏi đức tin. Tất nhiên, kiến thức về Kinh thánh là vô cùng quan trọng, nhưng loại “đức tin” chỉ đến qua công việc học thuật, mà không có sự cải đạo thay đổi cuộc đời, có thể chỉ là sự đồng thuận về mặt trí tuệ, chứ không phải đức tin mang lại sự cứu rỗi. Đức tin thật nơi Đấng Christ bao gồm một lượng kiến thức lịch sử nhất định, nhưng nó cũng dẫn đến một cuộc sống thay đổi với sự hiện diện của Đức Thánh Linh trong lòng một người. “Đức Chúa Jêsus phán: Vì ngươi đã thấy ta, nên ngươi tin. PHƯỚC CHO NHỮNG KẺ CHẲNG TỪNG THẤY MÀ ĐÃ TIN VẬY!” (Giăng 20:29).

Kết luận

Xin Chúa cho chúng ta sáng tỏ được “SỰ MẦU NHIỆM CỦA ĐẤNG CHRIST” (Ê-phê-sô 3:4) Chúa Giê-xu Christ đến là sự ứng nghiệm Lời tiên tri trong Kinh Thánh, Danh xưng, tên gọi Ngài là Danh trên hết mọi Danh. Không Danh nào dưới Trời được ban cho để nhờ danh đó mà được cứu khỏi sự hư mất đời đời. Không ai có thể hạ mình vâng phục được như Chúa Giê-xu, Ngài đã vâng phục cho đến chết, thậm chí vì những kẻ lạc mất, chịu cái chết nhục nhã, trên cây thập tự (Phi-líp 2:5-11). Chúng ta hãy lấy tâm tình Đấng Christ làm tiêu chuẩn để chạy cuộc đua của mình.

Chúa Giê-xu đã được xức dầu để làm ánh sáng soi trong tối tăm (Giăng 8:12). Và Ngài phán bảo chúng ta hãy là ánh sáng cho thế gian tối tăm. Chúng ta không thể làm được nếu không mặc lấy Chúa Giê-xu. Hãy đầy dẫy Đức Thánh Linh mỗi ngày, đừng say rượu, đừng say sưa với những sự nghiện ngập, lệ thuộc, sự đánh lạc hướng về Internet, các chuyện dài tập, cổ tích, phim ảnh.

 Chúng ta không thể nói yêu Chúa nếu không dành thời gian cho Ngài, luật pháp là bắt buộc, làm thì sống, chống thì chết, nhưng tình yêu thương là tự nguyện, sẵn lòng mong muốn, chỉ đừng như kẻ lạc lỗi làm theo điều mình muốn mà không cần Chúa, nhưng hãy sẵn lòng, mong muốn, vui vẻ làm theo ý muốn Đức Chúa Trời (Phi-líp 2:13; Thi thiên 40:8), không phải là trả nợ cho Chúa, trả nợ cho xác thịt. Mà vì tình yêu thương. Đường đi và đích đến chúng ta cần nên giống như nhu cầu uống nước và hít thở mỗi ngày, mỗi phút giây, thì sự hướng về Ngài cũng như vậy. Tình yêu thương Chúa hướng về chúng ta, đã phó Con Ngài để cứu chúng ta, thì chúng ta cũng hãy đáp ứng sự mong đợi đó từ Chúa: xin Chúa thay đổi lòng con, xin cho suy nghĩ, lời nói của con được đẹp ý Ngài.

Thi thiên 19: 12 Ai biết được các sự sai lầm mình? Xin Chúa tha các lỗi tôi không biết. 13 Xin Chúa giữ kẻ tôi tớ Chúa khỏi cố ý phạm tội; Nguyện tội ấy không cai trị tôi; Thì tôi sẽ không chỗ trách được, và không phạm tội trọng. 14 Hỡi Đức Giê-hô-va là hòn đá tôi và là Đấng cứu chuộc tôi, Nguyện lời nói của miệng tôi, Sự suy gẫm của lòng tôi được đẹp ý Ngài!

Thi thiên 139: 23 Đức Chúa Trời ơi, xin hãy tra xét tôi, và biết lòng tôi; Hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi; 24 Xin xem thử tôi có lối ác nào chăng, Xin dắt tôi vào con đường đời đời.

Nghĩa là lúc đó chúng ta học cách mặc lấy Chúa Giê-xu mỗi ngày.

Rô-ma 13: 11 Hãy ăn ở như vậy, vì biết thời kỳ đương lúc chúng ta đây: Giờ anh em từ ngủ thức dậy đã đến, bởi sự cứu hiện nay đã gần chúng ta hơn lúc chúng ta mới tin. 12 Đêm đã khuya, ngày gần đến; vậy chúng ta hãy lột bỏ những việc tối tăm mà mặc lấy áo giáp sáng láng. 13 Hãy bước đi cách hẳn hoi như giữa ban ngày. Chớ nộp mình vào sự quá độ và say sưa, buông tuồng và bậy bạ, rầy rà và ghen ghét; 14 nhưng hãy mặc lấy Đức Chúa Jêsus Christ, chớ chăm nom về xác thịt mà làm cho phỉ lòng dục nó.


 [TH1]Nguồn

 [TH2]Nguồn