Ê-sai 30 – HÃY TIN CẬY ĐỨC GIÊ-HÔ-VA, ĐỪNG TIN CẬY AI CẬP[TH1] 


A. Lời khiển trách những người ở Giu-đa trông cậy vào sự giải cứu từ Ai-cập

1. (1-2) Đức Chúa Trời vạch trần tội lỗi của những kẻ tin cậy vào Ai Cập.

a. 1 Đức Giê-hô-va phán: Khốn thay cho con cái bội nghịch, lập mưu chẳng bởi ý ta, kết ước chẳng cậy Thần ta, hầu cho thêm tội trên tội: Khi hướng về Ai Cập, Giu-đa đã từ bỏ Chúa. Theo một nghĩa nào đó, thật khôn ngoan và tốt cho Giu-đa khi hiểu rằng họ cần sự giúp đỡ và sẵn sàng tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài. Theo nghĩa rộng hơn, thật ngu ngốc và xấu xa cho Giu-đa khi trông cậy vào người khác – đặc biệt là Ai Cập – để được giúp đỡ, thay vì trông cậy vào Đức Chúa Trời.

i. Các ngươi lập mưu (BHĐ lập kế hoạch)– nhưng có phải là bởi ý Đức Giê-hô-va không? Các ngươi  kết ước (BHĐ liên minh)– nhưng có phải là do Thánh Linh của Đức Chúa Trời không? Từ chối Đức Giê-hô-va là một tội, và tin cậy vào điều gì khác là một tội khác. Do đó, làm những gì Giu-đa đã làm trong tình huống này là thêm tội vào tội.

b. 2 chúng nó chưa hỏi miệng ta, đã khởi đi xuống Ê-díp-tô, để cậy sức mạnh của Pha-ra-ôn mà thêm sức cho mình, và núp dưới bóng Ê-díp-tô!: Lời tiên tri này được đưa ra vào thời điểm quân đội Assyria đang tấn công Israel và Giu-đa. Vương quốc Israel phía bắc sẽ sớm bị Assyria chinh phục, và người dân Israel sẽ bị lưu đày. Người Assyria sau đó sẽ tấn công vương quốc Giu-đa phía nam, và vì mối đe dọa này, các nhà lãnh đạo Giu-đa đã trông cậy vào Ai Cập để được bảo vệ chống lại cuộc xâm lược của Assyria.

2. (3-5) Sự điên rồ khi tin cậy vào Ai Cập.

3 Cho nên sức mạnh của Pha-ra-ôn sẽ làm sỉ nhục các ngươi, nơi ẩn náu dưới bóng Ê-díp-tô sẽ trở nên sự xấu hổ các ngươi. 4 Các quan trưởng dân nó đã tới Xô-an, sứ giả đã đến Ha-ne; 5 hết thảy sẽ mắc cỡ vì một dân kia chẳng làm ích chi cho mình, chẳng cứu giúp cũng chẳng làm lợi, song làm cho mang hổ mang nhuốc.

a. Vì vậy, sức mạnh của Pharaoh sẽ là sự xấu hổ của các ngươi, và sự tin cậy vào bóng tối của Ai Cập sẽ là sự sỉ nhục của các ngươi: Theo quan điểm của thiên đàng, sức mạnh của Pharaoh chẳng là gì cả. Như CHÚA đã nhìn thấy, Ai Cập không phải là thực thể, chỉ là một cái bóng.

b. Họ đều xấu hổ về một dân tộc không thể giúp ích cho họ: Các sứ giả của Ai Cập đến Giu-đa và thấy rằng Giu-đa không có gì để “cho” họ. Thật là ngu ngốc khi các nhà lãnh đạo của Giu-đa tin tưởng vào một quốc gia nhìn họ theo cách này.

B. Gánh nặng cho Giu-đa vì đã tin cậy Ai Cập.

1. (6-7) Sự tin cậy của họ vào Ai Cập sẽ chẳng đem lại lợi ích gì cho họ.

6 Gánh nặng về các thú vật phương nam.
Trong xứ gian nan khốn khổ, tự xứ đó đến những sư tử đực, sư tử cái, rắn lục và rắn lửa bay. Chúng nó chở của cải mình trên vai lừa con, vật báu trên gu lạc đà, đặng dâng cho một dân tộc chẳng làm ích gì được hết.

a. Gánh nặng chống lại các loài thú ở phương Nam: Ê-sai đã công bố gánh nặng chống lại các loài vật thồ của Giu-đa, chúng sẽ mang của cải của Giu-đa xuống Ai Cập, qua vùng hoang dã, trong một nỗ lực ngu ngốc nhằm mua sự bảo vệ chống lại người Assyria.

b. 7 Sự cứu giúp của người Ê-díp-tô chẳng qua là hư không vô ích, nên ta đặt tên nó là Ra-háp, ngồi yên chẳng động. Chẳng trách Ê-sai cảm thấy thương hại cho những con lừa sẽ chở kho báu của Giu-đa xuống Ai Cập. Bất chấp sự giàu có mà những con vật thồ mang qua sa mạc, Ai Cập sẽ không giúp Giu-đa chút nào, vì vậy người ta có thể gọi Ai Cập là Rahab-Hem-Shebeth, có nghĩa là “Rahab ngồi nhàn rỗi” hoặc “Rahab ngồi yên bất động”. Rahab là một cái tên, nhưng nó cũng là từ tiếng Hê-bê-rơ có nghĩa là kiêu ngạo, và đôi khi được dùng làm danh hiệu cho Ai Cập ( Thi thiên 87:4 Ta s nói đến Ra-háp và Ba-by-lôn là nhng người quen biết ta; Kìa Phi-li-tin và Ty-rơ vi Ê-thi-ô-pi; H nói: “Người ny đã sinh ti Si-ôn.”). Ai Cập sẽ ngồi yên bất động khi người Assyria gây rắc rối cho Giu-đa.

i. “Tất cả đều vô ích, không mang lại sự giúp đỡ hay lợi ích nào. ‘Được thôi!’ Ê-sai có thể đã nói như vậy, vì từ kẻ giết người đáng sợ (Assyria), họ đang tìm kiếm sự giúp đỡ từ kẻ giết người đã được chứng minh (Ai Cập)!” (Motyer)

2. (8-11) Chúa ghi lại sự từ chối sứ điệp của Ngài của Giu-đa.

8 Bây giờ, ngươi hãy đi, chạm lời nầy trên bảng nhỏ ở trước mặt họ, hãy chép vào sách, để truyền lại đời sau, mãi mãi không cùng. 9 Dân nầy là bội nghịch, là con cái nói dối, con cái không muốn nghe luật pháp Đức Giê-hô-va; 10 nói với kẻ tiên kiến rằng: Đừng tiên kiến làm chi! Nói với kẻ tiên tri rằng: Đừng nói tiên tri về lẽ thật! Hãy nói cho chúng tôi những điều vui thú, hãy lấy những sự huyễn hoặc bảo chúng tôi! 11 Hãy lìa khỏi đường, bỏ khỏi lối, cất Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên khỏi mặt chúng tôi!

a. Bây giờ hãy đi, viết điều đó trước mặt họ trên một tấm bảng…để nó có thể tồn tại trong một thời gian đến mãi mãi và mãi mãi: Đức Chúa Trời đã nói với Giu-đa điều này trước khi nó xảy ra, và muốn nó được ghi chép lại. Điều này là như vậy khi tất cả diễn ra chính xác như CHÚA đã phán, Giu-đa có thể tin cậy CHÚA nhiều hơn.

b. BHĐ9Vì chúng là một dân phản nghịch, Là con cái gian dối, … 10Chúng nói với các nhà tiên kiến: “Đừng thấy khải tượng nữa”: Chúa muốn ghi chép lại sự từ chối của Giu-đa đối với sứ điệp của Ngài, và sự Giu-đa từ chối các sứ giả của Ngài. Giu-đa muốn nghe từ các tiên tri và các sứ giả của Chúa, nhưng họ không muốn nghe sự thật từ họ. Họ muốn tôn giáo, nhưng họ không muốn Đức Chúa Trời hằng sống của thiên đàng có sự hiện diện thực sự trong cuộc sống của họ ( 11 Hãy lìa khỏi đường, bỏ khỏi lối, cất Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên khỏi mặt chúng tôi!).

i. Vấn đề mà Đức Chúa Trời đối mặt ở Giu-đa không kết thúc trong thời đại của Giu-đa. Phao-lô mô tả cùng một loại tấm lòng trong 2 Ti-mô-thê 4:3-4 BHĐ : 3 Vì sẽ đến một thời điểm người ta không chịu nghe giáo lý chân chính, nhưng theo tư dục mà qui tụ nhiều giáo sư quanh mình để được nghe những lời êm tai; 4 họ ngoảnh tai không nghe chân lý, mà hướng đến những chuyện hoang đường.

3. (12-14) Sự phán xét sẽ giáng xuống Giu-đa vì họ tin cậy Ai Cập và từ chối sứ điệp của Ngài.

12 Vậy nên, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên phán như vầy: Vì các ngươi khinh bỏ lời nầy, cậy điều bạo ngược và trái nghịch, mà nương nhờ những sự ấy, 13 bởi cớ đó, tội các ngươi như tường nẻ sắp vỡ, lồi ra trên cao, chỉ trong giây phút sẽ thình lình đổ xuống. 14 Ngài sẽ đập bể nó như cái bình thợ gốm bị bể ra, bể ra từng miếng, chẳng tiếc gì; đến nỗi trong những miếng mẻ nó, sẽ chẳng tìm được một mảnh nào để lấy lửa nơi bếp hay là múc nước nơi hồ.

a. 12bVì các ngươi khinh thường lời này…13Vì vậy, tội ác này sẽ như một vết nứt sắp đổ đối với các ngươi: Đức Chúa Trời đã hứa rằng vì Giu-đa tin cậy vào Ai Cập thay vì vào Ngài, mọi thứ sẽ bị phá vỡ và sụp đổ. Giu-đa sẽ giống như một bức tường sụp đổ, sự phá vỡ đến bất ngờ, trong chốc lát. Giu-đa sẽ giống như một chiếc bình đất sét bị vỡ tan thành từng mảnh.

4. (15-17) Giu-đa bị hạ thấp vì lòng tự tin và sự từ chối sứ điệp của Đức Chúa Trời.

15 Vả, Chúa Giê-hô-va, là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, có phán như vầy; Các ngươi sẽ được rỗi, là tại trở lại và yên nghỉ; các ngươi sẽ được sức mạnh, là tại yên lặng và trông cậy. Nhưng các ngươi đã không muốn thế! 16 Các ngươi nói rằng: Không; chúng tôi sẽ cỡi ngựa chạy trốn! Ừ phải, các ngươi sẽ phải chạy trốn. Chúng tôi cỡi ngựa chạy mau! Ừ phải, những kẻ đuổi theo các ngươi cũng sẽ chạy mau! 17 Một người dọa, ngàn người đi trốn; năm người dọa, các ngươi đều đi trốn, cho đến chừng nào các ngươi còn sót lại như cây vọi trên đỉnh núi, như cờ xí trên gò.

a. 15b Các ngươi sẽ được rỗi, là tại trở lại và yên nghỉ; các ngươi sẽ được sức mạnh, là tại yên lặng và trông cậy: Đức Chúa Trời đã hứa với Giu-đa về sự bảo vệ khỏi A-si-ri. Họ không cần phải trông cậy vào Ai Cập để được giúp đỡ. Họ có thể tin cậy Đức Chúa Trời về lời hứa của Ngài.

i. Tin vào lời hứa của Chúa có nghĩa là quay trở lại. Nếu có sự bất tuân rõ ràng trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta phải quay trở lại với đường lối của Chúa. Sự bất tuân trắng trợn không bao giờ phù hợp với sự tin cậy thực sự vào lời hứa của Chúa. Quay trở lại cũng có ý tưởng đến gần Chúa.

ii. Tin vào lời hứa của Chúa có nghĩa là nghỉ ngơi. Khi chúng ta tin vào Chúa, chúng ta không phải phấn đấu cho bản thân mình. Chúng ta không phải chạy khắp nơi để cố gắng bảo vệ hoặc canh gác bản thân. Chúng ta có Đấng Bảo Vệ tốt nhất, Người Bảo Vệ tốt nhất trong Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể nghỉ ngơi trong Ngài, và khi chúng ta làm vậy, điều đó cho thấy chúng ta thực sự tin cậy vào lời hứa của Chúa.

iii. Tin vào lời hứa của Chúa có nghĩa là sự yên lặng. Bạn không cần phải tranh luận cho mình khi Chúa ở bên bạn. Hãy yên lặng trước Ngài và trước người khác. Điều đó cho thấy bạn thực sự tin cậy Ngài.

iv. Tin vào lời hứa của Chúa có nghĩa là sự tin cậy. Bạn không tuyệt vọng hay sợ hãi vì bạn tin vào lời hứa của Chúa. Bạn biết Ngài có thể và sẽ thực hiện, và bạn có sự tin tưởng sâu sắc vào Chúa, Đấng yêu thương bạn.

v. Tất cả những điều này cùng nhau có nghĩa là một sự tin cậy thực sự vào lời hứa của Chúa, và nó có nghĩa là chúng ta sẽ được cứu, và nó có nghĩa là chúng ta sẽ tìm thấy sức mạnh. Không có người nào bước đi trên trái đất này mạnh mẽ hơn một người con của Chúa, mạnh dạn và tin tưởng đúng đắn vào lời hứa của Đức Chúa Trời hằng sống.

b. 15b Nhưng các ngươi đã không muốn thế! 16 Các ngươi nói rằng: Không; chúng tôi sẽ cỡi ngựa chạy trốn! Ừ phải, các ngươi sẽ phải chạy trốn: Bởi vì Giu-đa đã từ chối lời hứa của Đức Chúa Trời, và thay vào đó tin cậy vào ngựa và những thứ tương tự khác, họ sẽ cần phải chạy trốn! Nếu họ tin cậy vào lời hứa của Đức Chúa Trời, họ sẽ không bao giờ có lý do để chạy trốn, và sẽ thấy sự cứu rỗi và sức mạnh của CHÚA thay vào đó.

c. Một ngàn người sẽ chạy trốn khi một người đe dọa: Đây là sự đảo ngược lời hứa trong Lê-vi Ký 26:  8 Năm người trong các ngươi s đui theo mt trăm; mt trăm trong các ngươi s đui theo mt muôn, và quân nghch s b gươm sa ngã trước mt các ngươi, và là sự ứng nghiệm của lời nguyền được hứa trong Lê-vi Ký 26:17 : 17 Ta sẽ nổi giận cùng các ngươi; các ngươi sẽ bị quân thù nghịch đánh đập; kẻ nào ghét các ngươi sẽ lấn lướt các ngươi, và các ngươi sẽ chạy trốn không ai đuổi theo.

——–

HÃY YÊN LẶNG VÀ TIN CẬY Ê-sai 30:15 Charles Haddon Spurgeon[TH1] 

Luôn luôn là một điểm yếu khi tự hành hạ bản thân, nghi ngờ và mất lòng tin. Tại sao chúng ta phải làm việc quần quật cho đến khi chỉ còn da bọc xương? Liệu chúng ta có thể đạt được điều gì từ nỗi sợ hãi hay cơn thịnh nộ không? Phải chăng chúng ta đang khiến bản thân không còn khả năng hành động và làm tan vỡ tâm trí để không còn có thể đưa ra quyết định bình tĩnh? Chúng ta chìm xuống vì sự đấu tranh của mình, mặc dù chúng ta có thể bơi nếu chúng ta có đức tin.

Giá mà chúng ta có thể im lặng! Tại sao phải đi từ nhà này sang nhà khác và kể lại câu chuyện buồn khiến chúng ta ngày càng buồn hơn khi kể lại? Tại sao chúng ta phải ôm ấp những dự cảm buồn bã có thể không bao giờ thành sự thật? Sẽ tốt hơn nếu có một cái lưỡi im lặng, nhưng sẽ tốt hơn nhiều nếu có một trái tim im lặng. Sức mạnh của chúng ta nằm ở sự im lặng được.

Ngài xứng đáng để chúng ta tin cậy; và nếu chúng ta tin cậy nơi Ngài, thì chúng ta có thể hạnh phúc như các linh hồn trước ngai vàng của Ngài. Hỡi linh hồn ta, hãy trở về nơi an nghỉ ngươi vì Đức Giê-hô-va đã hậu đãi ngươi! (Thi thiên 116:7)

——–

C. Phước lành phục hồi cho Giu-đa.

1. (18) Lời kêu gọi tin tưởng vào thời điểm của Chúa.

18 Dầu vậy, Đức Giê-hô-va còn chờ đợi để làm ơn cho các ngươi; Ngài sẽ được tôn lên mà thương xót các ngươi; vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời công nghĩa. Phước thay cho mọi kẻ trông đợi Ngài!

a. Vì vậy, Chúa sẽ chờ đợi, để Ngài có thể thương xót bạn: Chúng ta thường tự hỏi tại sao Chúa chờ đợi để làm những việc trong cuộc sống của chúng ta. Ê-sai nói với chúng ta một cách rõ ràng rằng đó là để Ngài có thể thương xót bạn. Bất cứ khi nào Chúa chờ đợi hoặc có vẻ trì hoãn, Ngài luôn có một mục đích yêu thương đằng sau. Chúng ta có thể tin rằng ngay cả khi chúng ta không hiểu điều đó.

b. Và do đó, Ngài sẽ được tôn cao, để Ngài có thể thương xót các ngươi: Khi Chúa thương xót chúng ta, điều đó tôn cao Ngài. Lòng thương xót không làm gì để tôn cao người nhận được nó; lòng thương xót thừa nhận tội lỗi của người đáng bị trừng phạt. Nhưng lòng thương xót tôn cao lòng tốt của người ban tặng nó. Nó cho thấy họ là người yêu thương, rộng lượng và đầy lòng thương xót.

c. vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời công nghĩa (công bình): Trên bề mặt, lòng thương xót công lý dường như đối lập nhau. Nếu một tội phạm có tội đứng trước thẩm phán, người quan tòa có quyền lựa chọn thể hiện lòng thương xót hoặc công lý. Nhưng Đức Chúa Trời vĩ đại đến nỗi Ngài có thể thể hiện cả hai cùng một lúc.

i. Điều này được thể hiện trên thập tự giá, nơi Chúa Jesus chịu hình phạt mà chúng ta đáng phải chịu và công lý của Chúa đã được thỏa mãn. Đồng thời, Chúa thể hiện lòng thương xót bằng cách mở rộng công việc của Chúa Jesus cho chúng ta như sự đền bù cho tội lỗi của chúng ta. Chỉ có Chúa mới có thể làm cho lòng thương xót công lý hòa quyện với nhau, để Ngài có thể công bằng và là Đấng biện hộ cho người có đức tin nơi Chúa Jesus ( Rô-ma 3:26 Ngài cũng bày t ra s công chính ca Ngài trong hin ti, chng t Ngài là công chính ngay trong vic xưng công chính người nào đặt lòng tin nơi Đức Giê-su.).

d. Phước cho mọi kẻ trông đợi Ngài: Vì Đức Chúa Trời rất vĩ đại, nên có phước lành dành cho những ai trông đợi Ngài. Ê-sai không có ý nói chờ đợi chỉ theo nghĩa là thời gian trôi qua mà theo nghĩa là kiên nhẫn chờ đợi và tin cậy lời hứa của Đức Chúa Trời.

i. “Một số người của Chúa đang gặp rắc rối và đau khổ, và họ khao khát được giải cứu ngay lập tức. Họ không thể chờ đợi thời điểm của Chúa, cũng không thể phục tùng ý muốn của Ngài. Ngài chắc chắn sẽ giải cứu họ đúng lúc; nhưng họ không thể chờ được cho đến khi giờ đó đến; giống như trẻ con, họ chộp lấy trái cây chưa chín. ‘Mọi việc đều có thời, và mọi mục đích dưới trời đều có thời điểm’; nhưng thời điểm duy nhất của họ là hiện tại; họ không thể, họ sẽ không chờ đợi. Họ phải có được điều mong muốn của mình ngay lập tức, nếu không họ sẽ sẵn sàng dùng những phương tiện sai trái để đạt được điều đó. Nếu trong cảnh nghèo đói, họ vội vã trở nên giàu có; và họ sẽ không còn vô tội lâu nữa. Nếu bị khiển trách, lòng họ sẽ lên men để trả thù. Họ thà vội vã dưới sự dẫn dắt của Satan lao vào một số chính sách đáng ngờ, hơn là tin cậy vào Chúa một cách đơn sơ như con trẻ và làm điều thiện. Anh em của tôi ơi, anh em đừng như vậy, anh em phải học một cách tốt hơn.” (Spurgeon)

2. (19) Đức Chúa Trời hứa sẽ ban phước cho dân Ngài bằng cách đáp lại tiếng kêu cầu của họ.

19 Vì dân nầy sẽ ở trong Si-ôn nơi Giê-ru-sa-lem; ngươi chẳng còn khóc lóc nữa. Khi ngươi kêu, Ngài chắc sẽ làm ơn; mới vừa nghe ngươi, Ngài liền nhậm lời.

a. Ngươi sẽ không còn khóc nữa…. Ngài sẽ rất nhân từ với ngươi khi nghe tiếng kêu của ngươi: Khi dân sự của Đức Chúa Trời trông đợi Ngài và kiên nhẫn tin cậy lời hứa của Ngài, Đức Chúa Trời sẽ tuôn đổ ân điển của Ngài khi nghe tiếng kêu của lòng họ. Ngay cả khi cảm thấy Đức Chúa Trời ở xa, Ngài vẫn lắng nghe và hứa sẽ trả lời.

————

Trong sự nhập thể của mình, Chúa Jesus đã trở thành điều mà Ngài chưa từng có trước đây, nhưng vẫn không ngừng là điều mà Ngài luôn luôn là (Đức Chúa Trời tự hữu hằng hữu). “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt và ở giữa chúng ta” (Giăng 1:14).

Hai khả năng cho sự vĩnh hằng:

NGƯƠI CHẲNG CÒN KHÓC LÓC NỮA! (Ê-sai 30:19 Vì dân nầy sẽ ở trong Si-ôn nơi Giê-ru-sa-lem; NGƯƠI CHẲNG CÒN KHÓC LÓC NỮA. Khi ngươi kêu, Ngài chắc sẽ làm ơn; mới vừa nghe ngươi, Ngài liền nhậm lời.)

Sẽ ĐẦY TIẾNG THAN KHÓC! (so sánh Ma-thi-ơ 25:30 BHĐ2017) Còn tên đầy tớ vô dụng kia, đem quăng nó vào chỗ tối tăm, ĐẦY TIẾNG THAN KHÓC và nghiến răng.’)

Đấng tạo ra các tầng mây có nhiều thông tin về con người hơn tất cả các nhà cung cấp dịch vụ đám mây cộng lại.

ĐẤNG CHRIST LÀ TẤT CẢ (Cô-lô-se 3:11 Tại đây không còn phân biệt người Hi Lạp hay người Giu-đa, người nhận cắt bì hay không nhận cắt bì, người dã man, người Sy-the, người nô lệ hay tự do; nhưng ĐẤNG CHRIST LÀ TẤT CẢ và trong tất cả.),

Còn CHÚNG TA CHẲNG LÀ GÌ CẢ (2 Cô-rinh-tô 12:11 Tôi đã là kẻ điên rồ! Anh em đã buộc tôi phải như thế. Đúng ra anh em phải khen tôi; vì tuy KHÔNG LÀ GÌ CẢ, tôi cũng chẳng thua kém gì các sứ đồ siêu đẳng kia đâu.).

Người ta kể rằng Chrysostom thành Constantinople đã trả lời một thông điệp đe dọa từ nữ hoàng Eudoxia: “Hãy đi và nói với Bệ hạ rằng tôi chẳng sợ gì ngoài tội lỗi.”[TH2] 

————

3. (20-21) Đức Chúa Trời hứa sẽ ban phước cho dân Ngài bằng sự hướng dẫn.

20 Dầu Chúa ban bánh hoạn nạn và nước khốn khó cho các ngươi, các thầy giáo ngươi sẽ chẳng lẩn khuất nữa, mắt ngươi sẽ được thấy các thầy giáo ngươi. 21 Khi các ngươi xê qua bên hữu hoặc bên tả, tai các ngươi sẽ nghe có tiếng đằng sau mình rằng: Nầy là đường đây, hãy noi theo!

a. Chúa ban bánh hoạn nạn và nước đau khổ… nhưng mắt ngươi sẽ được thấy các thầy giáo ngươi: Khi Giu-đa thịnh vượng và thoải mái, họ không nghe theo Chúa. Bây giờ, Chúa ban cho họ bánh hoạn nạn và nước đau khổ, nhưng họ có thể nghe Chúa và được Ngài hướng dẫn một lần nữa. Luôn luôn tốt hơn khi cảm thấy không thoải mái và hòa hợp với Chúa hơn là thoải mái và không đồng nhịp với Chúa.

————-

KHÔNG ĐƯỢC LỆCH SANG PHẢI HOẶC SANG TRÁI[TH3] 

Lời Chúa liên tục bảo chúng ta không được rẽ sang phải hoặc sang trái. Chúng ta phải làm theo toàn bộ Lời Chúa và bước đi thẳng trên con đường mà Kinh Thánh chỉ cho chúng ta. Chúng ta vui mừng trích dẫn những đoạn văn nói về việc đi chệch sang phải và sang trái so với chỉ dẫn trong Kinh thánh (hoặc so với chỉ dẫn dựa trên Kinh thánh):

Phục truyền luật lệ ký 5,32-33 32 Vậy, các ngươi khá cẩn thận làm theo, y như Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã phán dặn các ngươi; chớ xây qua bên hữu, hoặc qua bên tả. 33 Các ngươi khá đi theo trọn đường mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã chỉ cho, để các ngươi được sống, hưởng phước, và ở lâu dài trong xứ mà mình sẽ nhận được..

Phục truyền luật lệ ký 17: 11 Phải làm theo luật pháp họ dạy cho, và sự phán xét họ giảng ra, chớ xây về bên hữu hay bên tả mà bỏ các điều giảng của họ

Phục truyền luật lệ ký 17:20 đọc từ câu 18: 18 Vừa khi tức vị, vua phải chiếu theo luật pháp nầy mà những thầy tế lễ về dòng Lê-vi giữ, chép một bản cho mình. 19 Bổn ấy phải ở bên vua trọn đời, vua phải đọc ở trong, để tập biết kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, cẩn thận làm theo các lời của luật pháp nầy, và hết thảy điều răn nầy, – 20 kẻo lòng vua lướt trên anh em mình, xây về bên hữu hay bên tả, lìa bỏ điều răn nầy, – hầu cho vua và con cháu vua được trị vì lâu ngày giữa Y-sơ-ra-ên.

Phục truyền luật lệ ký 28:13-14 Nếu ngươi nghe theo các điều răn của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi mà ngày nay ta truyền cho ngươi gìn giữ làm theo, và nếu không lìa bỏ một lời nào ta truyền cho ngươi ngày nay, mà xây qua bên hữu hoặc bên tả, đặng đi theo hầu việc các thần khác, thì Đức Giê-hô-va sẽ đặt ngươi ở đằng đầu, chớ chẳng phải đằng đuôi, ngươi sẽ ở trên cao luôn luôn, chớ chẳng hề ở dưới thấp.

Giô-suê 1:7 Chỉ hãy vững lòng bền chí, và cẩn thận làm theo hết thảy luật pháp mà Môi-se, tôi tớ ta, đã truyền cho ngươi; chớ xây qua bên hữu hoặc bên tả, để hễ ngươi đi đâu cũng đều được thạnh vượng

Giô-suê 23:6 Vậy, hãy vững lòng gìn giữ làm theo mọi điều đã ghi trong sách luật pháp của Môi-se, chớ xây qua bên hữu hoặc bên tả

2 Các Vua 22:2 Người làm điều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va, đi theo trọn con đường của Đa-vít, tổ phụ mình, không tẽ tách hoặc về bên hữu, hoặc về bên tả.

Châm Ngôn 4:27 Chớ xây qua bên hữu hay bên tả; Hãy dời chân con khỏi sự ác.

Ê-sai 30:20,21 Dầu Chúa ban bánh hoạn nạn và nước khốn khó cho các ngươi, các thầy giáo ngươi sẽ chẳng lẩn khuất nữa, mắt ngươi sẽ được thấy các thầy giáo ngươi. Khi các ngươi xê qua bên hữu hoặc bên tả, tai các ngươi sẽ nghe có tiếng đằng sau mình rằng: Nầy là đường đây, hãy noi theo!

Chúng ta không xấu hổ khi trích dẫn nhiều câu Kinh Thánh như vậy. Đó là lời của Chúa!

Bây giờ, từ các đoạn văn trên, chúng ta có thể thấy rõ rằng chúng ta có thể ngăn ngừa sự sai lệch nếu chúng ta thực hiện những điều sau:

– Chúng ta phải đọc Lời Chúa hằng ngày để có thể biết được mọi ý tưởng của Chúa.

– Chúng ta phải chú ý đến mọi điều răn của Chúa, chú ý đầy đủ đến từng điều răn.

– Chúng ta phải thực hành những gì đã học, tức là phải thật sự làm theo.

– Chúng ta phải có ý định kiên định đi theo con đường của Kinh Thánh và vượt qua khó khăn.

– Chúng ta cần phải tự sửa đổi và để cho những người dạy Lời Chúa gọi chúng ta trở lại con đường ngay thẳng.

4. (22) Đức Chúa Trời hứa ban phước cho dân Ngài với lòng mong muốn được thanh sạch.

22 Các ngươi sẽ lấy bạc bọc tượng chạm, lấy vàng thếp tượng đúc của mình làm ô uế, mà ném ra xa như đồ dơ bẩn, và bảo nó rằng; Hãy ra khỏi đây!

a. BHĐ Các ngươi sẽ làm ô uế các tượng chạm dát bạc và tượng đúc bọc vàng. Các ngươi sẽ ném chúng ra xa như đồ ô uế và nói: “Hãy cút khỏi đây!”: Dân Giu-đa giữ các thần tượng gia đình mà họ dùng để tôn vinh hoặc thờ phượng các thần khác. Chúa hứa một ngày họ sẽ làm ô uế những hình tượng đó và vứt chúng đi như một vật ô uế. Thật là một điều tuyệt vời khi dân sự của Chúa nói với những điều gian ác và sự thờ thần tượng, “Hãy ra khỏi đây!”

b. Các ngươi sẽ ném chúng ra xa như đồ ô uế: tiếng Hê-bê-rơ cho vật ô uế là theo nghĩa đen là một miếng vải kinh nguyệt (băng vệ sinh phụ nữ). Dân sự của Chúa sẽ ghét các thần tượng của họ đến mức họ sẽ vứt chúng đi dễ dàng như họ vứt một miếng băng vệ sinh đã qua sử dụng. Điều thú vị là, cả Bản dịch King James và Bản dịch Quốc tế Mới đều dịch những từ này là băng vệ sinh (menstruous cloth), nhưng Bản dịch King James Mới sử dụng từ ô uế theo nghĩa bóng.

5. (23-26) Đức Chúa Trời hứa ban phước cho thiên nhiên dồi dào.

23 Chúa sẽ khiến mưa xuống trên giống các ngươi gieo ở đất; bánh lương thực từ đất sanh sản sẽ màu mỡ và dư dật; trong ngày đó, súc vật các ngươi sẽ ăn cỏ nơi đồng rộng. 24 Bò và lừa con cày ruộng sẽ ăn thóc ngon mà người ta dê bằng mủng với nia. 25 Đến ngày chém giết lớn, khi đồn lũy đổ xuống, thì trên mọi núi cao đồi cả sẽ có những suối nước chảy. 26 Sáng mặt trăng sẽ chói lói như sáng mặt trời, và sự sáng mặt trời sẽ lớn hơn bảy lần, như vốn là sự sáng của bảy ngày, trong ngày Đức Giê-hô-va buộc dấu vít của dân Ngài, và chữa lành vết thương nó.

a. 23 Sau đó, Ngài sẽ ban mưa cho hạt giống của các ngươi: Khi Giu-đa cất đi các thần tượng của họ, mạnh dạn tin vào lời hứa của Chúa, thì Chúa sẽ ban phước lành vật chất cho Giu-đa. Đối với một quốc gia nông nghiệp, đó là một lời hứa tuyệt vời để làm cho họ màu mỡ và dồi dào. Trong một vùng đất khô cằn tự nhiên, đó là một lời hứa tuyệt vời để ban cho những dòng sông và suối nước dồi dào.

b. 23b BHĐ trong ngày Đức Giê-hô-va băng bó vết thương cho dân Ngài, và chữa lành thương tích cho họ: Tốt hơn phước lành vật chất của Chúa là sự chăm sóc yêu thương của Ngài.

6. (27-29) Đức Chúa Trời hứa rằng dân Ngài sẽ được vui mừng trong ngày phán xét.

27 Nầy, danh Đức Giê-hô-va từ xa mà đến; cơn giận phừng phừng, như khói đậm bay lên, môi đầy thạnh nộ, lưỡi giống như lửa nuốt. 28 Hơi thở Ngài khác nào sông vỡ lở, nước lên ngập đến cổ. Ngài lấy cái sàng hủy diệt mà sàng các nước, và dùng cái khớp dẫn đi lạc đường mà khớp hàm các dân.
29 Bấy giờ các ngươi sẽ xướng ca như trong đêm giữ lễ thánh. Các ngươi sẽ có sự vui trong lòng, như kẻ thổi sáo mà lên núi Đức Giê-hô-va, đến cùng vầng Đá của Y-sơ-ra-ên.

a. Này, danh Đức Giê-hô-va đến từ xa, bừng cháy cơn thịnh nộ của Ngài: Ê-sai thấy sự phán xét của Đức Giê-hô-va đến nhanh chóng, để sàng các nước bằng cái sàng hủy diệt. Tuy nhiên, dân sự của Đức Chúa Trời không cần phải sợ hãi: câu 29 BD2020: Các ngươi sẽ có một bài ca như trong đêm người ta giữ lễ thánh, và vui sướng trong lòng, như khi người ta đem theo cây sáo lên núi của Chúa Hằng Hữu, đến với Vầng Đá của Y-sơ-ra-ên. Thật là một sự tương phản!

i. “Sự thật là dân sự của Chúa được miêu tả ở đây đang vui mừng trước sự phán xét của Ngài đối với tội lỗi vì họ phải có quan điểm của Ngài về mọi thứ, và vì sự phán xét này đồng thời cũng là sự cứu rỗi của họ.” (Grogan)

b. 29Các ngươi sẽ có một bài ca: 1 John 4:17 diễn tả cùng một ý tưởng: Nầy vì sao mà sự yêu thương được nên trọn vẹn trong chúng ta, hầu cho chúng ta được lòng mạnh bạo trong ngày xét đoán, ấy là Chúa thể nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế gian nầy. Sự dạn dĩ và niềm vui trong ngày phán xét là những món quà quý giá từ Chúa.

7. (30-33) Vinh quang của sự phán xét của Chúa.

30 Đức Giê-hô-va sẽ làm cho nghe tiếng oai nghiêm Ngài. Ngài sẽ tỏ cánh tay ngăm đe của mình ra, giữa cơn giận Ngài, những ngọn lửa nuốt, gió táp, bão, và mưa đá. 31 Vì, A-si-ri sẽ nghe tiếng Đức Giê-hô-va mà run sợ. Ngài sẽ lấy roi đánh A-si-ri; 32 và mỗi khi Đức Giê-hô-va lấy roi định đánh nó, thì người ta sẽ nghe tiếng trống và đàn cầm; vả, trong những trận mạc Đức Giê-hô-va sẽ vung cánh tay mà tranh chiến cùng nó. 33 Vì Tô-phết đã sửa-soạn từ xưa; sắm sẵn cho vua. Nó sâu và rộng, trên có lửa và củi thật nhiều; hơi thở của Đức Giê-hô-va như suối lưu hoàng nhúm nó.

a. 30 Đức Giê-hô-va sẽ làm cho nghe tiếng oai nghiêm Ngài: Ê-sai muốn dân sự của Chúa thấy được vinh quang oai nghiêmcủa sự phán xét của Chúa. Khi chúng ta hiểu được cách sự phán xét hoàn hảo của Chúa tôn vinh công lý và sự công chính của Ngài, chúng ta thấy được vinh quang oai nghiêm của sự phán xét của Chúa.

b. 31 BD2020 Vì khi nghe tiếng Chúa Hằng Hữu, A-si-ri sẽ bị tan rải đi; Ngài sẽ đánh chúng bằng cây trượng: Trong viễn cảnh gần, Ê-sai đã thấy sự phán xét của Chúa đối với Assyria. Giu-đa không có lý do gì để tin tưởng vào Ai Cập để được giúp đỡ chống lại người Assyria, nhưng thay vào đó họ nên tin tưởng vào Chúa, bởi vì Chúa sẽ lo liệu người Assyria

i. Như đã xảy ra, đây chính xác là trường hợp. 2 Các Vua 19:35 mô tả cách Đức Chúa Trời sai thiên sứ của Chúa đến và giết 185.000 người Assyria trong một đêm. Khi dân chúng thức dậy, có 185.000 lính Assyria đã chết.

c. 33 BHĐ Vì Tô-phết [giàn hỏa thiêu] đã được chuẩn bị từ lâu, nó được chuẩn bị cho vua. [có bản dịch là Mo-lóc] Nó sâu và rộng, thật nhiều lửa và củi; hơi thở của Đức Giê-hô-va như dòng suối lưu huỳnh đốt cháy nó: Tophet là một nơi trong Thung lũng Hinnom, ngay bên ngoài các bức tường của thành Jerusalem ( Jeremiah 7:31 Chúng nó đã xây các nơi cao ca Tô-phết, trong trũng ca con trai Hi-nôm, đặng đốt con trai con gái mình trong la, y là điu ta chng tng dy, là điu ta chng h nghĩ đến.). Thung lũng Hinnom đóng vai trò là bãi rác của Jerusalem, và sự kết hợp của rác thải kinh tởm và những ngọn lửa âm ỉ đã biến nó thành hình ảnh của địa ngục. Từ tiếng Hebrew chỉ địa ngục ( gehenna ) bắt nguồn từ chữ chỉ về Thung lũng Hinnom. Do đó, Chúa nói rằng Ngài có một nơi đặc biệt trong địa ngục dành cho vua Assyria.

i. Trapp nói về Tophet: “Do đó, ở đây nó được dùng để chỉ về địa ngục, cùng với sự vĩnh hằng của sự cực đoan mà những kẻ bị nguyền rủa phải chịu đựng; và người Assyria ở đây bị đe dọa, thậm chí là chính vua của họ, người được bảo vệ khỏi đòn đánh của thiên sứ trong đêm đó chỉ là sự bảo lưu cho một tai họa tồi tệ hơn ở đây và sau này.”

ii. Đức Chúa Trời đã có một nơi vĩnh cửu cho vua Assyria đã tấn công Giu-đa và Jerusalem (33b Nó sâu và rộng, thật nhiều lửa và củi; hơi thở của Đức Giê-hô-va như dòng suối lưu huỳnh đốt cháy nó). Nhưng Đức Chúa Trời cũng có một sự phán xét đặc biệt cho vị vua đó trên trái đất. 2 Các Vua 19:36-37 mô tả cách mà khi vua Assyria trở về nhà sau khi tấn công Giu-đa, chính các con trai của ông đã giết ông khi ông đang thờ phượng trong đền thờ của Nít-róc, vị thần của ông. “Những người vĩ đại, nếu không tốt, sẽ bị hành hạ rất nhiều; và họ càng có nhiều mỡ của đất, thì họ càng chắc chắn bị chiên rán trong địa ngục.” (Trapp)

iii. “Ê-sai bắt đầu với ngày ‘thực sự’ của Đức Chúa Trời. Ngài là Chúa trên tất cả các quốc gia. (Theo ngụ ý, Assyria là gì, so với một vị Chúa như vậy!) Dân sự của Chúa sẽ được an toàn trong Ngày của Ngài: phần của họ sẽ là hát giữa những phán xét của Chúa. Vì vậy, liên quan đến Assyria ở đây và bây giờ, họ sẽ bị tan vỡ, Giu-đa sẽ hát, giàn hỏa táng đã sẵn sàng và lửa cũng vậy.” (Motyer)


 [TH1]Nguồn

 [TH2]Nguồn

 [TH3]Nguồn

 [TH1]Nguồn