1) SỰ CHẾT BẮT ĐẦU TỪ ĐÂU?
2) VẪN CHỨNG BỆNH ẢO TƯỞNG
3) CHA TA LÀM VIỆC CHO ĐẾN BÂY GIỜ
† Sáng thế ký 3:15 † Sáng thế ký 3:21
4) MÓN NỢ KHÔNG MỘT NGƯỜI NÀO CÓ THỂ TRẢ ĐƯỢC
5) VẪN LÀ BỘ ĐỒ của CHÚA CHO CHÚNG TA!
Là cơ đốc nhân khi ai đó hỏi về công việc Đức Chúa Trời, bạn sẽ thuật lại điều gì? Giô-na có câu chuyện ly kì của ông, Những câu chuyện anh hùng trong Hê-bê-rơ 11 của những anh hùng đức tin. Có những người không tên, nhưng cũng rất đáng ghi nhớ, có lẽ lên Thiên đàng bạn sẽ gặp và biết tên của họ, đó là 4 người phung ở ngoài thành Sa-ma-ri trong thời tiên tri Ê-li-se (2Các Vua 7), người phụ nữ có tội được tha thứ (Luca 7:37-47) Bài làm chứng của bạn về Chúa Giê-xu là gì, sẽ là những gì rất thật ứa ra từ trong bể đời vật lộn, nhưng luôn có Chúa bình an, hay sẽ là một bài thuộc lòng mà bạn học đâu đó về tin lành. Đa-vít đã từ chối bộ áo của vua Sau-lơ, mà bắt đầu với Chúa bằng những gì quen thuộc cái trành ném đá và năm viên đá.
Nhờ ơn Chúa chúng ta đã học sơ lược về 1) Công việc Đức Chúa Trời tại thập tự giá, 2) Đức Chúa Trời làm công việc và chậm giận. 3) Điều gì thúc đẩy chúng ta ngày đêm, cây đót bò của Sam-ga. 4) Công việc Đức Chúa Trời trong lòng người, sự tỉnh ngộ ăn năn chân thành. Và hôm nay Xin Chúa cho chúng ta quan sát công việc Đức Chúa Trời chiến thắng sự chết.
Trong bài hát via dolorosa tiếng đức có câu
Nhưng NGÀI đã chọn con đường này vì NGÀI không thấy có con đường nào khác. (Doch ER wählte diesen Weg, weil er keinen andern sah)
Nói lên ý tưởng của con đường thập tự giá. Nghĩa là con đường Chúa Giê-xu đến thế gian và phải chịu chết, phải chịu hành hình. Vì Chúa Giê-xu làm đẹp lòng Cha, vì Ngài sẵn lòng vâng lời. Đức Chúa Trời ba ngôi là trọn vẹn, như luật pháp Ngài là trọn vẹn. Ý MUỐN VÀ BẢN CHẤT CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI QUYẾT ĐỊNH ĐIỀU GÌ LÀ ĐÚNG VÀ SAI[TH1] . Là giá trị tuyệt đối. con người bởi sự không vâng lời, sau khi ăn trái cây biết điều thiện và ác, tự định nghĩa cho mình điều gì đúng và sai, thiện và ác theo mắt mình.
1) SỰ CHẾT BẮT ĐẦU TỪ ĐÂU?
Nhưng Chúa phán với A-đam: “ngày nào con ăn trái cây đó, chắc chắn con sẽ chết” (BHĐ Sáng thế ký 2:17)
Vì A-đam và Ê-va đã nghe theo (vâng lời) con rắn, nên đã ăn trái cây đó. BỞI SỰ KHÔNG VÂNG LỜI, Đó là ngày tội lỗi xuất hiện. Tội lỗi là thật cũng như sự chết là thậtÊ-va nghĩa là sự sống
vậy.
Rô-ma 5: 19Vì, như bởi sự không vâng phục của một người mà mọi người khác đều thành ra kẻ có tội, thì cũng một lẽ ấy, bởi sự vâng phục của một người mà mọi người khác sẽ đều thành ra công bình.
Vậy nguyên nhân chính là sự không vâng lời, sự nổi loạn, kết quả là sự chết. Con người kể từ lúc đó khát khao tìm về sự đời đời (truyền đạo 3:11). Đó là cách lịch sử nhân loại bắt đầu.
Chúng ta hiểu sự chết ở đây là sự chia cắt: cái chết thể xác là sự chia cắt của linh hồn khỏi thể xác, và cái chết thuộc linh là sự chia cắt của linh hồn khỏi Đức Chúa Trời.[TH2] Khi A-đam không vâng lời, ông đã trải qua cái chết thuộc linh ngay lập tức, khiến “A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời.” (Sáng thế ký 3:8). Sau đó, A-đam đã trải qua cái chết thể xác (Sáng thế ký 5:5 Vậy, A-đam hưởng thọ được chín trăm ba mươi tuổi, rồi qua đời.). 930 năm sau Linh hồn mới lìa khỏi thể xác A-đam. (cái chết thân thể)
2) VẪN CHỨNG BỆNH ẢO TƯỞNG
Vấn đề con rắn nói “Các ngươi chắc chắn không chết đâu!” (Sáng thế ký 3:4) càng nổi cộm vào ngày cuối cùng. Con người vẫn muốn tìm sự trường sinh bất tử mà không cần Đức Chúa Trời. Con người sau khi ăn trái cấm, biết điều thiện và ác, họ muốn định nghĩa đúng sai, thiện ác cho mình. Chúng ta chỉ tự do thật khi ở trong sự vâng lời Đức Chúa Trời và yêu Ngài, vì Đức Chúa Trời là tình yêu thương (1Giăng 4:16). Như cá tự do bơi trong nước, chim bay lượn trên bầu trời, con người tự do khi ở trong mạng lệnh, điều răn Đức Chúa Trời: Sáng thế ký 2: 16 Rồi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn.
Đức Chúa Trời trong sự khôn Ngoan, thương xót của Ngài sai các Thiên sứ Chê-ru-bim canh giữ vườn Ê-đen không cho con người tiếp cận cây sự sống là vì nếu con người tội lỗi ăn trái đó sống đời đời, mà ngoài Đức Chúa Trời sẽ là một sự rủa sả kinh khiếp nhất mọi thời đại. Ngày nay chúng ta chứng kiến tận mắt hậu quả của sự ăn trái cây hiểu biết mà con rắn bảo rằng “Các người chắc chắn không chết đâu!” (Sáng thế ký 3:4, BHĐ) đó là thế giới ảo hơn thật, con người ngày nay như sống trong một ma trận; Tất cả chip hóa, kỹ thuật số hóa, con người tự định nghĩa đúng sai cho mình. Thậm chí định nghĩa cả sự chết, sự sống, tái sinh các loài đã tuyệt chủng. Đó là thế giới của những con cái không vâng lời Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 3:6 bởi những sự ấy cơn giận của Đức Chúa Trời giáng trên các con không vâng phục). Khải huyền 9:6 chép: Trong những ngày đó, người ta sẽ tìm sự chết, mà không tìm được; họ sẽ ước ao chết đi mà sự chết tránh xa. Hậu quả ăn trái cây hiểu biết, theo ý riêng, nổi loạn không công nhận Đức Chúa Trời, loại bỏ Đức Chúa Trời là kinh hoàng. Đó là tôn giáo hứa hẹn Con người trở thành Đức Chúa Trời. Sự chia cắt chung cuộc của linh hồn khỏi Đức Chúa Trời đó là sự chết thứ hai, là điều vô cùng kinh khiếp, Khải huyền 21:8). Đức Chúa Trời chậm giận cho đến bây giờ để chờ đợi con người ăn năn quay về với Chúa Giê-xu để làm hòa lại với Ngài.
3) CHA TA LÀM VIỆC CHO ĐẾN BÂY GIỜ (Giăng 5:17 )
Ở giữa sự hỗn loạn, phá sản, mất mát con người sẽ làm gì? Nếu con bạn làm mất điện thoại đắt tiền, hoặc đánh bạc, nghiện ngập, bạn sẽ phản ứng như thế nào? chắc chắn là sự đảo lộn, rối tung trong cuộc sống gia đình, kèm theo những lời nguyền rủa, chửi mắng: tán gia bại sản, sao không chết đi cho rồi… Nhưng Đức Chúa Trời chúng ta tin là Đức Chúa Trời của Trật tự không phải Đức Chúa Trời của hỗn loạn, vô trật tự.
Ở đây khi A-đam và Ê-va phạm tội tuy rằng vườn Ê-đen bị đóng lại vĩnh viễn đối với con người. Nhưng có hai Lời Chúa phán cho thấy bản tính Ngài là Đức Chúa Trời chậm giận và sự phán xét Ngài là công bình.
1) Ân điển và lòng thương xót của Đức Chúa Trời thể hiện trong Lời phán tiên tri trong Sáng thế ký 3:15
“TA sẽ làm cho mầy cùng người nữ, DÒNG DÕI mầy cùng dòng dõi người nữ nghịch thù nhau. Người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người.” Đây là câu Chúa phán với con rắn về hình phạt sẽ đến với nó bởi Đấng Mê-si sẽ đến. Dòng dõi mầy trong câu chuyện ở đây chính là thủ phạm là con rắn. Qua đó tiết lộ cho chúng ta rằng sẽ có một dòng dõi sẽ đến trong tương lai và sẽ đạp đầu con rắn.
Sáng thế ký 3:15 có thể được gọi là tiền phúc âm, tin lành nguyên thủy (Protoevangelium) đó là giao ước của ân điển mà Đức Chúa Trời lần đầu tiên công bố vào thời gian và không gian trong công việc của Ngài, về Đấng Mê-si | Đấng Cứu Thế sẽ đến để làm sự cứu chuộc đời đời.
Dòng dõi của người nữ là Chúa Jesus. Được sinh ra từ một trinh nữ, chữ “ NGƯỜI sẽ giày đạp đầu mầy ” trong tiếng Hê-bê-rơ là giống đực, Đấng đại diện hoàn hảo của nhân loại. Dòng dõi con rắn sẽ cắn gót chân người: Âm mưu độc ác của chúng đã lên án Chúa Jesus phải bị đóng đinh. Nhưng đòn tấn công của con rắn không phải là dấu chấm hết cho Dòng dõi của người nữ, là Đấng Mê-si. Chúa Jesus đã sống lại vào ngày thứ ba, phá vỡ quyền lực của sự chết và giành chiến thắng cuối cùng. Tại thập tự giá, Chúa Jesus đã “đập nát” đầu của ma quỷ, đánh bại hắn mãi mãi. (Giăng 12:31 Thế gian này đã đến lúc bị xét xử, vua chúa đời này đã đến thời bị truất quyền BDM2002). Việc đánh vào gót chân của Đấng Messiah là hình ảnh về vết thương và cái chết của Chúa Jesus trên thập tự giá. Satan đã cắn “gót chân” của Chúa Jesus, nhưng Chúa Jesus đã thể hiện sự thống trị hoàn toàn đối với Satan bằng cách làm đạp “đầu” của hắn.
mặc dù Sa-tan vẫn hoạt động trên thế giới này, nhưng nó là kẻ thù đã bị đánh bại. Số phận của nó đã bị định đoạt: “còn ma quỉ là kẻ lừa dối họ bị ném vào hồ lửa lưu huỳnh, trong đó đã có con thú và kẻ tiên tri giả… Rồi Sự chết và Âm phủ bị ném xuống hồ lửa. Hồ lửa là sự chết thứ hai “ (Khải huyền 20:10, 14).
Cho đến lúc đó, tuy vẫn còn sự thù địch giữa Satan và con cái của Chúa.[TH3] Người tin Chúa, nếu Chúa chưa trở lại, và Hội Thánh chưa được cất lên, vẫn phải chịu chết một lần Hê-bê-rơ 9: 27 “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét“
2) Trong Sáng thế ký 3:21[TH4] , Ân điển và lòng thương xót của Đức Chúa Trời trong hành động
Bởi sự không vâng lời mà tội lỗi cuối cùng sẽ mang đến cái chết cho loài người. A-đam và Ê-va nhận ra họ đang ở trong tình trạng sa ngã, giờ đây trần truồng và xấu hổ (Trước đó không hề có, Sáng thế ký 2: 25 Vả, A-đam và vợ, cả hai đều trần truồng, mà chẳng hổ thẹn). Họ tự làm quần áo che sự trần truồng làm bằng lá vả (Sáng thế ký 3:7 Đoạn, mắt hai người đều mở ra, biết rằng mình lõa lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân). Đức Chúa Trời không chấp nhận những trang phục do họ tự làm ra. Sáng thế ký 3:²¹Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy da thú kết thành chiếc áo dài cho vợ chồng A-đam rồi mặc vào cho họ.
Những bộ áo choàng bằng da thú mà Chúa mặc cho Ađam và Êva cho thấy rằng sự hy sinh của sinh vật sống là cần thiết để che đậy tình trạng tội lỗi ô nhục của loài người.
Từ đó chúng ta biết trong hệ thống tế lễ của người Israel, sự chuộc tội được thực hiện thông qua việc đổ máu của một con vật: “ Vì sinh mạng của xác thịt ở trong huyết, và Ta đã ban huyết cho các con rảy trên bàn thờ để làm lễ chuộc tội linh hồn các con. Vì chính huyết là sinh mạng nên mới chuộc tội được.” (Lê-vi Ký 17:11 BHĐ).
Hê-bê-rơ 9: 22Theo luật pháp thì hầu hết mọi vật đều nhờ huyết mà được sạch: không đổ huyết thì không có sự tha thứ.
Sự chết mà Chúa phán khi họ không vâng lời xảy ra khi A-đam 930 tuổi (Sáng thế ký 5:5). Mặc dù Chúa thực sự sẽ trừng phạt tội lỗi của họ, Ngài cũng đã ban ân sủng và lòng thương xót cho họ và toàn thể nhân loại.
Với bộ đồ bằng da thú, họ bị đuổi khỏi vườn, có các Chê-ru-bim canh giữ vườn bằng gươm lưỡi chói lòa, để con người không vào ăn trái cây sự sống mà trường sinh bất tử chăng.
Từ trong Sáng thế ký 3, chính Ân điển, sự thương xót Đức Chúa Trời, đã xoay hướng tập trung vào Đấng Mê-si sẽ đến là Chúa Giê-xu Christ làm nên sự chậm giận của Ngài. Giữa sự hỗn loạn Đức Chúa Trời chúng ta là Đức Chúa Trời bình an, trật tự và yên nghỉ. Động cơ thúc đẩy cho sự chậm giận đó được tiết lộ trong Tân ước là vì Ân điển, sự thương xót và tình yêu thương
Giăng 3: 16Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.
Sự giận Đức Chúa Trời là công bình, đối với mọi sự không công bình. (Giăng 3:36 Ai tin Con, thì được sự sống đời đời; ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó! Rô-ma 5:9 Huống chi nay chúng ta đã nhờ huyết Ngài được xưng công bình, thì sẽ nhờ Ngài được cứu khỏi cơn thạnh nộ là dường nào!)
Còn sự giận của con người luôn là không công bình (Gia-cơ 1:20vì cơn giận của người ta không làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời.)
4) MÓN NỢ KHÔNG MỘT NGƯỜI NÀO CÓ THỂ TRẢ ĐƯỢC
Câu chuyện loài người tội lỗi hư mất là câu chuyện về Đức Chúa Trời tìm chiên bị lạc mất, là câu chuyện người cha chờ đợi đứa con hoang đàng trở về nhà.
Chúa Giê-xu kể câu chuyện trong Ma-thi-ơ 18 về người kia mắc nợ chủ 10 ngàn Ta-lâng, ~ 12 triệu đến 1 tỷ USD[TH5] . 25 Bởi vì người chẳng có gì mà trả, thì chủ dạy bán người, vợ con và gia tài người, đặng trả nợ. 26 Kẻ đầy tớ nầy bèn sấp mình xuống nơi chân chủ mà xin rằng: Thưa chủ, xin giãn cho tôi, thì tôi sẽ trả hết! 27 CHỦ BÈN ĐỘNG LÒNG THƯƠNG XÓT, thả người về, và tha nợ cho. 28 Nhưng khi đầy tớ đó ra về, gặp một người trong bạn làm việc, có thiếu mình một trăm đơ-ni-ê. thì nắm bóp cổ bạn mà nói rằng: Hãy trả nợ cho ta! (100 đơ-ni-ê xấp xỉ bằng 100 ngày lương. Đây không phải là số tiền nhỏ, nhưng gần như không là gì so với số nợ người kia mắc với chủ gần một tỷ USD.) 29 Người bạn sấp mình xuống mà nài xin rằng: Xin giãn cho tôi, thì tôi sẽ trả cho anh. 30 Song người chẳng khứng, cứ việc BẮT BỎ TÙ CHO ĐẾN KHI TRẢ HẾT NỢ. 31 Các bạn thấy vậy, buồn lắm, đến thuật lại cùng chủ mình mọi điều đã xảy ra. 32 Chủ bèn đòi đầy tớ ấy đến mà nói rằng: Hỡi đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi cầu xin ta; 33 ngươi há lại chẳng nên thương xót bạn làm việc ngươi như ta đã thương xót ngươi sao? 34 Chủ nổi giận, PHÚ NÓ CHO KẺ GIỮ NGỤC CHO ĐẾN KHI NÀO TRẢ XONG HẾT NỢ. 35 Nếu mỗi người trong các ngươi không hết lòng tha lỗi cho anh em mình, thì Cha ta ở trên trời cũng sẽ xử với các ngươi như vậy.
Mục sư Richard Wurmbrand kể rằng, có một cậu bé khi nghe câu chuyện thì hỏi cha mình, Cha ơi, người này bị tù thì lấy gì trả được nợ? người Cha trả lời: con ơi, đó là món nợ không thể trả được, phải có ai đó ngoài nhà tù đến để chuộc ra.
Đó là số phận chung của loài người: Rô-ma 3: 23 vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Cái chết là kết quả của tội lỗi. “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết” (Rô-ma 6:23a). Chúng ta bị bán cho tội lỗi (Rô-ma 7:14 )và NỢ XÁC THỊT Rô-ma 8: 12Vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng MẮC NỢ XÁC THỊT đâu, đặng sống theo xác thịt. 13 Thật thế, nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết; song nếu NHỜ THÁNH LINH, làm cho chết các việc của thân thể, thì anh em sẽ sống.
5) VẪN PHẢI LÀ BỘ TRANG PHỤC của CHÚA CHO CON CÁI NGÀI!
Người thợ rèn cần bộ trang phục chịu nhiệt cho thợ rèn, nhà du hành cần bộ đồ đặc biệt. Nếu không có những bộ trang phục đó thì con người sẽ chết. Cũng vậy, Đức Chúa Trời coi trọng chúng ta mặc gì, và đối với chúng ta là sự sống còn.
Đức Chúa Trời bắt đầu làm công việc Ngài qua dòng lịch sử loài người. Trước cơn nước lụt Ngài chọn Nô-ê, rồi Ngài chọn Ab-ra-ham, các tổ phụ: Isaac và Gia-cốp, Từ Israel mà có Đấng Mê-si đến, Ngài là Chiên con của Đức Chúa Trời. A-đam và Ê-va mặc bộ đồ da thú ngày nào và giống như sự Chúa đánh dấu dõi theo họ (như thiết bị định vị), khi họ ra khỏi vườn Ê-đen, mong có ngày trở về. Bộ đồ bằng da thú ngày xưa đó, chính là công việc cứu chuộc Chúa Giê-xu đã làm xong tại thập tự giá.
Tại thập tự giá Chúa Giê-xu kêu Nghĩa là lên Tetelestai– nghĩa là Xong! công việc của Đức Chúa Jêsus đã hoàn tất, và Lời Kinh Thánh đã ứng nghiệm. Ba ngày sau đó Chúa Giê-xu đã phục sinh. Đó là ngày Sự chết đã bị nuốt mất trong sự thắng qua Chúa Giê-xu. (1Cô-rinh-tô 15:54).
Con người không phải mặc bằng da thú nữa, mà mặc lấy Chúa Giê-xu là điều có thể được!
Nguyện Chúa giúp đỡ soi sáng để chúng ta hiểu ý nghĩa của sự mặc lấy Chúa Giê-xu là gì để được mời và có mặt trong tiệc cưới chiên con. Mặc lấy chúa giê-xu đó là có tâm tình của Đấng Christ (Phi-líp 2:5), bắt chước Đức Chúa Trời những đặc tính của ngài (Ê-phê-sô 5:1) Đó là mạng lệnh trong tân ước.
Kết luận: Những điều cho chúng ta biết đây qua Kinh Thánh không giống như những tư tưởng của thế gian. Kinh Thánh bắt đầu với Đức Chúa Trời, còn những câu chuyện thế gian là bắt đầu với con người tội lỗi, tiến hóa, sinh, lão, bệnh, tử, mà tối tăm, mù lòa không biết rằng thời gian sống là ân huệ để con người tìm kiến Đức Chúa Trời, và hết sức rờ tìm cho được, dẫu Ngài chẳng ở xa mỗi một người trong chúng ta (Công vụ các sứ đồ 17:27). Không thể có sự bình an trong nợ nần. Ngày Đức Chúa Trời phán xét thế gian này là thật. Chân lý chỉ có một. Chúa Giê-xu là chân lý, đường đi và sự sống chỉ Ngài mới cứu chúng ta khỏi sự lừa dối, và tự lừa dối mình khỏi sự bình yên trong bể khổ. Đức Chúa Trời làm chủ cả trên lịch sử loài người. Chương trình Ngài tập trung đưa Chiên con Đức Chúa Trời đến để cất tội lỗi thế gian. Công việc Đức Chúa Trời của tình yêu thương, sự thương xót, chậm giận.
Chúng ta biết ơn Chúa sâu sắc hơn, khi giờ đây dự tiệc của Chúa, có thể hướng về, hết lòng, và xin Chúa tha thứ, xin ánh sáng soi để tìm lại sự chân thật của trái tim với Ngài, Xin Chúa giúp chúng con biết tự xét mình để xứng đáng được dự tiệc của Chúa. Chúng con mong có sự hiệp thông chân thật hơn với Chúa Giê-xu. Xin Thánh Linh Chúa giúp đỡ để chúng con tỉnh thức hơn như trong 1Giăng 5:21 . “Hỡi các con cái bé mọn, hãy giữ mình về hình tượng!” Amen!