A. Sự khốn khổ sắp xảy đến cho Giê-ru-sa-lem.
1. (1-4) Chúa hạ bệ Giê-ru-sa-lem kiêu ngạo.
1-3 1 Khốn cho A-ri-ên, cho A-ri-ên, là thành Đa-vít đã đóng trại! Năm lại thêm năm, trải qua các kỳ lễ. 2 Bấy giờ ta sẽ làm cho A-ri-ên thắt ngặt; tại đó sẽ có tang chế than vãn; nhưng nó vẫn còn làm A-ri-ên cho ta. 3 Ta sẽ đóng trại vây ngươi, lập đồn hãm ngươi, đắp lũy nghịch cùng ngươi.
a. Khốn cho A-ri-ên: Tên A-ri-ên có nghĩa là Sư tử của Chúa, và trong đoạn văn này được dùng như một sự ám chỉ mang tính biểu tượng đến Jerusalem (là thành Đa-vít đã đóng trại!). Nơi duy nhất mà A-ri-ên được dùng làm tên cho Jerusalem là trong chương này của Ê-sai, và từ này chỉ xuất hiện một lần khác trong Cựu Ước (như tên của một thầy tế lễ trong Ezra 8: 16 Ta bèn sai gọi các trưởng tộc Ê-li-ê-xe, A-RI-ÊN, Sê-ma-gia, Ê-na-than, Gia-ríp, Ên-na-than, Na-than, Xa-cha-ri, và Mê-su-lam, luôn Giô-gia-ríp và Ên-na-than là thầy giáo sư.).
i. Có một số tranh cãi về việc A-ri-ên có nghĩa là Sư tử của Chúa (bản dịch theo nghĩa đen) hay là một bàn thờ để đốt cháy, đây là một từ rất giống trong tiếng Hê-bê-rơ (được sử dụng trong các đoạn như Ezekiel 43:15-16 [TH1] 15 Mặt BÀN THỜ có bốn cu-đê, và từ mặt bàn thờ mọc lên bốn cái sừng. 16 Mặt bàn thờ có mười hai cu-đê bề dài và mười hai cu-đê bề ngang, sẽ là vuông.). Nếu nó được hiểu là một bàn thờ để đốt cháy, thì ý tưởng là “Cuộc chiến và đổ máu xung quanh Jerusalem sẽ biến thành phố này thành một nơi hiến tế khổng lồ.” (Wolf) Nhưng, xét đến toàn bộ bối cảnh, tốt nhất là nên hiểu A-ri-ên theo nghĩa đen của nó – Sư tử của Chúa.
ii. Khi chúng ta xem xét cách A-ri-ên được sử dụng trong những câu này, và bối cảnh nói chung, ý tưởng đằng sau việc gọi Jerusalem là Sư tử của Chúa có lẽ là mỉa mai. Việc lặp lại tên A-ri-ên (bốn lần trong hai câu), và bối cảnh phán xét của Chúa đối với Jerusalem, gợi ý rằng Jerusalem có thể đã nghĩ về mình như Sư tử của Chúa, nhưng Chúa không chia sẻ quan điểm cao cả đó về thành phố. Có thể là người dân Jerusalem đã tự gọi mình bằng cái tên A-ri-ên, để vừa thể hiện vừa củng cố sự tự tin của họ.
b. 1bNăm lại thêm năm, trải qua các kỳ lễ: Cảm giác trong Ê-sai 29:1 là Giê-ru-sa-lem kiêu ngạo (tức A-ri-ên), dựa vào di sản thuộc linh của mình thay vì thực tại hiện tại thành phố (là thành Đa-vít đã đóng trại!), và sống theo thú vui hiện tại mà không quan tâm đến Đức Chúa Trời.
c. BD2002: 2 Nhưng ta sẽ làm cho A-ri-ên buồn thảm; Sẽ có khóc lóc, than vãn; ĐỐI VỚI TA NÓ SẼ NHƯ BÀN THỜ DÂNG TẾ LỄ (trong bản truyền thống đọc là “nhưng nó vẫn còn làm A-ri-ên cho ta“, Nhưng bởi vì đồng âm với chữ bàn thờ dâng tế lễ (A-ri-ên) trong Ê-xê-chi-ên 43:15): Jerusalem có thể tự cho mình là cao cả, nhưng nó không nằm ngoài tầm tay phán xét của Chúa. Thay vì thói quen hằng năm và các lễ hội, Chúa sẽ gửi đến buồn thảm; Sẽ có khóc lóc, than vãn. Nếu Jerusalem tự coi mình là sư tử, thì Chúa sẽ chiến đấu chống lại họ với cùng cơn thịnh nộ mà một người đàn ông sẽ có với một con sư tử (nhưng nó vẫn còn làm A-ri-ên cho ta / hay cũng có nghĩa là “Đối với ta nó sẽ như bàn thờ dâng tế lễ“ ).
d. 3 Ta sẽ đóng trại vây ngươi, lập đồn hãm ngươi, đắp lũy nghịch cùng ngươi.: Sử dụng hình ảnh chiến tranh cho ngày đó, Chúa hứa sẽ giao chiến với Giê-ru-sa-lem và khuất phục thành ấy (Ngươi sẽ bị hạ xuống).
e. 4 Ngươi sẽ bị hạ xuống, nói ra từ dưới đất, giọng ngươi rầm rĩ từ bụi đất mà ra. Tiếng ngươi lên khỏi đất giống tiếng đồng bóng, lời nói ngươi thỏ thẻ ra từ bụi đất./đọc theo BHĐ ⁴ Ngươi sẽ bị chôn vùi, và từ lòng đất ngươi sẽ kêu lên, Từ bụi đất, lời nói ngươi thều thào yếu ớt. Tiếng ngươi từ dưới đất vọng lên giống như tiếng đồng cốt, Lời nói ngươi thì thầm từ bụi đất.: Trong tất cả những điều này, CHÚA sẽ hạ xuống hình ảnh tự tôn của Jerusalem. Thay vì tự gọi mình là A-ri-ên, và thành phố nơi David đã sống, lời nói của họ sẽ thấp, từ bụi đất. Thay vì khoe khoang lớn tiếng, lời nói ngươi thều thào yếu ớt. Tiếng ngươi từ dưới đất vọng lên giống như tiếng đồng cốt, Lời nói ngươi thì thầm từ bụi đất.
2. (5-8) Chúa bảo vệ và giải cứu Giê-ru-sa-lem khiêm nhường.
5-7 5 Nhưng muôn vàn kẻ thù ngươi sẽ như bụi nhỏ, lũ cường bạo như trấu bay đi; sự đó sẽ xảy đến thình lình chỉ trong một lát. 6 Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ dùng sấm sét, động đất, tiếng ầm, gió lốc, bão, và ngọn lửa thiêu nuốt mà thăm phạt nó. 7 như chiêm bao, như sự hiện thấy trong ban đêm thể nào, thì quân chúng của mọi nước đánh A-ri-ên, hết thảy đều hãm thành và đồn lũy, mà ép riết nó, cũng thể ấy.
a. muôn vàn kẻ thù ngươi sẽ như bụi nhỏ: Hình ảnh kết thúc trong những câu trước là cảnh Jerusalem đang quằn quại trong bụi đất. Bây giờ, CHÚA sử dụng một hình ảnh khác, xuất phát từ ý tưởng về bụi đất – kẻ thù của Jerusalem sẽ bị phân tán như bụi nhỏ. Chúa sẽ hạ Jerusalem xuống trong bụi đất, rồi phân tán kẻ thù của thành như bụi nhỏ, như trấu bay đi.
b. câu6 theo BHĐ Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ trừng phạt chúng Bằng sấm sét, động đất, tiếng động lớn, Giông tố, bão táp, và ngọn lửa thiêu nuốt: Điều này có vẻ nhắm vào các nước đến chống lại Giê-ru-sa-lem. Đức Chúa Trời sẽ cho phép họ đến chống lại thành phố và hạ nhục nó, nhưng Đức Chúa Trời sẽ trừng phạt các nước đã đến chống lại thành phố của Ngài.
c. 8 Như người đói chiêm bao thấy ăn, mà thức dậy, bụng vẫn trống; như người khát chiêm bao thấy uống, mà thức dậy, nghe trong mình kiệt đi và khát khao, cả quân chúng của mọi nước đánh núi Si-ôn khác nào như vậy: Vì Chúa sẽ bảo vệ Jerusalem, các quốc gia chống lại nó cuối cùng sẽ thất bại. Họ sẽ giống như một người mơ thấy thức ăn nhưng thức dậy đói. Họ sẽ mơ về sự viên mãn nhưng không được viên mãn.
B. Sự mù quáng về mặt thuộc linh của Giêrusalem.
1. (9-10) Sự tê liệt về mặt tinh thần của Giêrusalem.
9 Hãy sững sờ và kinh hãi! Hãy mù mắt và quáng lòa! Họ say, nhưng không phải vì rượu; xoàng ba, nhưng không phải bởi rượu mạnh.
a. câu 9 theo BHĐ ⁹ Hãy sững sờ và kinh ngạc! Hãy làm cho mình mù mắt và quáng lòa!: Sự kiêu ngạo của Giê-ru-sa-lem(như được diễn tả trongÊ-sai 29:1 ) đã khiến họ mù quáng về mặt tâm linh và say sưa về mặt thuộc linh. CHÚA bảo Giê-ru-sa-lem hãy Hãy sững sờ và kinh ngạc về điều này, bởi vì mặc dù họ tự làm điều đó, nhưng họ lại thiếu sự tự nhận thức để thấy được tình trạng của mình.
b. 9b BHĐ Họ say nhưng không phải vì rượu; Họ lảo đảo nhưng không phải vì rượu mạnh: Đây không phải là phước lành từ Thánh Linh của Chúa. Đây là một lời nguyền rủa, vừa do chính mình gây ra, vừa do Chúa gửi đến. Điều này nói lên một cách mạnh mẽ với những người ngày nay đang quảng bá sai lầm ý tưởng về việc Chúa “ban phước” cho dân sự của Ngài bằng cách “say trong Thánh Linh”. Đây không phải là phước lành.
c. 10 Vì Đức Giê-hô-va đã rải thần ngủ mê khắp trên các ngươi; đã bịt mắt các ngươi, tức là các kẻ tiên tri; đã trùm đầu các ngươi, tức là các kẻ tiên kiến.
BHĐ10a Vì Đức Giê-hô-va đã đổ thần ngủ mê trên các ngươi;: Vì Giê-ru-sa-lem đã chọn sự mù quáng, và chọn sự say sưa thuộc linh, nên Đức Chúa Trời đã sai một điều gì đó: Chúa đã đổ xuống trên họ thần ngủ mê. Cũng như những người say rượu sẽ “ngủ quên”, Chúa cũng sẽ khiến Giê-ru-sa-lem mù quáng, kiêu ngạo, say rượu vào trạng thái lờ đờ và yếu đuối của cơn ngủ thuộc linh. Nhưng một người say rượu có thể tỉnh táo sau khi ngủ; đối với những người say rượu thuộc linh, giấc ngủ làm tình trạng của họ tệ hơn.
i. Khi chúng ta ngủ, chúng ta không làm gì có ích. Khi chúng ta ngủ, chúng ta dễ bị tổn thương. Khi chúng ta ngủ, chúng ta vô cảm. Chúa đã gửi những điều này đến một Jerusalem mù quáng, kiêu ngạo và say sưa.
ii. Vấn đề về giấc ngủ thuộc linh không kết thúc với Jerusalem thời Ê-sai. Rô-ma 13:11 được viết cho các Cơ đốc nhân: 11 Hãy ăn ở như vậy, vì biết thời kỳ đương lúc chúng ta đây: Giờ anh em từ ngủ thức dậy đã đến, bởi sự cứu hiện nay đã gần chúng ta hơn lúc chúng ta mới tin. Các Cơ đốc nhân cần phải tỉnh thức, đặc biệt là biết thời điểm.
d. 10aVì Đức Giê-hô-va đã đổ thần ngủ mê: Vì Giê-ru-sa-lem đã chọn sự mù quáng, và chọn sự say sưa thuộc linh, nên Đức Chúa Trời đã lấy đi một điều: Ngài 10b đã bịt mắt các ngươi, tức là các kẻ tiên tri; đã trùm đầu các ngươi, tức là các kẻ tiên kiến. Như một người say rượu có thị lực mờ và nhận thức kém, thì Đức Chúa Trời cũng đã bịt mắt thuộc linh của dân tộc – tức là các tiên tri.
i. Các tiên tri im lặng, và lời của Chúa bị bỏ qua vì dân sự muốn như vậy. Khi làm các tiên tri và các nhà tiên kiến im lặng, Chúa chỉ ban cho Jerusalem những gì họ muốn.
ii. Tiên tri Amos đã nói về cùng một ý tưởng: “Chúa Giê-hô-va phán: “Nầy những ngày sẽ đến Khi Ta khiến cơn đói kém xảy đến trong đất, Chẳng phải đói về bánh, cũng chẳng phải khát về nước, Nhưng đói khát được nghe lời của Đức Giê-hô-va. Bấy giờ, chúng sẽ đi lang thang từ biển nầy đến biển khác, Từ phương bắc đến phương đông; Chúng chạy đi đây đó để tìm kiếm lời Đức Giê-hô-va Nhưng không tìm được.” ( A-mốt 8:11-12 )
2. (11-12) Sự mù chữ về mặt tâm linh của Giêrusalem.
a. 11 Vậy nên mọi sự hiện thấy đối với các ngươi đã nên như lời của quyển sách đóng ấn, đưa cho người biết đọc, mà rằng: Xin đọc sách nầy! Thì nó trả lời rằng: Tôi không đọc được, vì sách nầy có đóng ấn: Ê-sai đã ví Jerusalem như người mù và người say rượu. Ở đây, ông ví họ như người mù chữ. Nhưng đây không phải là sự biết chữ theo nghĩa đen, bởi vì người biết chữ đã nhận được khải tượng của Chúa, nhưng đối với ông, nó giống như một quyển sách được niêm phong. Khi quyển sách khải tượng được mang đến cho người mù chữ, ông không làm gì tốt hơn (tôi không biết chữ).
b. 12 hoặc đưa cho người không biết đọc, mà rằng: Xin đọc sách nầy! Thì nói rằng: Tôi không biết đọc: Nhiều người ngày nay đọc hoặc tiếp nhận lời Chúa như một người mù chữ “đọc” báo. Họ có thể chọn ra một vài từ ở đây và ở đó, và họ chắc chắn có thể nhìn vào các hình ảnh. Họ có thể ngồi với một tờ báo mở, tận hưởng ở một mức độ nào đó, và có vẻ như đang đọc. Nhưng nội dung thực sự của những gì được viết không ảnh hưởng gì đến trí não của họ.
3. (13-16) Tại sao Chúa giáng sự mù lòa về mặt thuộc linh xuống Giê-ru-sa-lem.
13 Chúa có phán rằng: Vì dân nầy chỉ lấy miệng tới gần ta, lấy môi miếng tôn ta, mà lòng chúng nó thì cách xa ta lắm; sự chúng nó kính sợ ta chẳng qua là điều răn của loài người, bởi loài người dạy cho; 14 vì cớ đó, ta sẽ cứ làm việc lạ lùng giữa dân nầy, sự lạ rất lạ đến nỗi sự khôn ngoan của người khôn ngoan sẽ ra hư không, sự thông sáng của người thông sáng sẽ bị giấu. 15 Khốn thay cho những kẻ giấu kín mưu mình cách thẳm sâu khỏi Đức Giê-hô-va, làm việc mình trong xó tối, và nói rằng: Ai thấy ta, ai biết ta? 16 Các ngươi thật là trái ngược quá, há nên xem người thợ gốm như đất sét sao? Đồ vật há được nói về kẻ làm nên mình rằng: Nó chẳng làm ra ta? Cái bình há được nói về kẻ tạo mình rằng: Nó chẳng có trí hiểu đâu.
a. 13 Chúa có phán rằng: Vì dân nầy chỉ lấy miệng tới gần ta, lấy môi miếng tôn ta, mà lòng chúng nó thì cách xa ta lắm: Giê-ru-sa-lem biết cách nói lời thuộc linh, nhưng lòng họ lại xa Chúa. Bạn không thể luôn luôn biết được lòng của một người qua những gì người đó nói. Bạn không thể luôn luôn biết được lòng của một người qua những gì người đó làm. Mặc dù chỉ có Chúa mới thực sự biết được lòng, nhưng cách gần nhất mà chúng ta có thể đến là nhìn vào toàn bộ cuộc sống của họ – không chỉ những gì họ nói hoặc làm, và đặc biệt là không chỉ cách họ hành động ở nhà thờ hoặc giữa những người tin chúa.
i. Chúa Jesus đã nói, vì lòng đầy dẫy thì miệng mới nói ra ( Ma-thi-ơ 12:34 ). Đây là một nguyên tắc đúng – nhưng không tuyệt đối – vì con người có thể đến gần Chúa bằng miệng và tôn vinh CHÚA bằng môi, nhưng lòng họ vẫn có thể xa cách Chúa. Tất nhiên, lời nói của họ sẽ phản bội họ vào lúc này hay lúc khác – nhưng có lẽ không bao giờ xảy ra ở nhà thờ.
ii. Cách nói suông nhưng không có tấm lòng này không kết thúc vào thời Ê-sai. Chúa Giê-su đã trích dẫn đoạn văn này từ Ê-sai khi Ngài khiển trách các nhà lãnh đạo tôn giáo thời Ngài vì sự giả hình của họ ( Ma-thi-ơ 15:7-9 7 Hỡi kẻ giả hình! Ê-sai đã nói tiên tri về các ngươi phải lắm, mà rằng: 8 Dân nầy lấy môi miếng thờ kính ta; Nhưng lòng chúng nó xa ta lắm. 9 Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích, Vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra. [Es 29:13 ], Mác 7:6-7 ). Nó cũng không kết thúc vào thời Chúa Giê-su.
iii. Chúa cho chúng ta biết lòng họ đã xa cách Ngài như thế nào – lòng chúng nó thì cách xa ta lắm. Chúa không rời xa dân Ngài; dân Ngài đã rời xa Ngài.
b. 13b sự chúng nó kính sợ ta chẳng qua là điều răn của loài người, bởi loài người dạy cho: Dân thành Giêrusalem không có lòng kính sợ Chúa trong chính họ; họ phải được người khác ra lệnh. Lòng họ không đáp lại Chúa, mà chỉ đáp lại loài người.
c. 14b sự khôn ngoan của người khôn ngoan sẽ ra hư không: Bởi vì lòng kiêu ngạo của Jerusalem đã dẫn họ đến sự mù quáng về mặt tâm linh, ngủ mê, say sưa, mù chữ và đạo đức giả, nên Đức Chúa Trời sẽ hủy diệt sự khôn ngoan của những người khôn ngoan của họ. Những người khôn ngoan của họ đã thúc đẩy lòng kiêu ngạo dẫn đến tất cả những điều xấu xa này.
i. Ê-sai gọi đây là sự làm việc lạ lùng giữa dân nầy, sự lạ rất lạ, vì Đức Chúa Trời đã từ chối sự khôn ngoan của con người và thể hiện sự khôn ngoan của Ngài. Phao-lô cũng kinh ngạc về cái gọi là “sự khôn ngoan” của con người, và cách nó so sánh với những gì được cho là sự điên rồ của Đức Chúa Trời: 21 Vì, tại thế gian cậy sự khôn ngoan mình, chẳng nhờ sự khôn ngoan Đức Chúa Trời mà nhận biết Đức Chúa Trời, nên Ngài đành lòng dùng sự giảng rồ dại của chúng ta mà cứu rỗi những người tin cậy. 22 Vả, đương khi người Giu-đa đòi phép lạ, người Gờ-réc tìm sự khôn ngoan, 23 thì chúng ta giảng Đấng Christ bị đóng đinh trên cây thập tự, là sự người Giu-đa lấy làm gương xấu, dân ngoại cho là rồ dại; 24 song le, về những người được gọi, bất luận người Giu-đa hay người Gờ-réc, thì Đấng Christ là quyền phép của Đức Chúa Trời và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. 25 Bởi vì sự rồ dại của Đức Chúa Trời là khôn sáng hơn người ta, và sự yếu đuối của Đức Chúa Trời là mạnh hơn người ta. (1 Cô-rinh-tô 1:21-25).
d. 15b họ nói rằng “Ai thấy ta, ai biết ta?” Trong sự khôn ngoan giả tạo của mình, dân kiêu ngạo ở Jerusalem nghĩ rằng họ có thể che giấu suy nghĩ ( che giấu mưu kế ) và hành động ( công việc của họ trong bóng tối ) khỏi CHÚA.
e. 16a BD2020 ¹⁶Các ngươi làm đảo lộn mọi thứ! Những người kiêu ngạo ở Jerusalem nghĩ rằng họ có thể trốn tránh Chúa, và rằng họ đã hiểu rõ về Ngài. Chúa đã nói với họ ở đây rằng họ thực sự đã đảo ngược tình trạng thực sự của mọi thứ. Trên thực tế, Chúa đã hiểu rõ về họ, và họ thực sự không biết Chúa chút nào.
f. 16a há nên xem người thợ gốm như đất sét sao?: Dân thành Jerusalem đã phạm phải sai lầm khủng khiếp khi vừa nâng mình lên vừa hạ thấp Chúa cùng một lúc. Vì vậy, đối với họ, đất sét cũng đáng giá, thông minh, mạnh mẽ như người thợ gốm.
g. 16b Đồ vật há được nói về kẻ làm nên mình rằng: Nó chẳng làm ra ta? Thật vậy, con người ngày nay nói chính xác như vậy. Con người nhìn vào Chúa, Đấng Tạo Hóa của mình, và nói rằng: “Ngài đã không tạo ra tôi”. Đối với CHÚA và nhà tiên tri của Ngài, điều này hoàn toàn vô lý, nhưng ngày nay nó được coi là khoa học cao siêu.
h. 16c Cái bình há được nói về kẻ tạo mình rằng: Nó chẳng có trí hiểu đâu Thật vậy, con người ngày nay nói chính xác như vậy. Thay vì nhìn thấy nhu cầu tuyệt đối về một Nhà thiết kế thông minh đã tạo ra mọi thứ, nhiều người tin rằng đó là sự ngẫu nhiên đã tạo ra mọi thứ – sự ngẫu nhiên mù quáng, tình cờ, vô mục đích, đã tạo ra mọi thứ mà không có chút hiểu biết nào cả.
i. Một số người thông minh có thể rơi vào ảo tưởng này. Jacques Monod, một nhà sinh hóa, đã viết: “Chỉ có sự ngẫu nhiên, tình cờ là nguồn gốc của mọi sự đổi mới, của mọi sáng tạo trong sinh quyển. Sự ngẫu nhiên thuần túy, hoàn toàn tự do nhưng mù quáng, nằm ở gốc rễ của tòa nhà tiến hóa vĩ đại.”
ii. Nhưng gán cho sự may rủi một sức mạnh như vậy là không hợp lý. Sự may rủi không có sức mạnh. Ví dụ, khi tung một đồng xu, khả năng nó sẽ rơi “1 mặt” là 50 %; tuy nhiên, sự may rủi không làm cho nó rơi “1 mặt”. Việc nó rơi “ngửa” hay “sấp” là do sức mạnh khi tung đồng xu, sức mạnh của luồng không khí và áp suất không khí khi nó bay trong không khí, nơi nó tiếp xúc và liệu nó có bị lật ngược lại sau khi vừa tiếp xúc hay không. Sự may rủi không làm gì khác ngoài việc mô tả một xác suất.
iii. Nhiều năm trước, một nhà khoa học tên là Carl Sagan đã gửi đơn thỉnh cầu chính phủ Hoa Kỳ cấp khoản tài trợ để tài trợ cho việc tìm kiếm sự sống thông minh ngoài không gian. Ông hy vọng sẽ tìm thấy bằng chứng về sự sống bằng cách sử dụng một thiết bị siêu nhạy để thu tín hiệu vô tuyến từ không gian xa xôi. Nếu như nhận được những tín hiệu vô tuyến đó, ông đã tìm kiếm trật tự và mô hình (order and pattern), điều này chứng minh rằng các tín hiệu được truyền đi bởi sự sống thông minh. Tương tự như vậy, trật tự và mô hình của toàn bộ vũ trụ chứng minh rằng nó được hình thành bởi sự sống thông minh, không phải ngẫu nhiên. Các nhà khoa học liên tục phát hiện ra sự ngẫu nhiên trong các tín hiệu vô tuyến (dưới dạng tĩnh không có mô hình), nhưng điều đó không cho họ biết điều gì.
iv. Do đó, khi ai đó nói vũ trụ hay bất cứ thứ gì khác xuất hiện một cách ngẫu nhiên, người ta có thể nói rằng mặc dù có chuyên môn hoặc kỹ năng trong các lĩnh vực khác, nhưng khi nói đến chủ đề này, họ là những người thiếu hiểu biết, mê tín hoặc chỉ đơn giản là lặp lại một lý thuyết cũ rích đã được trình bày và bác bỏ trước đó, nhưng thường được chấp nhận một cách thiếu suy nghĩ.
i. 16b Đồ vật há được nói về kẻ làm nên mình rằng: Nó chẳng làm ra ta? Cái bình há được nói về kẻ tạo mình rằng: Nó chẳng có trí hiểu đâu: Chúng ta cần nhớ bối cảnh của toàn bộ chương – sự kiêu ngạo và mù quáng của Jerusalem. Có lẽ đỉnh cao của sự kiêu ngạo và mù quáng của con người là chối bỏ CHÚA là Đấng tạo hóa của chúng ta.
C. Lời hứa phục hồi.
1. (17-21) Ánh sáng cho người mù về mặt tâm linh, công lý cho kẻ gian ác.
17 Chẳng phải còn ít lâu nữa thì Li-ban sẽ đổi làm ruộng tốt, và ruộng tốt sẽ được kể như rừng rậm sao? 18 Trong ngày đó, kẻ điếc sẽ nghe những lời trong sách; con mắt của kẻ đui sẽ xem thấy từ sự tối tăm mù mịt. 19 Những người nhu mì cũng sẽ được thêm sự vui vẻ trong Đức Giê-hô-va, những kẻ nghèo khổ trong loài người sẽ nhân Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên mà mừng rỡ. 20 Vì người bạo ngược đã bị diệt; kẻ khinh lờn đã mất đi, phàm những kẻ nhân dịp làm sự ác đã bị trừ tiệt, 21 tức những kẻ lấy lời nói định tội người ta, gài bẫy cho những người kiện cáo trước cửa, lấy sự hư không làm khuất người công bình.
a. 17 Chẳng phải còn ít lâu nữa: Sự phục hồi của Chúa sẽ đến, và xét cho cùng, chỉ trong một thời gian rất ngắn. Có thể chúng ta không thấy như vậy khi đang ở giữa một thử thách, nhưng đó là sự thật.
b. 17b thì Li-ban sẽ đổi làm ruộng tốt, và ruộng tốt sẽ được kể như rừng rậm: Đất Li-băng được biết đến với những cánh rừng hùng vĩ, sẽ bị đốn hạ và biến thành một cánh đồng màu mỡ. Mặt khác, cánh đồng màu mỡ sẽ trở thành một khu rừng. Đức Chúa Trời sẽ chặt một cánh đồng xuống và dựng một cánh đồng khác lên.
i. Đây là một “câu tục ngữ diễn tả mọi cuộc cách mạng vĩ đại của vạn vật; và khi nói đến hai vấn đề và toàn bộ sự thay đổi qua lại” (Clarke)
c. 18 Người điếc sẽ nghe…mắt người mù sẽ thấy: Khi dân sự của Đức Chúa Trời được phục hồi, lòng kiêu ngạo không còn ngăn cản họ nghe lời Đức Chúa Trời hay nhìn thấy công việc của Đức Chúa Trời. Cũng giống như những phép lạ trong thế giới tự nhiên, chúng cũng là những phép lạ trong thế giới tâm linh. Chúng ta cần khiêm nhường tìm kiếm Đức Chúa Trời để có tai nghe và mắt thấy.
d. 19 Những người nhu mì cũng sẽ được thêm sự vui vẻ trong Đức Giê-hô-va,: Niềm vui này là phần thưởng xứng đáng cho người khiêm nhường. Khi chúng ta khiêm nhường – có sự đánh giá chính xác về bản thân mình, và có quan điểm đúng đắn về bản thân mình trong mối quan hệ với Chúa và người khác – cuộc sống của chúng ta tràn ngập niềm vui nhất.
i. Người khiêm nhường và người nghèo có niềm vui nơi Chúa. Ngài là nguồn vui liên tục không bao giờ bị lấy mất.
ii. Kiêu ngạo là kẻ thù của niềm vui. Chúng ta có thể kiêu ngạo và vui vẻ, chúng ta có thể kiêu ngạo và thành công, chúng ta có thể kiêu ngạo và trải nghiệm sự phấn khích, và chúng ta có thể kiêu ngạo và vui vẻ vì những hoàn cảnh vui vẻ. Nhưng chúng ta không thể kiêu ngạo và vui vẻ trong CHÚA, hoặc dù chúng ta kiêu ngạo đến mức nào, chúng ta cũng đang thiếu niềm vui trong CHÚA. Kẻ kiêu ngạo không bao giờ có thể vui vẻ trong CHÚA nếu họ ở trong hoàn cảnh khiêm nhường hoặc nghèo nàn.
e. 20b phàm những kẻ nhân dịp làm sự ác đã bị trừ tiệt: Công việc của CHÚA không dừng lại ở việc phục hồi dân sự của Ngài đã được sửa sai. Nó mở rộng đến việc mang lại công lý cho kẻ ác. Những kẻ được chọn để phán xét bởi nhà tiên tri là những kẻ không có ý thức về sự cân xứng hoặc công lý:câu 21 BD2020 tức kẻ dùng lời lẽ biến người ta thành kẻ vi phạm. Chúng đặt bẫy gài người nào tìm kiếm công lý nơi cửa và dùng lời dối trá đánh hạ người công chính.
2. (22-24) Sự phục hồi dân sự của Đức Chúa Trời.
22 Vậy nên, Đức Giê-hô-va, là Đấng đã chuộc Áp-ra-ham, có phán về nhà Gia-cốp như vầy: Gia-cốp sẽ không còn hổ thẹn, và mặt nó sẽ chẳng tái nữa. 23 Nhưng khi nó thấy các con trai mình là việc tay ta làm ra giữa họ, thì sẽ tôn danh ta là thánh; tôn sùng Đấng Thánh của Gia-cốp, kính sợ Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 24 Những kẻ lòng vốn sai lầm sẽ trở nên khôn sáng, kẻ hay oán trách sẽ được dạy dỗ.
a. 22bGia-cốp sẽ không còn phải hổ thẹn nữa: Điều đáng chú ý là Đức Chúa Trời gọi dân sự của Ngài là Gia-cốp trong lời hứa phục hồi này. Tên Gia-cốp, được đặt cho tổ phụ của 12 chi phái, không phải là một cái tên khen ngợi. Nó có ý tưởng về một “kẻ lừa đảo” hoặc “kẻ gian trá”. Bất kỳ ai thực sự là Gia-cốp, đều có lý do chính đáng để phải hổ thẹn, nhưng khi Đức Chúa Trời phục hồi dân sự của Ngài, ngay cả “Gia-cốp” cũng sẽ không còn phải hổ thẹn nữa.
b. 23 Nhưng khi nó thấy các con trai mình là việc tay ta làm ra giữa họ, thì sẽ tôn danh ta là thánh; tôn sùng Đấng Thánh của Gia-cốp, kính sợ Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên: Hình ảnh này là về tộc trưởng Gia-cốp nhìn xuống con cháu mình, và không còn hổ thẹn về chúng nữa, vì giờ đây chúng tôn thánh danh Chúa và kính trọng sự thánh khiết của Chúa.
c. câu 24BHĐ Những kẻ có tâm linh lầm lạc sẽ được hiểu biết, Và kẻ hay oán trách sẽ được dạy dỗ.”: Cuối cùng, trong ngày phục hồi của Chúa, lẽ thật được dạy dỗ, được biết đến và được tôn cao. Những kẻ có tâm linh lầm lạc giờ đây đã hiểu biết, và những người đã than phiền sẽ hiểu biết hơn vì họ biết lẽ thật.
i. Chương này nói rất nhiều về Sự mù lòa tâm linh:
· Sự mù lòa tâm linh là do lòng kiêu ngạo gây ra.
· Sự mù lòa tâm linh sẽ khiến chúng ta sa sút.
· Sự mù lòa tâm linh dẫn đến say sưa về mặt thuộc linh.
· Sự mù lòa tâm linh dẫn đến giấc ngủ về mặt thuộc linh.
· Sự mù lòa tâm linh dẫn đến tình trạng mù chữ về mặt thuộc linh.
· Sự mù lòa tâm linh gây ra sự giả hình.
· Sự mù lòa tâm linh khiến con người tin rằng Chúa không thể biết họ nghĩ gì hoặc nhìn thấy những gì họ làm.
· Sự mù lòa tâm linh khiến con người phủ nhận Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa.
· Sự mù lòa tâm linh được chữa khỏi thông qua sự khiêm nhường.
· Sự mù lòa tâm linh chỉ có thể được chữa lành thông qua sự phục hồi của CHÚA.
[TH1]אֲרִאֵיל (a.ri.el) bàn thờ, altar (H0741)
Từ này xuất hiện khoảng 3 lần
Ý nghĩa
lò sưởi, bàn thờ (hearth, altar hearth, alta)
https://www.youtube.com/watch?v=kyE3BH0ja_g&list=PLwhU8pZXqoajnXW_eCWiXB0Beq_W73JJi&index=70