Lê-vi Ký 20 – Hình Phạt Cho Những Luật Đã Ban Hành

“Trong khi Lê-vi Ký 18 nói đến những người có ý định vi phạm sắc lệnh do Chúa ban, Lê-vi Ký 20 nói đến cộng đồng người Israel, những người có trách nhiệm đảm bảo rằng những hành vi vi phạm Luật pháp phải nhận được sự trừng phạt xứng đáng.” (Mark F. Rooker)

A. Hình phạt cho tội thờ ngẫu tượng.

1. (1-5) Thờ thần Mo-lóc.

a. 1-2a 1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Ngươi hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Phàm ai trong dân Y-sơ-ra-ên hay là kẻ khách kiều ngụ giữa vòng họ, dùng một trong các con mình dâng cho thần Mo-lóc, thì chắc sẽ bị xử tử: : Việc thờ thần tượng kinh hoàng Mo-lóc đã được đề cập trong Lê-vi Ký 18:21. Chớ bắt con cái mình đ̆ng dâng cho thần Mo-lóc[Ấy là một tà-thần của người A-mô-rít thờ], chớ làm ô danh Đức Chúa Trời ngươi: Ta là Đức Giê-hô-va

Mo-lóc được thờ bằng cách nung nóng một bức tượng kim loại tượng trưng cho vị thần cho đến khi nó nóng đỏ, sau đó đặt một đứa trẻ sơ sinh sống lên đôi tay dang rộng của bức tượng, trong khi đánh trống để át tiếng kêu la của đứa trẻ cho đến khi nó chết cháy.

i. Có một số người tin rằng trong việc thờ phụng Mo-lóc , trẻ sơ sinh không bị thiêu chết; chúng chỉ được đưa qua lửa trong một nghi lễ tôn vinh thần tượng. Có thể điều này đã xảy ra trong một số trường hợp, nhưng có vẻ như chắc chắn rằng ít nhất một khía cạnh của việc dâng trẻ sơ sinh cho Mo-lóc là sự hiến tế con người thực sự.

ii. thì chắc chắn sẽ bị xử tử: “trong tiếng Hê-bê-rơ, đây là một cấu trúc rất nhấn mạnh có thể dịch theo nghĩa đen là hắn sẽ chết chắc. (dying he shall die)’” (Peter-Contesse)

b. 2b-3 dân bổn xứ phải ném đá người ấy 3 Còn ta sẽ nổi giận cùng người đó, truất nó khỏi dân sự mình, vì nó đã nộp con cái mình cho thần Mo-lóc, làm cho nơi thánh ta ô uế, và làm ô danh thánh ta: Trong trường hợp hiến tế trẻ em cho thần Mo-lóc, Chúa đã truyền lệnh rằng việc hành quyết phải được thực hiện bằng cách ném đá, do cộng đồng (dân trong xứ) thực hiện. Điều này nhằm chỉ ra rằng đây là một tội lỗi nghiêm trọng chống lại cộng đồng và sẽ bị cộng đồng trừng phạt.

c. 4 Nếu dân bổn xứ nhắm mắt khi người đó dâng một trong các con cái nó cho thần Mo-lóc mà chẳng giết nó đi: Việc lờ đi điều ác lớn lao tự nó đã là một điều ác.

d. 5 thì ta đây sẽ nổi giận cùng người đó và nhà nó, rồi truất nó cùng những kẻ nào theo nó mà thông dâm cùng thần Mo-lóc ra khỏi dân sự mình: Hình phạt cho việc thờ Mo-lóc là tử hình và nếu bản án không được Israel thực hiện, Chúa tuyên bố Ngài sẽ chống lại người đó và gia đình người đó. Chúa sẽ truy tố nếu hệ thống luật pháp của Israel không thực hiện được.

2. (6-8) Hình phạt cho việc tham gia vào thế giới huyền bí.

a. 6 Nếu ai xây về đồng cốt và thầy bói mà thông dâm cùng chúng nó, thì ta sẽ nổi giận cùng người đó, truất nó ra khỏi dân sự mình: Trong đoạn văn cụ thể này, Chúa không khiến Israel làm gì liên quan đến hình phạt. Ngài chỉ nói rằng Ngài sẽ thực hiện hình phạt. Việc tham gia vào các hoạt động huyền bí như vậy sẽ luôn khiến một người xa cách Chúa.

i. Đây là động lực thúc đẩy Hội thánh Ê-phê-sô kịch liệt từ chối ma thuật và các vật vụ huyền bí (Công vụ 19:17-20 17 Phàm người Giu-đa và người Gờ-réc nào ở tại thành Ê-phê-sô đều biết việc đó, thì sợ hãi, và danh Đức Chúa Jêsus được tôn trọng. 18 Phần nhiều kẻ đã tin, đến xưng tội và tỏ ra việc mình đã làm. 19 Có lắm người trước theo nghề phù phép đem sách vở mình đốt trước mặt thiên hạ; người ta tính giá sách đó, cộng là năm muôn đồng bạc. 20 Ấy vậy, nhờ quyền phép của Chúa, đạo bèn đồn ra, càng ngày càng được thắng.). Lòng họ hướng về Chúa, nên họ tự động tránh xa các phương tiện và linh đồng cốt và bói toán.

ii. Adam Clarke nói về những linh đồng cốt và bói toán : “Một linh hồn hoặc ác quỷ, theo nghi lễ ma thuật, được cho là phải xuất hiện khi có lệnh của thân chủ.”

iii. 1 Giăng 4:2 nói rõ rằng có những linh không đến từ Đức Chúa Trời; những linh huyền bí, chối bỏ Chúa Jesus như vậy phải bị từ chối hoàn toàn. Bởi điều nầy, hãy nhận biết Thánh Linh của Đức Chúa Trời: phàm thần nào xưng Đức Chúa Jêsus Christ lấy xác thịt mà ra đời, thần đó là bởi Đức Chúa Trời” (1 Giăng 4:2)

b. 7 Các nguơi hãy làm sạch mình, và hãy nên thánh, vì ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi. 8 Các ngươi hãy giữ làm theo những luật pháp ta: Ta là Đức Giê-hô-va, Đấng làm cho các ngươi nên thánh: Đây là hai khía cạnh quan trọng trong hành trình liên tục của chúng ta với Chúa. Theo cách thông thường của Ngài khi đối xử với dân sự Ngài, Chúa sẽ không ép buộc họ phải tách biệt với Ngài. Ngài làm công việc, nhưng Ngài làm trong và qua những nỗ lực hợp tác và ý chí đầu phục của chúng ta.

B. Hình phạt cho tội vô luân.

1. (9) Hình phạt cho tội chửi bới cha mẹ.

a. 9 Khi một người nào chửi cha mắng mẹ mình, thì phải bị xử tử: nó đã chửi rủa cha mẹ; huyết nó sẽ đổ lại trên mình nó: Hầu như tất cả các nhà bình luận đều đồng ý rằng đây không phải là bùng nổ cơn giận dữ của một đứa trẻ nhỏ – hoặc thậm chí là một thiếu niên – chống lại cha mẹ của chúng, mà là trái tim đã ổn định của một đứa trẻ trưởng thành chống lại cha mẹ của chúng. Cuộc chiến tranh giữa các thế hệ như vậy không được dung thứ và phải chịu hình phạt tử hình. Đây là một tội ác chống lại gia đình và cộng đồng.

i. “Không giống như các nền văn minh Cận Đông cổ đại khác, ở Israel, tội phạm mang tính chất tôn giáo hoặc chống lại đời sống gia đình phải chịu hình phạt nặng nhất. Mô hình này trái ngược với luật chữ hình nêm (chữ tượng hình) của Cận Đông cổ đại, nơi các hành vi vi phạm dẫn đến tổn thất kinh tế có xu hướng bị xử lý nghiêm khắc hơn.” (Rooker)

ii. Lệnh cấm nguyền rủa cha mẹ này được Chúa Giê-su trích dẫn khi Ngài nói chuyện với các nhà lãnh đạo tôn giáo ( Ma-thi-ơ 15: 4 Vì Đức Chúa Trời đã truyền điều răn nầy: Phải hiếu kính cha mẹ ngươi; [Xuất Ê-díp-tô kýXh 20:12; Phục truyền luật lệ kýDnl 5:16 XuXh 21:17; LeLv 20:9XuXh 21:17; LeLv 20:9] XuXh 20:12; PhuDnl 5:16

lại, điều nầy: Ai mắng nhiếc cha mẹ thì phải chết. [Xuất Ê-díp-tô kýXh 21:17; Lê-vi-kýLv 20:9], Mác 7:10Vì Môi-se có nói: Hãy tôn kính cha mẹ ngươi; lại nói: Ai rủa sả cha mẹ, thì phải bị giết). Chúa Giê-su nhận thấy rằng họ đã sử dụng những thủ đoạn khôn ngoan, giả hình để tránh thực hiện tinh thần của lệnh cấm này.

b. Chửi rủa cha hoặc mẹ : Đây không chỉ đơn thuần là nói điều gì đó không tốt về hoặc với cha mẹ mình; mà có khả năng là đang nguyền rủa họ phải chết.

i. “Những lời nguyền phức tạp, nhiều trong số đó có vẻ giống như những câu thần chú ma thuật, phổ biến ở Cận Đông cổ đại, và trong số những người mê tín, chúng thường có tác dụng tàn phá vì trong tâm trí người phương Đông, lời nguyền mang trong mình sức mạnh thực hiện của riêng nó.” (Harrison)

c. Chắc chắn sẽ bị xử tử : Ngay cả khi xét đến việc luật này áp dụng cho một đứa con trưởng thành đã đe dọa cha mẹ mình, thì đây vẫn là một luật nghiêm khắc. Tuy nhiên, theo Phục truyền luật lệ ký 21:18-21 , và như đã được thực hành ở Israel cổ đại, luật này có sự bảo vệ tích hợp cho quyền của trẻ em.

18 Khi ai có một đứa con khó dạy và bội nghịch, không nghe theo lời cha mẹ, và mặc dầu bị trừng trị, nó vẫn không khứng vâng lời, 19 thì cha mẹ phải bắt nó dẫn đến trước mặt các trưởng lão của thành mình, tại nơi cửa thành. 20 Đoạn, cha mẹ sẽ nói cùng các trưởng lão của thành mình rằng: Nầy con chúng tôi khó dạy và bội nghịch, không vâng lời chúng tôi, làm kẻ hoang đàng say sưa. 21 Bấy giờ, chúng dân thành ấy sẽ ném đá cho nó chết; như vậy ngươi sẽ cất sự ác khỏi giữa mình, và cả Y-sơ-ra-ên sẽ hay điều đó mà bắt sợ.  (Phục truyền luật lệ ký 21:18-21)

i. Phục truyền luật lệ ký 21:18-21 nói rằng cha mẹ không có quyền thực hiện hình phạt này, nhưng họ phải đưa đứa trẻ bị buộc tội đến trước các trưởng lão và thẩm phán của thành phố. Điều này có nghĩa là cha mẹ – trái với mọi phong tục thời bấy giờ – không có quyền tuyệt đối về sự sống và cái chết đối với con cái của họ.

ii. Trên thực tế, các thẩm phán Israel hiếm khi hoặc không bao giờ áp dụng án tử hình trong những trường hợp như vậy, nhưng đứa trẻ vẫn phải chịu trách nhiệm.

iii. Máu của hắn sẽ đổ lên đầu hắn : “Câu nói này chỉ ra rằng người đã phạm tội phải chịu trách nhiệm duy nhất cho cái chết của chính mình. Tội lỗi không thể chia sẻ với bất kỳ ai khác.” (Peter-Contesse)

2. (10) Hình phạt cho tội ngoại tình.

a. 10 Nếu người nào phạm tội tà dâm cùng vợ của người khác, hay là phạm tội tà dâm cùng vợ người lân cận mình, người nam cùng người nữ đó đều phải bị xử tử: Chúa đã ra lệnh tử hình cho tội ngoại tình ở Israel cổ đại. Cũng như các luật lệ trước đây và hình phạt của chúng, điều này là do hậu quả xã hội cực kỳ lớn của tội lỗi này. Ngoại tình giết chết hôn nhân, và Chúa đã ra lệnh hình phạt cuối cùng để ngăn chặn nó.

b. Chắc chắn sẽ bị xử tử : Trên thực tế, án tử hình này hiếm khi được thực hiện, như trường hợp trong hầu hết các tình huống trong chương 20, nơi án tử hình được ra lệnh. Điều này là do bất kỳ tội tử hình nào cũng cần có hai hoặc ba nhân chứng, và các nhân chứng phải chắc chắn về những gì họ thấy đến mức họ sẵn sàng “ném đá đầu tiên” – nghĩa là, bắt đầu cuộc hành quyết ( Phục truyền luật lệ ký 17:6-7 6 Cứ theo lời của hai hoặc ba người chứng mới xử tử kẻ đáng bị chết; nhưng cứ lời của một người chứng không đủ xử tử người. 7 Tay của các người chứng phải tra vào mình nó đầu hết, đặng làm cho nó chết, kế sau tay của cả dân sự. Như vậy, ngươi sẽ cất kẻ hung ác khỏi giữa mình. ).

i. Vì vậy, đặc biệt trong trường hợp ngoại tình (hoặc các tội tình dục khác), hiếm khi có hai nhân chứng sẵn sàng thực hiện việc hành quyết – và do đó, án tử hình sẽ không được thực hiện.

ii. Điều này cũng giúp chúng ta hiểu được Chúa Jesus đã làm gì khi Ngài đối đầu với các nhà lãnh đạo tôn giáo đã mang đến cho Ngài người phụ nữ bị bắt quả tang ngoại tình ( Giăng 8:1-12 ). Bằng sự hiện diện và lời nói của họ, họ tuyên bố đã bắt quả tang người phụ nữ đang ngoại tình – nhưng họ cũng không mang người đàn ông có tội đến. Không ai muốn tự nhận mình là nhân chứng và bắt đầu hành quyết người phụ nữ (ném đá đầu tiên).

c. Chắc chắn sẽ bị xử tử : Mặc dù án tử hình được thực hiện rất hiếm khi ở Israel cổ đại (đặc biệt là đối với những tội ác này), nhưng vẫn có lợi cho Israel khi có án tử hình. Hình phạt này trong luật pháp Israel rõ ràng truyền đạt một lý tưởng mà Israel phải đạt tới. Nó khiến mọi người coi trọng tội lỗi của mình hơn nhiều.

i. Ở Israel cổ đại, đây là cách mạnh mẽ nhất để nói một cách đơn giản: Ngoại tình là sai, nguyền rủa cha mẹ là sai, loạn luân là sai . Ngay cả khi những người phạm những tội lỗi này thoát khỏi hình phạt, Chúa vẫn coi đó là sai, và cộng đồng Israel coi đó là sai.

ii. “Là luật đạo đức, các tội phạm tình dục vẫn được áp dụng trong thời đại của nhà thờ, mặc dù giống như tội nguyền rủa cha mẹ, hình phạt tử hình cho những tội phạm này bị giới hạn trong thời gian dân sự của Chúa thành lập một quốc gia thần quyền được cứu chuộc ( Giăng 8:1-11 ). Do đó, hình phạt tử hình cho những tội phạm tình dục này không có ý định được thực hiện bên ngoài Israel.” (Rooker)

3. (11-12) Hình phạt cho tội loạn luân.

11 Nếu người nào nằm cùng vợ cha mình, ấy là gây nhục cho cha mình, thì hai người đều hẳn phải bị xử tử; huyết họ sẽ đổ lại trên mình họ. 12 Nếu người nào nằm cùng dâu mình, hai người đều hẳn phải bị phạt xử tử; vì họ phạm một sự gớm ghiếc; huyết họ sẽ đổ lại trên mình họ.

a. Người đàn ông nằm với vợ của cha mình : Những luật cụ thể chống lại tội loạn luân được giải thích đầy đủ hơn trong Lê-vi Ký 18:6-18 .

i. Sự biến thái (sự gớm ghiếc): “Nó mang ý tưởng về ‘sự nhầm lẫn’ hoặc về một điều gì đó không hòa hợp với trật tự sáng tạo thông thường. Theo ngữ cảnh, nó có thể được dịch hợp pháp là loạn luân ở đây.” (Peter-Contesse)

b. Cả hai chắc chắn sẽ bị xử tử : Trong Lê-vi Ký 18, hình phạt cho tội loạn luân không được giải thích. Ở đây, Chúa tuyên bố rằng ở Israel cổ đại, tội loạn luân phải bị trừng phạt bằng cái chết . Loạn luân là tội giết chết gia đình và không được phép.

4. (13) Hình phạt cho tội đồng tính luyến ái.

a. 13 Nếu một người nam nằm cùng một người nam khác, như nằm cùng người nữ, thì hai người đó đều hẳn phải bị xử tử, vì họ đã làm một sự gớm ghiếc; huyết họ sẽ đổ lại trên mình họ: Luật cụ thể chống lại tình trạng đồng tính luyến ái đã được đề cập trước đó trong Lê-vi Ký 18:22 BHĐ Đừng nằm với một người đàn ông như nằm với người đàn bà; đó là điều đáng ghê tởm.

b. Họ chắc chắn sẽ bị xử tử : Mặc dù Đức Chúa Trời đã ra lệnh tử hình (theo hướng dẫn của Phục truyền luật lệ ký 17:6-7 6 Cứ theo lời của hai hoặc ba người chứng mới xử tử kẻ đáng bị chết; nhưng cứ lời của một người chứng không đủ xử tử người. 7 Tay của các người chứng phải tra vào mình nó đầu hết, đặng làm cho nó chết, kế sau tay của cả dân sự. Như vậy, ngươi sẽ cất kẻ hung ác khỏi giữa mình.) đối với hành vi quan hệ tình dục đồng giới, chúng ta nên lưu ý rằng đây là hình phạt tương tự như đối với tội ngoại tình hoặc loạn luân. Các hành vi đồng giới được coi là những tội giết chết gia đình khác.

5. (14) Hình phạt cho việc kết hôn với cả một người phụ nữ và mẹ của cô ấy.

a. 14 Nếu một người nam lấy cả mẹ và con làm vợ, ấy là một sự tà ác; hãy thiêu cả ba đi, hầu cho sự tà ác đó không còn trong vòng các ngươi: Điều này đã bị lên án trước đó trong Lê-vi Ký 18:17 BHĐ Đừng quan hệ tình dục với một người đàn bà cùng với con gái của người ấy. Đừng lấy cháu nội hay cháu ngoại gái của người ấy, vì họ là cốt nhục của nhau. Đó là một việc đồi bại.

b. Họ sẽ bị thiêu bằng lửa : Hình phạt tử hình cũng được đưa ra cho tội lỗi này ở Israel thời xưa.

i. Adam Clarke tin rằng cụm từ sẽ bị thiêu bằng lửa không ám chỉ đến việc hành quyết. “Rất có thể tội ác được đề cập trong câu thơ này không bị trừng phạt bằng cách thiêu sống , mà bằng một hình thức đóng dấu nào đó , mà sau đó họ trở nên khét tiếng…. Đóng dấu bằng sắt nóng chắc chắn sẽ đạt được mọi mục đích mong muốn cho cả việc trừng phạt và phòng ngừa.”

6. (15-16) Hình phạt cho tội giao cấu với động vật.

15 Nếu một người nam cấu hiệp cùng thú vật, thì hẳn phải bị xử tử, và các ngươi hãy giết thú đó đi. 16 Nếu một người nữ lại gần một con thú đặng cấu hiệp cùng nó, ngươi hãy giết người nữ và con thú đó đi; huyết nó sẽ đổ lại trên mình nó.

a. Nếu một người đàn ông giao phối với một con vật : Tội giao cấu với thú vật đã được nói đến trước đó trong Lê-vi Ký 18:23:3 BHĐ Đừng giao hợp với thú vật nào để mình khỏi bị ô uế vì nó; đàn bà cũng không được buông mình giao hợp với thú vật; đó là một điều đáng kinh tởm.

b. Máu của họ đổ lên đầu họ : Chúa đã ra lệnh tử hình ở Israel cổ đại vì những biểu hiện tình dục đồi trụy như vậy. Những người phạm những hành vi như vậy phải chịu trách nhiệm cho cái chết của chính họ.

i. và con thú đó: “E rằng việc nhìn thấy loài vật như vậy sẽ khiến tội lỗi ghê tởm đó được nhớ lại.” (Trapp)

7. (17-21) Hình phạt cho những tội tình dục khác.

17 Nếu một người nam lấy chị em gái mình, hoặc một cha khác mẹ, hoặc một mẹ khác cha, và họ cấu hiệp nhau; ấy là sự điếm nhục; họ sẽ bị truất khỏi trước mặt dân sự mình; người đã gây nhục cho chị em mình; người sẽ mang tội ác mình. 18 Nếu một người nam nằm cùng một người nữ trong lúc có kinh nguyệt, và người nam lộ ra nguyên huyết của người nữ, và chính người nữ cũng lộ ra nguyên huyết mình, thì cả hai đều sẽ bị truất khỏi dân sự mình. 19 Chớ cấu hiệp cùng chị em của mẹ hay là chị em của cha ngươi, vì là gây nhục cho thân tộc mình; hai người đều sẽ mang tội ác mình.
20 Nếu người nam nằm cùng bác gái hay thím mình, tức là gây nhục cho chú bác mình; hai người đều sẽ mang sự hình phạt của tội mình. Họ sẽ chết tuyệt tự. 21 Nếu một người nam lấy vợ của anh em mình, ấy là sự ô uế; người đó đã gây nhục cho anh em mình. Hai người đó sẽ tuyệt tự.

a. Nếu một người đàn ông lấy em gái mình, con gái của cha mình hoặc con gái của mẹ mình : Các luật cụ thể chống lại loạn luân được giải thích đầy đủ hơn trong Lê-vi Ký 18:6-18 . Ở đây, hình phạt đối với những tội lỗi này được nêu ra.

b. 17họ sẽ bị truất khỏi trước mặt dân sự mình: Hình phạt cho những tội lỗi này không phải là sự chết, như trong hầu hết các tội lỗi tình dục đã đề cập trước đó trong chương này. Thay vào đó, hình phạt cho những tội lỗi này là những bên vi phạm sẽ bị cắt đứt – nghĩa là bị đuổi ra. Họ bị lưu đày khỏi Israel hoặc bị loại khỏi cộng đồng trong Israel cho đến khi tội lỗi được ăn năn, được chuộc tội hoặc được thanh tẩy thông qua một nghi lễ thanh tẩy.

c. 20b hai người đều sẽ mang sự hình phạt của tội mình. Họ sẽ chết tuyệt tự: Hai tội lỗi cuối cùng trong phần này (hoạt động tình dục với dì hoặc ngoại tình) phải chịu những hình phạt mà dường như chỉ thuộc về Chúa – họ sẽ không có con .

i. “Chết mà không có con được coi là một bi kịch trong thời Kinh thánh…. Theo một nghĩa nào đó, chết mà không có con là một hình thức tử vong vì tên tuổi của người có tội đã bị tuyệt chủng.” (Rooker)

ii. Peter-Contesse gợi ý một ý tưởng khác về từ không có con : “Từ gốc ở đây có nghĩa là ‘bị tước đoạt’, nhưng theo truyền thống, nó được hiểu là ‘bị tước đoạt con cái’. Nó được dịch như vậy trong Sáng thế ký 15:2 để mô tả Abram. Nhưng trong bối cảnh này, có nhiều khả năng nó có nghĩa là ‘bị tước đoạt con cháu’, không chỉ cho thấy rằng những bên có tội sẽ không sinh con, mà còn cho thấy rằng bất kỳ đứa con nào mà họ đã có (riêng) sẽ bị tước đoạt khỏi họ.”

Sáng thế ký 15:2 Nhưng Áp-ram thưa: Lạy Chúa là Đức Giê-hô-va, Chúa sẽ cho con điều gì? Con vẫn không có con cái, và người thừa kế gia sản của con là Ê-li-ê-se, người Đa-mách

iii. Matthew Poole đưa ra một gợi ý nữa: “Con ngoại tình không được phép vào hội của Đức Giê-hô-va, dầu đến đời thứ mười cũng chẳng vào được, (Phục truyền luật lệ ký 23:2)

8. (22-26) Tóm tắt: Tại sao Đức Chúa Trời kêu gọi dân Y-sơ-ra-ên nên thánh như vậy.

a. 22a Các ngươi hãy gìn giữ làm theo những luật pháp và mạng lịnh ta: Dân Ca-na-an hiện đang sống trong Đất Hứa đã phạm những tội lỗi này rất sâu sắc, và vì thế, Đức Chúa Trời sẽ dùng dân Y-sơ-ra-ên để phán xét họ và đuổi họ ra.

b.22b-24 hầu cho xứ mà ta dẫn các ngươi đến ở không mửa các ngươi ra. 23 Chớ nên noi theo thói tục của dân mà ta sẽ đuổi ra khỏi trước mặt các ngươi, vì họ đã làm những điều đó, và ta lấy làm gớm ghiếc lắm. 24 Ta đã phán cùng các ngươi rằng: Ấy là các ngươi sẽ được xứ của dân đó; ta cho các ngươi xứ ấy đặng làm sản nghiệp; ấy là một xứ đượm sữa và mật: Đức Chúa Trời đã cầu xin Israel vâng lời Ngài, để số phận tương tự sẽ không xảy đến với Israel. Thật không may, cuối cùng điều đó đã xảy ra – và đất đã đuổi Israel ra, dẫn đến sự lưu đày cho cả quốc gia Israel ở phía bắc và quốc gia Judah ở phía nam.

i. 22b không mửa các ngươi ra: “Chính vùng đất được nhắc đến trong lời luật của Chúa này, ngày nay đứng ở trung tâm trái đất, một nhân chứng đứng vững cho chân lý. Nó đã ở đó trong nhiều thế kỷ, không có hoa màu và cằn cỗi, nhưng tự nhiên không có vùng đất nào màu mỡ hơn. Con người đã làm hư hỏng nó, và nó đã nôn họ ra.” (Morgan)

ii. “Nguyên lý này có ứng dụng rộng rãi nhất. Bất kỳ lãnh thổ nào mà con người cai trị đều bị ảnh hưởng bởi tính cách của anh ta. Nếu anh ta bị ô nhiễm và hư hỏng, thì tất cả những gì nằm dưới sự thống trị của anh ta đều trở nên ô nhiễm và hư hỏng.” (Morgan)

c. 24b-25 Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi, đã biệt riêng các ngươi cùng các dân. 25 Vậy, hãy phân biệt thú tinh sạch với thú ô uế, chim ô uế với chim tinh sạch; chớ gây cho mình ra gớm ghiếc vì loài vật, vì chim chóc, vì các loài côn trùng trên mặt đất, mà ta đã dạy các ngươi phân biệt như loài ô uế: Một lý do cho nhiều luật lệ này (và những hình phạt nghiêm khắc hỗ trợ cho các luật lệ) là thực tế rằng Israel là quốc gia được Chúa chọn, được phân biệt… khỏi các dân tộc . Đây là một lý do quan trọng tại sao Chúa muốn họ phân biệt giữa động vật thanh sạch và động vật ô uế và các khía cạnh khác của quy tắc thánh khiết này.

i. Israel đã được chọn – tách biệt… khỏi các dân tộc – vì họ đã và đang có vai trò quan trọng trong kế hoạch đang diễn ra của Chúa trong các thời đại. Họ đã được chọn để nhận các giao ước, được chọn để nhận lời Chúa mặc khải, và được chọn để trở thành dòng dõi của Đấng Messiah. Họ không được chọn để được cứu rỗi đời đời, như thể việc thuộc về Israel đảm bảo sự cứu rỗi của họ.

ii. Phao-lô và Ba-na-ba được Đức Thánh Linh biệt riêng ra để làm công việc đặc biệt mà Ngài giao cho họ ( Công vụ 13:1-2 Trong Hội thánh tại thành An-ti-ốt có mấy người tiên tri và mấy thầy giáo sư, tức là: Ba-na-ba, Si-mê-ôn gọi là Ni-giê, Lu-si-út người Sy-ren, Ma-na-hem là người đồng dưỡng với vua chư hầu Hê-rốt, cùng Sau-lơ). Có một ý nghĩa là mỗi tín đồ đều được biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời vì mục đích và kế hoạch của Ngài. “Thật là vinh dự biết bao! Được ở cho chính Đức Chúa Trời: làm các công việc của Ngài, hoàn thành các mệnh lệnh của Ngài và làm vui lòng Ngài! Hãy vui mừng lớn lao khi Đức Chúa Trời phán rằng: ‘Ngươi thuộc về Ta.’” (Meyer)

d. 26 Đối cùng ta các ngươi hãy nên thánh, vì ta, Đức Giê-hô-va, là thánh; ta đã biệt riêng các ngươi với các dân, ĐỂ CÁC NGƯƠI THUỘC VỀ TA.

: Những luật lệ này không chỉ được ban ra để dân Y-sơ-ra-ên có thể chiếm hữu đất đai; chúng cũng được ban ra để Đức Chúa Trời có thể chiếm hữu dân Y-sơ-ra-ên – để chúng trở nên thánh đối với Ta, vì Ta là CHÚA, là thánh… để các ngươi thuộc về Ta .

i. Điều này chứng minh rằng Chúa muốn nhiều hơn là sự vâng lời máy móc từ dân sự của Ngài. Chúa muốn mối quan hệ với dân sự của Ngài, và lòng trung thành của họ trong mối quan hệ đó ( rằng bạn phải là của Ta ). Cả mối quan hệ và sự vâng lời đều quan trọng, nhưng Chúa không muốn chúng ta vâng lời Ngài ngoài mối quan hệ.

9. (27) Hình phạt cho người làm nghề thông linh hoặc thực hành huyền bí.

a. 27 Khi nào một người nam hay nữ làm đồng cốt, hay là bói khoa, thì hẳn sẽ bị xử tử; người ta sẽ ném đá chúng nó: huyết chúng nó sẽ đổ lại trên mình chúng nó: Ở Israel cổ đại, nếu một người tham khảo ý kiến của một nhà đồng cốt, họ sẽ bị cắt đứt – bị loại khỏi cộng đồng Israel ( Lê-vi Ký 19:31 Các ngươi chớ cầu đồng cốt hay là thầy bói; chớ hỏi chúng nó, e vì chúng nó mà các ngươi phải bị ô uế: Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi, 20:6 Nếu ai xây về đồng cốt và thầy bói mà thông dâm cùng chúng nó, thì ta sẽ nổi giận cùng người đó, truất nó ra khỏi dân sự mình). Nhưng nếu ai đó thực sự thực hành các nghệ thuật huyền bí này, họ sẽ bị xử tử theo luật pháp của Israel.

b. Máu của họ sẽ đổ lên đầu họ : Người đồng cốt hoặc người giao tiếp với các linh hồn trung gian (đồng cốt) ở Israel cổ đại phải chịu trách nhiệm về cái chết của chính họ. Họ có tội trước Chúa và cộng đồng.

i. Người trung gian hay người giao thiệp với các linh hồn trung gian (đồng cốt)  ở Israel cổ đại đã dẫn dắt người khác vào tội lỗi. Dẫn dắt người khác vào tội lỗi là một điều nghiêm trọng hơn nhiều so với việc chính chúng ta phạm tội – và do đó hình phạt sẽ lớn hơn, giống như Chúa Jesus đã nói: Song, nếu ai làm cho một đứa trong những đứa nhỏ nầy đã tin ta sa vào tội lỗi, thì thà buộc cối đá vào cổ, mà quăng nó xuống đáy biển còn hơn. ( Ma-thi-ơ 18:6 )

nguồn