Từ thời cổ đại, các nhà xây dựng đã sử dụng hòn đá góc trong các dự án xây dựng của họ. Một viên đá góc là viên đá chính, thường được đặt ở góc của một tòa nhà, để hướng dẫn những người làm việc đi theo hướng của họ. Viên đá góc thường là một trong những viên đá lớn nhất, vững chắc nhất và được xây dựng cẩn thận nhất so với bất kỳ viên đá nào trong tòa nhà. Kinh thánh mô tả Chúa Giê-su là nền tảng mà Hội thánh của Ngài sẽ được xây dựng trên đó. Ngài là nền tảng. Khi nền tảng đã được thiết lập, nó trở thành cơ sở để xác định mọi phép đo trong công trình xây dựng còn lại; mọi thứ đều phù hợp với nó. Là nền tảng của việc xây dựng Hội Thánh, Chúa Giê-su là tiêu chuẩn đo lường và căn chỉnh của chúng ta.
Sách Ê-sai có nhiều đề cập đến Đấng Mê-si sẽ đến. Ở một số nơi, Đấng Mê-si được gọi là hòn “đá góc”, chẳng hạn như trong lời tiên tri trong Ê-sai 28: 16–17: “16 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta đặt tại Si-ôn một hòn đá để làm nền, là đá đã thử nghiệm, là đá góc quí báu, làm nền bền vững: ai tin sẽ chẳng gấp rút. 17 Ta sẽ lấy sự chánh trực làm dây đo, sự công bình làm chuẩn mực; mưa đá sẽ hủy diệt nơi ẩn náu bằng sự nói dối, nước sẽ ngập chỗ nương náu”. Theo ngữ cảnh, Đức Chúa Trời nói với những kẻ nhạo báng và khoác lác của Giu-đa, và Ngài hứa sẽ gửi hòn đá góc – là Đức Chúa Con quý giá của Ngài – đấng sẽ cung cấp nền tảng vững chắc cho cuộc sống của họ, nếu họ tin tưởng nơi Ngài.
Trong Tân Ước, phép ẩn dụ về hòn đá góc được tiếp tục. Sứ đồ Phao-lô mong muốn các tín đồ Đấng Christ ở Ê-phê-sô biết rõ hơn về Đấng Christ: “19 Dường ấy, anh em chẳng phải là người ngoại, cũng chẳng phải là kẻ ở trọ nữa, nhưng là người đồng quốc với các thánh đồ, và là người nhà của Đức Chúa Trời. 20 Anh em đã được dựng lên trên nền của các sứ đồ cùng các đấng tiên tri, chính Đức Chúa Jêsus Christ là đá góc nhà, 21 cả cái nhà đã dựng lên trên đá đó, sắp đặt cách hẳn hoi, để làm nên một đền thờ thánh trong Chúa. 22 Ấy, anh em cũng nhờ Ngài mà được dự phần vào nhà đó, đặng trở nên nhà ở của Đức Chúa Trời trong Thánh Linh.”(Ê-phê-sô 2: 19–22). Hơn nữa, trong 1 Phi-e-rơ 2: 6, những gì Ê-sai đã nói nhiều thế kỷ trước được khẳng định bằng những lời chính xác. 1 Phi-e-rơ 2: 6 Vì trong Kinh thánh có chép rằng: Nầy, ta đặt tại Si-ôn hòn đá góc nhà đã chọn lựa và quí báu; Ai tin đến đá ấy sẽ không bị xấu hổ.
Phi-e-rơ nói rằng Chúa Giê-su, là nền tảng của chúng ta, là “được Đức Chúa Trời chọn và là điều quý giá đối với ngài” (1 Phi-e-rơ 2: 4 Hãy đến gần Ngài, là hòn đá sống, bị người ta loại ra, song được chọn và quí trước mặt Đức Chúa Trời). Nền tảng cũng đáng tin cậy, và “Ai tin đến đá ấy sẽ không bị xấu hổ” (câu 6).
Thật không may, không phải tất cả mọi người đều phù hợp với nền tảng. Một số chấp nhận Đấng Christ; một số từ chối Ngài. Chúa Giê-su là “viên đá mà những người xây dựng đã từ chối” (Mác 12:10-11 Các ngươi há chưa đọc lời Kinh thánh nầy: Hòn đá bị thợ xây nhà bỏ ra, Đã trở nên đá góc nhà; 11 Ấy là công việc của Chúa, Và là việc rất lạ trước mắt chúng ta, Thi Tv 118:22
hay sao?; xem Thi thiên 118: 22). Khi tin tức về sự xuất hiện của Đấng Mê-si đến với các pháp sư ở phương Đông, họ quyết tâm mang vàng, trầm hương và mộc dược cho Ngài. Nhưng khi cùng một tin tức đó đến với Vua Hê-rốt ở Giê-ru-sa-lem, thì phản ứng của vua là cố giết Ngài. Ngay từ ban đầu, Chúa Giê-su là “Đá gây cho vấp váp, là đá lớn làm cho sa ngã” (1 Phi-e-rơ 2: 7b).
Làm sao người ta có thể từ chối hòn đá góc quý giá, đã chọn của Đức Chúa Trời? Nói một cách đơn giản, họ muốn xây dựng một thứ gì đó khác với những gì Chúa đang xây dựng. Giống như những người xây dựng tháp Babel nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời và theo đuổi dự án của riêng họ, những người từ chối Đấng Christ coi thường kế hoạch của Đức Chúa Trời vì lợi ích của họ. Sự phán xét được hứa cho tất cả những ai khước từ Đấng Christ: “Kẻ nào rơi trên hòn đá ấy sẽ bị giập nát, còn kẻ nào bị đá ấy rớt nhằm thì sẽ tan tành như bụi.”(Ma-thi-ơ 21:44).