Ê-sai 28:23-29: 23 Hãy lắng tai, nghe tiếng ta; hãy để ý, nghe lời ta! 24 Kẻ cày để gieo, há hằng ngày cứ cày luôn hay sao? Há chẳng vỡ đất và bừa hay sao? 25 Khi đã bộng bằng mặt đất rồi, há chẳng vải tiểu hồi, gieo đại hồi ư? Há chẳng tỉa lúa mì nơi rãnh, mạch nha nơi đã cắm dấu, và đại mạch trên bờ ư? 26 Ấy là Đức Chúa Trời dạy và bảo nó cách phải làm. 27 Vì người ta chẳng dùng trái lăn mà nghiền tiểu hồi, cũng chẳng cho bánh xe lăn trên đại hồi; nhưng tiểu hồi thì đập bằng cái que, đại hồi thì đập bẳng cái lẻ. 28 Người ta vẫn xay lúa mì; nhưng chẳng đập luôn, dầu cho hột thóc qua dưới bánh xe hoặc chân ngựa, song không giập nát. 29 Điều đó cũng ra bởi Đức Giê-hô-va vạn quân, mưu Ngài lạ lùng, sự khôn ngoan Ngài tốt lành.
Người ta thường tranh cãi nhau về sự quan phòng (sự Chúa tể trị). Họ phàn nàn rằng một số người phải chịu đựng quá nhiều trong khi những người khác lại chịu đựng quá ít. Họ tự hỏi tại sao một số người phải chịu cảnh nghèo đói suốt đời trong khi những người khác lại có tiền bạc dư dả, không bao giờ phải lo lắng về việc chi tiêu hàng tháng. Họ đấu tranh để hiểu tại sao một ngôi nhà bị phá hủy trong một cơn bão trong khi ngôi nhà bên cạnh lại không hề hấn gì. Giữa những hành động quan phòng có vẻ tình cờ như vậy, nhiều người, kể cả những người tin Chúa, tự hỏi liệu Chúa có thực sự kiểm soát mọi việc hay không và nếu có, liệu Ngài có quan tâm đến sự công bằng hay không.
Ê-sai đã nói đến sự nhầm lẫn này về các hoạt động của sự quan phòng của Chúa. Nhiều tai ương đã xảy ra với các quốc gia khác nhau, và ở nhiều mức độ khác nhau. Nhiều người ngoại cười nhạo ý tưởng về việc Chúa kiểm soát và tuyên bố rằng mọi thứ xảy ra một cách ngẫu nhiên. Dân sự của Chúa cũng có những nghi ngờ của họ. Họ thấy có bao nhiêu quốc gia gian ác nhất dường như thoát khỏi tội ác của họ trong khi những quốc gia khác bị phá hủy hoàn toàn. Họ thực sự tự hỏi Đức Chúa Trời đang làm gì. Vì vậy, Ê-sai đã giải thích một số nguyên tắc cơ bản của sự quan phòng bằng cách sử dụng một phép ẩn dụ.
Ông so sánh Chúa với một người nông dân, người không làm cùng một việc mỗi ngày nhưng công việc của người đó thay đổi theo mùa. Có thời gian để cày, để bừa, tức là xới đất cho tơi, để san phẳng bề mặt và để gieo hạt. Một số cây được trồng thành hàng, những cây khác thì trồng riêng lẻ. Và khi đến thời điểm đập lúa, các loại cây khác nhau không được đối xử giống nhau. Vào thời của Ê-sai, và theo phong tục, lúa mì được đập bằng bánh xe của một chiếc xe ngựa, các loại cây trồng khác được đập bằng một cây gậy, và thìa là được đập bằng một cây gậy rất to.
Thiên Chúa biết rõ từng người chúng ta. Ngài biết ai cần phải được kỷ luật ngay lập tức và ai cần được khoan hồng hơn. Ngài biết những cuộc đấu tranh mà mỗi người chúng ta cần phải trải qua và khi nào chúng ta cần phải chịu đau khổ để được thánh hóa. Những cuộc đấu tranh đó sẽ khác nhau tùy từng người, đó là lý do tại sao chúng ta không bao giờ có thể so sánh cuộc sống của mình với người khác. Kinh thánh cho chúng ta biết rằng Chúa không thiên vị. Và mặc dù, theo quan điểm của chúng ta, chúng ta không hiểu những gì Ngài đang làm, chúng ta có thể tin rằng Ngài đối xử khôn ngoan với chúng ta, giống như một người nông dân xử lý đúng đắn các nhu cầu riêng biệt của mùa màng của mình.
Coram Deo (“trước mặt Chúa” Thi thiên 56:13)
Bạn đã bao giờ tức giận với Chúa vì bạn không hiểu tại sao mình phải chịu đau khổ trong khi một người khác mà bạn biết dường như không bao giờ gặp vấn đề gì? Nếu vậy, hoặc thậm chí nếu bạn tự hỏi tại sao có vẻ như có sự đau khổ không cân xứng trên thế giới này, hãy đọc Ê-sai 28, 23-29 và biết rằng Chúa đối xử với bạn một cách khôn ngoan.