16.02.2025
(1) Cuộc Chiến Chống Lại Kẻ Thù Muốn Chiếm Đoạt Linh Hồn Chúng Ta.
(2) Mũi Tên Lửa Của Sự Lo Lắng. Vô Tín Và Nghi Ngờ Là Nguyên Nhân Làm Chúng Ta Lo Lắng
(3) Nhận Thức Chúa Giê-Xu Là Chủ Của Chúng Ta
(4) Chúa Nói Chúng Ta Đừng Lo Lắng. Ngài Đã Ban Cho Sự Bình An Của Ngài, Chúng Ta Có Thể Chết Đối Với Thế Gian
(5) Chúa Giáo Dục Chúng Ta
(6) Lo Lắng Về Bản Thân Cản Trở Công Việc Của Thân Thể Chúa Christ.
(7) Chỉ Khi Nào Chúng Ta Thực Sự Từ Bỏ Chính Mình Thì Chúng Ta Mới Có Thể Trao Lo Lắng Cho Ngài
(Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Truyền Thống Hiệu Đính 2010)
(1)
Anh chị em yêu mến trong Chúa,
Kinh Thánh dạy chúng ta rằng con người gồm có ba phần: thân thể, tâm hồn và tâm linh.
I Cô-rinh-tô 15:51-53 51 Nầy là sự mầu nhiệm tôi tỏ cho anh em: Chúng ta không ngủ hết, nhưng hết thảy đều sẽ biến hóa, 52 trong giây phút, trong nháy mắt, lúc tiếng kèn chót; vì kèn sẽ thổi, kẻ chết đều sống lại được không hay hư nát, và chúng ta đều sẽ biến hóa. 53 Vả, thể hay hư nát nầy phải mặc lấy sự không hay hư nát, và thể hay chết nầy phải mặc lấy sự không hay chết.
Và
I Giăng 3: 2 Hỡi kẻ rất yêu dấu, chính lúc bây giờ chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào, thì điều đó chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như vốn có thật vậy.
Chừng nào Lời Đức Chúa Trời và Thánh Linh của Ngài chưa tái sinh chúng ta và ban cho chúng ta Thánh Linh sống thì hồn chúng ta thuộc về sự chết. Với sự tái sinh, linh hồn chúng ta sẽ sống.
Thi-thiên 119: 25Linh hồn tôi dính vào bụi đất, Xin hãy khiến tôi sống lại tùy theo lời Chúa.
Vì vậy, thưa anh chị em yêu mến, chúng ta biết từ Kinh Thánh rằng chừng nào chúng ta còn sống trên trái đất này trong thân xác cũ thì chúng ta còn đang chiến đấu. Cuộc chiến giữa Đức Chúa Trời và Chúa Giêsu chống lại thế lực bóng tối nhằm chiếm đoạt linh hồn chúng ta.
(2)
Một trong những lĩnh vực chiến trận là sự lo lắng, mà kẻ thù bắn vào tâm hồn chúng ta như những mũi tên lửa. Hôm nay, nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ học cách chiến tranh để vượt qua những lo lắng của thế gian này để bước vào sự yên nghỉ trong Đấng Christ.
Chúng ta biết rằng Chúa luôn ở với chúng ta.
Ma-thi-ơ 28:20 20… Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế.
Nhưng chẳng phải chúng ta không tin Chúa và nghi ngờ Chúa khi chúng ta lo lắng sao?
Chúng ta được mua bằng một giá đắt. Từ đầy tớ trong Kinh thánh được gọi là dolos và có nghĩa là nô lệ. Chỉ có chủ nhân của nô lệ là người chịu trách nhiệm về sự sống còn, về thức ăn và chỗ ở, về sự sống và cái chết của nô lệ; mà không phải chính người nô lệ tự lo.
Nếu Chúa Giêsu có quyền cai trị chúng ta, thì có gì đáng lo ngại rằng Ngài không bảo trọng tốt cho chúng ta sao? điều gì xảy ra khi chúng ta nghi ngờ Ngài?
Giăng 16:9 9 về TỘI LỖI, VÌ HỌ KHÔNG TIN TA
Thưa anh chị em yêu mến, chúng ta không thấy rằng chính sự lo lắng biểu lộ sự vô tín nơi chúng ta sao?
Ma-thi-ơ 6:25-32 25 Vậy nên ta phán cùng các ngươi rằng: Đừng vì sự sống mình mà lo đồ ăn uống; cũng đừng vì thân thể mình mà lo đồ mặc. Sự sống há chẳng quí trọng hơn đồ ăn sao, thân thể há chẳng quí trọng hơn quần áo sao? 26 Hãy xem loài chim trời: Chẳng có gieo, gặt, cũng chẳng có thâu trữ vào kho tàng, mà Cha các ngươi trên trời nuôi nó. Các ngươi há chẳng phải là quí trọng hơn loài chim sao? 27 Vả lại, có ai trong vòng các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình được dài thêm một khắc không? 28 Còn về phần quần áo, các ngươi lại lo lắng mà làm chi? Hãy ngắm xem những hoa huệ ngoài đồng mọc lên thể nào; chẳng làm khó nhọc, cũng không kéo chỉ; 29 nhưng ta phán cùng các ngươi, dẫu vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không được mặc áo tốt như một hoa nào trong giống đó. 30 Hỡi kẻ ít đức tin, loài cỏ ngoài đồng, là giống nay còn sống, mai bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho nó mặc đẹp thể ấy thay, huống chi là các ngươi! 31 Ấy vậy, các ngươi chớ lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? Uống gì? Mặc gì? 32 Vì mọi điều đó, các dân ngoại vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên trời vốn biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi.
Thay vì nương cậy hoàn toàn vào Chúa, chúng ta làm gì? Chúng ta lo lắng.
Lu-ca 12:16-21 16 Ngài lại phán cùng chúng lời ví dụ nầy: Ruộng của một người giàu kia sinh lợi nhiều lắm, 17 người bèn tự nghĩ rằng: Ta phải làm thể nào? Vì không có đủ chỗ chứa hết sản vật. 18 Lại nói: Nầy, việc ta sẽ làm: Ta phá cả kho tàng và cất cái khác lớn hơn, thâu trữ sản vật và gia tài vào đó; 19 rồi sẽ nói với linh hồn ta rằng: Linh hồn ơi, mầy đã được nhiều của để dành dùng lâu năm; thôi, hãy nghỉ, ăn uống, và vui vẻ. 20 Song Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của cải ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai? 21 Hễ ai thâu trữ của cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời thì cũng như vậy.
Vậy thì thay vào đó chúng ta nên làm gì?
Chúng ta có nên sống với thái độ này không:
Ê-sai 22:13… Hãy ăn uống đi, vì ngày mai chúng ta sẽ chết!
KHÔNG!
Dựa vào của cải, quyền lực, trí thông minh, v.v. của thế gian sẽ dẫn chúng ta vào con đường sai lầm, cũng như chạy trốn khỏi công việc cực nhọc hàng ngày. Bởi vì những cực nhọc hằng ngày là hậu quả của sự sa ngã:
(4) Chúa không nói rằng chúng ta không phải chịu cực nhọc. Chúa nói chúng ta đừng lo lắng.
Sáng-thế Ký 3: 19ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi.
Và đây chính xác là nơi cuộc chiến của chúng ta bắt đầu.
Phục-truyền Luật-lệ Ký 20:1-9 1 Khi nào ngươi ra giao chiến cùng thù nghịch mình, nếu thấy ngựa, xe, và binh đông hơn mình, thì chớ sợ; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, là Đấng đã khiến ngươi lên khỏi xứ Ê-díp-tô, ở cùng ngươi. 2 Lúc gần khai chiến, thầy tế lễ sẽ bước tới, nói cùng dân sự 3 mà rằng: Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe! Ngày nay các ngươi đi giao chiến cùng thù nghịch mình, lòng các ngươi chớ nhát, chớ sợ, chớ run rẩy, và chớ kinh khiếp vì chúng nó; 4 bởi Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi là Đấng cùng đi với các ngươi, đặng vì các ngươi đánh kẻ thù nghịch và giải cứu cho. 5 Bấy giờ, các quan trưởng sẽ nói cùng dân sự mà rằng: Ai đã cất một nhà mới, mà chưa khánh thành? Hãy đi trở về nhà mình, e chết nơi chiến trận, rồi một người khác sẽ khánh thành chăng. 6 Ai đã trồng một vườn nho và chưa hái trái? Hãy đi trở về nhà mình, kẻo chết nơi chiến trận, rồi một người khác sẽ hái trái chăng. 7 Ai đã làm lễ hỏi một người nữ, mà chưa cưới? Hãy đi trở về nhà mình, e chết nơi chiến trận, rồi người khác sẽ cưới nàng chăng. 8 Các quan trưởng sẽ cứ nói tiếp cùng dân sự mà rằng: Ai là người sợ và nhát? Hãy đi trở về nhà mình, e lòng của anh em mình tán đởm như lòng mình chăng. 9 Vừa khi các quan trưởng nói xong với dân sự, thì phải lập những tướng làm đầu dân sự.
Chúng ta thấy rằng cuộc chiến chống lại những lo lắng gần như là không thể đối với chúng ta, nhưng Chúa ở cùng chúng ta!
Chúng ta cũng thấy rằng những người không có sự ràng buộc trong lòng thì mới thích hợp cho việc chiến đấu.
• Nhà mới = gắn bó với của cải vật chất
• Vườn nho mới = gắn bó với cung cấp
• Người vợ mới = gắn bó với các mối quan hệ con người
(5) Biết rằng Chúa giáo dục chúng ta khi Ngài nhận chúng ta làm con cái của Ngài,
Hê-bơ-rơ 12: 6Vì Chúa sửa phạt kẻ Ngài yêu, Hễ ai mà Ngài nhận làm con, thì cho roi cho vọt.
chúng ta sẽ phải trải qua nhiều khổ nạn chừng nào Ngài còn giáo dục chúng ta.
Nhưng Ngài sẽ đưa chúng ta đi đâu?
Rô-ma 12: 1Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em.
và
Ga-la-ti 2: 20Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.
Người chết có nên lo lắng không?
Cô-lô-se 2: 12Anh em đã bởi phép báp-têm được chôn với Ngài, thì cũng được sống lại với Ngài bởi đức tin trong quyền phép Đức Chúa Trời, là Đấng đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại.
Ê-phê-sô 6:10-18 10 Vả lại, anh em phải làm mạnh dạn trong Chúa, nhờ sức toàn năng của Ngài. 11 Hãy mang lấy mọi khí giới của Đức Chúa Trời, để được đứng vững mà địch cùng mưu kế của ma quỉ. 12 Vì chúng ta đánh trận, chẳng phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ quyền, cùng thế lực, cùng vua chúa của thế gian mờ tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời vậy. 13 Vậy nên, hãy lấy mọi khí giới của Đức Chúa Trời, hầu cho trong ngày khốn nạn, anh em có thể cự địch lại, và khi thắng hơn mọi sự rồi, anh em được đứng vững vàng. 14 Vậy, hãy đứng vững, lấy lẽ thật làm dây nịt lưng, mặc lấy giáp bằng sự công bình, 15 dùng sự sẵn sàng của Tin lành bình an mà làm giày dép. 16 Lại phải lấy thêm đức tin làm thuẫn, nhờ đó anh em có thể dập tắt được các tên lửa của kẻ dữ. 17 Cũng hãy lấy sự cứu chuộc làm mão trụ, và cầm gươm của Đức Thánh Linh, là lời Đức Chúa Trời. 18 Hãy nhờ Đức Thánh Linh, thường thường làm đủ mọi thứ cầu nguyện và nài xin. Hãy dùng sự bền đỗ trọn vẹn mà tỉnh thức về điều đó, và cầu nguyện cho hết thảy các thánh đồ.
Anh chị em yêu mến, khi chúng ta đã được cứu, nhiệm vụ của chúng ta không còn là lo lắng về bản thân hay những thứ hoặc những người quan trọng đối với chúng ta nữa. Sự lo lắng làm chúng ta xao lãng việc trở thành nô lệ cho Đấng Christ.
Ma-thi-ơ 6:33-34 33Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa. 34Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.
Làm thế nào để chúng ta phấn đấu cho điều này?
Giô-suê 1:12-15 12 Giô-suê cũng nói cùng người Ru-bên, người Gát, và phân nửa chi phái Ma-na-se mà rằng: 13 Hãy nhớ lại điều Môi-se, tôi tớ Giê-hô-va, đã dặn các ngươi, khi người có nói: Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã cho các ngươi an nghỉ và ban xứ nầy cho các ngươi. 14 Vợ, con nhỏ, và bầy súc vật các ngươi sẽ ở trong xứ mà Môi-se ban cho các ngươi về phía bên nầy sông Giô-đanh; nhưng các ngươi, tức là hết thảy người mạnh dạn, phải cầm binh khí đi ngang qua trước anh em mình, và giúp đỡ họ, 15 cho đến chừng nào Đức Giê-hô-va ban sự an nghỉ cho anh em các ngươi, y như đã ban cho các ngươi, và đến khi họ cũng đã nhận được xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi ban cho. Đoạn, các ngươi sẽ trở về xứ mình, là xứ Môi-se, tôi tớ của Đức Giê-hô-va, đã ban cho các ngươi ở phía bên nầy sông Giô-đanh, về hướng mặt trời mọc, rồi các ngươi sẽ lấy nó làm sản nghiệp.
Ôn lại ngắn gọn: các chi phái Ru-bên và Gát và nửa chi phái Ma-na-se trước đây đã định cư ở phía đông sông Giô-đanh. Họ đến khu vực của mình nhanh hơn và tìm thấy sự bình yên. Dù đã tìm được bình yên nhưng họ vẫn giúp đỡ anh em mình chiếm lấy đất đai để anh em mình cũng có thể đến sự bình yên.
(6) Lo lắng về bản thân và những thứ hoặc những người thuộc về chúng ta, khiến chúng ta không thể đảm nhận vị trí của mình và tình trạng này cản trở công việc của Thân Thể Chúa Christ.
Ê-phê-sô 4:11-16 11 Ấy chính Ngài đã cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm thầy giảng Tin lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư, 12 để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Đấng Christ, 13 cho đến chừng chúng ta thảy đều hiệp một trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời, mà nên bậc thành nhân, được tầm thước vóc giạc trọn vẹn của Đấng Christ. 14 Ngài muốn chúng ta không như trẻ con nữa, bị người ta lừa đảo, bị mưu chước dỗ dành làm cho lầm lạc, mà day động và dời đổi theo chiều gió của đạo lạc, 15 nhưng muốn cho chúng ta lấy lòng yêu thương nói ra lẽ chân thật, để trong mọi việc chúng ta đều được thêm lên trong Đấng làm đầu, tức là Đấng Christ. 16 Ấy nhờ Ngài mà cả thân thể ràng buộc vững bền bởi những cái lắt léo, khiến các phần giao thông với nhau, tùy lượng sức mạnh của từng phần, làm cho thân thể lớn lên, và tự gây dựng trong sự yêu thương.
Thưa anh chị em yêu mến, chúng ta thấy khi chúng ta, với tư cách là những người được tái sinh, “đã chịu phép báp-têm chung một Thánh Linh để hiệp làm một thân” (1 Cô-rinh-tô 12:13), thì những mối lo lắng cá nhân khiến chúng ta không giữ được vị trí của mình, và do đó toàn thể thân thể bị khuyết tật.
(7) Vì vậy, câu trả lời cho mối lo lắng của từng cá nhân chỉ có thể như thế này:
Phi-líp 4:6-7 6Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. 7Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.
Vậy là cuộc chiến đang chống lại chúng ta. Chống lại nỗi lo lắng của chúng ta. Chống lại những thế lực vô thần bên trong chúng ta đang chạy trốn khỏi Chúa Jesus. Bởi vì Chúa nói:
Giăng 14: 27Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi; ta cho các ngươi sự bình an chẳng phải như thế gian cho. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi.
Rô-ma 7:21-25 21 Vậy tôi thấy có luật nầy trong tôi: Khi tôi muốn làm điều lành, thì điều dữ dính dấp theo tôi. 22 Vì theo người bề trong, tôi vẫn lấy luật pháp Đức Chúa Trời làm đẹp lòng; 23 nhưng tôi cảm biết trong chi thể mình có một luật khác giao chiến với luật trong trí mình, bắt mình phải làm phu tù cho luật của tội lỗi, tức là luật ở trong chi thể tôi vậy. 24 Khốn nạn cho tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi thân thể hay chết nầy? 25 Cảm tạ Đức Chúa Trời, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta!
Như vậy, thì chính mình tôi lấy trí khôn phục luật pháp của Đức Chúa Trời, nhưng lấy xác thịt phục luật pháp của tội lỗi.
Khi nhận ra điều này và biết rằng sức lực của mình sẽ không bao giờ tiến xa hơn nữa, chúng ta sẽ có thể dâng chính mình hoàn toàn làm của lễ cho Ngài trên bàn thờ.
Chỉ khi đó chúng ta mới hiểu mình vất vả và gánh nặng như thế nào.
Ma-thi-ơ 11:28-30 28Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. 29Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. 30Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.
Chúng ta có thể chiến đấu được trận chiến này không, thưa anh chị em yêu mến? Chúng ta có thể tin cậy Ngài sẽ chăm sóc chúng ta trọn vẹn không? Dù chúng ta sống trong nghèo khó hay giàu sang, bệnh tật hay khỏe mạnh. Dù chúng ta đang trong chiến tranh hay trong hòa bình, trong sự sống hay cái chết. Chúng ta thuộc về Ngài và đó là điều tốt nhất có thể xảy ra với chúng ta. Chúng ta có tin điều đó không?
Rô-ma 8: 28Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.
Chúng ta có dám cho rằng chúng ta chẳng là gì và Ngài là tất cả không? Hay chúng ta vẫn đang giữ lấy cái tôi của mình?
I Phi-e-rơ 5: 6Vậy, hãy hạ mình xuống dưới tay quyền phép của Đức Chúa Trời, hầu cho đến kỳ thuận hiệp Ngài nhắc anh em lên.
Anh chị em yêu mến, chỉ khi nào chúng ta thực sự từ bỏ chính mình thì chúng ta mới có thể làm được điều này:
I Phi-e-rơ 5: 7lại hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.
Ê-sai 41: 10Đừng sợ, vì ta ở với ngươi; chớ kinh khiếp, vì ta là Đức Chúa Trời ngươi! Ta sẽ bổ sức cho ngươi; phải, ta sẽ giúp đỡ ngươi, lấy tay hữu công bình ta mà nâng đỡ ngươi.
Amen