(Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Truyền Thống Hiệu Đính 2010)
(I). MỖI MỘT NGƯỜI CHÚNG TA HOẶC ĐƯỢC CỨU (tức là ở trong Đấng Christ). HOẶC BỊ HƯ MẤT. Ma-thi-ơ 7:13-14; Cô-lô-se 3:1-17.
(II). HỌC CÁCH LỘT BỎ XÁC THỊT ĐỂ MẶC LẤY ĐẤNG CHRIST.
(III). ĐỘNG VẬT SẠCH CÓ MÓNG RẼ RA, CHÂN CHIA HAI VÀ NHƠI (nhai lại) Phục-truyền 14:4-8. HÃY CẨN THẬN KHÔNG THEO ĐƯỜNG RIÊNG.
(IV). ĐỌC ĐI ĐỌC LẠI LỜI CHÚA. Mỗi năm đọc hết Kinh Thánh 1 lần
—————–
Anh chị em yêu mến trong Chúa,
(I). Lời Chúa chỉ dạy chúng ta HAI TRẠNG THÁI CHO MỖI MỘT NGƯỜI CHÚNG TA:
1. Được cứu: tức là ở trong Đấng Christ
2. Hoặc bị hư mất
Trạng thái mà mỗi chúng ta sẽ nhận được trong cõi vĩnh hằng được quyết định ở đây trong cuộc đời này.
Không quan trọng người giàu hay nghèo, có học vấn hay không. Bề ngoài người này xuất hiện như thế nào không quan trọng. Chúa xem vào tấm lòng.
Giê-rê-mi 17: 10Ta, Đức Giê-hô-va, dò xét trong trí, thử nghiệm trong lòng, báo cho mỗi người tùy đường họ đi, tùy kết quả của việc họ làm.
Vì vậy, chính Chúa Giêsu, Đức Chúa Trời của chúng ta, là Đấng nhìn thấu tấm lòng mỗi người. Mỗi người chúng ta cũng sẽ đứng trước mặt Chúa và Ngài sẽ hỏi riêng từng người bạn và tôi về thái độ tấm lòng chúng ta.
Quyết định trong lòng liệu chúng ta có đọc Kinh thánh hay không, cầu nguyện với Ngài với tấm lòng rộng mở hay không và liệu chúng ta có hết lòng theo Ngài hay không đều sẽ được Ngài nhìn thấy và phán xét.
Mác 13: 23Hãy cảnh giác. Ta đã nói trước mọi chuyện cho các con rồi.
Chúa đã tiết lộ hết mọi thứ cho chúng ta. Vì thế mỗi người chúng ta sẽ phải tự chịu trách nhiệm riêng về việc mình có được phép ở cùng Ngài trong cõi vĩnh hằng hay không.
Ma-thi-ơ 7:13-14 13Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hư mất, kẻ vào đó cũng nhiều. 14Song cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ kiếm được thì ít.
Anh chị em yêu mến, khi Lời Chúa kêu gọi chúng ta làm điều gì đó, chúng ta phải tích cực! Từ „Hãy“ yêu cầu chúng ta phải năng động.
Cửa hẹp, tức là được cứu, là hình ảnh của người năng động phấn đấu vì những gì ở trên. Kinh Thánh gọi người này là người thiêng liêng.
I Cô-rinh-tô 2:15-16 15Nhưng người có tánh thiêng liêng xử đoán mọi sự, và chính mình không bị ai xử đoán. 16Vì ai đã biết ý Chúa, đặng dạy dỗ Ngài? Nhưng phần chúng ta, thì có ý của Đấng Christ.
Mặt khác, người xác thịt, mặc dù bề ngoài có vẻ gần gũi với Đấng Christ, nhưng “bị người ta lừa đảo, bị mưu chước dỗ dành làm cho lầm lạc, mà day động và dời đổi theo chiều gió của đạo lạc” (Ê-phê-sô 4:4)
(II). Nếu Chúa muốn, hôm nay chúng ta sẽ HỌC CÁCH LỘT BỎ XÁC THỊT ĐỂ MẶC LẤY ĐẤNG CHRIST.
Cô-lô-se 3:1-17 1 Vậy nếu anh em được sống lại với Đấng Christ, hãy tìm các sự ở trên trời, là nơi Đấng Christ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời. 2 Hãy ham mến các sự ở trên trời, đừng ham mến các sự ở dưới đất; 3 vì anh em đã chết, sự sống mình đã giấu với Đấng Christ trong Đức Chúa Trời. 4 Khi nào Đấng Christ, là sự sống của anh em, sẽ hiện ra, bấy giờ anh em cũng sẽ hiện ra với Ngài trong sự vinh hiển. 5 Vậy hãy làm chết các chi thể của anh em ở nơi hạ giới, tức là tà dâm, ô uế, tình dục, ham muốn xấu xa, tham lam, tham lam chẳng khác gì thờ hình tượng: 6 bởi những sự ấy cơn giận của Đức Chúa Trời giáng trên các con không vâng phục; 7 lúc trước anh em sống trong những nết xấu đó, và ăn ở như vậy. 8 Nhưng bây giờ anh em nên trừ bỏ hết mọi sự đó, tức là sự thạnh nộ, buồn giận và hung ác. Đừng nói hành ai, chớ có một lời tục tỉu nào ra từ miệng anh em. 9 Chớ nói dối nhau, vì đã lột bỏ người cũ cùng công việc nó, 10 mà mặc lấy người mới là người đang đổi ra mới theo hình tượng Đấng dựng nên người ấy, đặng đạt đến sự hiểu biết đầy trọn. 11 Tại đây không còn phân biệt người Gờ-réc hoặc người Giu-đa, người chịu cắt bì hoặc người không chịu cắt bì, người dã man hoặc người Sy-the, [Người Sy-the đời bấy giờ có tiếng là mọi-rợ hơn các dân khác] Người Sy-the đời bấy giờ có tiếng là mọi-rợ hơn các dân khác
người tôi mọi hoặc người tự chủ; nhưng Đấng Christ là mọi sự và trong mọi sự. 12 Vậy anh em là kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, là người thánh và rất yêu dấu của Ngài, hãy có lòng thương xót. Hãy mặc lấy sự nhân từ, khiêm nhượng, mềm mại, nhịn nhục, 13 nếu một người trong anh em có sự gì phàn nàn với kẻ khác, thì hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau: như Chúa đã tha thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy. 14 Nhưng trên hết mọi sự đó, phải mặc lấy lòng yêu thương, vì là dây liên lạc của sự trọn lành. 15 Nguyền xin sự bình an của Đấng Christ cai trị trong lòng anh em, là bình an mà anh em đã được gọi đến đặng hiệp nên một thể; lại phải biết ơn. 16 Nguyền xin lời của Đấng Christ ở đầy trong lòng anh em, và anh em dư dật mọi sự khôn ngoan. Hãy dùng những ca vịnh, thơ thánh, bài hát thiêng liêng mà dạy và khuyên nhau, vì được đầy ơn Ngài nên hãy hết lòng hát khen Đức Chúa Trời. 17 Mặc dầu anh em nói hay làm, cũng phải nhân danh Đức Chúa Jêsus mà làm mọi điều, nhờ Ngài mà tạ ơn Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha.
Một lần nữa chúng ta lại thấy những lời kêu gọi chúng ta phải hành động.
Đầu tiên: – hãy tìm các sự ở trên trời
– Hãy ham mến các sự ở trên trời
– hãy làm chết các chi thể của anh em ở nơi hạ giới
– bây giờ anh em nên trừ bỏ hết mọi sự đó v.v.
Chúng ta thấy con người xác thịt/con người trần thế chính là trạng thái ban đầu của chúng ta. Vì vậy chúng ta phải cởi nó ra trước vì chúng ta đã và đang mặc nó. Nếu tiếp tục thụ động về mặt thuộc linh, nếu lười biếng, chúng ta luôn vẫn ở trong xác thịt.
Châm-ngôn 13: 4Lòng kẻ biếng nhác mong ước, mà chẳng có chi hết; Còn lòng người siêng năng sẽ được no nê.
Vì thế, bước theo Chúa Giêsu là một lối sống năng động và vâng phục. Ở đây chúng ta cũng thấy lời Chúa kêu gọi chúng ta chủ động:
– 12Vậy anh em là kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, là người thánh và rất yêu dấu của Ngài, hãy có lòng thương xót. Hãy mặc lấy sự nhân từ, khiêm nhượng, mềm mại, nhịn nhục, 13nếu một người trong anh em có sự gì phàn nàn với kẻ khác, thì hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau:
– Phải Mặc Lấy Lòng Yêu Thương
– 16Nguyền xin lời của Đấng Christ ở đầy trong lòng anh em, và anh em dư dật mọi sự khôn ngoan. Hãy dùng những ca vịnh, thơ thánh, bài hát thiêng liêng mà dạy và khuyên nhau, vì được đầy ơn Ngài nên hãy hết lòng hát khen Đức Chúa Trời.
– phải nhân danh Đức Chúa Jêsus mà làm mọi điều, nhờ Ngài mà tạ ơn Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha.
Nghe có vẻ khó làm với chúng ta không?
Chúng ta hãy nhớ rằng không phải chúng ta chịu trách nhiệm về kết quả mà là Chúa chịu trách nhiệm. Chúng ta chỉ cần ngoan ngoãn vâng theo sự lôi kéo của Thánh Linh mà thôi.
II Ti-mô-thê 1: 7Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm thần nhút nhát, bèn là tâm thần mạnh mẽ, có tình thương yêu và dè giữ.
Để làm được điều này, chúng ta phải để Ngài kiểm soát tấm lòng của chúng ta.
Châm-ngôn 23: 26Hỡi con, hãy dâng lòng con cho cha, Và mắt con khá ưng đẹp đường lối của cha.
Chúng ta có dâng trọn tấm lòng mình cho Chúa không? Và đừng dừng lại ở đó, thưa anh chị em yêu mến! Lời Ngài còn đi xa hơn và nói rằng chúng ta phải CHỦ ĐỘNG nhận thức được những chỉ dẫn của Ngài là tốt cho chúng ta (cho bạn và cho cá nhân tôi).
Thưa anh chị em yêu mến, làm sao chúng ta có thể biết được những chỉ dẫn của Ngài nếu chúng ta không đọc và tìm kiếm Ngài trong Kinh Thánh hàng ngày?
Đức Chúa Trời của chúng ta cũng đưa ra một số quy định cho giân Israel về chủ đề này trong Cựu Ước như một điềm báo trước. Chúng ta đọc về điều này:
Phục-truyền Luật-lệ Ký 12: 32Các ngươi khá cẩn thận làm theo mọi điều ta dặn biểu các ngươi: chớ thêm hay là bớt chi hết.
à Đức Chúa Trời đòi hỏi sự vâng phục trước hết.
Chúng ta hãy cẩn thận kẻo nếu không vâng phục và sẵn sàng đi theo Chúa, chúng ta sẽ luôn bướng bỉnh và đi theo con đường riêng của mình.
Phục-truyền Luật-lệ Ký 14:4-8 4 Nầy những loài vật mà các ngươi được ăn: con bò, con trừu, con dê cái, 5 con nai đực, con hoàng dương, con hươu đực, con dê rừng, con sơn dương, con bò rừng, và con linh dương. 6 Trong những loài vật, các ngươi được ăn con nào có móng rẽ ra, chân chia hai và nhơi, 7 nhưng trong những con vật nhơi, có móng rẽ ra và chân chia hai, nầy là những con các ngươi không phép ăn: con lạc đà, con thỏ rừng, và con thỏ nhà, chúng nó nhơi; song không có móng rẽ ra: phải cầm nó là không sạch cho các ngươi. 8 Con heo cũng vậy; vì nó có móng rẽ ra, nhưng không nhơi: phải cầm nó là không sạch cho các ngươi. Chớ ăn thịt của các con vật đó, và chớ đụng đến xác chết chúng nó.
Có bao giờ chúng ta tự hỏi tại sao Đức Chúa Trời cho dân Y-sơ-ra-ên giữ luật lệ này rồi lại bỏ nó sau khi Chúa Giê-su thăng thiên không? Chúng ta hãy lưu ý rằng những gì được dùng làm quy tắc cho dân Y-sơ-ra-ên (trước khi Chúa Giê-su nhập thể) giờ đây được dùng làm quy tắc thuộc linh cho chúng ta.
(III). ĐỘNG VẬT CÓ MÓNG RẼ RA, CHÂN CHIA HAI VÀ NHƠI (nhai lại) được gọi là sạch sẽ: – móng rẽ ra hoàn toàn = sự tách biệt (thánh hóa)
– Động vật nhai lại = sự lặp lại
Chúng ta hãy xem ý nghĩa của hai thuộc tính này.
1. sự tách biệt (thánh hóa)
Tách biệt khỏi thế giới, với bản chất nguyên thủy của chúng ta! Như chúng ta đã đọc trước đây: việc chết các chi thể của anh em ở nơi hạ giới.
Hê-bơ-rơ 4: 12Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm
hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định
trong lòng.
Thưa anh chị em yêu mến, Lời Chúa là gì? Là chính Chúa Giêsu, Đấng hiện nay đã ban cho chúng ta sự bày tỏ của Ngài dưới hình thức Kinh Thánh. Khi Lời Ngài đi vào cuộc sống của chúng ta, có hai đường đi cho chúng ta: thuộc linh và xác thịt. Chúng ta theo đường nào?
Chúng ta có được Lời Ngài hướng dẫn không? Chúng ta có cảm nghiệm được sự sâu sắc trong lời nói của Ngài đâm vào lòng mình không?
Nếu chúng ta trả lời “không” cho những câu hỏi này, chúng ta phải tự hỏi liệu đức tin của chúng ta có thật hay không, liệu đức tin còn sống hay liệu chúng ta đã rời xa mối tình đầu từ lâu rồi, thưa anh chị em yêu mến!
Khải-huyền 2:1-5 1 Hãy viết cho thiên sứ của Hội thánh Ê-phê-sô rằng: Nầy là lời phán của Đấng cầm bảy ngôi sao trong tay hữu và đi chính giữa bảy chân đèn vàng: 2 Ta biết công việc ngươi, sự khó nhọc ngươi, sự nhịn nhục ngươi; ta biết ngươi không thể dung được những kẻ ác, lại biết ngươi đã thử những kẻ tự xưng là sứ đồ mà không phải là sứ đồ, ngươi đã rõ rằng chúng nó giả dối. 3 Ngươi hay nhịn nhục và chịu khó vì danh ta, không mệt nhọc chút nào. 4 Nhưng điều ta trách ngươi, là ngươi đã bỏ lòng kính mến ban đầu. 5 Vậy hãy nhớ lại ngươi đã sa sút từ đâu, hãy ăn năn và làm lại những công việc ban đầu của mình; bằng chẳng vậy, ta sẽ đến cùng ngươi, nếu ngươi không ăn năn thì ta sẽ cất chân đèn của ngươi khỏi chỗ nó.
Thưa anh chị em yêu dấu, chúng ta hãy ăn năn để Chúa không cất chân đèn của chúng ta đi!
2. sự lặp lại
Hình ảnh động vật nhai lại tượng trưng cho sự lặp đi lặp lại, việc nhai đi nhai lại thức ăn. Thức ăn của chúng ta LÀ AI?
Giăng 6: 35Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là bánh của sự sống;….
(IV). Vì Chúa cũng là Lời Đức Chúa Trời nên chúng ta phải ĐỌC ĐI ĐỌC LẠI LỜI ĐỨC CHÚA TRỜI.
Nếu một người trong chúng ta không tích cực và chưa đọc toàn bộ Kinh thánh thì làm sao người đó có thể tự nhận mình là môn đồ của Chúa Giê-su? BA CHƯƠNG MỖI NGÀY VÀ CHÚNG TA SẼ ĐỌC TOÀN BỘ KINH THÁNH TRONG MỘT NĂM.
Có bao nhiêu người trong chúng ta đã tin Chúa nhiều năm? Chúng ta đã đọc Kinh Thánh bao nhiêu lần rồi?
Ma-thi-ơ 13: 44Nước thiên đàng giống như của báu chôn trong một đám ruộng kia. Một người kia tìm được thì giấu đi, vui mừng mà trở về, bán hết gia tài mình, mua đám ruộng đó.
Chúng ta đọc qua câu này rất thường xuyên, phải không? Nhưng khi đọc và Chúa cho hiểu câu này, tôi hiểu rằng Kinh Thánh không thể đến từ tâm trí con người viết ra được.
Người nông dân làm gì với cánh đồng của mình năm này qua năm khác? Anh ta làm những công việc định kỳ từ năm này sang năm khác: cày xới, bón phân, gieo hạt, v.v. từ năm này sang năm khác. Lặp đi lặp lại.
Chỉ khi chúng ta đọc đi đọc lại Lời Chúa với tấm lòng rộng mở và sự vâng phục, thì Ngài mới cho phép chúng ta tìm thấy của báu chôn trong Lời của Ngài. Thường thường con cái Chúa vâng phục Ngài sau nhiều năm nghiên cứu Lời Ngài thì vẫn luôn luôn tìm thấy của báu mới đang ẩn giấu trong Lời Ngài.
Vì vậy, chỉ những ai nghiêm túc, vâng phục và siêng năng, gạt bỏ xác thịt (tách biệt / thánh hóa) và sống trong Lời Ngài mới trong sạch trước mặt Ngài.
THẬN TRỌNG: Có hai cách nhìn có vẻ ngoan đạo nhưng thực chất chỉ là sự vô đạo ẩn giấu.
1. Nhai lại nhưng không có móng rẽ ra = những người học Lời Chúa nhưng không được biệt riêng cho Chúa (không thánh hóa / không chết các chi thể của mình). Là những người học KT mà không theo Chúa.
Đây thường là những tín đồ tin bằng đầu (lý trí) nhưng trong lòng không vâng phục Chúa.
II Ti-mô-thê 3:6-9 6 Trong bọn họ có kẻ lẻn vào các nhà, quyến dụ lòng những người đàn bà mang tội lỗi, bị bao nhiêu tình dục xui khiến; 7 vẫn học luôn mà không hề thông biết lẽ thật được. 8 Xưa kia Gian-nét với Giam-be chống trả Môi-se thể nào, thì những kẻ nầy cũng chống trả lẽ thật thể ấy: lòng họ bại hoại đức tin họ không thể chịu thử thách được. 9 Nhưng họ không làm thêm được nữa, vì sự điên dại của họ sẽ bày tỏ ra cho thiên hạ, cũng như của hai người kia.
Chúng ta thấy rằng họ là những người có tâm hồn trần tục, tìm kiếm lợi ích cho riêng mình, sử dụng Lời Chúa, nhưng chưa bao giờ hạ mình xuống trước Ngài và chưa bao giờ dâng tấm lòng mình cho Ngài.
Vì thế họ sẽ không bao giờ tìm thấy kho báu. Bởi vì họ vẫn học luôn mà không hề thông biết lẽ thật được
2. Móng rẽ ra và không nhai lại = những người sống tách biệt (thánh hóa theo ý riêng mình) nhưng không theo Lời Chúa. Những người “vượt qua lời đã chép” (I Cô-rinh-tô 4:6)
Đây là những người có tâm hồn thuộc linh nhưng họ đã hoàn toàn quay lưng lại với Chúa vì họ không biết Kinh thánh nói gì vì họ không đọc.
II Ti-mô-thê 4:3-4 3Vì sẽ có một thời kia, người ta không chịu nghe đạo lành; nhưng vì họ ham nghe những lời êm tai, theo tư dục mà nhóm họp các giáo sư xung quanh mình, 4bịt tai không nghe lẽ thật, mà xây hướng về chuyện huyễn.
Anh chị em yêu mến, chẳng phải chúng ta cũng thấy những giảng dạy, thực hành và nghi lễ của những hội thánh không phù hợp với Lời Chúa sao? Chúng ta có thực sự muốn từ bỏ những thói quen của mình khi Lời Chúa yêu cầu chúng ta phải làm khác không?
– nếu ý tưởng của chúng ta sai lầm về việc đặt tay
– nếu ý tưởng của chúng ta sai lầm về Bữa Tiệc Thánh
– nếu ý tưởng của chúng ta sai lầm về tình yêu, về việc nuôi dạy con cái, về tiền bạc, của cải, v.v.
Chẳng phải các giáo phái khác nhau đều xuất phát từ điều này sao? Nhân Chứng Giê-hô-va, Công giáo, Tin lành, v.v.?
Chúng ta là gì? Chúng ta có đang đứng trước mặt Chúa với tư cách là một hội thánh đúng hay không?
Chẳng phải chúng ta cần phải khẩn trương đưa thái độ của mình ra trước sự thử thách qua Lời Chúa sao?
Xin Chúa thương xót chúng ta là những kẻ có tội.
Vậy thì chúng ta là ai?
Hôm thứ sáu Bích hỏi tôi chúng ta thuộc giáo phái nào. Tôi đã nói với cháu rằng chúng ta là môn đệ của Chúa Giêsu. Điều gì là quan trọng đối với những người được vào thiên đàng?
Khải-huyền 7: 14… Đó là những kẻ ra khỏi cơn đại nạn, đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con.
và
Khải-huyền 14: 4…Chiên Con đi đâu, những kẻ nầy theo đó.
Anh chị em yêu mến, tôi chỉ có thể kêu gọi anh chị em và đặc biệt là chính mình tôi hãy nghiêm túc để có được Ngài. Đây là điều quan trọng nhất trong cuộc sống của chúng ta. Vì chúng ta sẽ đứng trước Ngài với tư cách là những cá nhân và Ngài sẽ phán xét từng cá nhân một.
Ma-thi-ơ 16:26-27 26Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Vậy thì người lấy chi mà đổi linh hồn mình lại? 27Vì Con người sẽ ngự trong sự vinh hiển của Cha mình mà giáng xuống cùng các thiên sứ, lúc đó, Ngài sẽ thưởng cho từng người, tùy việc họ làm.
Vì thế chúng ta hãy cầu xin Cha nhân từ dạy chúng ta cách có thái độ đúng đắn:
Ga-la-ti 2: 20Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.
Anh chị em yêu mến, chúng ta hãy tự xét mình. Hãy làm chết các chi thể của chúng ta.
Gia-cơ 3:13-18 13 Trong anh em có người nào khôn ngoan thông sáng chăng? Hãy lấy cách ăn ở tốt của mình mà bày tỏ việc mình làm bởi khôn ngoan nhu mì mà ra. 14 Nhưng nếu anh em có sự ghen tương cay đắng và sự tranh cạnh trong lòng mình, thì chớ khoe mình và nói dối nghịch cùng lẽ thật. 15 Sự khôn ngoan đó không phải từ trên mà xuống đâu; trái lại, nó thuộc về đất, về xác thịt và về ma quỉ. 16 Vì ở đâu có những điều ghen tương tranh cạnh ấy, thì ở đó có sự lộn lạo và đủ mọi thứ ác. 17 Nhưng sự khôn ngoan từ trên mà xuống thì trước hết là thanh sạch, sau lại hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình. 18 Vả, bông trái của điều công bình thì gieo trong sự hòa bình, cho những kẻ nào làm sự hòa bình vậy. Amen