Bài giảng: càu nhàu/ oán trách/ lằm bằm, nói phạm thượng và nghi ngờ – 23.02.2025

(Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Truyền Thống Hiệu Đính 2010)

Anh chị em yêu mến trong Chúa,

chúng ta hãy đọc câu này:

Lu-ca 19: 14Song dân xứ ấy ghét người, thì sai sứ theo đặng nói rằng: Chúng tôi không muốn người nầy cai trị chúng tôi!

Suy nghĩ của chúng ta khi đọc câu này là gì?

ở đây muốn nói đến:

– những người không tin Chúa, những người vô thần, những người “bên ngoài”.

– những người cố tình chọn theo ác quỷ

– những người thờ thần tượng.

Hôm nay chúng ta hãy cùng xem xét câu hỏi này dưới góc nhìn của Kinh Thánh.

Hôm nay chúng ta hãy xem xét câu hỏi này dưới ánh sáng của Kinh Thánh.

Nếu Chúa muốn, hôm nay chúng ta sẽ học các khía cạnh của lòng vô tín là: càu nhàu/ oán trách/ lằm bằm, nói phạm thượng và nghi ngờ.

1. Càu nhàu/ oán trách/ lằm bằm

Xuất Ê-díp-tô Ký 16:1-14 1 Nhằm ngày mười lăm tháng hai, sau khi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, cả hội chúng Y-sơ-ra-ên ở nơi Ê-lim đi đến đồng vắng Sin, nằm về giữa khoảng Ê-lim và Si-na-i. 2 Cả hội chúng Y-sơ-ra-ên oán trách Môi-se và A-rôn tại nơi đồng vắng, 3 nói cùng hai người rằng: Ôi! Thà rằng chúng tôi chịu chết về tay Đức Giê-hô-va tại xứ Ê-díp-tô, khi còn ngồi kề nồi thịt và ăn bánh chán chê! Vì hai người dẫn dắt chúng tôi vào nơi đồng vắng nầy đặng làm cho cả đoàn dân đông nầy đều bị chết đói. 4 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Nầy, ta sẽ từ trên trời cao làm mưa bánh xuống cho các ngươi. Dân sự sẽ đi ra, mỗi ngày nào thâu bánh đủ cho ngày nấy, đặng ta thử dân coi có đi theo luật lệ của ta hay chăng. 5 Qua ngày thứ sáu, dân sự sẽ dự bị phần đã góp, và sẽ được phần gấp bằng hai của mình thường thâu hằng ngày. 6 Môi-se và A-rôn bèn nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Chiều nay các ngươi sẽ nhận biết rằng ấy là Đức Giê-hô-va đã rút các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, 7 và sáng mai sẽ thấy sự vinh quang của Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã nghe lời các ngươi oán trách Ngài rồi. Vả lại, chúng ta là ai mà các ngươi oán trách chúng ta? 8 Môi-se nói: Chiều nầy Đức Giê-hô-va sẽ phát thịt cho các ngươi ăn, rồi sáng mai bánh nhiều dư dật, vì Ngài đã nghe lời các ngươi oán trách Ngài rồi. Thế thì, chúng ta là ai? Những lời oán trách chẳng phải đổ về chúng ta đâu, nhưng về Đức Giê-hô-va vậy. 9 Môi-se nói cùng A-rôn rằng: Hãy nói cho cả hội chúng Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi hãy đến trước mặt Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã nghe lời oán trách của các ngươi rồi. 10 Vả, khi A-rôn nói cùng cả hội chúng Y-sơ ra-ên, thì họ xây mặt về phía đồng vắng, thấy sự vinh quang của Ngài hiện ra trong đám mây. 11 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 12 Ta đã nghe lời oán trách của dân Y-sơ-ra-ên. Vậy, ngươi hãy nói cùng chúng nó rằng: Lối chiều các ngươi sẽ ăn thịt; sáng mai sẽ ăn bánh no nê, và sẽ biết ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi. 13 Vậy, chiều lại, có chim cút bay lên phủ trên trại quân; đến sáng mai lại có một lớp sương ở chung quanh trại quân. 14 Lớp sương đó tan đi, trên mặt đồng vắng thấy có vật chi nhỏ, tròn, như hột sương đóng trên mặt đất.

Dân Israel vừa mới rời khỏi Ai Cập và vừa trải qua phép lạ khi Chúa rẽ biển cho họ.

Đây là hình ảnh về hành trình đức tin sau khi con người tin Chúa, tiếp nhận Chúa Giêsu và được Ngài cứu chuộc ra khỏi thế gian.

Chúng ta biết rằng Israel đã phải lang thang trong sa mạc trong 40 năm. 40 là con số thử thách và huấn luyện: Chúa Giêsu bị cám dỗ 40 ngày trong sa mạc.

Vì vậy, Kinh Thánh nói rằng chúng ta, là những người thực sự mong muốn theo Chúa sẽ bị cám dỗ, thử thách và huấn luyện trên trái đất này.

Nhưng chúng ta cũng biết rằng cuối cùng chỉ có Giô-suê và Ca-lép nhìn thấy đất hứa, Chúa đã để những người lớn khác chết vì lòng vô tín của họ:

Điều gì đã xảy ra?

Dân Israel không hài lòng với hiện tại và nhìn lại quá khứ

Về nhìn lại quá khứ:

Sáng-thế Ký 19: 26Nhưng vợ của Lót quay ngó lại đằng sau mình, nên hóa ra một tượng muối.

Lu-ca 9: 62Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ai đã tra tay cầm cày, còn ngó lại đằng sau, thì không xứng đáng với nước Đức Chúa Trời.

Chẳng phải chúng ta không nhìn lại về kế hoạch cuộc đời mình có sao? Chúng ta không nhìn lại về những sở thích mà chúng ta sẽ phải từ bỏ sao? Chẳng phải chúng ta không nhìn lại về những kết nối và mối quan hệ mà chúng ta đã có trước đây sao? Chúng ta không nhìn lại bằng cấp của mình sao? Không nhìn lại về công việc và sự nghiệp trần thế của chúng ta? Tiền trong tài khoản của chúng ta nữa? V.v. Đây chẳng phải đều là những cái “nồi thịt” của Ai Cập sao?

Chúng ta có phải là tạo vật mới trong Đấng Christ hay chúng ta không muốn điều đó?

Ga-la-ti 6: 15Vì điều yếu cần chẳng phải sự chịu cắt bì, hay là sự chẳng chịu cắt bì, bèn là trở nên người mới.

Nhưng:… Chúng tôi không muốn người nầy cai trị chúng tôi!

Về sự không hài lòng:

Có lẽ chúng ta đã nhận ra rằng Chúa Jesus là con đường duy nhất dành cho chúng ta. Như Phi-e-rơ đã nói

Giăng 6:68-6968Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chúng tôi đi theo ai? Chúa có những lời của sự sống đời đời; 69chúng tôi đã tin, và nhận biết rằng Chúa là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời.

Và sau đó thì sao? Nhận thức này có khiến chúng ta ngoan ngoãn theo Chúa và bớt bướng bỉnh hơn không?

Giăng 18:10-11 10Bấy giờ, Si-môn Phi-e-rơ có một thanh gươm, bèn rút ra, đánh đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, chém đứt tai bên hữu. Đầy tớ đó tên là Man-chu. 11Nhưng Đức Chúa Jêsus phán cùng Phi-e-rơ rằng: Hãy nạp gươm ngươi vào vỏ; ta há chẳng uống chén mà Cha đã ban cho ta uống sao?

Hay sự nhận thức này dẫn chúng ta đến sự trung thành với Chúa?

Mác 14:71-72 71Người bèn rủa mà thề rằng: Ta chẳng hề quen biết với người mà các ngươi nói đó! 72Tức thì gà gáy lần thứ hai; Phi-e-rơ bèn nhớ lại lời Đức Chúa Jêsus đã phán rằng: Trước khi gà gáy hai lượt, ngươi sẽ chối ta ba lần. Người tưởng đến thì khóc.

Không đâu, anh chị em yêu mến. Nhận thức rằng Chúa Giêsu là sự cứu rỗi của chúng ta và là Đức Chúa Trời của chúng ta, không làm cho chúng ta hài lòng với sự hướng dẫn của Ngài được, khi chúng ta vẫn còn sống trong xác thịt.

Châm-ngôn 27: 20Con mắt loài người chẳng hề chán, Cũng như Âm phủ và vực sâu không hề đầy vậy.

Chừng nào chúng ta còn sống trong xác thịt là chúng ta sống ngoài Đấng Christ.

Gia-cơ 4:1-4 1 Những điều chiến đấu tranh cạnh trong anh em bởi đâu mà đến? Há chẳng phải từ tình dục anh em vẫn hay tranh chiến trong quan thể mình sao? 2 Anh em tham muốn mà chẳng được chi; anh em giết người và ghen ghét mà chẳng được việc gì hết; anh em có sự tranh cạnh và chiến đấu; anh em chẳng được chi, vì không cầu xin. 3 Anh em cầu xin mà không nhận lãnh được, vì cầu xin trái lẽ, để dùng trong tư dục mình. 4 Hỡi bọn tà dâm kia, anh em há chẳng biết làm bạn với thế gian tức là thù nghịch với Đức Chúa Trời sao? Cho nên, ai muốn làm bạn với thế gian, thì người ấy trở nên kẻ nghịch thù cùng Đức Chúa Trời vậy.

Giu-đe 1: 16Ấy đều là những kẻ hay lằm bằm, hay phàn nàn luôn về số phận mình, làm theo sự ham muốn mình, miệng đầy những lời kiêu căng, và vì lợi mà nịnh hót người ta.

Có phải chúng ta đang sống theo xác thịt, vẫn ham muốn những thứ trần tục mà Chúa không ban cho chúng ta không? Hay chúng ta chỉ mong muốn một mình Chúa Giêsu mà thôi?

Chúng tôi không muốn người nầy cai trị chúng tôi!

2. Nói phạm thượng

Dân-số Ký 15:30-31 30Nhưng ai cố ý phạm tội, hoặc người sanh trong xứ, hay là khách ngoại bang, thì ai đó khinh bỉ Đức Giê-hô-va; người sẽ bị truất khỏi dân sự mình, 31vì người đã khinh bỉ lời Đức Giê-hô-va và trái mạng của Ngài: người hẳn sẽ bị truất diệt, tội gian ác người đổ lại trên mình người.

Bất cứ điều gì cố ý chống lại ý muốn của Đức Chúa Trời đều là phạm thượng hay khinh bỉ Chúa!

Mọi tội lỗi, mọi sự bất tuân và mọi sự vô tín, dù chúng ta nên biết rõ hơn qua Kinh Thánh, đều là một cái tát vào mặt Đức Chúa Trời.

Ý muốn Chúa là gì?

I Ti-mô-thê 2: 4Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật.

Chúng ta tin Chúa Giêsu và sự hy sinh của Ngài để được cứu. Chúng ta có thể dừng việc này lại được không? Không, ý muốn của Đức Chúa Trời đừng dừng lại ở đó. Làm sao chúng ta có thể hiểu biết lẽ thật nếu không đọc Kinh Thánh và tương giao với Chúa, phải không?

Ma-thi-ơ 12:31-32 31Ấy vậy, ta phán cùng các ngươi, các tội lỗi và lời phạm thượng của người ta đều sẽ được tha; song lời phạm thượng đến Đức Thánh Linh thì sẽ chẳng được tha đâu. 32Nếu ai nói phạm đến Con người, thì sẽ được tha; song nếu ai nói phạm đến Đức Thánh Linh, thì dầu đời nầy hay đời sau cũng sẽ chẳng được tha.

Ngay cả sự phạm thượng của Chúa Con cũng có thể được tha thứ. Nhưng chúng ta há chẳng liên tục nói phạm thượng đến Chúa Con bằng mọi việc làm, mọi tư tưởng và mọi lời nói khi không ở trong Ngài hay sao?

Ê-sai 9: 5 Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Đấng Lạ lùng, là Đấng Mưu luận, là Đức Chúa Trời Quyền năng, là Cha Đời đời, là Chúa Bình an.

Chẳng phải Ngài được ban cho chúng ta để chúng ta phạm thượng Ngài sao?

Ê-sai 50: 6 Ta đã đưa lưng cho kẻ đánh ta, và đưa má cho kẻ nhổ râu ta; ai mắng hoặc nhổ trên ta, ta chẳng hề che mặt.

Nhiều học giả Kinh Thánh nói rằng việc phạm thượng Đức Thánh Linh không còn có thể xảy ra trong thời đại chúng ta nữa; điều đó không phù hợp với sự giảng dạy của Kinh Thánh vì các bức thư dạy dỗ không dạy điều đó. Hơn thế nữa, sự giảng dạy nhấn mạnh rằng có tội lỗi không thể tha thứ được.

Hê-bơ-rơ 6:4-6 4Vì chưng những kẻ đã được soi sáng một lần, đã nếm sự ban cho từ trên trời, dự phần về Đức Thánh Linh, 5nếm đạo lành Đức Chúa Trời, và quyền phép của đời sau, 6nếu lại vấp ngã, thì không thể khiến họ lại ăn năn nữa, vì họ đóng đinh Con Đức Chúa Trời trên thập tự giá cho mình một lần nữa, làm cho Ngài sỉ nhục tỏ tường.

Nếu ai đó đã trải nghiệm việc làm của Đức Thánh Linh rồi sa ngã thì người đó không thể đổi mới được nữa.

Nếu cố tình vi phạm ý muốn Chúa, chúng ta có muốn người nầy cai trị chúng ta không?

3. Nghi ngờ

Chúa Giêsu có sống trong chúng ta qua Chúa Thánh Linh không? Chúa có trong giữa buổi nhóm khi có hai hoặc ba tín đồ đến với nhau trong danh Chúa không?

Lu-ca 24: 38Ngài phán rằng: Sao các ngươi bối rối, và sao trong lòng các ngươi nghi làm vậy?

Mọi điều trong Kinh Thánh có thật sự đúng hay không thưa anh chị em yêu mến?

Gia-cơ 1:5-8 5Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho. 6Nhưng phải lấy đức tin mà cầu xin, chớ nghi ngờ; vì kẻ hay nghi ngờ giống như sóng biển, bị gió động và đưa đi đây đi đó. 7Người như thế chớ nên tưởng mình lãnh được vật chi từ nơi Chúa: 8ấy là một người phân tâm, phàm làm việc gì đều không định.

Theo tôi hiểu, sự nghi ngờ tạo nên sự khác biệt rất lớn.

Đầu tiên, chúng ta nên hiểu rằng sự nghi ngờ nảy sinh trong lòng chúng ta. Chúng ta đã dâng trọn lòng mình cho Chúa chưa?

Mác 11: 23Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai sẽ biểu hòn núi nầy rằng: Phải cất mình lên, và quăng xuống biển, nếu ngươi chẳng nghi ngại trong lòng, nhưng tin chắc lời mình nói sẽ ứng nghiệm, thì điều đó sẽ thành cho.

Chúng ta cũng thấy rằng một chút nghi ngờ sẽ phá hủy mọi thứ. Lời cầu nguyện không được đáp lại. Không có tác dụng trong Chúa.

Ngoài ra, sự nghi ngờ khiến tín đồ trở thành đồ chơi của ma quỷ: 8ấy là một người phân tâm, phàm làm việc gì đều không định.

Một chút nghi ngờ sẽ mang lại sự không ổn định trong mọi đường của chúng ta!

Chúng ta đã dâng mọi sự hết cho Chúa chưa? Chúng ta có hết lòng tin vào Ngài không?

Hay là

Chúng tôi không muốn người nầy cai trị chúng tôi!

4. Anh chị em yêu mến, chúng ta làm thế nào để thoát khỏi tình trạng này?

Ma-thi-ơ 16: 24Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng môn đồ rằng: Nếu ai muốn theo ta, thì phải liều mình, vác thập tự giá mình mà theo ta.

Đó là chìa khóa. Từ chối bản thân và tuyên bố xác thịt của mình (nhu cầu và mong muốn của mình) là đã chết.

Ga-la-ti 5: 24Vả, những kẻ thuộc về Đức Chúa Jêsus Christ đã đóng đinh xác thịt với tình dục và dâm dục mình trên thập tự giá rồi.

Nếu không hài lòng với anh chị em của mình, tôi nên làm gì? Tôi có nên càu nhàu họ không? Chẳng phải lúc đó tôi đang lằm bằm chống lại Đức Chúa Trời sao? Vì tín đồ Chúa không là chi thể của Thân Thể Chúa Giê-su sao?

Đầu tiên, nên hỏi Chúa. Như Ma-thê đã làm điều này làm gương cho chúng ta.

Lu-ca 10: 40Vả, Ma-thê mảng lo về việc vặt, đến thưa Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, em tôi để một mình tôi hầu việc, Chúa há không nghĩ đến sao? Xin biểu nó giúp tôi.

Tôi sai hay anh chị em sai thì chỉ có Chúa Giêsu mới biết được.

Thứ hai, Thư tín viết rằng chúng ta nên khuyên nhủ anh chị em mình với cách khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau, (Ê-phê-sô 4:2). Chúng ta lưu ý về điều này: KHÔNG BAO GIỜ có lời kêu gọi chúng ta nên chịu đựng tội lỗi trong các bức thư dạy dỗ!

Hoàn toàn đầu phục Chúa và từ bỏ chính mình là chìa khóa để không lằm bằm và nói hành. Tin vào Ngài hoàn toàn và không chút nghi ngờ.

Hê-bơ-rơ 12: 4Anh em chống trả với tội ác còn chưa đến nỗi đổ huyết;

Và làm thế nào chúng ta có thể chống lại đến nỗi đổ huyết?

Cô-lô-se 3: 5Vậy hãy làm chết các chi thể của anh em ở nơi hạ giới, tức là tà dâm, ô uế, tình dục, ham muốn xấu xa, tham lam, tham lam chẳng khác gì thờ hình tượng:

Đó luôn luôn là một đối trọng. Gần gũi với Chúa hay gần với tội ác.

Càng đến gần tội ác, chúng ta càng cách xa Chúa.

Ma-thi-ơ 24: 12Lại vì cớ tội ác sẽ thêm nhiều, thì lòng yêu mến của phần nhiều người sẽ nguội lần.

Luôn luôn là sự lựa chọn giữa cái chết hay sự sống; lựa chọn giữa bóng tối hay ánh sáng, lựa chọn giữa thế giới hay Chúa Christ, lựa chọn giữa những ước muốn của chúng ta hay sự hướng dẫn của Ngài. Chúng ta không có được cả hai!

Ví dụ về những người muốn cả hai:

– Esau, là con đầu lòng -> chọn lấy miếng ăn

– Balaam, là tiên tri của Chúa -> chọn lấy sự giàu có

– Saulo, được Chúa chọn làm vị vua đầu tiên của Israel -> chọn lấy danh tiếng

– Solomon, là con cháu của David -> chọn lấy phụ nữ

Ma-thi-ơ 12: 30Ai không ở với ta, thì nghịch cùng ta; ai không thâu hiệp với ta, thì tan ra.

Chúng ta hãy chú ý: nghi ngờ một chút và chúng ta sẽ ra ngoài.

Chúng ta có muốn người nầy (tức là Chúa Giêsu) cai trị chúng ta không?

Anh chị em yêu mến, nếu muốn, chúng ta hãy cầu nguyện với Cha của Chúa Giêsu, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, (Gia-cơ 1:5), dạy chúng ta cách yêu Đức Chúa Trời, vì Chúa đã yêu chúng ta trước. (1 Giăng 4:19)

Tôi cầu cho tất cả chúng ta, là chúng ta hết lòng yêu mến Chúa và đi đến đích cuối cùng.

I Phi-e-rơ 1:8-9 8Ngài là Đấng anh em không thấy, mà yêu mến; dầu bây giờ anh em không thấy Ngài, nhưng tin Ngài, và vui mừng lắm một cách không xiết kể và vinh hiển: 9nhận được phần thưởng về đức tin anh em, là sự cứu rỗi linh hồn mình.

Amen