A. Cảnh phán xét của Đức Chúa Trời.
1. (1-3) Phạm vi phán xét của CHÚA.
“1 Nầy, Đức Giê-hô-va làm cho đất trống không và hoang vu; Ngài lật đổ mặt đất và làm tan lạc dân cư. 2 Thầy tế lễ như chúng dân, ông chủ như đầy tớ trai, bà chủ như đầy tớ gái, kẻ bán như người mua, kẻ cho mượn như người mượn, kẻ lấy lợi như người nộp lợi, ai cũng đồng một thể. 3 Trên đất sẽ đều trống không và hoang vu cả; vì Đức Giê-hô-va đã phán lời ấy.“
a. “1 Nầy, Đức Giê-hô-va làm cho đất trống không“: Ê-sai mời chúng ta hãy nhìn xem, hãy nhìn vào quang cảnh phán xét của Đức Chúa Trời. Các nguyên tắc được tiết lộ ở đây áp dụng chung cho sự phán xét của CHÚA, nhưng sự ứng nghiệm cuối cùng của điều này sẽ là trong giai đoạn phán xét cuối cùng, thời điểm của Đại nạn (Ma-thi-ơ 24:21-22 “21 vì lúc ấy sẽ có hoạn nạn lớn, đến nỗi từ khi mới có trời đất cho đến bây giờ chưa từng có như vậy, mà sau nầy cũng không hề có nữa. 22 Nếu những ngày ấy không giảm bớt, thì chẳng có một người nào được cứu; song vì cớ các người được chọn, thì những ngày ấy sẽ giảm bớt.”, sẽ diễn ra ngay trước khi Chúa Giê-su Christ tái lâm (Ma-thi-ơ 24:29-30 “29 Sự tai nạn của những ngày đó vừa mới qua, thì mặt trời liền tối tăm, mặt trăng không sáng, các ngôi sao từ trên trời sa xuống, và thế lực của các từng trời rúng động. 30 Khi ấy, điềm Con người sẽ hiện ra ở trên trời, mọi dân tộc dưới đất sẽ đấm ngực, và thấy Con người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà xuống“).
i. Trong những ngày của Đại nạn, trái đất sẽ không “trống không” theo nghĩa đen, nhưng mô tả đầy chất thơ của Ê-sai đúng vì trái đất sẽ có vẻ “trống không” ở nhiều nơi. Hơn một phần ba nhân loại sẽ chết trong các phán xét của đại nạn (Khải huyền 9:15-21), khiến những khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất có vẻ như trái đất “trống không và hoang vu“.
ii. “Mối liên hệ giữa các chương này và các chương trước dường như thế này: các phán quyết được tuyên bố đối với các quốc gia và dân tộc khác nhau trong các chương đó được tập hợp lại ở đây thành một điểm tập trung. Các phán quyết thiêng liêng cụ thể được mô tả ở đó trở thành phán quyết chung đối với các quốc gia, sẽ diễn ra khi Chúa Jesus Christ cùng Hội thánh của Ngài trở lại trái đất này.” (Bultema)
b. “2 Thầy tế lễ như chúng dân, ông chủ như đầy tớ trai, bà chủ như đầy tớ gái, kẻ bán như người mua, kẻ cho mượn như người mượn, kẻ lấy lợi như người nộp lợi, ai cũng đồng một thể“: Trong những so sánh này, Ê-sai cho thấy rằng một địa vị cao trong cuộc sống (thầy tế lễ… , “ông chủ” … bà chủ…… người bán… “kẻ cho mượn“… “kẻ lấy lợi” (Chủ nợ)) sẽ không bảo vệ được một người khỏi các phán quyết của CHÚA. Cũng như vậy, một địa vị thấp trong cuộc sống (“đầy tớ“, người vay… “người nộp lợi” tức là người mắc nợ) cũng sẽ không bảo vệ được một người. Khi phán quyết của Đại nạn đến, nó sẽ hoàn thành trong phạm vi của nó.
2. (4-6) Lý do cho sự phán xét
“4 Đất thảm thương và tồi tàn; thế gian lụn bại và tồi tàn; những dân cao nhứt trên đất hao mòn đi. 5 Đất bị dân cư làm ô uế, vì họ đã phạm luật pháp, trái điều răn, dứt giao ước đời đời. 6 Vậy nên sự rủa sả thiêu nuốt đất, những người ở trên nó mắc tội. Vì cớ đó dân trên đất bị đốt cháy, chỉ còn ít người sót lại.“
a. đất sầu thảm và hoang tàn (BHĐ): Tại sao đất than khóc? Bởi vì trong Đại nạn, đất sẽ bị đau khổ khủng khiếp bởi sự phán xét của CHÚA. Khải huyền 8:7-13 mô tả tác động khủng khiếp của sự phán xét của CHÚA đối với đất. “7 Vị thứ nhứt thổi loa, thì có mưa đá và lửa pha với huyết bị quăng xuống đất. Một phần ba đất bị cháy, một phần ba loài cây bị cháy, và mọi giống cỏ xanh đều bị cháy. 8 Vị thiên sứ thứ nhì thổi loa; bèn có một khối tựa như hòn núi lớn toàn bằng lửa bị ném xuống biển. Một phần ba biển biến ra huyết, 9 một phần ba sinh vật trong biển chết hết, và một phần ba tàu bè cũng bị hủy hết. 10 Vị thiên sứ thứ ba thổi loa, thì một ngôi sao lớn ở trên trời rơi xuống, cháy có ngọn như một bó đuốc; ngôi sao ấy rơi vào một phần ba các sông lớn và các suối nước. 11 Tên ngôi sao đó là Ngải cứu, một phần ba nước biến ra như mùi ngải cứu, và làm chết mất nhiều người ta, vì đã biến thành ra đắng. 12 Vị thiên sứ thứ tư thổi loa, thì một phần ba mặt trời bị hại, một phần ba mặt trăng và một phần ba các ngôi sao cũng vậy, hầu cho một phần ba các vì sáng ấy đều bị tối tăm, và hầu cho ban ngày mất một phần ba sáng, và ban đêm cũng vậy. 13 Bấy giờ tôi nhìn xem, nghe chim phụng hoàng bay giữa trời, kêu tiếng lớn rằng: Khốn thay! Khốn thay! Khốn thay cho những dân sự trên đất, vì cớ tiếng loa mà ba vị thiên sứ khác còn phải thổi nữa.“
i. Đây có phải là lỗi của Chúa không? Chúa có ghét đất không? Không, đây là lỗi của con người: Đất cũng bị ô uế dưới sự cư ngụ của cư dân. Con người đã làm ô uế đất bằng tội lỗi và sự gian ác lớn lao của mình, vì vậy đất cũng phải chịu một số sự phán xét công chính của Chúa. Theo nghĩa này, điều có trách nhiệm nhất về mặt sinh thái mà bất kỳ ai cũng có thể làm là tôn vinh CHÚA, là bước đi ngay thẳng với Ngài và vâng lời Ngài.
ii. Đoạn văn này là lời nhắc nhở tốt về nguyên tắc rằng Chúa vĩ đại hơn tạo vật của Ngài. Kinh thánh không bao giờ dạy ý tưởng của Thời đại mới về Chúa rằng bằng cách nào đó Đức Chúa Trời gắn kết với những gì Ngài đã tạo ra. Chúa tách biệt khỏi tạo vật của Ngài, và khi trái đất tàn lụi, khi thế giới tàn lụi, CHÚA Đức Chúa Trời sẽ vẫn không thay đổi.
b. “5vì họ đã phạm luật pháp, trái điều răn, dứt giao ước đời đời“: Ý tưởng về sự vi phạm là bước qua ranh giới mà Chúa đã thiết lập. Chúa đã đặt ra ranh giới cho chúng ta, nhưng nhiều người trong chúng ta không muốn nhìn thấy hoặc tôn trọng ranh giới của Chúa.
i. Sự vi phạm là tinh thần của thời đại chúng ta. Chúng ta thấy điều này trong các khẩu hiệu từ các chiến dịch quảng cáo quốc gia trong nhiều thập kỷ qua: Không có gì là cấm kỵ…. Phá vỡ mọi quy tắc…. Không cần biết ranh giới…. Thư giãn đi: Không cần có quy tắc nào ở đây …. Gỡ bỏ sự ức chế. Hãy tìm con đường của riêng bạn…. Tất cả chúng ta đều là những người theo chủ nghĩa khoái lạc và muốn làm những gì mình cảm thấy thoải mái…. Đó là điều khiến chúng ta trở nên con người…. Sống không có ranh giới…. Cứ làm đi. Ý tưởng này là bất biến: bạn không cần phải tôn trọng ranh giới của Chúa, vì bạn có thể tự tạo ra ranh giới của riêng mình và sống theo chúng.
c. Bởi vì họ đã… “Thay đổi mạng lịnh” (BD2011): Từ tiếng Do Thái để chỉ mạng lịnh ở đây là torah, thường có nghĩa là luật pháp của Chúa và lời của Chúa. Nhân loại đã chín muồi để phán xét vì chúng ta đã thay đổi lời của Chúa thành thứ gì đó “nhẹ nhàng hơn”, thành thứ gì đó “dễ chấp nhận hơn”.
i. Nhân loại đã thay đổi luật pháp của Chúa theo nghĩa thay đổi chuẩn mực đạo đức cơ bản mà con người đã công nhận và sống theo trong nhiều thế kỷ. Khi mà mọi người đều công nhận rằng nói dối, gian lận, vô luân, làm nhiều điều khác là sai, thì ngày nay tất cả những điều đó đều được chấp thuận và ca ngợi! Chúng ta đã thay đổi “mạng lịnh” của Chúa và đã chín muồi để bị phán xét.
ii. Nhân loại đã thay đổi lời Chúa bằng cách thay thế nó bằng những thứ thay thế, hoặc bằng cách biến nó thành thứ gì đó phù hợp hơn với sở thích của mình. Mỗi lần một nhà thuyết giáo rao giảng phúc âm một cách nhẹ nhàng, mỗi lần một chính trị gia bóp méo Kinh thánh để tăng điểm trong các cuộc thăm dò ý kiến, mỗi lần một cố vấn bóp méo bối cảnh của lời Chúa để phù hợp với một lý thuyết tâm lý điên rồ, thì họ đã thay đổi “mạng lịnh” của Chúa và đã chín muồi để bị phán xét.
d. Bởi vì họ đã… “phá vỡ giao ước đời đời” (BHĐ): Đức Chúa Trời đã lập giao ước với con người, và con người đã quay lưng lại với giao ước của Ngài. Thay vì nhận được giao ước “đời đời” của Đức Chúa Trời, con người muốn tự tạo nên con đường của mình với Đức Chúa Trời.
i. Không có một giao ước nào được gọi là giao ước “đời đời” vì danh hiệu này áp dụng cho một số giao ước khác nhau.
·Giao ước mà Đức Chúa Trời đã lập với nhân loại sau trận hồng thủy, không bao giờ phán xét thế gian bằng nước nữa được gọi là giao ước đời đời (Sáng thế ký 9: 16 Vậy, cái mống sẽ ở trên mây, ta nhìn xem nó đặng nhớ lại sự giao ước đời đời của Đức Chúa Trời cùng các loài xác thịt có sự sống ở trên đất.).
·Giao ước mà Đức Chúa Trời lập với Áp-ra-ham và con cháu ông được gọi là giao ước đời đời (Sáng thế ký 17: 7 Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, và cùng hậu tự ngươi trải qua các đời; ấy là giao ước đời đời, hầu cho ta làm Đức Chúa Trời của ngươi và của dòng dõi ngươi,… 13 Chớ khá bỏ làm phép cắt bì cho ai sanh tại trong nhà ngươi, hay đem tiền ra mua về; sự giao ước của ta sẽ lập đời đời trong xác thịt của các ngươi vậy,… 19 Đức Chúa Trời bèn phán rằng: Thật vậy, Sa-ra, vợ ngươi, sẽ sanh một con trai, rồi ngươi đặt tên là Y-sác Y-sác nghĩa là cưới
Ta sẽ lập giao ước cùng nó, để làm giao ước đời đời cho dòng dõi của nó.).
·Giao ước mà Đức Chúa Trời lập với Y-sơ-ra-ên và chức tế lễ được gọi là giao ước đời đời (Lê-vi ký 24: “8 Mỗi ngày sa-bát, người ta sẽ sắp bánh nầy trước mặt Đức Giê-hô-va luôn luôn, do nơi dân Y-sơ-ra-ên cung cấp; ấy là một giao ước đời đời.”).
·Giao ước mà Đức Chúa Trời lập với Đa-vít, để đưa Đấng Mê-si đến từ dòng dõi của ông, được gọi là giao ước đời đời (2 Sa-mu-ên 23: 5 Nhà ta dầu chẳng phải như vậy trước mặt Đức Chúa Trời, Song Ngài đã lập với ta một giao ước đời đời, Vững bền trong mọi sự và chắc chắn. Vì đó là cả sự cứu rỗi và cả sự ước ao ta, Dẫu Ngài không làm cho điều đó nẩy nở ra.).
·Giao ước Mới được gọi là giao ước đời đời, cả về mặt tiên tri (Giê-rê-mi 32: 40 Ta sẽ lập giao ước đời đời với chúng nó rằng: Ta sẽ không xây khỏi chúng nó để làm phước cho; và ta sẽ đặt sự kính sợ ta vào lòng, để chúng nó không còn lìa khỏi ta.) và sau khi giao ước được thiết lập (Hê-bơ-rơ 13: “20Đức Chúa Trời bình an, là Đấng bởi huyết giao ước đời đời mà đem Đấng chăn chiên lớn là Đức Chúa Jêsus chúng ta ra khỏi từ trong kẻ chết“).
e. “6sự rủa sả thiêu nuốt đất“, hay là đã nuốt chửng trái đất: Có một lý do cho lời nguyền này. Sự chối bỏ Đức Chúa Trời liên tục và cứng rắn của con người sẽ mang đến sự phán xét cuối cùng: đó là Đại nạn.
i. “Con người đã vi phạm luật pháp, vi phạm các điều lệ và phá vỡ giao ước. Để hiểu rõ hơn về những lời này của Ê-sai, hãy đọc Phao-lô – Rô-ma 1:18-32.” (Morgan)
ii. “Đây là lời giải thích về mọi bệnh tật, mọi sự điên rồ, mọi thứ luông tuồng, hỗn loạn, xung đột, đau khổ trong lịch sử loài người và trải nghiệm của con người. Một chủng tộc ô uế làm ô nhiễm đất, và hỗn loạn là kết quả.” (Morgan)
3. (7-13) Cảnh phán xét.
“7 Rượu mới than vãn, cây nho tàn héo, mọi kẻ vốn có lòng vui đều than thở; 8 những kẻ đánh trống không đánh nữa, tiếng mừng rỡ hết rồi, giọng vui đàn cầm đã dứt. 9 Chẳng còn vừa uống rượu vừa hát nữa; những tay ghiền rượu cho rượu mạnh là cay đắng. 10 Thành hoang loạn đã đổ nát; nhà cửa đều đóng lại, không ai vào được. 11 Người ta kêu la trong đường phố vì cớ rượu; mọi sự vui đều trở nên tăm tối; sự mừng rỡ trong xứ đi đâu rồi! 12 Trong thành vắng vẻ, cửa thành phá hoại! 13 Vì giữa các dân trên đất sẽ giống như lúc người ta rung cây ô-li-ve, và như khi mót trái nho sau mùa hái trái. “
a. “7…mọi kẻ vốn có lòng vui đều than thở“: Khi CHÚA mang đến sự phán xét của Đại nạn, sẽ không còn “tiệc tùng như thường lệ” nữa. Những ngày ăn uống, cưới gả (Ma-thi-ơ 24:38 Vì trong những ngày trước nước lụt, người ta ăn, uống, cưới, gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu) là trước Đại nạn. Khi Đại nạn đến, tiếng reo hò kết thúc, tiếng đàn hạc ngừng lại.
b. “10 Thành hoang loạn đã đổ nát; nhà cửa đều đóng lại, không ai vào được“: Trong Đại nạn, sự phán xét của Đức Chúa Trời sẽ mang đến sự hủy diệt ở khắp mọi nơi. Sự phán xét sẽ hoàn toàn đến nỗi các thành phố sẽ trông giống như những cây ô-liu trơ trụi (giống như cây ô-liu bị rung) và những cây nho bị tước hết mọi thứ (giống như những trái nho đã hái khi mùa hái nho kết thúc).
4. (14-16) Vinh quang của Đức Chúa Trời và sự khốn khổ của con người.
14-15: “14 Những kẻ nầy sẽ cất tiếng lên, kêu rao; từ nơi biển kêu lớn tiếng vui mừng vì sự uy nghiêm Đức Giê-hô-va. 15 Vậy hãy tôn vinh Đức Giê-hô-va trong phương đông, hãy tôn vinh danh Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, trong các cù lao biển!“
a. “Những kẻ nầy” sẽ cất tiếng lên, họ sẽ hát: Ngay cả trong sự phán xét lớn, Đức Chúa Trời vẫn có những người của Ngài sẽ ngợi khen Ngài. Những người sót lại vẫn tin cậy nơi Chúa Jêsus trong Đại nạn, và những người này sẽ ngợi khen Ngài giữa sự phán xét (Khải huyền 7:9-14 “9Sự ấy đoạn, tôi nhìn xem, thấy vô số người, không ai đếm được, bởi mọi nước, mọi chi phái, mọi dân tộc, mọi tiếng mà ra; chúng đứng trước ngôi và trước Chiên Con, mặc áo dài trắng, tay cầm nhành chà là, 10 cất tiếng lớn kêu rằng: Sự cứu rỗi thuộc về Đức Chúa Trời ta, là Đấng ngự trên ngôi, và thuộc về Chiên Con. 11 Vả, hết thảy thiên sứ đứng vòng chung quanh ngôi và chung quanh các trưởng lão cùng bốn con sinh vật, sấp mặt xuống trước ngôi, và thờ lạy Đức Chúa Trời, 12 mà rằng: A-men! Sự ngợi khen, vinh hiển, khôn ngoan, chúc tạ, tôn quí, quyền phép và sức mạnh đều về Đức Chúa Trời chúng ta đời đời vô cùng! A-men. 13 Bấy giờ một trưởng lão cất tiếng nói với tôi rằng: Những kẻ mặc áo dài trắng đó là ai, và bởi đâu mà đến? 14 Tôi thưa rằng: Lạy chúa, chúa biết điều đó. Người lại phán cùng tôi rằng: Đó là những kẻ ra khỏi cơn đại nạn, đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con“).
b. “16 Chúng ta đã nghe từ nơi đầu cùng đất hát rằng: Vinh hiển cho kẻ công bình! Nhưng tôi nói: Tôi bị gầy mòn, tôi bị gầy mòn! Khốn nạn cho tôi! Những kẻ gian dối làm gian dối, phải, kẻ gian dối làm gian dối lắm!“: Họ ngợi khen Đức Chúa Trời vì ngay cả trong sự phán xét của Ngài, hoặc có lẽ đặc biệt là trong sự phán xét của Ngài, CHÚA cho thấy sự uy nghiêm của Ngài và Ngài cho thấy sự vinh quang của Ngài. Người tin kính có thể thấy sự tốt lành, sự vĩ đại và vinh quang của Đức Chúa Trời ngay cả trong sự phán xét, ngay cả khi “Những kẻ gian dối làm gian dối, phải, kẻ gian dối làm gian dối lắm!”.
B. Bản chất của sự phán xét của Đức Chúa Trời.
1. (17-18) Sự phán xét của CHÚA sẽ luôn luôn được hoàn tất.
a. “17 Hỡi dân cư trên đất, sự kinh hãi, hầm và bẫy đến trên ngươi“: Sách Khải Huyền, khi viết về thời kỳ Đại nạn này, liên tục nhắc đến những người sống trên đất (Khải Huyền 3: “10Vì ngươi đã giữ lời nhịn nhục ta, ta cũng sẽ giữ ngươi khỏi giờ thử thách, là giờ sẽ đến trong khắp thế gian, đặng thử những người ở trên đất, “… 6: “10Chúng đều kêu lên lớn tiếng rằng: Lạy Chúa là Đấng thánh và chân thật, Chúa trì hoãn xét đoán và chẳng vì huyết chúng tôi báo thù những kẻ ở trên đất cho đến chừng nào?, 11: “10Các dân sự trên đất sẽ vui mừng hớn hở về hai người, và gởi lễ vật cho nhau, bởi hai tiên tri đó đã khuấy hại dân sự trên đất.,”… 13: “12Nó cũng dùng mọi quyền phép của con thú trước tại trước mặt con thú ấy, và nó bắt thế gian cùng dân cư nó phải thờ lạy con thú trước, là con có vết thương đến chết đã được lành.,”… 13: “14Nó lừa dối dân cư trên đất bằng những phép lạ nó đã được phép làm ra trước mặt con thú; và khuyên dân cư trên đất tạc tượng cho con thú đã bị thương bằng gươm và đã sống lại. “). Điều này trái ngược với những người sống trên thiên đàng (Khải Huyền 13: “6Vậy, nó mở miệng ra nói những lời phạm đến Đức Chúa Trời, phạm đến danh Ngài, đền tạm Ngài cùng những kẻ ở trên trời“), những người đang ngồi với Chúa Jesus ở những nơi trên trời (Ê-phê-sô 2: “6và Ngài làm cho chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Đức Chúa Jêsus Christ“).
i. Mỗi môn đồ của Chúa Jesus Christ đều nên tự hỏi: Bạn đang ngồi ở đâu? Bạn sống ở đâu? Bạn là cư dân trên đất, hay bạn đang ngồi với Chúa Jesus ở những nơi trên trời?
b. “18 Kẻ nào trốn khỏi tiếng kinh hãi, sẽ sa xuống hầm; nếu lên khỏi hầm, sẽ mắc vào lưới. Vì các cửa sổ trên trời đều mở ra, các nền dưới đất đều rung rinh.”: Nói một cách đơn giản, sự phán xét của CHÚA là không thể tránh khỏi. Nếu bạn trốn tránh nỗi sợ hãi, bạn sẽ rơi vào hố. Nếu bạn trốn tránh hố, bạn sẽ rơi vào bẫy. Sự phán xét của Chúa có đủ kế hoạch dự phòng để bắt tất cả mọi người. Cách duy nhất để thoát khỏi sự phán xét của Chúa là thỏa mãn những điều kiện, và nơi duy nhất sự phán xét của Chúa từng được thỏa mãn là trên thập tự giá của Chúa Giê-xu.
i. “Những hình ảnh được lấy từ các phương pháp săn bắt và bắt thú hoang khác nhau, vốn đã được sử dụng từ thời xa xưa.” (Clarke)
2. (19-20) Cường độ của sự phán xét của CHÚA tác động đến mọi thứ.
“19 Đất đều tan nát, đất đều vỡ lở, đất đều rúng động. 20 Đất lay động như người say; lỏng chỏng như cái võng, tội lỗi chất lên trên nặng trĩu, nó sẽ đổ xuống và không dậy được nữa! “
a. Trái đất bị vỡ tan dữ dội, trái đất bị nứt ra: Kinh thánh mô tả một số sự phán xét này trong Đại nạn (Khải huyền 6:13-14 “13Các vì sao trên trời sa xuống đất, như những trái xanh của một cây vả bị cơn gió lớn lung lay rụng xuống. 14 Trời bị dời đi như quyển sách cuốn tròn, và hết thảy các núi các đảo bị quăng ra khỏi chỗ mình“), và đặc biệt đề cập đến một trận động đất lớn và dữ dội chưa từng xảy ra kể từ khi con người ở trên trái đất (Khải huyền 16: “18Liền có chớp nhoáng, tiếng rầm, sấm vang và động đất dữ dội, động đất lớn lắm đến nỗi từ khi có loài người trên đất chưa hề có như vậy“). Không có gì ngạc nhiên khi Ê-sai nói, trái đất sẽ chao đảo qua lại như một người say rượu.
3. (21-23) Sự phán xét của CHÚA sẽ chạm đến mọi người.
21-22: “21 Xảy ra trong ngày đó, Đức Giê-hô-va sẽ phạt các cơ binh nơi cao ở trên trời, phạt các vua thế gian ở trên đất. 22 Họ sẽ nhóm lại cùng nhau, bị cầm trong hầm như tù bị nhốt trong ngục; cách lâu ngày, sẽ đều bị phạt.“
a. Chúa sẽ trừng “phạt các cơ binh nơi cao ở trên trời“: Một trong những khía cạnh đáng thất vọng nhất của cuộc sống là chứng kiến những người giàu có, quyền lực và gian ác thoát khỏi hậu quả hiện tại của tội lỗi của họ. Nhưng trong sự phán xét lớn lao của Ngài trong thời kỳ Đại nạn, không ai có thể mua được một luật sư giá cao để thoát khỏi sự phán xét hoặc hối lộ một chính trị gia để thoát khỏi sự phán xét mà không bị tổn hại.
i. Nhưng Ê-sai có lẽ đang nói về điều gì đó thậm chí còn cao hơn những người được tôn cao của trái đất này. Bultema và Wolf tin rằng cụm từ “các cơ binh nơi cao ở trên trời“(câu 21) ám chỉ đến các thiên thần phản loạn bị phán xét vào cuối thời đại và bị giam cầm trong hố cho đến cuộc nổi loạn cuối cùng vào cuối Thiên niên kỷ (Khải huyền 20:1-10). Bản dịch 2011 dịch câu “các cơ binh nơi cao ở trên trời” là thiên binh sa ngã,
b. 21các vua thế gian ở trên đất …. 22 Họ sẽ nhóm lại cùng nhau, bị cầm trong hầm như tù bị nhốt trong ngục; cách lâu ngày, sẽ đều bị phạt.“: Dưới sự phán xét vĩ đại và cuối cùng của Chúa, địa vị của họ trên trái đất này sẽ không mua được gì cho họ. Nói theo nghĩa văn thơ, ngay cả mặt trăng cũng sẽ bị sỉ nhục và mặt trời sẽ phải xấu hổ. Không có mức độ vĩ đại nào của trái đất sẽ giúp con người vào ngày đó, và không có mức độ vĩ đại nào của thiên đàng sẽ giúp một thiên thần vào ngày đó.
i. “Hình ảnh này dường như được lấy từ thực hành của các vị vua vĩ đại vào thời điểm đó; những kẻ, khi đã ném những tù nhân khốn khổ của mình vào ngục tối, không bao giờ tự mình bận tâm tìm hiểu về họ; nhưng để họ nằm trong tình trạng khốn khổ đó một thời gian dài, hoàn toàn không có sự cứu trợ và bị bỏ mặc.” (Clarke)
c. “23 Mặt trăng sẽ xấu hổ, mặt trời sẽ mắc cỡ; vì Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ trị vì trên núi Si-ôn, tại Giê-ru-sa-lem; và sự vinh hiển sẽ chói lói trước mặt các trưởng lão.“: Vào cuối Đại nạn, Chúa sẽ mở ra một ngàn năm trị vì vinh quang của Ngài trên khắp trái đất trên Núi Zion và tại Jerusalem. Mục đích của Chúa trong sự phán xét không phải là sự trả thù hay báo trả đơn thuần, mà là để mang lại một thế giới mới vinh quang.