
Anh chị em yêu mến trong Chúa,
là tội nhân được cứu, chúng ta đã được cứu chuộc khỏi sự đoán phạt và được chuyển đến Nước Chúa, nhưng chúng ta vẫn tiếp tục sống trên đất trong thân thể chưa được cứu chuộc của mình.
Từ lúc chúng ta được phép báp-têm chung một Thánh Linh để hiệp làm một thân (1 Cô-rinh-tô 12:13), chúng ta là những người lạ trong thế giới này và phải chịu những hoạn nạn từ bên ngoài, nếu chúng ta muốn sống theo Kinh thánh.
II Ti-mô-thê 3: 12Vả lại, hết thảy mọi người muốn sống cách nhân đức trong Đức Chúa Jêsus Christ, thì sẽ bị bắt bớ.
Thêm vào đó là cuộc chiến tranh trong lòng chúng ta, khi Đức Chúa Trời giáo dục chúng ta bằng lời của Ngài.
Hê-bơ-rơ 4: 12Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng.
- Bị thế gian ngược đãi và bắt bớ cộng thêm vào đó sự giáo dục của Đức Chúa Trời.
Có vẻ như chúng ta có quyền, hoặc ít nhất là có lý do để buồn bã và tủi thân phải không?
Nhưng Lời Chúa nói gì?
II Cô-rinh-tô 4:8-10 8Chúng tôi bị ép đủ cách, nhưng không đến cùng; bị túng thế, nhưng không ngã lòng; 9bị bắt bớ, nhưng không đến bỏ; bị đánh đập, nhưng không đến chết mất. 10Chúng tôi thường mang sự chết của Đức Chúa Jêsus trong thân thể mình, hầu cho sự sống của Đức Chúa Jêsus cũng tỏ ra trong thân thể chúng tôi.
Nếu chúng ta biết rằng trong Chúa Jesus Christ, không có đau khổ hay bắt bớ nào có thể hủy diệt chúng ta – vì mỗi tín đồ chỉ chết theo ý muốn của Chúa
Gióp 14: 5Nếu các ngày của loài người đã định rồi, Nếu số tháng người ở nơi Chúa, Và Chúa đã định giới hạn cho người, mà người không qua khỏi được,
vì vậy chúng ta có thể vui mừng vì mình là những người đã được cứu.
Nếu Chúa muốn, hôm nay chúng ta sẽ học về niềm vui trong Đấng Christ.
Anh chị em yêu mến, chúng ta hãy lùi lại một bước để nhìn lại hoàn cảnh ban đầu của mình.
Sinh ra trong bản chất tội lỗi, chúng ta buộc phải xa cách Chúa.
Thi-thiên 119: 25Linh hồn tôi dính vào bụi đất,…
Nhưng Đức Chúa Trời là thanh sạch, Ngài không thể để chúng ta ở cùng Ngài trong tình trạng chưa được cứu chuộc.
Ha-ba-cúc 1: 13Mắt Chúa thánh sạch chẳng nhìn sự dữ, chẳng có thể nhìn được sự trái ngược…
Vì thế chúng ta bị hư mất và không có một cách nào chúng ta có thể tự cứu mình!
Và mọi người ai ai cũng phấn đấu, phải không? Trong thế giới này, người ta phấn đấu để đạt được mọi thứ mà người ta thấy tốt hoặc người ta mong muốn. Để thỏa mãn chính mình; hoặc họ chỉ cố gắng tìm kiếm những sự thỏa mãn thay thế (Kinh thánh gọi đây là thờ thần tượng) để không phải nghĩ rằng mọi nỗ lực của mình đều vô ích. Khá nhiều người cố gắng mua sự cứu rỗi cho họ bằng cái gọi là “làm việc lành”. Chúa nói gì về điều này?
Truyền-đạo 1: 2Người truyền đạo nói: Hư không của sự hư không, hư không của sự hư không, thảy đều hư không.
Và để nhắc nhở chúng ta về điều đó, Chúa Giêsu đã nói:
Mac 8:36-37 36Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì?
37Hay là có người nào lấy chi mà đổi linh hồn mình ư? Được cả thế giới! Elon Musk, với tư cách là người giàu nhất thế giới, sẽ nghèo nếu so sánh điều đó, phải không?
Nếu hơn một tỷ con người Công giáo đồng ý rằng Giáo hoàng sẽ lên thiên đàng, liệu ông ấy có lên thiên đàng không?
Thi-thiên 2: 4Đấng ngự trên trời sẽ cười, Chúa sẽ nhạo báng chúng nó.
Không nỗ lực nào riêng của con người có thể giúp được. Đức Chúa Trời là Đấng quyết định. Ngài mới là thẩm phán:
Hê-bơ-rơ 9: 27Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét,
Vì vậy, Kinh thánh nói rõ ràng và không còn nghi ngờ gì rằng chúng ta không thể làm gì để tự giải cứu mình khỏi án phạt đời đời.
Đức Chúa Trời cũng cho con người biết rõ rằng ngoài Ngài ra không ai có thể cứu chúng ta.
Thi-thiên 22:10-11 10Từ trong tử cung tôi đã được giao cho Chúa; Chúa là Đức Chúa Trời tôi từ khi tôi lọt lòng mẹ. 11Xin chớ đứng xa tôi, vì sự gian truân hầu gần, Chẳng có ai tiếp cứu cho.
Chẳng có ai tiếp cứu cho. Nếu Đức Chúa Trời không cứu thì không có ai cứu cho.
Và rồi, vì tình yêu, lòng thương xót và ân sủng, Đức Chúa Trời đã giúp đỡ chúng ta:
Hê-bơ-rơ 10: 10Ấy là theo ý muốn đó mà chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả.
Sau khi được cứu chúng ta mới có thể ca ngợi Chúa bằng những lời Thi-thiên này:
Thi-thiên 118: 14-24 14Đức Giê-hô-va là sức lực và là bài ca của ta; Ngài trở nên sự cứu rỗi ta. 15Trong trại người công bình có tiếng vui mừng cứu rỗi: Tay hữu Đức Giê-hô-va làm việc cả thể. 16Tay hữu Đức Giê-hô-va giơ cao lên, Tay hữu Đức Giê-hô-va làm việc cả thể. 17Tôi sẽ chẳng chết đâu, nhưng được sống, Thuật lại những công việc Đức Giê-hô-va. 18Đức Giê-hô-va đã sửa phạt tôi cách nghiêm trang, Nhưng không phó tôi vào sự chết. 19Hãy mở cho tôi các cửa công bình, Tôi sẽ vào ngợi khen Đức Giê-hô-va. 20Đây là cửa của Đức Giê-hô-va; Những người công bình sẽ vào đó. 21Tôi sẽ cảm tạ Chúa, vì Chúa đã đáp lời tôi, Trở nên sự cứu rỗi cho tôi. 22Hòn đá mà thợ xây loại ra, Đã trở nên đá đầu góc nhà. 23Điều ấy là việc của Đức Giê-hô-va, Một sự lạ lùng trước mặt chúng tôi. 24Nầy là ngày Đức Giê-hô-va làm nên, Chúng tôi sẽ mừng rỡ và vui vẻ trong ngày ấy.
Chúng ta lưu ý: Chúng tôi sẽ mừng rỡ và vui vẻ trong ngày ấy
Phao-lô còn đi xa hơn khi viết trong các lá thư gửi cho người Tê-sa-lô-ni-ca
I Tê-sa-lô-ni-ca 5: 16Hãy vui mừng mãi mãi,
và cho người Phi-líp 4: 4Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn. Tôi lại còn nói nữa: hãy vui mừng đi
Trong Cựu Ước, Đức Chúa Trời viết ra cho chúng ta việc cử hành Lễ Lều Tạm. Lễ Lều Tạm là biểu tượng cho sự tồn tại xa lạ của những tội nhân đã được cứu chuộc trên thế giới này.
Lê-vi Ký 23: 40Bữa thứ nhứt, các ngươi phải lấy trái cây tốt, tàu chà là, nhành cây rậm và cây dương liễu, rồi vui mừng trong bảy ngày trước mặt Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi.
Chẳng phải những cành chà là khiến chúng ta nhớ đến hình ảnh trong Khải Huyền sao?
Khải-huyền 7: 9…chúng đứng trước ngôi và trước Chiên Con, mặc áo dài trắng, tay cầm nhành chà là,
Bảy là con số trọn vẹn của Đức Chúa Trời. Vui mừng trong bảy ngày = vui mừng hoàn toàn và luôn luôn.
Như vậy, lời kêu gọi của Phaolô rằng chúng ta phải luôn vui mừng dường như giống một lời kêu gọi cho chúng ta thực hiện ý muốn của Đức Chúa Trời khi chúng ta còn sống trên thế giới này.
Tại sao việc chúng ta vui mừng lại quan trọng đến thế?
Lu-ca 10:17-20 17Bảy mươi môn đồ trở về cách vui vẻ, thưa rằng: Lạy Chúa, vì danh Chúa các quỉ cũng phục chúng tôi. 18Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ta đã thấy quỉ Sa-tan từ trời sa xuống như chớp. 19Nầy, ta đã ban quyền cho các ngươi giày đạp rắn, bò cạp, và mọi quyền của kẻ nghịch dưới chân; không gì làm hại các ngươi được. 20Dầu vậy, chớ mừng vì các quỉ phục các ngươi; nhưng hãy mừng vì tên các ngươi đã ghi trên thiên đàng.
Có một cuốn sách sự sống và trong đó Chúa viết tên của chúng ta lên. Vì thế chúng ta nên vui mừng.
Khải-huyền 21: 27kẻ ô uế, người làm điều gớm ghiếc và nói dối không hề được vào thành (thành này là Jerusalem trên trời hay thiên đường); nhưng chỉ có những kẻ đã biên tên trong sách sự sống của Chiên Con.
Chúa cũng đảm bảo với chúng ta rằng nếu khi chúng ta ở trong Ngài thì sự cứu rỗi vào vương quốc thiên đường được đảm bảo cho chúng ta.
Giăng 10:27-28 27Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta. 28Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta.
Anh chị em yêu mến, cuộc sống trần thế, dù có kéo dài hơn 100 năm đối với một số người,
cũng chẳng gì so với mãi mãi. Khi Đức Chúa Trời đích thân bảo đảm với chúng ta qua Chúa Giê-su rằng chúng ta sẽ ở với Ngài mãi mãi trên thiên đàng và rằng Ngài đã mua chúng ta bằng một giá đắt, đó chẳng phải là lý do để chúng ta vui mừng sao?
Khi nhìn vào Xuất Ê-díp-tô Ký, Lê-vi Ký và Dân-số Ký chúng ta liên tục nhìn thấy hình ảnh bình vàng đầy hương vàng trong đền tạm. Lời Chúa nói gì về điều này?
Khải-huyền 5: 8…những bình vàng đầy hương; đó là những lời cầu nguyện của các thánh.
Lời cầu nguyện của các thánh là một phần cơ bản của đền thờ! Quan trọng là chúng ta cầu nguyện với Đức Chúa Trời, thờ phượng Ngài và cảm tạ Ngài vì ân điển và sự cứu rỗi của Ngài!
Thi-thiên 50: 23Kẻ nào dâng sự cảm tạ làm của lễ, tôn vinh ta; Còn người nào đi theo đường ngay thẳng, Ta sẽ cho thấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời.
Phao-lô cũng nói điều này trong các lá thư dạy:
Ê-phê-sô 5:19-21 19Hãy lấy ca vịnh, thơ thánh, và bài hát thiêng liêng mà đối đáp cùng nhau, và hết lòng hát mừng ngợi khen Chúa. 20Hãy thường thường nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, vì mọi sự tạ ơn Đức Chúa Trời, là Cha chúng ta. 21Hãy kính sợ Đấng Christ mà vâng phục nhau.
Anh chị em yêu mến, chẳng phải khi chúng ta nhận ra rằng tất cả những gì mình đã đạt được hoặc vẫn đang mơ ước đều là vô ích. rồi khi những chiếc vảy rơi khỏi mắt chúng ta, chúng ta thấy rõ rằng chỉ có Chúa Giêsu mới là sự cứu rỗi cho chúng ta. Thì sau đó chúng ta có thể nào không thực sự vui mừng bằng cả tấm lòng được sao?
Nếu chúng ta được cứu, mọi sự đã thuộc về chúng ta, vì chúng ta đã được ấn chứng bằng Đức Thánh Linh là Đấng Chúa đã hứa (Ê-phê-sô 1:13).
Và I Cô-rinh-tô 3:22 22 …hoặc thế gian, hoặc sự sống, hoặc sự chết, hoặc những sự bây giờ, hoặc những sự hầu đến. Hết thảy mọi sự đều thuộc về anh em, anh em thuộc về Đấng Christ, Đấng Christ thuộc về Đức Chúa Trời.
Chúng ta có tất cả mọi thứ! Chúng ta nên vui mừng vì với đó chúng ta tôn vinh Đức Chúa Trời qua sự tạ ơn. Qua đức tin chúng ta không những có được sự cứu rỗi mà còn có được tất cả mọi sự. Nhờ sự cứu rỗi trong Đấng Christ, chúng ta là con cái Đức Chúa Trời; và do đó là những người
thừa kế của Đức Chúa Trời.
Ga-la-ti 3: 26Vì chưng anh em bởi tin Đức Chúa Jêsus Christ, nên hết thảy đều là con
trai của Đức Chúa Trời. (Giải thích: tín đồ nam và nữ có quyền làm con ngang nhau. Vì sự cứu rỗi trong Chúa Giê-xu là nam giới, cho nên tín đồ nam và nữ đều là con trai trong Chúa!)
- vì chúng ta đã được cứu và được ghi vào sách sự sống
- vì chúng ta nên cảm ơn Chúa
- vì mọi sự đều thuộc về chúng ta trong Chúa Giêsu
Chúng ta có thể vui mừng như thế nào được?
Một trong những điều Chúa đã dạy tôi trong vài tháng qua và còn đang dạy là niềm vui và lòng biết ơn về sự cứu rỗi giúp tôi coi con người cũ của mình đã bị đóng đinh.
Rô-ma 6: 6Vì biết rõ rằng người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Ngài, hầu cho thân thể của tội lỗi bị tiêu diệt đi, và chúng ta không phục dưới tội lỗi nữa.
và nhờ đó tôi có thể mặc lấy Đấng Christ
Rô-ma 13: 14 nhưng hãy mặc lấy Đức Chúa Jêsus Christ, chớ chăm nom về xác thịt mà làm cho phỉ lòng dục nó.
Chỉ vì niềm vui và lòng biết ơn về ơn cứu rỗi của Chúa Giêsu mà tôi mới có thể trở thành muối và ánh sáng sau đó mình mới có thể tôn trọng người khác hơn chính mình.
Bởi vì chúng ta, anh chị em yêu mến, đã có tất cả và sẽ sớm thừa hưởng tất cả. Tại sao chúng ta không thể thương xót?
Lu-ca 6: 36Hãy thương xót như Cha các ngươi hay thương xót.
Nếu chúng ta thừa hưởng mọi thứ và Chúa công bằng thì chúng ta còn phải trả thù không?
I Phi-e-rơ 3: 9Đừng lấy ác trả ác, cũng đừng lấy rủa sả trả rủa sả; trái lại, phải chúc phước, ấy vì điều đó mà anh em được gọi để hưởng phước lành.
Với niềm vui và lòng biết ơn, chỉ khi đó chúng ta mới có thể nhìn và hiểu được tình yêu theo quan điểm của Chúa Giêsu, để tình yêu của Ngài tỏa sáng từ chúng ta qua tôn vinh Chúa Giêsu và tôn vinh Chúa Cha.
Rô-ma 12:9-13 9Lòng yêu thương phải cho thành thật. Hãy gớm sự dữ mà mến sự lành. 10 Hãy lấy lòng yêu thương mềm mại mà yêu nhau như anh em; hãy lấy lẽ kính nhường nhau. 11 Hãy siêng năng mà chớ làm biếng; phải có lòng sốt sắng; phải hầu việc Chúa. 12Hãy vui mừng trong sự trông cậy, nhịn nhục trong sự hoạn nạn, bền lòng mà cầu nguyện. 13 Hãy cung cấp sự cần dùng cho các thánh đồ; hãy ân cần tiếp khách.
Và với niềm vui và lòng biết ơn, thưa anh chị em yêu mến, chúng ta có thể bước đi trên con đường hẹp theo Chúa Giêxu.
Ma-thi-ơ 5:11-12 11Khi nào vì cớ ta mà người ta mắng nhiếc, bắt bớ, và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi, thì các ngươi sẽ được phước. 12 Hãy vui vẻ, và nức lòng mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm; bởi vì người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi như vậy.
Chúng ta đừng tin rằng những mắng nhiếc và bắt bớ đến từ những người bên ngoài hội thánh mà thôi. Chẳng phải Chúa Giêsu đã bị chính thầy tế lễ và dân của Ngài yêu cầu và ban giao cho cái chết sao?
Chẳng phải hội thánh này đã chứng kiến một sự kiện tương tự cách đây vài năm sao?
Để làm gương đi trước cho chúng ta, Chúa Giêsu có cảm thấy vui mừng khi biết rằng cuộc hành trình trần thế của Ngài kết thúc trên cây thập tự giá không?
Hê-bơ-rơ 12:1-3 1Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta, 2nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời. 3Vậy, anh em hãy nghĩ đến Đấng đã chịu sự đối nghịch của kẻ tội lỗi dường ấy, hầu cho khỏi bị mỏi mệt sờn lòng.
LƯU Ý: Chúng ta nên hành động với thái độ khinh thường, thờ ơ hay kiêu ngạo trên thế giới này?
Thật tuyệt vời khi được cứu và thuộc về Đức Chúa Trời trong Đấng Christ phải không? Được làm con Đức Chúa Trời. Chúng ta sở hữu mọi thứ. Chúng ta có Chúa Thánh Linh. Chúa Cha và Chúa Giêsu sống trong chúng ta. Chúng ta có đôi mắt và đôi tai rộng mở. Chúng ta, chúng ta, chúng ta…
Lu-ca 18:9-14 9Ngài lại phán thí dụ nầy về kẻ cậy mình là người công bình và khinh dể kẻ khác: 10Có hai người lên đền thờ cầu nguyện: một người Pha-ri-si và một người thâu thuế. 11Người Pha-ri-si đứng cầu nguyện thầm như vầy: Lạy Đức Chúa Trời, tôi tạ ơn Ngài, vì tôi không phải như người khác, tham lam, bất nghĩa, gian dâm, cũng không phải như người thâu thuế nầy. 12Tôi kiêng ăn một tuần lễ hai lần, và nộp một phần mười về mọi món lợi của tôi. 13Người thâu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà rằng: Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, vì tôi là kẻ có tội! 14Ta nói cùng các ngươi, người nầy trở về nhà mình, được xưng công bình hơn người kia; vì ai tự nhắc mình lên sẽ phải hạ xuống, ai tự hạ mình xuống sẽ được nhắc lên.
Chúng ta hãy chú ý rằng mọi sự đều ở trong Ngài. Không có gì ở chúng ta.
Cô-lô-se 2:9-10 9Vì sự đầy dẫy của bổn tánh Đức Chúa Trời thảy đều ở trong Đấng ấy như có hình. 10 Anh em lại nhờ Ngài mà có được đầy dẫy mọi sự, vì Ngài là đầu của mọi quyền cai trị và mọi thế lực.
Nhưng thế thì cái gì ở trong chúng ta?
Ê-sai 41: 24Nầy, các ngươi chẳng ra gì, sự các ngươi làm cũng là vô ích; kẻ lựa chọn các ngươi là đáng gớm ghiếc!
Anh chị em yêu mến, chúng ta hãy lưu ý điều này. Chúng ta chỉ trong sạch trong Đấng Christ. Một bước ra ngoài Đấng Christ, chúng ta lại chẳng khác gì tội nhân khốn nạn!
I Cô-rinh-tô 10:12Vậy thì, ai tưởng mình đứng, hãy giữ kẻo ngã.
Thưa anh chị em yêu mến, chúng ta hãy luôn suy gẫm về Lời Chúa để chúng ta không lạc khỏi con đường là Ngài.
Cá nhân tôi hiện có một cách giúp cho tôi. Tôi chú ý xem trái Thánh Linh có hiện diện trong mình hay không khi tôi rơi vào những ảo tưởng tâm linh.
Ga-la-ti 5: 22Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ:
Có lẽ ý này sẽ giúp một số ace.
Vì thế chúng ta vui mừng vì Đức Chúa Trời của chúng ta rất nhân từ và đầy thương xót. Chúng ta hãy vui mừng vì Ngài đã giải cứu chúng ta khỏi sự tuyệt vọng. Chúng ta hãy tạ ơn Ngài và vui mừng vì Ngài yêu thương chúng ta.
Rô-ma 8:38-39 38Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép, 39bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta.
… chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta.
Amen