A. Ê-sai lên án thành phố Jerusalem.
1. (1-4) Ê-sai buồn rầu vì một THÀNH PHỐ VUI MỪNG.
Bình luận về câu 1-2: Chương 22 của sách Ê-sai có nghĩa là gì?
Sau những lời sấm truyền, hoặc lời tiên tri, chống lại một số quốc gia khác, Ê-sai đưa ra một lời sấm truyền về Giê-ru-sa-lem. Điều này liên quan đến một thời điểm cụ thể trong lịch sử của thành phố. Các nhà bình luận có ý kiến không giống nhau về sự kiện mà Ê-sai đang mô tả trong chương này.
Một trong những sự kiện có thể xảy ra ở đây là cuộc vây hãm Jerusalem của Vua Sennacherib và người Assyria vào năm 701 TCN. Cách giải thích này về lời tiên tri của Ê-sai có vẻ là khả thi nhất. Ê-sai đã trải qua cuộc vây hãm đó trực tiếp. Một cách giải thích khác là cuộc vây hãm Jerusalem của người Babylon vào năm 586 TCN, trong đó Ê-sai đang tiên tri về những sự kiện vẫn chưa xảy ra. Cũng có một số học giả cho rằng lời sấm truyền của Ê-sai có ý định nói đến cả hai sự kiện.
Ê-sai bắt đầu bằng cách kêu gọi sự chú ý đến tiếng reo hò và hân hoan lớn ở Giê-ru-sa-lem và hỏi tại sao dân chúng lại lên nóc nhà của họ. Ông có thể viết điều này sau chiến thắng của Chúa trước người Assyria. Điều này xảy ra khi thiên sứ của Chúa giết chết chỉ trong một đêm 185.000 binh lính bao quanh thành phố và những người sống sót đã bỏ chạy (Ê-sai 37:33–38). Nếu đây là sự kiện mà Ê-sai nghĩ đến, ông có thể đang bảo dân thành Giê-ru-sa-lem ngừng ăn mừng. Thay vào đó, họ nên nghĩ về những gì đã xảy ra với họ. Đây là thời điểm phải tỉnh táo, không phải tiệc tùng, “đầy sự om sòm, xôn xao vui vẻ” (Ê-sai 22:1–2).
“1 Gánh nặng về TRŨNG CỦA SỰ HIỆN THẤY. Ngươi có sự gì mà cả dân trèo lên nóc nhà như vậy? 2 Hỡi thành xôn xao, đầy sự om sòm, là ấp vui vẻ kia;
a. Gánh nặng chống lại THUNG LŨNG KHẢI TƯỢNG: Đây là Jerusalem, một thành phố trên đồi nhưng được bao quanh bởi một ngọn đồi cao hơn nữa, và nằm giữa BA THUNG LŨNG. Vì Jerusalem là trung tâm thờ phượng Chúa và là trung tâm của một số tiên tri của Chúa (bao gồm cả Ê-sai), nên nó được gọi là THUNG LŨNG CỦA SỰ HIỆN THẤY.
i. “Thật kỳ lạ khi tìm thấy một lời tiên tri chống lại Giu-đa và Jerusalem cùng nằm trong một phần nói về các quốc gia. Nhưng vì Giu-đa đã chọn hành xử giống như những người láng giềng của mình và từ bỏ Chúa, nên nó đáng bị phán xét.” (Wolf)
b. 1b “Ngươi có sự gì mà cả dân trèo lên nóc nhà như vậy?“: Ý tưởng là mọi người đã ra khỏi nhà và lên nóc nhà để xem tai họa sắp đến.
i. “Như họ từng làm trong thời kỳ hỗn loạn và kinh hoàng, để họ có thể than khóc, nhìn lên và kêu Trời, kêu cứu với Thiên đàng.” (Poole)
c. “2Hỡi thành xôn xao, đầy sự om sòm, là ấp vui vẻ kia“: Trong lời tiên tri của mình, Ê-sai đã nhìn thấy sự náo động khắp Jerusalem, và hỏi, “Đó có phải là kết quả của một cuộc náo động xấu xa, hay là biểu hiện của niềm vui?”
d. 2b-3: “các kẻ chết của ngươi chẳng phải chết vì gươm, cũng không phải là tử trận. 3 Các quan cai trị của ngươi thảy đều cùng nhau chạy trốn, bị trói bởi những kẻ cầm cung; còn trong dân ngươi, kẻ nào trốn xa mà người ta tìm thấy, thì đã bị trói làm một“.:
Quốc gia Judah đã bị tràn ngập và phá hủy bởi các cuộc bao vây của người Assyria và người Ba-by-lôn tại các thị trấn. Mọi người quan trọng đều đã chạy trốn đến Jerusalem và bị mắc kẹt bên trong các bức tường do cuộc bao vây. Ê-sai bảo mọi người đừng nhìn ông khi ông đang than khóc cho những người đã chết. Ông nhớ lại tiếng ồn lớn như thế nào từ bên ngoài các bức tường khi cuộc bao vây đang được thiết lập. Có một tiếng ồn lớn và tiếng la hét lớn. Sự hỗn loạn tràn ngập bầu không khí, có lẽ bên trong thành phố cũng như bên ngoài. Các thung lũng xung quanh Jerusalem đầy rẫy những cỗ xe chiến. Những kỵ binh của kẻ thù ở ngay bên ngoài cổng thành. Judah không được bảo vệ và bất lực (Ê-sai 22:3–7).
Khi Jerusalem bị người Babylon chinh phục, nhiều người đàn ông Giu-đa trong trận chiến đã phải chết mà không với lòng dũng cảm. Họ chết vì đói đến chết trong cuộc bao vây thành phố, hoặc khi họ chạy trốn trong sự rút lui hèn nhát.
i. “Hoặc là do nạn đói hoặc bệnh dịch trong cuộc bao vây, nhiều người đã chết, mà Giê-rê-mi 14:18, 38:2 có đề cập, hoặc trong cuộc chạy trốn, như những người khác đã chết; cả hai đều là những cái chết không vinh quang.” (Poole)
Giê-rê-mi 14:18 “Nếu ta ra nơi đồng ruộng, thì thấy những người bị gươm đâm; nếu ta vào trong thành, thì thấy những kẻ đau ốm vì sự đói kém. Chính các đấng tiên tri và các thầy tế lễ đi dạo trong đất mình, cũng không có sự hiểu biết“
Giê-rê-mi 38:2 “Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ai ở lại trong thành thì sẽ bị chết bởi gươm dao, đói kém, hoặc ôn dịch; nhưng kẻ nào ra đầu hàng người Canh-đê thì sẽ được sống, được sự sống của nó như được của cướp, thì nó sẽ sống“
e. “4Vậy nên ta phán rằng: Các ngươi chớ ngó ta, ta sẽ khóc lóc thảm thiết. Đừng tìm cách yên ủi ta về sự hủy diệt của con gái dân ta!”: Chúng ta thường nghĩ về Giê-rê-mi như là “nhà tiên tri khóc lóc”. Nhưng Ê-sai cũng nói “ta sẽ khóc lóc thảm thiết” khi ông thấy sự phán xét của Đức Chúa Trời SẮP giáng xuống dân sự của Đức Chúa Trời.
2. (5-7) Ê-sai thấy một đội quân đang đến, và CHÚA không mang đến sự giải cứu nào.
a. “5 VÌ ẤY LÀ NGÀY BỊ RỐI LOẠN, giày đạp, và kinh hãi trong trũng của sự hiện thấy, đến bởi Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân; tường thành vỡ lở, tiếng kêu đến núi“: Ê-sai đã thấy một đội quân đầy tên và xe ngựa tiến về Jerusalem. Ông đã tiên tri về cuộc tấn công và lật đổ Jerusalem bởi người Babylon.
i. câu 6 “Ê-LAM ĐEO GIỎ TÊN, có xe binh lính kỵ đi theo, và Ki-rơ để trần cái thuẫn“: “Vì Ê-lam, nước láng giềng của Babylon ở phía đông, đã ủng hộ mạnh mẽ người Babylon và người Canh-đê trong cuộc chiến chống lại Assyria, nên người Ê-lam có lẽ là đồng minh của người Babylon.” (Wolf)
b. “7 các nơi trũng đẹp nhứt đầy những xe cộ, và lính kỵ dàn trận tại trước cửa thành“: Các đạo quân tấn công sẽ lại bao vây Giê-ru-sa-lem, và trong ngày đó, CHÚA sẽ không giải cứu chúng.
3. (8-14) Jerusalem đang chuẩn bị hoàn toàn sai lầm cho một trận chiến sắp tới.
a. 8-10“8 Màn che Giu-đa đã cất rồi; và trong ngày đó ngươi trông về khí giới của nhà rừng. 9 Các ngươi thấy thành Đa-vít bị nhiều nơi sứt mẻ, bèn thâu chứa nước ao dưới lại. 10 Các ngươi đếm nhà cửa Giê-ru-sa-lem, phá những nhà cửa để tu bổ tường thành“: Khi Jerusalem phải đối mặt với cuộc tấn công tiếp theo này, họ đã chuẩn bị thành phố cho trận chiến và cuộc bao vây, củng cố tường thành và đảm bảo có đủ nước cho cuộc bao vây.
Các nhà lãnh đạo đã làm gì khi họ biết cuộc bao vây sắp đến? Họ kiểm kê và phân phối vũ khí từ kho vũ khí. Họ tìm thấy những lỗ hổng trên tường thành và sửa chữa chúng. Họ chuyển hướng các suối từ bên ngoài tường thành vào thành phố để cung cấp nước. Họ thậm chí còn phá hủy những ngôi nhà giữa tường thành bên trong và bên ngoài và làm ngập khu vực đó như một hồ chứa nước. Họ đã làm tất cả những gì họ có thể ngoại trừ một điều họ nên làm: kêu cầu Chúa là Đức Chúa Trời của họ (Ê-sai 22:8–11).
b. “8 Màn che Giu-đa đã cất rồi 9 Các ngươi thấy thành Đa-vít bị nhiều nơi sứt mẻ, bèn thâu chứa nước ao dưới lại. 10 Các ngươi đếm nhà cửa Giê-ru-sa-lem, phá những nhà cửa để tu bổ tường thành ” BD2011 “8Ngài đã cất đi sự phòng thủ của Giu-đa“: Mọi sự chăm sóc của họ trong việc bảo vệ thành phố sẽ không còn quan trọng nữa vì Chúa đã loại bỏ sự bảo vệ của Giu-đa. Thay vì các dự án xây dựng của họ, thì điều tốt nhất mà Jerusalem có thể làm để bảo vệ mình là hướng lòng về CHÚA, mà trong câu 11 Ê-sai nói rằng họ “F”.
c. 12-13: “12Trong ngày đó, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, gọi các ngươi khóc lóc, thở than, cạo đầu, và thắt bao gai; 13 thế mà trong các ngươi có sự vui mừng hớn hở. Người ta mổ bò, giết chiên, ăn thịt, uống rượu: Hãy ăn uống đi, vì ngày mai chúng ta sẽ chết!: Thay vì chuẩn bị Jerusalem cho một cuộc tấn công, họ nên hướng lòng mình vào sự ăn năn khiêm nhường với Chúa. Thay vì khiêm nhường tìm kiếm Chúa, dân Jerusalem vừa tự tin vào sự chuẩn bị của chính mình (c13 nói họ “có sự vui mừng hớn hở“) Jerusalem vừa có thái độ tin tưởng định mệnh đối với tương lai (như c13 nói “Hãy ăn uống đi, vì ngày mai chúng ta sẽ chết!”).
d. “14 Vả, Đức Giê-hô-va vạn quân tỏ mình trong tai tôi rằng: Tội ấy chắc sẽ chẳng hề được tha cho các ngươi cho đến giờ các ngươi chết, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán vậy“: Tội lỗi này là gì mà không thể tha thứ, không có sự chuộc tội? Đó là tội không biết đến Đức Chúa Trời, không chịu hạ mình trước Chúa và ăn năn. Giê-ru-sa-lem đã làm mọi thứ NGOẠI TRỪ ĐIỀU THIẾT YẾU MÀ HỌ PHẢI LÀM ĐỂ CHUẨN BỊ CHO CUỘC TẤN CÔNG, và bởi vì họ đã từ chối Chúa, nên sẽ không có sự chuộc tội cho họ.
i. “Lòng chúng ta đầy rẫy sự đĩ điếm, sẵn sàng chen chúc và tìm kiếm sự thoải mái ở mọi ngóc ngách; treo hy vọng của họ trên mọi hàng rào, thay vì phó thác cho Chúa, là ‘hy vọng của Israel.’” (Trapp)
Tiên tri Ê-sai không lên án bất kỳ hành động chiến lược nào trong số này. Điều ông làm là chỉ ra rằng dân sự không trông cậy vào Chúa để được giúp đỡ. Suy cho cùng, Chúa đã biết về cuộc vây hãm ngay từ đầu. Điều Chúa muốn cho dân sự của Ngài khi họ phải đối mặt với sự hủy diệt chắc chắn là quay về với Ngài để được cứu rỗi. Thay vào đó, dân sự tiệc tùng và ăn uống với thái độ rằng không có gì quan trọng, vì dù sao họ cũng sẽ chết. Họ không tin rằng chính Chúa của họ có thể cứu họ. Do đó, họ thậm chí không thèm cầu xin sự giải cứu. Chúa nói rằng tội lỗi của họ trong thái độ này chỉ có thể được chuộc bằng cái chết của họ (Ê-sai 22:12–14).
B. Ê-sai lên án Sép-na, quản gia trưởng của nhà vua.
1. (15-19) Sép-na có một chức vụ cao và danh giá, nhưng ông ta lại dùng nó để tôn vinh bản thân mình.
a. “15 Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán như vầy: Ngươi hãy đi, đến nhà kẻ giữ kho, tức Sép-na, làm chức giám cung, và bảo nó rằng“: Sép-na là người hầu của Vua Ê-xê-chia, vừa là quản gia… cai quản nhà vừa là thư ký (2 Kings 18:18 “Đoạn, chúng xin nói chuyện với vua. Ê-li-a-kim, con trai Hinh-kia, quan cai đền, Sép-na, thơ ký, và Giô-a, con của A-sáp, quan thái sử, đều đi ra đến chúng“, Ê-sai 37:2 “Đoạn, sai quan cung giám Ê-li-a-kim, thơ ký Sép-na, và các trưởng lão trong hàng thầy tế lễ, đều quấn bao gai, đến cùng đấng tiên tri Ê-sai, con trai của A-mốt“). Đây đều là những vị trí danh dự và trách nhiệm. Sép-na là một trong những trợ lý chính của Vua Ê-xê-chia.
i. “Vua của Giu-đa vào thời điểm này là Ê-xê-chia – một vị vua tốt – vì vậy bản án kết tội đã giáng xuống người kế nhiệm. Sép-na và dân chúng nói chung không chia sẻ các nguyên tắc của Đức Chúa Trời như Vua Ê-xê-chia.” (Wolf)
Chúa sai Ê-sai đến đối chất với người quản lý nhà vua. Thay vì tìm kiếm Chúa, hoặc phục vụ vua hay dân chúng trong thời gian này, Sép-na đã chuẩn bị ngôi mộ công phu của mình để chôn cất và để lại di sản. Ông đã chứng minh rằng mình không tin tưởng vào Chúa để cung cấp. Sép-na cũng cho thấy động lực cao nhất của ông là tìm kiếm vinh quang cho riêng mình (Ê-sai 22:15–16).
b. câu 16a “Ngươi ở đây làm gì? có bà con chi đây“: Chúa phán với Sép-na, người đàn ông kiêu ngạo, và về cơ bản là nói rằng, “Ngươi nghĩ mình là ai? Ngươi nghĩ mình có gì? Ngươi thực sự chẳng là gì và ngươi chẳng có gì cả.”
c. câu 16b “mà ngươi đã đục tại đây một huyệt mả? Thật người đục cho mình một huyệt mả trên nơi cao, khiến đào cho mình một chỗ ở trong vầng đá!”: Điều này cho thấy Sép-na đã làm gì với địa vị danh dự và quyền hành của mình. Ông ta đã tự xây cho mình MỘT NGÔI MỘ sang trọng và danh giá. Vào thời đó, đây là sự phô trương quyền lực và sự giàu có đáng kể. Trong việc này, Sép-na đại diện cho toàn bộ Jerusalem với sự ích kỷ ám ảnh của mình.
i. Ê-sai đã tiên tri rằng dân Giu-đa và Jerusalem sẽ bị lưu đày, nhưng Sép-na không tin điều đó. Ông đã xây cho mình một ngôi mộ công phu tại Jerusalem, như thể muốn nói rằng, “Tôi sẽ không bao giờ bị lưu đày. Tôi chắc chắn rằng tôi sẽ chết ở đây nên tôi sẽ xây lăng mộ của mình ở đây.”
d. 17-19 “17 Nầy, Đức Giê-hô-va, khác nào kẻ sức khỏe, sẽ quăng mạnh ngươi ra nơi xa, và bọc chặt ngươi. 18 Ngài ắt sẽ quấn ngươi, và ném ngươi như quả bóng vào xứ rộng và khoảng khoát. Tại đó ngươi sẽ chết, xe cộ sang trọng của ngươi cũng theo đến đó, ôi, ngươi là kẻ làm nhục cho nhà chủ mình! 19 Ta sẽ cách chức ngươi, ngươi sẽ bị truất khỏi ngôi mình.”: Sép-na đã tìm kiếm danh dự và vinh quang nhưng sẽ không bao giờ tìm thấy nó. Thay vào đó, CHÚA sẽ đảm bảo rằng ông thậm chí không bao giờ được chôn cất trong ngôi mộ đắt tiền, sang trọng của mình, mà sẽ chết trong cảnh lưu đày.
i. Sép-na là cùng loại người mà Chúa Jesus đã nói đến trong Luca 12:16-21, trong dụ ngôn về người giàu ngu ngốc. Người đàn ông đó đã dành thời gian lập kế hoạch và tiền bạc của mình để xây dựng những điều vĩ đại, nhưng cuối cùng, ông ta chết mà không có Chúa và tất cả đều vô nghĩa. Bây giờ, tất cả những thành tựu của Sép-na – ngôi mộ tuyệt đẹp, những cỗ xe ngựa lộng lẫy – chẳng có ý nghĩa gì cả; thay vào đó, chúng là nỗi xấu hổ đối với ông.
Câu 17-25: Chúa tuyên bố rằng Ngài sẽ bắt Sép-na và ném ông ta đi xa đến một đất nước khác để chết mà không có vinh quang. Sau đó, Chúa sẽ trao quyền hành và địa vị của Sép-na cho một người tên là Eliakim. Người lãnh đạo mới này sẽ trở thành người quản lý vĩ đại của gia đình nhà vua và phục vụ như một người cha đối với dân chúng. Ông sẽ được trao chìa khóa của thành phố và sẽ xử lý tất cả những gánh nặng được đặt lên vai ông. Cuối cùng, Eliakim sẽ sa ngã, và tất cả vinh quang của gia đình nhà vua sẽ đi cùng với ông
2. (20-24) Chúa nâng Eliakim lên thay vì Sép-na.
“20 Trong ngày đó, ta sẽ gọi đầy tớ ta là Ê-li-a-kim, con trai Hinh-kia, 21 lấy áo ngươi mặc cho nó, lấy đai ngươi giúp sức nó, lấy chánh trị ngươi trao trong tay nó, nó sẽ làm cha cho dân cư Giê-ru-sa-lem và cho nhà Giu-đa. 22 Ta sẽ đem chìa khóa nhà Đa-vít để trên vai nó; hễ nó mở, không ai đóng được; nó đóng không ai mở được. 23 Ta sẽ đóng nó xuống như đinh đóng nơi vững chãi; và nó sẽ trở nên một ngôi vinh hiển cho nhà cha mình. 24 Người ta sẽ treo trên nó mọi sự vinh hiển của nhà cha mình, con cái dòng dõi, và hết thảy những đồ đựng bé nhỏ nữa, từ cái chén đến cái ve.”
a. 20 “Ê-li-a-kim, con trai Hinh-kia“: Người đàn ông này được nhắc đến trong các đoạn như 2Các Vua 18:18 và Ê-sai 36:3 như một trợ lý khác của Vua Ê-xê-chia. Ông ta nên được phân biệt với Eliakim con trai của Giô-si-a, một vị vua bù nhìn do Pharaoh lập ra (2Các Vua 23:34“Đoạn, Pha-ra-ôn Nê-cô lập Ê-li-a-kim, con trai Giô-si-a, làm vua thế cho Giô-si-a, cha người, và cải tên người là Giê-hô-gia-kim. Còn Giô-a-cha bị bắt làm phu tù tại Ê-díp-tô, và người qua đời tại đó“).
b. 20 “ta sẽ gọi đầy tớ ta“: Thật là một danh hiệu vinh quang cho Eliakim! Cả Sép-na và Eliakim đều là tôi tớ của Ê-xê-chia, nhưng trái tim của Sép-na hướng đến tham vọng ích kỷ và vinh quang, còn trái tim của Eliakim hướng về CHÚA.
c. Ê-li-a-kim, con trai Hinh-kia: Vị trí của Eliakim trước Ê-xê-chia khá mơ hồ trong Kinh thánh; ông chỉ được nhắc đến trong sáu đoạn văn, và mô tả duy nhất về ông là ông là người cai quản ngôi nhà (2 Kings 18:18, 37 và Ê-sai 36:3, 22). Nhưng Eliakim nổi tiếng trên thiên đàng! Ông “sẽ làm cha cho dân cư Giê-ru-sa-lem và cho nhà Giu-đa” (c.21).
d. c.21 “lấy áo ngươi mặc cho nó, lấy đai ngươi giúp sức nó, lấy chánh trị ngươi trao trong tay nó“ (BD2011 “lấy quyền hành của ngươi trao cho nó“): Chúa sẽ lấy chức vụ và thẩm quyền của Sép-na bất trung và trao cho Eliakim thay thế. Chúa sẽ hoàn thành công việc của Ngài! Nếu một Sép-na bất trung, Chúa sẽ cách chức ông ta, tước bỏ thẩm quyền của ông ta và trao cho người khác.
e. c22a “Ta sẽ đem CHÌA KHÓA NHÀ ĐA-VÍT để trên vai nó“: Vì Ê-li-a-kim là tôi tớ của Đức Giê-hô-va, nên Đức Giê-hô-va sẽ ban cho người quyền lớn. Vào ngày đó, viên quản gia chính của hoàng gia sẽ có chìa khóa tổng lớn của cung điện được buộc vào vai áo dài của mình. Chiếc chìa khóa là hình ảnh và minh họa cho quyền của viên quản gia chính. Ở đây, Đức Giê-hô-va ban cho Ê-li-a-kim quyền mở và đóng với tư cách là người đại diện của Đức Giê-hô-va, mà không ai có thể chống đối.
i. Trong đó, ELIAKIM TRỞ THÀNH LỜI TIÊN TRI VỀ ĐẤNG MESSIAH, vì Chúa Jesus đã nói với chúng ta rằng đoạn văn này nói về chính Ngài: “7 Ngươi cũng hãy viết cho thiên sứ của Hội thánh Phi-la-đen-phi rằng: Nầy là lời phán của Đấng thánh, chân thật, là Đấng có chìa khóa của Đa-vít, mở thì không ai đóng được, đóng thì không ai mở được” (Khải Huyền 3:7) “là Đấng Sống, ta đã chết, kìa nay ta sống đời đời, cầm chìa khóa của sự chết và Âm phủ“. (Khải Huyền 1:18), là Đấng có mọi quyền hành trên trời và dưới đất. CHÚA JESUS ỦY QUYỀN NÀY THEO Ý NGÀI MUỐN (Ma-thi-ơ 16:19 “Ta sẽ giao chìa khóa nước thiên đàng cho ngươi; hễ điều gì mà ngươi buộc dưới đất, thì cũng sẽ phải buộc ở trên trời, và điều gì mà ngươi mở dưới đất, thì cũng sẽ được mở ở trên trời“).
f. 22b “hễ nó mở, không ai đóng được; nó đóng không ai mở được“: Eliakim sẽ có loại thẩm quyền này từ CHÚA. Vì ông là hình ảnh của Chúa Jesus, chúng ta biết rằng Chúa Jesus có thẩm quyền mở và đóng các cánh cửa trong cuộc sống của chúng ta theo ý muốn của Ngài. Chúng ta cần chấp nhận cả những cánh cửa mở và đóng.
i. “Đôi khi chúng ta phải đi qua một hành lang dài những cánh cửa đóng kín. Thật đau lòng khi thấy những cánh cửa được dán nhãn là Tình bạn, Tình yêu, Nhà cửa đóng chặt trước mặt chúng ta; nhưng đằng sau chúng là một cánh cửa không đóng mà qua đó chúng ta sẽ bước vào cuộc sống thực sự của mình. Ôi, đừng nản lòng và hy vọng vào việc than khóc vô ích về những cánh cửa đóng kín của quá khứ. Hãy theo Ngài, Đấng có chìa khóa.” (Meyer)
g. 23 “Ta sẽ đóng nó xuống như đinh đóng nơi vững chãi[TH1] ; và nó sẽ trở nên một ngôi vinh hiển cho nhà cha mình” (như đinh đóng nơi vững chãi BHĐ dịch là “vững chắc như cọc lều đóng xuống đất“): Vì CHÚA đã lập nên quyền hành của Ê-li-a-kim, nên nó được an toàn. Sép-na tìm kiếm vinh quang cho chính mình nhưng sẽ tìm thấy sự xấu hổ. Nhưng Ê-li-a-kim là tôi tớ của CHÚA và sẽ trở thành một ngai vàng vinh quang cho nhà cha mình.
i. Vào thời đó, những ngôi nhà thực sự không có tủ đựng đồ hay phòng chứa đồ trong nhà như chúng ta biết ngày nay. Mọi thứ được cất giữ trên các móc treo khắp phòng. Nếu có thứ gì đó trên móc, thì nó an toàn và chắc chắn, được cất giữ đúng cách và sẵn sàng sử dụng vào thời điểm thích hợp.
h. “24 Người ta sẽ treo trên nó mọi sự vinh hiển của nhà cha mình, con cái dòng dõi, và hết thảy những đồ đựng bé nhỏ nữa, từ cái chén đến cái ve.”: Eliakim tin kính là một cái chốt an toàn (đinh đóng, cọc lều) và có thể hỗ trợ về mặt tinh thần cho nhà cha ông và con cháu của ông. Vì Eliakim là hình ảnh của Chúa Jesus, chúng ta cũng thấy trong điều này sự phụ thuộc hoàn toàn của người tin vào Chúa Jesus.
i. Clarke luận về câu 24 “Người ta sẽ treo trên nó mọi sự vinh hiển của nhà cha mình“: Điều này “được hiểu là sự phụ thuộc của tất cả các linh hồn, mọi khả năng, từ trí tuệ thấp nhất đến trí tuệ cao nhất, vào Chúa Jesus, là Đấng Cứu Rỗi duy nhất của tất cả các linh hồn hư mất của con người”.
ii. Có nhiều bình khác nhau trong nhà của CHÚA, với nhiều kích thước và mục đích khác nhau. Nhưng tất cả chúng đều phải treo trên cùng một cái móc! (đinh đóng, cọc lều). Tất cả sẽ bị phá hủy như nhau nếu chúng rơi khỏi cái móc. Sự an toàn không nằm ở kích thước hay chất lượng của bình, mà ở sự gắn chặt của nó vào cái móc.
3. (25) Việc loại bỏ Sép-na.
“25 Đức Giê-hô-va vạn quân phán rằng: Trong ngày đó, cái đinh đóng nơi vững chãi sẽ lỏng xệch; nó sẽ bị đập và rớt xuống, và gánh nặng treo trên nó sẽ bị cắt đứt. Vì Đức Giê-hô-va đã phán vậy.”
a. “cái đinh đóng nơi vững chãi“: Nếu Eliakim vẫn chưa được thăng chức lên vị trí danh dự và trách nhiệm được mô tả trong Ê-sai 22:23 bằng cái chốt, như đinh đóng (“Ta sẽ đóng nó xuống như đinh đóng nơi vững chãi“), thì Sép-na là “cái đinh đóng nơi vững chãi” vào lúc này. Do đó, trước khi Eliakim có thể được đặt vào đúng vị trí của mình, Sép-na phải bị loại bỏ và bị chặt hạ và sụp đổ. “nó sẽ bị đập và rớt xuống“.
i. CHÚA đã ban cho Sép-na một vị trí danh dự và thẩm quyền, nhưng ông không giữ vị trí đó như một tôi tớ trung thành của CHÚA. Vì vậy, CHÚA đã lấy đi vị trí danh dự và thẩm quyền của Sép-na. Cũng như vậy, thẩm quyền lớn mà Chúa Jesus đã ban cho các môn đồ của Ngài không phải là vô hạn, cũng không phải là không gắn liền với sự chỉ đạo của Chúa Jesus. Mặc dù Chúa Jesus đã ban lời hứa về chìa khóa cho Phi-e-rơ (Ma-thi-ơ 16:19), Phi-e-rơ không có thẩm quyền vô hạn. Thay vào đó, Phi-e-rơ đã bị một sứ đồ khác là Phao-lô thách thức và khiển trách khi ông rời khỏi sự ngay thẳng. (Ga-la-ti 2:11-21).
b. “và gánh nặng treo trên nó sẽ bị cắt đứt“: Khi Sép-na bị loại bỏ, tất cả những người “treo” trên ông ta cũng bị cắt đứt. Chúng ta phải đảm bảo rằng chúng ta đang nghỉ ngơi trên “cái chốt” đúng.
[TH1]יָתֵד (ya.ted) chốt (H3489)
Từ này xuất hiện hơn ~25 lần
Nghĩa là:
1) ghim, cọc, chốt, đinh
1a) cọc, nọc, cọc lều, nọc lều
1b) đinh, ghim (hình.)
1c) ghim (dùng trong dệt vải)
Chữ “cái đinh đóng nơi vững chãi” (BHĐ, BDM) dịch là “CÁI CHỐT“, bản tiếng việt 2020 dịch là “CÁI NIÊM“
Xuất Ê-díp-tô ký 27:19 cây nọc của đền tạm
Xu 35:18, xu 38:20,31; 39,40; Dansoky 3:7; 4:32; Phuc 23:13 “phải có một cây nọc với đồ tùy thân, khi nào muốn đi ra ngoài, hãy lấy cây nọc nầy mà đào, rồi khi đi, phải lấp phẩn mình lại.”
Các Quan Xét 4:21 “Bấy giờ người ngủ say, vì mệt nhọc quá; Gia-ên, vợ Hê-be, bèn lấy một cây nọc trại, và tay nắm cái búa, nhẹ nhẹ đến bên ngươi, lấy cái nọc đóng thủng màng tang người, thấu xuống đất, và người chết đi“.
Các Quan Xét 5:26 “Một tay nàng nắm lấy cây nọc, Còn tay hữu cầm-cái búa của người thợ; Nàng đánh Si-sê-ra, bửa đầu hắn ra, Ðập bể đầu và đâm thủng màng tang“
Ê-xơ-tê 9:8 “Song bây giờ, Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng tôi tạm làm ơn cho chúng tôi, để một phần dư lại của chúng tôi thoát khỏi, và ban cho chúng tôi một cái đền ở trong chỗ thánh nầy; hầu cho Đức Chúa Trời chúng tôi soi sáng con mắt chúng tôi và khiến cho chúng tôi ở giữa sự nô lệ mình được dấy lên một chút” chữ “một cái đền ở trong chỗ thánh nầy” chính xác là “một cái đinh ở trong chỗ thánh nầy“