Bài giảng: Đức tin, sự trung tín và sự vững lòng/sự chịu đựng bền bỉ (hypomone)
Anh chị em yêu mến trong Chúa,
nếu Chúa muốn, hôm nay chúng ta sẽ học về đức tin, sự trung tín và sự vững lòng.
Về cơ bản, đức tin nơi Đấng Christ rất đơn giản. Chúng ta TIN vào những gì Đức Chúa Trời Toàn Năng HỨA với chúng ta và chúng ta TRUNG THÀNH GIỮ VỮNG đức tin; bất kể chuyện gì xảy ra. BỞI VÌ NGÀI LÀ PHẦN THƯỞNG CỦA CHÚNG TA!
Sáng-thế Ký 15:1 “Sau các việc đó, trong sự hiện thấy có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Áp-ram rằng: Hỡi Áp-ram! ngươi chớ sợ chi; ta đây là một cái thuẫn đỡ cho ngươi; phần thưởng của ngươi sẽ rất lớn ” – TA LÀ PHẦN THƯỞNG RẤT LỚN của ngươi (E: I am thy shield, and thy exceeding great reward./D: ich bin dein Schild und dein sehr großer Lohn!) Chúng ta để ý phần thưởng rất lớn là ai? Không phải Isaac, không phải của cải hay giàu sang, không phải trường thọ, không phải danh dự của con người. NHƯNG CHÍNH ĐỨC CHÚA TRỜI LÀ PHẦN THƯỞNG RẤT LỚN!
Chúng ta có biết sự khác biệt giữa thiên đường và địa ngục không? Khải Huyền chẳng nói rằng NƠI NÀO KHÔNG CÓ CHÚA THÌ CÓ ĐỊA NGỤC VÀ NƠI NÀO CÓ CHÚA THÌ CÓ THIÊN ĐƯỜNG sao?
Khải Huyền 21:3-4 “Tôi nghe một tiếng lớn từ nơi ngai mà đến, nói rằng: Này, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người! Ngài sẽ ở với chúng, và chúng sẽ làm dân Ngài; chính Đức Chúa Trời sẽ ở với chúng. Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất đã qua rồi.”
VẬY THÌ ĐỨC TIN LÀ GÌ? Hê-bơ-rơ 11:1-40 “ 1 Vả, đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đương trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy. 2 Ấy là nhờ đức tin mà các đấng thuở xưa đã được lời chứng tốt. 3 Bởi đức tin, chúng ta biết rằng thế gian đã làm nên bởi lời của Đức Chúa Trời, đến nỗi những vật bày ra đó đều chẳng phải từ vật thấy được mà đến. 4 Bởi đức tin, A-bên đã dâng cho Đức Chúa Trời một tế lễ tốt hơn của Ca-in, và được xưng công bình, vì Đức Chúa Trời làm chứng về người rằng Ngài nhậm lễ vật ấy;lại cũng nhờ đó dầu người chết rồi, hãy còn nói. 5 Bởi đức tin, Hê-nóc được cất lên và không hề thấy sự chết;người ta không thấy người nữa, vì Đức Chúa Trời đã tiếp người lên. Bởi chưng trước khi được tiếp lên, người đã được chứng rằng mình ở vừa lòng Đức Chúa Trời rồi. 6 Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài; vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài. 7 Bởi đức tin, Nô-ê được Chúa mách bảo cho về những việc chưa thấy, và người thành tâm kính sợ, đóng một chiếc tàu để cứu nhà mình;bởi đó người định tội thế gian, và trở nên kẻ kế tự của sự công bình đến từ đức tin vậy. 8 Bởi đức tin, Áp-ra-ham vâng lời Chúa gọi, đi đến xứ mình sẽ nhận làm cơ nghiệp: người đi mà không biết mình đi đâu. 9 Bởi đức tin, người kiều ngụ trong xứ đã hứa cho mình, như trên đất ngoại quốc, ở trong các trại, cũng như Y-sác và Gia-cốp, là kẻ đồng kế tự một lời hứa với người. 10 Vì người chờ đợi một thành có nền vững chắc, mà Đức Chúa Trời đã xây cất và sáng lập. 11 Cũng bởi đức tin mà Sa-ra dẫu có tuổi còn có sức sanh con cái được, vì người tin rằng Đấng hứa cho mình điều đó là thành tín. 12 Cũng vì đó mà chỉ một người lại là một người già yếu, sanh ra muôn vàn con cháu, đông như sao trên trời, như cát bãi biển, không thể đếm được. 13 Hết thảy những người đó đều chết trong đức tin, chưa nhận lãnh những điều hứa cho mình;chỉn trông thấy và chào mừng những điều đó từ đằng xa, xưng mình là kẻ khách và bộ hành trên đất. 14 Những kẻ nói như thế, tỏ rõ rằng mình đương đi tìm nơi quê hương. 15 Ví thử họ đã tưởng đến nơi quê hương mà mình từ đó đi ra, thì cũng có ngày trở lại, 16 nhưng họ ham mến một quê hương tốt hơn, tức là quê hương ở trên trời;nên Đức Chúa Trời không hổ thẹn mà xưng mình là Đức Chúa Trời của họ, vì Ngài đã sắm sẵn cho họ một thành. 17 Bởi đức tin, Áp-ra-ham dâng Y-sác trong khi bị thử thách: người là kẻ đã nhận lãnh lời hứa, dâng con một mình, 18 là về con đó mà Đức Chúa Trời có phán rằng: Ấy bởi trong Y-sác mà ngươi sẽ có một dòng dõi lấy tên ngươi mà kêu. SaSt 21:12
19 Người tự nghĩ rằng Đức Chúa Trời cũng có quyền khiến kẻ chết sống lại;cũng giống như từ trong kẻ chết mà người lại được con mình. 20 Bởi đức tin, Y-sác chúc phước cho Gia-cốp và Ê-sau về những sự hầu đến. 21 Bởi đức tin, Gia-cốp lúc gần chết, chúc phước cho hai con của Giô-sép, và nương trên gậy mình mà lạy. 22 Bởi đức tin, Giô-sép lúc gần qua đời nói về việc con cháu Y-sơ-ra-ên sẽ đi ra, và truyền lịnh về hài cốt mình. 23 Bởi đức tin, khi Môi-se mới sanh ra, cha mẹ người đem giấu đi ba tháng, vì thấy là một đứa con xinh tốt, không sợ chiếu mạng của vua. 24 Bởi đức tin, Môi-se lúc đã khôn lớn, bỏ danh hiệu mình là con trai của công chúa Pha-ra-ôn, 25 đành cùng dân Đức Chúa Trời chịu hà hiếp hơn là tạm hưởng sự vui sướng của tội lỗi: 26 người coi sự sỉ nhục về Đấng Christ là quí hơn của châu báu xứ Ê-díp-tô, vì người ngửa trông sự ban thưởng. 27 Bởi đức tin, người lìa xứ Ê-díp-tô không sợ vua giận;vì người đứng vững như thấy Đấng không thấy được. 28 Bởi đức tin, người giữ lễ Vượt Qua và làm phép rưới huyết, hầu cho đấng hủy diệt chẳng hề hại đến con đầu lòng dân Y-sơ-ra-ên. 29 Bởi đức tin, dân Y-sơ-ra-ên Vượt Qua Biển đỏ như đi trên đất khô, còn người Ê-díp-tô thử đi qua, bị nuốt mất tại đó. 30 Bởi đức tin, các tường thành Giê-ri-cô đổ xuống, sau khi người ta đi vòng quanh bảy ngày. 31 Bởi đức tin, kỵ nữ Ra-háp không chết với kẻ chẳng tin, vì nàng đã lấy ý tốt tiếp rước các kẻ do thám. 32 Ta còn nói chi nữa? Vì nếu ta muốn nói về Ghê-đê-ôn, Ba-rác, Sam-sôn, Giép-thê, Đa-vít, Sa-mu-ên và các đấng tiên tri, thì không đủ thì giờ. 33 Những người đó bởi đức tin đã thắng được các nước, làm sự công bình, được những lời hứa, bịt mồm sư tử, 34 tắt ngọn lửa hừng, lánh khỏi lưỡi gươm, thắng bịnh tật, tỏ sự bạo dạn nơi chiến tranh, khiến đạo binh nước thù chạy trốn. 35 Có người đàn bà đã được người nhà mình chết sống lại, có kẻ bị hình khổ dữ tợn mà không chịu giải cứu, để được sự sống lại tốt hơn. 36 Có kẻ khác chịu nhạo cười, roi vọt, lại cũng chịu xiềng xích lao tù nữa. 37 Họ đã bị ném đá, tra tấn, cưa xẻ;bị giết bằng lưỡi gươm;lưu lạc rày đây mai đó, mặc những da chiên da dê, bị thiếu thốn mọi đường, bị hà hiếp, ngược đãi, 38 thế gian không xứng đáng cho họ ở, phải lưu lạc trong đồng vắng, trên núi, trong hang, trong những hầm dưới đất. 39 Hết thảy những người đó dầu nhân đức tin đã được chứng tốt, song chưa hề nhận lãnh điều đã được hứa cho mình. 40 Vì Đức Chúa Trời có sắm sẵn điều tốt hơn cho chúng ta, hầu cho ngoài chúng ta ra họ không đạt đến sự trọn vẹn được.”
Thưa anh chị em yêu mến, chúng ta há chẳng thấy rằng đức tin theo ý Chúa là tin vào những điều Chúa đã hứa, và những điều Chúa đã hứa tức là điều quý giá nhất đối với con cái Chúa sao? Và Chúa đã hứa với chúng ta điều gì?
Ê-sai 9:5 “Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Đấng Lạ lùng, là Đấng Mưu luận, là Đức Chúa Trời Quyền năng, là Cha Đời đời, là Chúa Bình an.”
Ngài đã ban Con Ngài (Chúa Giêsu) cho chúng ta để chúng ta có thể hy vọng nơi CON ĐÓ.
Rô-ma 5:1-2 “Vậy chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời, bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, là Đấng đã làm cho chúng ta cậy đức tin vào trong ơn nầy là ơn chúng ta hiện đương đứng vững; và chúng ta khoe mình trong sự trông cậy về vinh hiển Đức Chúa Trời.”
Anh chị em yêu mến, chúng ta thấy rằng ĐỨC TIN KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ “TIN ĐIỀU ĐÓ LÀ SỰ THẬT”, nhưng đúng hơn là NẮM GIỮ NHỮNG GÌ LỜI CHÚA ĐÃ HỨA VỚI CHÚNG TA. Trong Chúa Giêsu, Đức Chúa Trời không chỉ chứng minh mà Ngài còn vượt qua mọi thứ giữ chặt chúng ta trong thế giới này.
Giăng 16:33 “Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!”
CHÚNG TA BÁM CHẶT LẤY CHÚA GIÊSU VÀ Ở TRONG NGÀI, VÌ NGÀI ĐÃ CHIẾN THẮNG MỌI SỰ RỒI.
Nhưng NHIỆM VỤ CỦA CHÚNG TA TRÊN TRÁI ĐẤT LÀ GÌ?
I Ti-mô-thê 3:15 “phòng ta có chậm đến, thì con biết làm thể nào trong nhà Đức Chúa Trời, tức là Hội thánh của Đức Chúa Trời hằng sống, trụ và nền của lẽ thật vậy.”
Vì vậy, HỘI THÁNH LÀ TRỤ CỘT VÀ NỀN TẢNG CỦA LẼ THẬT. Vì vậy, chúng ta chỉ mọi người tới lẽ thật, tới Kinh thánh, tới Lời Chúa và tới Chúa Giêsu. Và MỖI CHÚNG TA CÓ NHIỆM VỤ GÌ?
I Cô-rinh-tô 4:1-2 “Vậy, ai nấy hãy coi chúng tôi như đầy tớ của Đấng Christ, và kẻ quản trị những sự mầu nhiệm của Đức Chúa Trời. Vả lại, cái điều người ta trông mong nơi người quản trị là phải trung thành.”
CHÚNG TA HÃY TRUNG THÀNH. Nhưng về cơ bản chúng ta có trung thành không?
Rô-ma 3:4 “Chẳng hề như vậy! Thà xưng Đức Chúa Trời là thật và loài người là giả dối, như có chép rằng: Ấy vậy Chúa sẽ được xưng công bình trong lời phán của Ngài, Và sẽ được thắng khi chịu xét đoán.”
Và do đó Đức Chúa Trời phải sửa phạt và giáo dục chúng ta.
Hê-bơ-rơ 12:6 “Vì Chúa sửa phạt kẻ Ngài yêu, Hễ ai mà Ngài nhận làm con, thì cho roi cho vọt.”
Và như luôn luôn, CHÚNG TA CŨNG PHẢI MUỐN.
Thi-thiên 77:10 “Tôi bèn nói: Đây là tật nguyền tôi; Nhưng tôi sẽ nhớ lại các năm về tay hữu của Đấng Chí Cao.” (Và tôi nói: Tôi sẽ muốn chịu đựng những thay đổi này mà cánh tay phải của Đấng Tối Cao đã thực hiện.)
Một mục sư đã từng nói: “Kẻ thù tập trung vào những người muốn theo Chúa, bởi vì nó đã có những người khác rồi”. Câu nói này dựa trên một trong các lời cảnh báo của Chúa Giêsu:
Lu-ca 21:8-19 “8Ngài đáp rằng: Các ngươi hãy giữ, kẻo bị cám dỗ; vì có nhiều người sẽ mạo danh ta mà đến, và nói rằng: Ấy chính ta là Đấng Christ, thì giờ đã đến gần. Các ngươi đừng theo họ. 9 Lại khi các ngươi nghe nói về giặc giã loạn lạc, thì đừng kinh khiếp, vì các điều đó phải đến trước; nhưng chưa phải cuối cùng liền đâu. 10 Ngài cũng phán cùng họ rằng: Dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia; 11 sẽ có sự động đất lớn, có đói kém và dịch lệ trong nhiều nơi, có những điềm lạ kinh khiếp và dấu lớn ở trên trời. 12 Song trước những điều đó, thiên hạ sẽ vì cớ danh ta mà tra tay bắt bớ các ngươi, nộp tại các nhà hội, bỏ vào ngục, kéo đến trước mặt các vua và các quan tổng đốc. 13 Điều ấy xảy ra cho các ngươi để làm chứng cớ 14 Vậy các ngươi hãy nhớ kỹ trong trí, đừng lo trước về sự binh vực mình thể nào. 15 Vì ta sẽ ban cho các ngươi lời lẽ và sự khôn ngoan, mà kẻ nghịch không chống cự và bẻ bác được. 16 Các ngươi cũng sẽ bị cha, mẹ, anh, em, bà con, bạn hữu mình nộp mình; và họ sẽ làm cho nhiều người trong các ngươi phải chết. 17 Các ngươi sẽ vì cớ danh ta bị mọi người ghen ghét. 18 Nhưng một sợi tóc trên đầu các ngươi cũng không mất đâu. 19 Nhờ sự nhịn nhục của các ngươi mà giữ được linh hồn mình.”
… Nhờ sự nhịn nhục của các ngươi mà giữ được linh hồn mình.
SỰ NHỊN NHỤC LÀ SỰ VỮNG LÒNG
Từ này trong tiếng Hy Lạp gọi là “hypomone” và có nghĩa là “ ở dưới ” – nó có nghĩa là sự bền bỉ trong sự kiên định (vững lòng).
Giăng 15:4 “Hãy cứ ở trong ta, thì ta sẽ ở trong các ngươi. Như nhánh nho, nếu không dính vào gốc nho, thì không tự mình kết quả được, cũng một lẽ ấy, nếu các ngươi chẳng cứ ở trong ta, thì cũng không kết quả được.”
- VỮNG LÒNG Ở TRONG CHÚA
Tôi luôn tưởng tượng đó là việc kiên trì trong vị trí của mình, tức là luôn nhìn chăm chú vào Chúa:
Rô-ma 15:17 “Vậy tôi có cớ khoe mình trong Đức Chúa Jêsus Christ về điều hầu việc Đức Chúa Trời.”
Nhưng chúng ta cũng biết rằng sự vững lòng là phản ứng trước cơn hoạn nạn mà Chúa cho phép xảy ra.
Gia-cơ 1:2-4 “Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sanh ra sự nhịn nhục. Nhưng sự nhịn nhục phải làm trọn việc nó, hầu cho chính mình anh em cũng trọn lành toàn vẹn, không thiếu thốn chút nào.”
VÌ VẬY, KHI THỬ THÁCH ĐẾN, CHÚNG TA HÃY KIÊN TRÌ ĐỂ SỰ HUẤN LUYỆN CỦA CHÚA CÓ HIỆU QUẢ TRONG CHÚNG TA.
Nếu chúng ta có trốn tránh, tức là chúng ta trốn tránh sự giáo dục của Chúa phải không?
Gia-cơ 5:11 “Anh em biết rằng những kẻ nhịn nhục chịu khổ thì chúng ta xưng là có phước. Anh em đã nghe nói về sự nhịn nhục của Gióp, và thấy cái kết cuộc mà Chúa ban cho người; vì Chúa đầy lòng thương xót và nhân từ.”
Chúng ta biết rằng Chúa đã giáo dục Gióp qua những khổ đau. Cuối cùng, Gióp được phép kêu lên: Gióp 42:5 “Trước lỗ tai tôi có nghe đồn về Chúa, Nhưng bây giờ, mắt tôi đã thấy Ngài”
Và bởi vì Cha chúng ta đầy lòng nhân từ và chuẩn bị trước cho chúng ta những điều sắp xảy đến nên những lời này đã được viết cho chúng ta.
Hê-bơ-rơ 10:32-39 “Hãy nhớ lại những lúc ban đầu đó, anh em đã được soi Sa rồi, bèn chịu cơn chiến trận lớn về những sự đau đớn: phần thì chịu sỉ nhục, gặp gian nan, như làm trò cho thiên hạ xem, phần thì chia khổ với những kẻ bị đối đãi đồng một cách. Vì anh em đã thương xót kẻ bị tù, và vui lòng chịu của cải mình bị cướp, bởi biết mình có của cải quí hơn hằng còn luôn. Vậy chớ bỏ lòng dạn dĩ mình, vốn có một phần thưởng lớn đã để dành cho. Vì anh em cần phải nhịn nhục, hầu cho khi đã làm theo ý muốn Đức Chúa Trời rồi, thì được như lời đã hứa cho mình. Còn ít lâu, thật ít lâu nữa, Thì Đấng đến sẽ đến; Ngài không chậm trễ đâu. Người Cong bình của ta sẽ cậy đức tin mà sống, Nhưng nếu lui đi thì linh hồn ta chẳng lấy làm đẹp chút nào. Về phần chúng ta, nào phải là kẻ lui đi cho hư mất đâu, bèn là kẻ giữ đức tin cho linh hồn được cứu rỗi.”
Chúng ta có vui vẻ chấp nhận việc bị cướp tài sản không? Chúng ta có chắc chắn rằng chúng ta có được điều tốt đẹp hơn và lâu dài hơn trên thiên đàng không? Tôi thường xấu hổ vì sự vô tín của chính mình. Chẳng phải Chúa Giêsu của chúng ta đã tiên đoán điều này rồi sao? Lu-ca 18:8 “Ta nói cùng các ngươi, Ngài sẽ vội vàng xét lẽ công bình cho họ. Song khi Con người đến, há sẽ thấy đức tin trên mặt đất chăng? ” Và trong những khoảnh khắc này tôi muốn la to lên:
Mác 9:24 “… Tôi tin; xin Chúa giúp đỡ trong sự không tin của tôi!”
Đức Chúa Trời của chúng ta thật vinh hiển và thành tín biết bao khi Ngài chấp nhận chúng ta và khi chúng ta chỉ có một chút đức tin mà Ngài vẫn ghi nhận điều đó cho chúng ta.
Rô-ma 5:1-5 “Vậy chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời, bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, là Đấng đã làm cho chúng ta cậy đức tin vào trong ơn nầy là ơn chúng ta hiện đương đứng vững; và chúng ta khoe mình trong sự trông cậy về vinh hiển Đức Chúa Trời. Nào những thế thôi, nhưng chúng ta cũng khoe mình trong hoạn nạn nữa, vì biết rằng hoạn nạn sanh sự nhịn nhục, sự nhịn nhục sanh sự rèn tập, sự rèn tập sanh sự trông cậy. Vả, sự trông cậy không làm cho hổ thẹn, vì sự yêu thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh đã được ban cho chúng ta.”
Nếu bất kỳ ai trong chúng ta muốn tăng trưởng về mặt thuộc linh, xin hãy chú ý rằng SỰ TĂNG TRƯỞNG thuộc linh KHÔNG MANG LẠI cho chúng ta MỘT VỊ TRÍ ĐẶC BIỆT (CÁI TÔI), một vị trí đặc biệt, mà đúng hơn là sự tăng trưởng NHẰM MỤC ĐÍCH NHẬN BIẾT CHÚA GIÊ-SU VÀ TÔN VINH NGÀI.
II Phi-e-rơ 1:3-7 “Quyền phép Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi điều thuộc về sự sống và sự tin kính, khiến chúng ta biết Đấng lấy vinh hiển và nhân đức mà gọi chúng ta, và bởi vinh hiển nhân đức ấy, Ngài lại ban lời hứa rất quí rất lớn cho chúng ta, hầu cho nhờ đó anh em được lánh khỏi sự hư nát của thế gian bởi tư dục đến, mà trở nên người dự phần bổn tánh Đức Chúa Trời. Vậy nên, về phần anh em, phải gắng hết sức thêm cho đức tin mình sự nhân đức, thêm cho nhân đức sự học thức, thêm cho học thức sự tiết độ, thêm cho tiết độ sự nhịn nhục, thêm cho nhịn nhục sự tin kính, thêm cho tin kính tình yêu thương anh em, thêm cho tình yêu thương anh em lòng yêu mến.”
Quyền năng của Ngài là sự khởi đầu và kết quả là tình yêu chân thật (agape). Tình yêu đặt người khác cao hơn chính mình. Tình yêu đó yêu được kẻ thù mình.
Phi-líp 2:3 “Chớ làm sự chi vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình.”
Điều này là sự phát triển hướng tới Đấng Christ và tôn vinh Đấng đã hạ mình vì chúng ta.
Phi-líp 2:5-8 “Hãy có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có, Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.”
Ngợi khen Chúa, vì Chúa chúng ta cũng đã đi trước chúng ta con đường nhịn nhục và con đường vững lòng.
II Tê-sa-lô-ni-ca 3:3-5 “Chúa là thành tín, sẽ làm cho anh em bền vững và giữ cho khỏi Ác giả. Về phần anh em, chúng tôi có lòng tin cậy trong Chúa rằng anh em đương làm và sẽ làm những việc chúng tôi dặn biểu. Nguyền xin Chúa soi dẫn lòng anh em tới đến sự yêu mến Đức Chúa Trời, và sự nhịn nhục của Đấng Christ!”
Vì chúng ta không biết khi nào Antichrist và dấu ấn của nó sẽ đến nên sự nhịn nhục và vững lòng trong Đấng Christ cũng là chìa khóa để sống sót qua cơn đại nạn.
Khải-huyền 14:9-13 “Lại một vị thiên sứ khác, là vị thứ ba, theo sau, nói lớn tiếng mà rằng: Nếu ai thờ phượng con thú cùng tượng nó, và chịu dấu nó ghi trên trán hay trên tay, thì người ấy cũng vậy, sẽ uống rượu thạnh nộ không pha của Đức Chúa Trời rót trong chén thạnh nộ Ngài; và sẽ chịu đau đớn trong lửa và diêm ở trước mặt các thiên sứ thánh và trước mặt Chiên Con. Khói của sự đau đớn chúng nó bay lên đời đời. Những kẻ thờ lạy con thú và tượng nó, cùng những kẻ chịu dấu của tên nó ghi, thì cả ngày lẫn đêm không lúc nào được yên nghỉ. Đây tỏ ra sự nhịn nhục của các thánh đồ: Chúng giữ điều răn của Đức Chúa Trời và giữ lòng tin Đức Chúa Jêsus. Tôi nghe có tiếng đến từ trên trời rằng: Hãy viết lấy: Từ rày phước thay cho những người chết là người chết trong Chúa! Đức Thánh Linh phán: Phải, vì những người ấy nghỉ ngơi khỏi sự khó nhọc, và việc làm mình theo sau.”
Cha của đức tin, Áp-ra-ham, đã chứng tỏ điều này khi ông kiên nhẫn chờ đợi. Trong 13 năm, Chúa đã không nói chuyện với ông sau lời hứa rằng ông sẽ có một đứa con trai. Mãi đến năm ông 99 tuổi, Chúa mới lại nói chuyện với ông. Có phải Áp-ra-ham đã ngừng tin vào Lời Chúa không?
Hê-bơ-rơ 6:13 “Khi Đức Chúa Trời hứa cùng Áp-ra-ham, và vì không thể chỉ đấng nào lớn hơn, nên Ngài chỉ chính mình Ngài mà thề với người rằng: Chắc ta sẽ ban phước cho ngươi nhiều, và khiến hậu tự ngươi sanh sản đông thêm. Ấy, Áp-ra-ham đã nhịn nhục đợi chờ như vậy, rồi mới được điều đã hứa.”
Anh chị em yêu mến, chúng ta HÃY ĐỌC KINH THÁNH VÀ CỦNG CỐ CHÍNH MÌNH TRONG ĐÓ. Cựu Ước có rất nhiều câu chuyện là gương bước đi với Chúa cho chúng ta.
Hê-bơ-rơ 12:1-3 “Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta, nhìn xem Đức Chúa Jêsus, là cội rễ và cuối cùng của đức tin, tức là Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh điều sỉ nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời. Vậy, anh em hãy nghĩ đến Đấng đã chịu sự đối nghịch của kẻ tội lỗi dường ấy, hầu cho khỏi bị mỏi mệt sờn lòng.”
Bởi vì lời hứa đẹp nhất và tốt nhất đang chờ đợi chúng ta, lời hứa được chính Chúa và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta nói ra.
Khải-huyền 3:10-12 “Vì ngươi đã giữ lời nhịn nhục ta, ta cũng sẽ giữ ngươi khỏi giờ thử thách, là giờ sẽ đến trong khắp thế gian, đặng thử những người ở trên đất. Ta đến mau kíp; hãy giữ lấy điều ngươi có, hầu cho không ai cất lấy mão triều thiên của ngươi. Kẻ nào thắng, ta sẽ cho làm trụ trong đền Đức Chúa Trời ta, và người sẽ không ra khỏi đó nữa; ta lại sẽ lấy danh Đức Chúa Trời ta, danh của thành Đức Chúa Trời ta, là Giê-ru-sa-lem mới từ trên trời, bởi Đức Chúa Trời ta mà xuống, cùng danh mới ta, mà viết lên trên người.”
Amen