1.Chúng Ta Chỉ Có Thể Theo Chúa Giê-Xu Bằng Cách Mang Thập Tự Giá
2.CHÚNG TA KHÔNG THỂ MANG THẬP TỰ GIÁ NẾU KHÔNG HẠ MÌNH ĐƯỢC. Hạ mình thật là ăn năn thật
3.CHÚNG TA SẼ KHÔNG THỂ MANG THẬP TỰ GIÁ NẾU KHÔNG ĂN NĂN, TAN VỠ MỖI NGÀY.
4.Tấm gương ăn năn không thật: Pha-ra-ôn, A-can, Ba-la-am, Sau-lơ, Giu-đa
5.Tấm tương ăn năn thật: Gióp, Đa-vít, đứa con trai hoang đàng
6.Có lằn ranh đỏ trong sự ăn năn không ?
7.Để trả lời câu hỏi này Phao-lô giúp chúng ta tìm hiểu trong Rô-ma 7:14-25
———–
TÔI ĐÃ PHẠM TỘI! LỜI ĂN NĂN CỦA BẠN CÓ THẬT KHÔNG ?
Thời gian qua, Đấng chăn chiên đã đưa chúng ta là chiên của Ngài đi trải qua các đồng cỏ của Ngài, Thời gian này chúng ta đang được học về con đường thập tự giá, một căn bản khi theo Chúa Giê-xu. Chúng ta sẽ càng khám phá ra là kẻ thù, quyền lực bóng tối không muốn chúng ta biết cách mang thập tự giá như thế nào. Kẻ thù tàn hại nhất làm hại cuộc đời chúng ta không phải là bệnh tật, nghèo đói, mà là kẻ thù của thập tự giá, lấy bụng mình làm Chúa mình, vừa xin ý Chúa được nên, và sống không đầu phục Ngài. Gọi Ngài là Chúa nhưng Ngài không là chủ của mình.
Như Sa-tan đã cám dỗ Chúa Giê-xu để Ngài có thể được cả thế gian mà không cần phải chết. Thì chúng ta cũng sẽ bị cám dỗ để đạt được kết quả mà không cần phải trả giá cho sự theo Chúa Giê-xu, được sự sống mà không cần chết.
Kẻ thù của linh hồn chúng ta sẽ tìm mọi cách để ngăn chúng ta học cách mang thập tự giá. Có lẽ cách hiệu quả nhất là đánh lạc hướng chúng ta khỏi thập tự giá thật, có thể cây thập tự giá bạn nhìn thấy bằng mắt, hay những hình ảnh Chúa Giê-xu trên Internet … dễ lắm đánh lạc hướng chúng ta
Thậm chí khi chúng ta cầu nguyện, dễ lắm mà hướng về phía có cây thập tự giá, hình Chúa hay như cái bàn ở đây để cầu nguyện. Đó là những dấu hiệu của sự thờ thần tượng. con người chúng ta có khuynh hướng thờ thần tượng, không thờ phượng Đức Chúa Trời.
Không biết thập tự giá của mình, chúng ta không thể có sự tương giao với Chúa Giê-xu. Không có sự tương giao với Ngài, chúng ta vẫn còn con trẻ mãi, dễ cảm xúc, không đọc được Kinh Thánh. Không đọc được Kinh Thánh giống như vợ chồng với nhau mà ly thân vậy, cuộc đời ly thân. Chúng ta có thể học nhân cách sống, đối nhân xử thế bởi con người dạy, Nhưng chỉ thay đổi lá, nhưng rễ vẫn là tội lỗi, đỏ như son. Những bài học càng uống càng khát mãi, chỉ có Chúa Giê-xu mới cho chúng ta hết khát, đó là ngày chúng ta được tái sinh trong Ngài. Bởi Nước và Đức Thánh Linh.
Khi được tái sinh, chúng ta có thể theo Chúa Giê-xu bằng cách mang thập tự giá. Nghĩa là quá trình thay đổi trái tim chúng ta. Như đã học trong trái tim có phần suy nghĩ. Đó không phải là suy nghĩ đầu óc, mà lòng có suy nghĩ, tâm trí.
Chúng ta thấy rằng mê tín dễ hơn là đức tin lành mạnh trong Chúa. Chúng ta thích những cảm xúc, nghe lời gãi ngứa lỗ tai, hơn là lắng nghe Lời Kinh Thánh và sự giảng dải về chân lý. Nếu chúng ta chưa nhận biết, chưa chán về những sai lầm trong quá khứ mình cái nhìn về sự thờ phượng Chúa, thế nào là có Chúa hiện diện, thế nào là trật tự trong buổi thờ phượng, thì chúng ta chưa thấy cần để coi trọng sống với Lời Chúa.
Nếu tâm trí không được luyện tập để học về điều thuộc linh. Không động não. Cũng giống như điều khó và khổ nhất của người việt sinh sống làm việc ở đức là học tiếng đức, thích điều kiện sống, nhưng không muốn học tiếng đức. Thà làm công nhân bốc vác còn sướng hơn, học mà đầu óc muốn nổ tung. Cũng vậy con cái Chúa thích phước của Ngài, nhưng không muốn học ngôn ngữ của Ngài. không muốn đọc Kinh Thánh, lười đọc Kinh Thánh là bình thường. Tin lành Giăng 1:1 nói rằng Chúa Giê-xu là Ngôi lời, thì chúng ta không thể nói yêu Chúa mà không yêu Lời Kinh Thánh. Cả Kinh Thánh đều làm chứng về Chúa Giê-xu. (Giăng 5:39 Các ngươi dò xem Kinh thánh, vì tưởng bởi đó được sự sống đời đời: Ấy là Kinh thánh làm chứng về ta vậy.)
CHÚNG TA KHÔNG THỂ MANG THẬP TỰ GIÁ NẾU KHÔNG HẠ MÌNH ĐƯỢC. Hạ mình thật là ăn năn thật
Hôm nay chúng ta học về sự ăn năn thật.
Không phải qua bài học hôm nay bạn sẽ thực hiện được sự ăn năn thật, mà qua bài học, chúng ta học cách gìn giữ ơn Chúa ban cho về SỰ ĂN NĂN, CÀNG THẬT HƠN là tốt lắm rồi. Cần phải rèn luyện học ăn năn hàng ngày. Qua bài học xin Chúa cho chúng ta đi được con đường của Chúa Giê-xu đã đi. Vì Ngài đã phán trong Mac 8:34 34 Đoạn, Ngài kêu dân chúng và môn đồ, mà phán rằng: Nếu ai muốn theo ta, phải liều mình, vác thập tự giá mình mà theo ta. (Mat 16:24 phán cùng môn đồ, Lu 9:23 Ngài phán cùng mọi người)
CHÚNG TA SẼ KHÔNG THỂ MANG THẬP TỰ GIÁ NẾU KHÔNG ĂN NĂN, TAN VỠ MỖI NGÀY.
Làm được điều này bằng cách nào?
Lời rao truyền khi Chúa Giê-xu bắt đầu chức vụ là về sự ăn năn vì nước Thiên đàng đã đến gần (Ma-thi-ơ 4:17). Hễ điều gì cốt lõi, nghĩa là quí giá, thì dễ bị sai lệch, bị làm giả. Xin Chúa chỉ dạy để chúng ta học theo Ngài được.
Kinh Thánh nói về những tấm gương ăn năn thật và ăn năn giả.
bây giờ chúng ta quan sát về 8 lời thú tội trong Kinh Thánh và bài học qua đó:
1) Pharaoh – một tội nhân cứng lòng (Xuất Ê-díp-tô Ký 9: 27 Pha-ra-ôn bèn truyền đòi Môi-se và A-rôn mà phán rằng: Lần nầy trẫm đã phạm tội; Đức Giê-hô-va là công bình; trẫm cùng dân sự trẫm là kẻ phạm tội.), ăn năn bằng lý trí, bằng môi miệng mà lòng không thực sự ăn năn
Tai vạ thứ bảy mưa đá 9:27 vừa ăn năn xong đến câu 35 Pha-ra-ôn lại cứng lòng, Xuất Ê-díp-tô ký 9: 34 Khi Pha-ra-ôn thấy mưa, mưa đá và sấm sét đã tạnh rồi, người và quần thần lại rắn lòng, cứ phạm tội nữa. 35 Vậy Pha-ra-ôn cứng lòng, không tha dân Y-sơ-ra-ên đi, y như lời Đức Giê-hô-va đã cậy Môi-se mà phán.
Tai vạ thứ tám cào cào 10:17 ăn năn: 17 Nhưng bây giờ, xin xá tội cho trẫm lần nầy; và hãy cầu giùm Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, hầu cho ít nữa Ngài khiến xa trẫm cái vạ chết nầy.
Pha-ra-ôn xin con người trung gian tha tội, không phải ĐCT, , đến chương 10:17 lại ăn năn nữa, nói cách khác Pha-ra-ôn nói: xin tha lỗi tôi chỉ lần này nữa thôi.
Pha-ra-ôn ăn năn về HẬU QUẢ tội lỗi chứ không phải vì BẢN CHẤT tội lỗi mình là sự cứng lòng.
2) Balaam – một người hai lòng (Dân số ký 22:34 34 Ba-la-am bèn thưa cùng thiên sứ của Đức Giê-hô-va rằng: Tôi có phạm tội, vì chẳng biết người đã đứng trong đường đặng cản tôi, bây giờ, nếu người không bằng lòng tôi đi, tôi sẽ trở về.)
Ba la am biết ý Chúa không muốn cho đi rủa sả dân israel, nhưng vẫn đi vì động cơ tham tiền bạc, nên ông xứng nhận tội vì ông thấy Thiên sứ Chúa cản đường, chứ không phải vì ý định Chúa đã bảo không được đi mà vẫn cứ đi rủa sả Dân israel. Vì lòng Balaam không muốn về nên Balaam nói bây giờ, nếu người không bằng lòng tôi đi, tôi sẽ trở về. 35 Thiên sứ của Đức Giê-hô-va nói cùng Ba-la-am rằng: Hãy đi cùng các người đó. Chúa phán xét theo động cơ trong lòng chúng ta. Balaam đã bị phán xét vì không thật lòng mình, vì tham lợi. Nên Balaam không có sự lựa chọn nào khác. Ban đầu hỏi Chúa, Ngài trả lời không đi, nhưng vì lòng tham ông vẫn đi, rồi gặp Thiên sứ Chúa cản đường, và Chúa nói hãy đi! Kết cục Balaam chết thảm dưới lưỡi gươm của con cái Israel dân số ký 31:8
3) Achan – một kẻ ăn năn khi đã bị dồn đến chân tường, vì trước đó trong Giô-suê 7:13-14 chép: Đức Giê-hô-va phán 13 Hãy đứng dậy làm cho dân sự nên thánh, và hãy nói rằng: Các ngươi khá làm cho mình nên thánh về ngày mai; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên có phán như vầy: Hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi có vật đáng diệt tại giữa ngươi! Ngươi không thế chống cự nổi trước mặt kẻ thù nghịch mình cho đến chừng nào các ngươi đã cất khỏi giữa mình vật đáng diệt ấy. 14 Vậy, sáng mai các ngươi sẽ đi đến gần từng chi phái; chi phái nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra sẽ đến gần từng họ hàng; họ hàng nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra sẽ đến gần từng nhà; nhà nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra sẽ đến gần từng người. Acan đã không ăn năn ngay khi có lệnh truy tìm kẻ phạm tội, đợi đến lúc chỉ ra mới ăn năn (Giô-suê 7:20 20 A-can thưa cùng Giô-suê rằng: Phải, tôi đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, và nầy là điều tôi đã làm)
4) Sau-lơ – Chúa giao nhiệm vụ tuyệt diệt A-ma-léc: nhưng Saulo đã chừa lại những thú béo và vua Aga, đổ thừa là dân sự chừa lại thú béo để dâng cho Đức Giê-hô-va.
Nên Chúa có phán sẽ lấy vương quốc khỏi Saulo. Lúc đó Saulo mới thú tội trong câu 24:(1 Sa-mu-ên 15:24 24 Sau-lơ đáp cùng Sa-mu-ên rằng: Tôi có phạm tội. Tôi đã can phạm mạng lịnh Đức Giê-hô-va và lời của ông. Tôi sợ dân sự, nên nghe theo tiếng của họ.25 Bây giờ, xin ông hãy tha tội tôi, trở lại cùng tôi, thì tôi sẽ sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va. 26 Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Ta không trở lại cùng ngươi đâu; vì ngươi đã từ bỏ lời của Đức Giê-hô-va, nên Đức Giê-hô-va từ bỏ ngươi, để ngươi chẳng còn làm vua của Y-sơ-ra-ên nữa.) Saulo ăn năn không phải vì ý thức phạm tội lỗi mà vì bị tước quyền Vua_ban đầu bào chữa đổ tại dân sự, sau đó mới nói vì sợ dân sự/sợ con người. Saulo xin Samuel tha tội, chứ không phải Chúa. Và khi Saulow ăn năn vẫn xin Samuel cho giữ thể diện trước dân sự, đừng để mất mặt trước dân sự.
5) Giuđa – hối hận trong sự tuyệt vọng (Ma-thi-ơ 27: 4 Tôi đã phạm tội vì nộp huyết vô tội!)
Giu-đa buồn về hậu quả việc làm mình, nhưng không vì bản chất tội lỗi mình như trong 2Cor7: 10 Vì sự buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời sanh ra sự hối cải, và sự hối cải dẫn đến sự rỗi linh hồn. Ở đây Giu-đa đã không thể buồn rầu theo ý ĐCT, mà theo ý mình, rồi đi tự tử. Giu-đa đã vượt qua ranh giới có thể ăn năn & buồn rầu theo ý muốn Đức Chúa Trời.
6) Gióp – sự ăn năn tin kính (Gióp 42:5-6 5 Trước lỗ tai tôi có nghe đồn về Chúa, Nhưng bây giờ, mắt tôi đã thấy Ngài: 6 Vì vậy, tôi lấy làm gớm ghê tôi, Và ăn năn trong tro bụi.)
7) Đa-vít – người có tấm lòng Đức Chúa Trời nhưng không phải không phạm tội ông đã phạm tội tà dâm và giết người (2 Sa-mu-ên 12:13 13 Đa-vít bèn nói cùng Na-than rằng: Ta đã phạm tội cùng Đức Giê-hô-va),
2Sam24: 10 Sau khi tu bộ dân sự rồi, Đa-vít bị lương tâm cắn rứt, bèn cầu Đức Giê-hô-va rằng: Tôi làm như vậy, thật là đã phạm tội rất nặng. Vậy, bây giờ Đức Giê-hô-va ôi! Xin hãy cất tội lỗi của kẻ tôi tớ Ngài đã phạm; vì tôi có làm cách ngu dại quá.
Thi thiên 51: 4 Tôi đã phạm tội cùng Chúa, chỉ cùng một mình Chúa thôi, Và làm điều ác trước mặt Chúa; Hầu cho Chúa được xưng công bình khi Chúa phán, Và được thanh sạch khi Chúa xét đoán.
Đa-vít không phủ nhận bất cứ điều gì mà khiêm tốn thừa nhận tội lỗi của mình.
Lời thú nhận của ông là thật lòng.
8) người con trai hoang đàng – Giữa cuộc đời tội lỗi người con trai hoang đàng đã nhận thức và buồn về tội lỗi mình, tự lên án cáo trách mình, thấy mình không phải là mình, vốn là con của Cha, và nó nói trong lòng rằng: (Lu-ca 15:18 18 Ta sẽ đứng dậy trở về cùng cha, mà rằng: Thưa cha, tôi đã đặng tội với trời và với cha) Rồi nó trở về nhà, nói lời nhận tội trực tiếp với Cha: 21 Con thưa cùng cha rằng: Cha ơi, tôi đã đặng tội với trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con của cha nữa. Đó là lời ăn năn chân thành, bởi lương tâm cáo trách dày vò về tội lỗi. sự ăn năn thật tiếp nhận sự Đức Thánh Linh cáo trách về tội lỗi về sự công bình và về sự đoán xét. Và quay khỏi tội lỗi trở về nhà Cha.
Qua 8 lời nhận tội đây chúng ta thấy chỉ có 3 lời nhận tội chân thành, buồn rầu theo ý muốn Đức Chúa Trời. Bài học là: chúng ta xứng nhận tội lỗi
Trực tiếp trước Chúa và đó không phải là lời đầu môi chót lưỡi
chúng ta xứng nhận tội lỗi không phải để thoát hậu quả tội lỗi, mà bởi vì tội lỗi làm chúng ta xa cách Chúa
chúng ta xứng nhận tội lỗi không phải vì không thể dấu lâu hơn được nữa, mà khi lương tâm cảnh báo
chúng ta xứng nhận lỗi lầm, đứng ra chịu trách nhiệm hậu quả, chứ không đổ tội cho người khác
chúng ta xứng nhận tội lỗi và lên án chính mình và thấy sự không xứng đáng của mình như đứa con hoang đàng
chúng ta xứng nhận tội lỗi, khi nhận ra những động cơ lệch lạc trong chúng ta
chúng ta xứng nhận tội lỗi, toàn phần, không chỉ một phần nào bị lộ (ăn năn vì trộm cái dây cột bò)
chúng ta xứng nhận tội lỗi và nhờ Chúa giúp đỡ khôi phục
chúng ta xứng nhận tội lỗi không phải vì để thêm điểm khiêm nhường cho mình, mà là thái độ bên trong lòng. Nói phạm tội với trời và với Cha, và trở về nói với Cha con đã phạm tội.
người đầu tiên nói câu tôi đã phạm tội trong Kinh Thánh là Pha-ra-ôn trong Tân ước là Giu-đa
Điều quan trọng là chúng ta nhận biết có lằn ranh đỏ ở đây quan
trọng như thế nào
Nhận biết được điều này cũng tương đương như việc đi tìm kho báu, đường về Thiên đàng, mà dọc đường đi đầy sự nguy hiểm chết người. Để có được điều này tâm trí chúng ta cần phải động não, luyện tập học suy nghĩ theo Kinh Thánh, kính sợ Chúa là gì, và đó phải là nguyên tắc vàng cho chúng ta.
Phao-lô đã dạy chúng ta điểm này trong Rô-ma 7:14-25. Phao-lô cho biết nhận biết con người thật của mình: thật xấu xa. Và trong câu 25b ông nói ông phải theo luật này:
Như vậy, thì chính mình tôi lấy trí khôn phục luật pháp của Đức Chúa Trời, nhưng lấy xác thịt phục luật pháp của tội lỗi.
Pha-ra-ôn, A-chan, bileam, Giu-đa cũng chỉ phục luật pháp tội lỗi mà thôi, nhưng không có đức tin để phục luật pháp Đức Chúa Trời.
Ga-la-ti 2:20 cho chúng ta biết chúng ta Tuy còn sống trong xác thịt, nhưng có thể không phục luật pháp tội lỗi bằng cách sống trong đức tin của con Đức Chúa Trời, nhận công việc Ngài hàng ngày và an nghỉ tại đó. ĐÓ LÀ Ý NGHĨA THẬT CỦA SỰ MANG THẬP TỰ GIÁ THEO CHÚA GIÊ-XU.
Bạn muốn tháp vào gốc nho thật không ?
Bạn muốn kết quả thật cho vườn nho Ngài không ?
Hãy cẩn thận chú ý giữ lòng mình hàng ngày, chân thành với Chúa, rồi bạn sẽ thấy đọc Kinh Thánh, cầu nguyện với Ngài không phải là gánh nặng nữa, mà là niềm vui.
————-
Deutsch:
ICH HABE GESÜNDIGT! IST DEINE Buße-TUN ECHT?
1. Wir können Jesus nur folgen, indem wir das Kreuz tragen
2. WIR KÖNNEN DAS KREUZ NICHT OHNE DEMÜTIGUNG TRAGEN. Wahre Demut ist wahre Reue
3. WIR KÖNNEN DAS KREUZ NICHT TRAGEN, OHNE ZU Buße zu tun UND JEDEN TAG GEBROCHEN HERZEN GEWORDEN ZU SEIN.
4. Beispiele für falsche Buße-TUN : Pharao, Achan, Bileam, Saul, Juda
5. Beispiele für wahre Buße-TUN: Hiob, David, der verlorene Sohn
6. Gibt es rote Linien bei Buße-TUN?
7. Um diese Frage zu beantworten, hilft uns Paulus, Römer 7:14-25 zu betrachten
—————
Ich habe gesündigt! Ist deine Reue echt?
Im Laufe der Jahre hat der Hirte uns, seine Schafe, durch seine Weiden geführt. Dieses Mal lernen wir den Weg des Kreuzes kennen, einen grundlegenden Teil der Nachfolge Jesu. Wir werden immer mehr entdecken, dass der Feind, die Macht der Dunkelheit, nicht will, dass wir wissen, wie man das Kreuz trägt. Der zerstörerischste Feind, der unserem Leben schadet, ist nicht Krankheit oder Armut, sondern der Feind des Kreuzes, der unseren eigenen Magen zu unserem Herrn macht, darum bittet, dass Gottes Wille geschehe, und lebt, ohne sich ihm zu unterwerfen. Wir nennen ihn unseren Herrn, aber er ist nicht unser Meister.
So wie Satan Jesus in Versuchung führte, die Welt zu gewinnen, ohne zu sterben, so werden auch wir in Versuchung geführt, die Ergebnisse zu erreichen, ohne den Preis dafür zu zahlen, Jesus zu folgen, um das Leben zu gewinnen, ohne zu sterben.
Der Feind unserer Seelen wird alles tun, um uns davon abzuhalten, zu lernen, das Kreuz zu tragen. Der vielleicht effektivste Weg ist, uns vom wahren Kreuz abzulenken, sei es das Kreuz, das Sie mit Ihren Augen sehen, oder die Bilder von Jesus im Internet … es ist leicht, uns abzulenken.
Selbst wenn wir beten, ist es leicht, zum Kreuz, zum Bild Christi oder zum Tisch hier zu beten. Das sind Zeichen der Götzenanbetung. Wir Menschen neigen dazu, Götzen anzubeten, nicht Gott.
Ohne unser Kreuz zu kennen, können wir keine Gemeinschaft mit Jesus haben. Ohne Gemeinschaft mit ihm bleiben wir für immer jung, emotional und unfähig, die Bibel zu lesen. Die Bibel nicht lesen zu können ist wie eine Trennung von Mann und Frau, ein getrenntes Leben. Wir können durch die Lehren der Menschen lernen, wie man lebt und sich verhält, aber nur die Blätter verändern sich, die Wurzel aber ist immer noch Sünde, rot wie Purpur. Je mehr wir die Lektionen in uns aufnehmen, desto durstiger werden wir. Nur Jesus kann unseren Durst stillen, das ist der Tag, an dem wir in ihm wiedergeboren werden. Durch Wasser und den Heiligen Geist.
Wenn wir wiedergeboren sind, können wir Jesus folgen, indem wir das Kreuz auf uns nehmen. Das ist der Prozess der Veränderung unseres Herzens. Wie wir gelernt haben, gibt es im Herzen einen denkenden Teil. Es ist nicht der Kopf, der denkt, sondern das Herz hat Gedanken, den Verstand.
Wir finden es einfacher, abergläubisch zu sein, als einen gesunden Glauben an Gott zu haben. Wir sind lieber emotional und hören auf das, was uns in den Ohren kitzelt, als auf das Wort Gottes und die Predigt der Wahrheit. Wenn wir unsere Fehler aus der Vergangenheit in unserer Sicht der Anbetung Gottes, der Gegenwart Gottes und der Ordnung der Anbetung noch nicht erkannt und noch nicht überwunden haben, dann haben wir noch nicht die Notwendigkeit erkannt, das Leben nach Gottes Wort ernst zu nehmen.
Wenn der Geist nicht darauf trainiert ist, spirituelle Dinge zu lernen, dann wird er nicht gebraucht. Genauso wie das Schwierigste und Schmerzhafteste für Vietnamesen, die in Deutschland leben und arbeiten, das Deutschlernen ist. Sie mögen die Lebensbedingungen, wollen aber kein Deutsch lernen. Es ist besser, ein Träger zu sein, denn das Lernen lässt den Geist explodieren. Ebenso mögen Gottes Kinder seinen Segen, wollen aber seine Sprache nicht lernen. Die Bibel nicht lesen zu wollen oder zu faul zu sein, die Bibel zu lesen, ist normal. Im Johannesevangelium 1:1 heißt es, dass Jesus das Wort ist. Daher können wir nicht sagen, dass wir Gott lieben, ohne die Bibel zu lieben. Die ganze Bibel zeugt von Jesus. (Johannes 5:39 Ihr erforschet die Schriften, weil ihr meinet, darin das ewige Leben zu haben; und sie sind es, die von mir zeugen)
OHNE DEMÜTIGUNG KÖNNEN WIR DAS KREUZ NICHT TRAGEN. Wahre Demut ist wahre Reue
Heute lernen wir etwas über wahre Reue.
Es ist nicht so, dass Sie durch die heutige Lektion wahre Reue praktizieren können, aber durch die Lektion lernen wir, wie wir die Gnade bewahren können, die Gott uns hinsichtlich der REUE gegeben hat. Je WIRKLICHER, desto besser. Wir müssen jeden Tag Reue praktizieren. Bitten Sie Gott durch die Lektion, uns dem Weg folgen zu lassen, den Jesus gegangen ist. Denn er sagte in Markus 8:34 Dann rief er die Menge und seine Jünger zu sich und sagte zu ihnen: Wer mir nachkommen will, der verleugne sich selbst und nehme sein Kreuz auf sich und folge mir nach! (Matthäus 16:24 an die Jünger, Lukas 9:23 an alle)
WIR KÖNNEN DAS KREUZ NICHT TRAGEN, OHNE BUSSE ZU TUN UND JEDEN TAG GEBROCHEN ZU WERDEN.
Wie können wir das tun?
Die Botschaft, als Jesus seinen Dienst begann, war Tut Buße; denn das Himmelreich ist nahe herbeigekommen! (Matthäus 4:17). Alles, was wesentlich, also wertvoll ist, kann leicht verzerrt und gefälscht werden. Möge Gott uns zeigen, wie wir ihm folgen können.
Die Bibel erzählt von Beispielen wahrer und falscher Buße.
Sehen wir uns nun 8 Bekenntnisse in der Bibel und die Lehren an, die sie lehren:
1) Pharao – ein hartherziger Sünder (Exodus 9:27 Da schickte der Pharao hin und ließ Mose und Aaron rufen und sprach zu ihnen: Diesmal habe ich mich versündigt! Der HERR ist gerecht; ich aber und mein Volk sind schuldig!), bereute mit Vernunft, mit den Lippen, aber nicht wirklich
Die siebte Plage des Hagels 9:27 beendete gerade die Reue, in Vers 35 verhärtete der Pharao sein Herz, Exodus 9:34 Da aber der Pharao sah, daß der Regen, der Hagel und der Donner nachließen, versündigte er sich weiter und verhärtete sein Herz, er und seine Knechte.
Die achte Plage der Heuschrecken 10:17 bereue: Und nun vergib mir meine Sünde nur noch diesmal und bittet den HERRN, euren Gott, daß er diesen Tod von mir abwende!
Der Pharao bat den Vermittler, nicht Gott, um Vergebung seiner Sünde, und in Kapitel 10:17 bereute er erneut. Mit anderen Worten sagte der Pharao: Bitte vergib mir dies noch einmal.
Der Pharao bereute die KONSEQUENZEN seiner Sünde, nicht die NATUR seiner Sünde, die Herzenshärte war.
2) Bileam – ein Mann mit zwei Seelen (4. Mose 22:34 Da sprach Bileam zum Engel des HERRN: Ich habe gesündigt, denn ich wußte nicht, daß du mir im Wege entgegenstandest! Und nun, wenn es dir nicht gefällt, so will ich wieder umkehren. Bileam wusste, dass Gott nicht wollte, dass er ging und das Volk Israel verfluchte, aber er ging trotzdem wegen seiner Geldgier. Daher verdiente er es, schuldig zu sein, weil er sah, dass der Engel des Herrn ihm den Weg versperrte, nicht weil Gott ihm gesagt hatte, er solle nicht gehen, aber er ging trotzdem und verfluchte das Volk Israel. Weil Bileam nicht gehen wollte, sagte Bileam: „Wenn du nicht willst, will ich umkehren.“ 35 Und der Engel des HERRN sprach zu Bileam: Geh mit den Männern; aber du sollst nichts reden, außer was ich dir sagen werde! Also zog Bileam mit den Fürsten Balaks. Gott richtet nach den Motiven in unseren Herzen. Bileam wurde gerichtet, weil er nicht aufrichtig war, wegen seiner Gier. Also hatte Bileam keine andere Wahl. Als er Gott fragte, antwortete dieser, dass er nicht gehen würde, aber aus Gier ging er trotzdem. Dann begegnete ihm der Engel Gottes, der ihm den Weg versperrte, und Gott sagte ihm, er solle gehen! Am Ende starb Bileam auf tragische Weise unter dem Schwert der Kinder Israels, Numeri 31:8
3) Achan – ein reumütiger Mann, der in die Enge getrieben wurde, weil zuvor in Josua 7:13-14 geschrieben stand: [13]Steh auf, heilige das Volk und sprich: Heiliget euch auf morgen; denn also spricht der HERR, der Gott Israels: Es ist Gebanntes unter dir, Israel; du kannst vor deinen Feinden nicht bestehen, bis ihr das Gebannte von euch tut![14]Und ihr sollt euch früh herzumachen, ein Stamm nach dem andern; und welchen Stamm der HERR treffen wird, der soll sich herzumachen, ein Haus nach dem andern. Und welches Haus der HERR treffen wird, das soll sich herzumachen, ein Mann nach dem andern. Achan bereute nicht sofort, als der Befehl gegeben wurde, nach dem Täter zu suchen, sondern wartete, bis er entlarvt wurde, bevor er bereute (Josua 7:20 Da antwortete Achan dem Josua und sprach: Wahrlich, ich habe mich an dem HERRN, dem Gott Israels, versündigt; so und so habe ich getan)
4) Saul – Gott gab die Aufgabe, Amalek zu vernichten. Doch Saul ließ das gemästete Vieh und König Agag zurück und machte dem Volk Vorwürfe, weil es das gemästete Vieh zurückgelassen hatte, um es Jehova zu opfern.
Also sagte Gott, er würde Saul das Königreich nehmen. Dann bekannte Saul in Vers 24: (1. Samuel 15:24 [24]Da sprach Saul zu Samuel: Ich habe gesündigt, daß ich den Befehl des HERRN und deine Worte übertreten habe; denn ich fürchtete das Volk und gehorchte seiner Stimme![25]Nun aber vergib mir doch meine Sünde und kehre mit mir um, daß ich den HERRN anbete![26]Samuel sprach zu Saul: Ich will nicht mit dir umkehren; denn du hast das Wort des HERRN verworfen, darum hat der HERR auch dich verworfen, daß du nicht mehr König seiest über Israel! Saul bereute nicht, weil er sich seiner Sünde bewusst war, sondern weil er seiner Königswürde beraubt worden war – zuerst entschuldigte er das Volk, dann sagte er, er fürchtete das Volk/die Menschen. Saul bat Samuel, ihm zu vergeben, nicht Gott. Und als Saul bereute, bat er Samuel dennoch, vor dem Volk sein Gesicht zu wahren, nicht vor dem Volk sein Gesicht zu verlieren.
5) Judas – Reue in Verzweiflung (Matthäus 27:4 Ich habe gesündigt, daß ich unschuldiges Blut verraten habe! Sie aber sprachen: Was geht das uns an? Da siehe du zu!)
Judas war traurig über die Folgen seiner Taten, aber nicht über seine sündige Natur wie in 2Kor 7:[10]Denn das Gott gemäße Trauern bewirkt eine Buße zum Heil, die man nie zu bereuen hat, das Trauern der Welt aber bewirkt den Tod. Hier konnte Judas nicht nach Gottes Willen traurig sein, sondern nach seinem eigenen Willen, und beging Selbstmord. Judas überschritt die Grenze zwischen Reue und Traurigkeit nach Gottes Willen.
6) Hiob – fromme Reue (Hiob 42:5-6 [5]Vom Hörensagen hatte ich von dir gehört, aber nun sehe ich dich mit meinen Augen;[6]darum widerrufe ich und will im Staube und in der Asche Buße tun.)
7) David – ein Mann, der das Herz Gottes hatte, aber nicht ohne Sünde war; er beging Ehebruch und Mord (2. Samuel 12:[13]Da sprach David zu Natan: Ich habe mich gegen den HERRN versündigt! Natan sprach zu David: So hat auch der HERR deine Sünde hinweggenommen; du sollst nicht sterben!“
2Sam24: [10]Aber nachdem David das Volk hatte zählen lassen, schlug ihm das Herz. Und David sprach zum HERRN: Ich habe mich schwer versündigt mit dem, was ich getan! Nun aber, o HERR, vergib doch die Missetat deines Knechtes; denn ich habe sehr töricht gehandelt!.
Psalm 51: 4-6 Wasche mich gründlich von meiner Schuld und reinige mich von meiner Sünde;denn ich erkenne meine Übertretungen, und meine Sünde ist immerdar vor mir.[An dir allein habe ich gesündigt und getan, was in deinen Augen böse ist, auf daß du Recht behaltest mit deinem Spruch und dein Urteil unangefochten bleibe. David leugnete nichts, sondern gab demütig seine Sünde zu. Sein Bekenntnis war aufrichtig.
8) Der verlorene Sohn – Inmitten seines sündigen Lebens erkannte der verlorene Sohn seine Sünden und war traurig darüber, verurteilte sich selbst, sah, dass er nicht er selbst war, der Sohn seines Vaters, und er sagte in seinem Herzen: (Lukas 15: [18]Ich will mich aufmachen und zu meinem Vater gehen und zu ihm sagen: Vater, ich habe gesündigt gegen den Himmel und vor dir,) Dann kehrte er nach Hause zurück und bekannte seine Sünden direkt seinem Vater: [21]Der Sohn aber sprach zu ihm: Vater, ich habe gesündigt gegen den Himmel und vor dir, ich bin nicht mehr wert, dein Sohn zu heißen! Das ist eine aufrichtige Reue, denn das Gewissen wird von der Sünde gequält. Wahre Reue empfängt die Überzeugung des Heiligen Geistes über die Sünde, über die Gerechtigkeit und über das Gericht. Und wendet sich von der Sünde ab und kehrt in das Haus des Vaters zurück. Durch diese 8 Bekenntnisse sehen wir, dass es nur 3 aufrichtige Bekenntnisse gibt, die nach Gottes Willen reumütig sind. Die Lektion lautet: Wir haben es verdient, unsere Sünden zu bekennen
Direkt vor Gott und nicht nur als Lippenbekenntnis
Wir haben es verdient, unsere Sünden zu bekennen, nicht um den Konsequenzen der Sünde zu entgehen, sondern weil die Sünde uns von Gott trennt
Wir haben es verdient, unsere Sünden zu bekennen, nicht weil wir sie nicht mehr verbergen können, sondern wenn unser Gewissen uns warnt
wir haben es verdient, unsere Fehler zuzugeben, die Verantwortung für die Folgen zu übernehmen und nicht anderen die Schuld zu geben
wir haben es verdient, unsere Sünden zuzugeben und uns selbst zu verurteilen und unsere Unwürdigkeit zu erkennen wie der verlorene Sohn
wir haben es verdient, unsere Sünden zuzugeben, wenn wir unsere perversen Motive erkennen
wir haben es verdient, unsere Sünden ganz zuzugeben, nicht nur einen Teil, der offengelegt wird (Buße dafür tun, dass wir das Seil gestohlen haben, um die Kuh anzubinden)
wir haben es verdient, unsere Sünden zuzugeben und Gott zu bitten, uns bei der Genesung zu helfen
wir haben es verdient, unsere Sünden nicht zuzugeben, um unsere Demut zu verstärken, sondern als eine Herzenshaltung. Sagen wir: „Ich habe vor dem Himmel und vor dem Vater gesündigt“, und gehen Sie zurück und sagen Sie dem Vater, dass ich gesündigt habe.
die erste Person, die in der Bibel sagte, ich habe gesündigt, war Pharao im Neuen Testament war Juda.
es ist wichtig, dass wir erkennen, wie wichtig die rote Linie genau hier ist
Dies zu erkennen ist wie auf der Suche nach dem Schatz, dem Weg zum Himmel, aber auf dem Weg dorthin lauern tödliche Gefahren. Um dies zu erreichen, müssen wir unseren Verstand trainieren, üben, gemäß der Bibel zu denken, was Gottesfurcht ist, und das muss die goldene Regel für uns sein.
Paulus lehrte uns diesen Punkt in Römer 7:14-25. Paulus sagt, er wisse, wer er wirklich sei: böse. Und in Vers 25b sagt er, er müsse dieses Gesetz befolgen: So diene nun ich selbst mit der Vernunft dem Gesetz Gottes, mit dem Fleische aber dem Gesetz der Sünde.
Pharao, Ahas, Biliam und Juda dienten dem Gesetz der Sünde, aber nicht dem Gesetz Gottes im Glauben.
Galater 2:20 sagt uns, dass wir, obwohl wir noch immer im Fleisch leben, dem Gesetz der Sünde nicht länger dienen können, indem wir im Glauben an den Sohn Gottes leben, täglich sein vollendes Werk empfangen und darin ruhen. DAS IST DIE WAHRE BEDEUTUNG, DAS KREUZ ZU TRAGEN UND JESUS ZU FOLGEN.
Möchtest du in den wahren Weinstock eingepfropft werden?
Möchtest du echte Früchte für seinen Weinberg tragen?
Behüten wir unser Herz jeden Tag, seien wir aufrichtig zu Gott, dann werden wir feststellen, dass das Lesen der Bibel und das Beten zu IHM keine Last mehr ist, sondern eine Freude.